Q.8 - Chương 43: Siêu Cấp Nhà Giàu Mới Nổi

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Đăng vào: 2 năm trước

.

“Người ta là nhà giàu mới nổi, chắc là có tiền để đốt”.

“Ai, thật khờ a… Nếu là ta, làm sao cũng sẽ cảm thấy thịt đau, đây chính là hơn bốn mươi vạn Tử hồn Tệ đó… Trời ạ”.

“Ngươi không thấy được sao, người ta đánh cuộc cả đêm cũng không cần lấy ra Tử Hà Tệ lúc trước! So với Tử Hà Tệ kia, chỉ là bốn mươi vạn Tử hồn Tệ tính là cái rắm!”

“Xem ra người này nghiện rồi..”.

“Vậy thì thật sự quá tốt, nhìn tên kia, mấy ngày tới khẳng định là sẽ đến… Thời gian vừa rồi ta có chút túng quẫn, cuối cùng đã có một tên đưa tiền đến rồi..”.

“Ha ha ha..”.

Sở Dương trở lại Nam Nhân Đường, lập tức khai trương. Dĩ nhiên, ban ngày vẫn là không có người nào hỏi thăm nhưng đến buổi tối, chính xác là sau nửa đêm quả nhiên lại có bệnh nhân đến đây.

Mặc dù 2 người tối hôm qua không tự mình đến nhưng Sở Dương cũng rất khẳng định những người này vẫn củng hội với nhau.

Lần này người bệnh so sánh với người tối ngày hôm qua còn muốn nghiêm trọng hơn một chút, Sở Dương tự nhiên sẽ không khách khí, công phu sư tử ngoạm lại được thi triển ra đòi mười Tử Hà Tệ.

Hắn làm vậy là muốn thử dò xét điểm mấu chốt của người chủ mưu sau lưng hoặc là nói muốn khảo nghiêm sâu cạn của người nọ. Nếu có một điểm không thống khoái thì Sở Dương cũng không ôm đại hy vọng gì, thương nhân lãi nặng, chỉ cần có ba phần lợi nhuận thì cho dù nguy hiểm thể nào cũng không sờn lòng, nhưng lợi nhuận chưa đầy, chỉ cần nguy hiểm hơi lớn cũng không chịu.

Mà lần này kết quả lại là ngoài dự liệu của hắn. Lần này mười Tử Hà Tệ đối phương vẫn thoải mái lấy ra. Mặc dù phải tranh chấp một phen nhưng cuối cùng vẫn biết điều trả tiền, thậm chí không hỏi thăm xem ai chủ mưu sau lưng.

Mười ức Thủy Vân Tệ!

Vừa lấy tiền, Sở Dương ánh mắt sáng lên. Xem ra, đối phương toan tính thật không nhỏ. Phải biết rằng, trên người một kẻ không phải là chủ mưu lại có trên mười ức Thủy Vân Tệ tài phú và không quá khó khăn đưa ra tiền chữa bệnh, cái này đã nói lên, hạn mức của người chủ mưu cho việc chữa bệnh ít nhất sẽ không thấp hơn mười Tử Hà Tệ, mà kết quả này cũng có ý nghĩa đối với việc Sở Dương đang quan tâm nhất, cái này quả nhiên đúng như Sở Diêm vương đang dự tính!

Cho nên, Sở thần y trị liệu hiệu quả cũng là dựng sào thấy bóng. Đối phương thật cao hứng tiêu sái, thoáng cái xài mười ức Thủy Vân Tệ cố nhiên là thịt đau nhưng tiền này vốn không phải là của mình, mà của mình không thể đối ngoại người nói lúng túng chứng bệnh tốt lắm, cũng là nhất đại thu hoạch.

Sở Dương thấy Tử Hà Tệ thì khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười cổ quái.

“Tốc độ kiếm tiền như vậy thực sự là làm cho ta hâm mộ..”. Miêu lão sư lắc đầu từ trong phòng đi ra, vẻ mặt cảm thán nói: “Cứ như vậy trị một người, giúp người khác cứng rắn vui vẻ thì tiền tới hơn mười ức..”.

Sở Dương đắc ý hừ hừ hai tiếng, đột nhiên cảm giác lời này có cái gì không đúng vẻ mặt đen xì nói: “Ngươi nói rõ đi, cái gì gọi là cả đêm

Mười ức? Cái gì gọi là để cho người khác cứng rắn vui vẻ? Còn có, cái gì gọi là trị một cái? Lời này sẽ khiến cho người ta có liên tưởng đó, ngươi có hiểu hay không?”

Miêu Nị Nị hừ một tiếng, cái đuôi ở phía sau cái mông lay động từng vòng cho thấy việc có thể đả kích Sở Dương hắn cảm giác được vô cùng thoải mái mà nói: “Bất quá, ngươi muốn kiếm 9500 vạn Tử Hà Tệ… Dường như hiện tại tổng cộng mới kiếm được mười hai tệ, tiếp tục cố gắng lên, vùng vẫy giãy chết sao, ta rất thích thưởng thức đó”.

Sở Dương hừ một tiếng, nói: “Ngươi mở to Miêu Nhãn của ngươi ra mà tiếp tục thưởng thức đi!”

Miêu Nị Nị đắc ý vẫy đuôi nói: “Ta phải nhắc nhở ngươi một câu, cho dù ngươi vơ vét hết Linh Thú bác dịch tràng này thì tin tưởng là cũng không đủ số lẻ đâu”.

Sở Dương đối với việc Miêu Nị Nị biết được việc mình đi đâu cũng không lạ, con mèo này mặc dù làm việc không đến đâu nhưng bản thân cũng là Thiên cấp cao thủ, mình đang ở dưới mí mắt hắn hoạt động nên nếu dấu giếm được thì mới thật sự là thấy quỷ. Hắn hừ hừ nói: “Thật là tầm nhìn hạn hẹp! Ngươi đâu hiểu được suy nghĩ của ta chứ”.

“Ngươi thúi lắm, ngươi nhớ kỹ cho ta, bản sư là Miêu tộc!” Miêu lão sư nhảy dựng lên cả giận nói: “Còn trêu ngươi ta nữa, bản sư nhất định xuất thủ sửa chữa ngươi! Còn có nữa, ta xem tiểu tử ngươi chính là không làm việc đàng hoàng. Thời gian dài như vậy ta không thấy ngươi tu luyện, ngươi có biết ở Cửu Trọng Thiên Khuyết này có bao nhiêu người thôi 1 hơi, phất tay một cái cũng có thể tiêu diệt ngươi không..”.

Vừa nói vừa đánh giá Sở Dương, Miêu Nị Nị giận không kềm được nói: “Thật chưa từng thấy phi thăng Võ Giả không muốn phát triển như ngươi vậy, mấy ngày trước ta thấy ngươi là Nhân cấp cao cấp, thẳng đến hiện tại ngươi là Nhân cấp cao cấp đỉnh, thật là… Ách?! Nhân cấp cao cấp đỉnh?! Ngươi lại là Nhân cấp cao cấp đỉnh rồi?!”

Miêu Nị Nị hai mắt trong lúc bất chợt hoàn toàn biến thành hình tròn, chính giữa có một điểm đen rất nhỏ, đó là hắc nhãn cầu. Chẳng biết tại sao, Sở Dương thấy ánh mắt Miêu lão sư hiện tại trắng như tuyết trắng, hình cầu trắng như tuyết, ở giữa có một điểm nho nhỏ… Ách, trong lòng Sở Ngự Tọa đột nhiên có ý nghĩ tà ác. Cái này hắn sao giống như…

“Không đúng! Ngươi mấy ngày qua nào có tu luyện đâu? Ngươi nếu tu luyện thì ta khẳng định sẽ biết!” Miêu Nị Nị bất khả tư nghị nhìn Sở Dương nói: “Nhưng là, ngươi nếu không có tu luyện thì làm sao lại có tiến bộ? Hơn nữa tiến bộ còn lớn như vậy?”

Sở Dương buông buông tay, nói: “Đúng vậy, đây là tại sao vậy? Ta thật sự cho tới bây giờ cũng không tu luyện, tại sao tiến bộ lại có thể lớn như vậy chứ? Đây là tại sao?”

Miêu Nị Nị hồ nghi nhìn của hắn, trong lúc bất chợt tóm lấy Sở Dương nói: “Ta lúc trước chỉ thấy tư chất ngươi không thật tốt nhưng đến tột cùng là cái tư chất gì thì ta hoàn toàn không có nhìn kỹ, ta vừa nhìn, chẳng lẽ là ta lúc trước trông nhầm, thật ra thì tư chất của ngươi..”.

Sở Dương cười mà như không cười nói: “Ngươi nhìn xong thì nhất định sẽ thất kinh đó”.

Miêu Nị Nị chẳng thèm ngó tới nói: “Vớ vẩn! Cho dù bản miêu sư lúc trước có trông nhầm, nhưng thượng thừa thể chất nào mà bản miêu còn chưa từng thấy chứ, cho dù thể chất của ngươi xuất chúng như thế nào thì ta cũng sẽ không giật mình… A!!! A a a!!!”

Nói được một nửa thì trong lúc bất chợt hắn phát ra một tiếng kinh hô kinh thiên động địa ngay sau đó giống như là người bình thường thây được yêu tinh vậy, hắn lảo đảo liền lùi lại ba bước ngẩng đầu lên khuôn mặt tràn đầy vẻ không thể tin được nhìn chàm chằm vào Sở Dương.

Sở Dương cười mà như không cười nói: “Như thế nào a? Có phải đã thất kinh hay không!?”