Q.8 - Chương 296: Tuyết Lệ Hàn Uy Hiếp

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lại là người đứng đầu Đông Hoàng Thiên, Tuyết Lệ Hàn!

Đông Hoàng chiếu hình quân lâm Yêu Hậu cung.

Yêu Hậu mở to hai mắt nhìn.

“Tâm Nhi, từ biệt mấy năm, ngươi những năm gần đây có mạnh khỏe không?” Bạch y nhân khẽ cười nói.

Yêu Hậu đôi môi co quắp một chút.

Đám hỗn đản kia, gặp mặt câu nói đầu tiên đều là giống nhau?! Như Nguyên Thiên Hạn vậy, câu nói đầu tiên không sai biệt!

Chẳng lẽ là đã thương lượng với nhau?!

Yêu Hậu ngồi thẳng bất động, thản nhiên nói: “Ngươi còn chưa có chết sao, yên tĩnh như vậy, ta tự nhiên mạnh khỏe rồi! Tuyết Lệ Hàn, ngươi hôm nay tới nơi này của ta là muốn làm cái gì? Thật là thật can đảm! Lại dám tùy tiện phát động Cái Thiên? Ngươi không sợ ta phát động cấm chế nơi đây đem thần hồn chiếu hình của ngươi vĩnh viễn lưu lại nơi đây, làm cho toàn bộ nát bấy sao??”

Yêu Hậu lại cũng đem lời mới vừa rồi nói với Nguyên Thiên Hạn nay nói với Tuyết Lệ Hàn một làn nữa, cũng muốn nhìn xem Đông Hoàng trả lời như thế nào.

Cả đoạn nói chia ra thì cũng bất quá chỉ thay từ ‘Nguyên Thiên Hạn’ trong câu nói kia đổi thành ‘Tuyết Lệ Hàn’. Giờ khắc này, trong bụng Yêu Hậu mặc dù cũng có sự tức giận nhưng càng nhiều hơn là tức cười.

Bạch y nhân kia dĩ nhiên chính là Đông Hoàng Thiên Thiên Đế, Tuyết Lệ Hàn.

Tuyết Lệ Hàn nghe vậy thì hơi ngẩn ra, nhưng ngay sau đó mỉm cười, khẩu khí nhẹ nhàng hòa hoãn nói: “Đôi ta bao nhiêu năm không gặp, không cần phải vừa thấy mặt đã hết sức căng thẳng như vậy, làm ta sợ đó? Không sợ đem ta hù dọa chạy mất sao?”

Yêu Hậu cả người nổi lên da gà! Đầy mặt hắc tuyến!

Những lời này cùng lời của Nguyên Thiên Hạn, thậm chí là bất kể là khẩu khí hay là thần thái đều giống nhau như đúc!

Chẳng lẽ thật sự thấy quỷ hay là nói hai người này đã thương lượng tốt với nhau tới đây đùa giỡn bổn hậu!?

Yêu Hậu trong bụng tức giận mênh mông, tức thì xụ mặt xuống nhíu mày, điềm nhiên nói: “Tuyết Lệ Hàn, hai người các ngươi không phải là thương lượng tốt sao? Ta vốn còn nghĩ đám các ngươi hẳn là không đến nỗi nhàm chán như vậy, nhưng thực tế trước mắt nói cho bổn hậu biết, hai người các ngươi thật là thông đồng với nhau…”

Tuyết Lệ Hàn nghe vậy không khỏi ngạc nhiên, theo bản năng hỏi lại nói: “Hai người chúng ta? Tâm Nhi nói một người khác là ai?”

“Còn muốn giả bộ sao!” Yêu Hậu giận dữ nói: “Hai người các ngươi ngay cả nói cũng không khác nhau tý nào!”

Vừa nói lại càng tức giận nói: “Chẳng lẽ bổn hậu ở trong mắt các ngươi chính là dễ bị đùa giỡn như vậy sao? Đùa giỡn bổn hậu có phải đem lại cho các ngươi cảm giác rất vui sao? Cửu Đế Nhất Hậu! Hừ, Cửu Đế mặc dù đứng trước cũng không ý nghĩa là bổn hậu thật sự không bằng bọn ngươi!”

Tuyết Lệ Hàn thật lòng như Nhị hòa thượng sờ không tới đầu óc nói: “Tâm Nhi, ngươi rốt cuộc đang nói cái gì thế? Ngươi không phải là có cái gì hiểu lầm sao!”

Yêu Hậu hừ một tiếng, nói: “Hảo hảo, ta cũng không cãi chảy cãi cối nữa, là hạ thấp thân phận của bổn hậu. Ta lại hỏi ngươi, ngươi tới nơi này của bổn hậu, có phải là có một việc muốn nhờ cậy thỉnh cầu ta hay không?”

Tuyết Lệ Hàn ha ha cười một tiếng nói: “Chính xác, Tâm Nhi quả nhiên vẫn thông tuệ như trước, Bổn đế chuyến chính là vô sự không lên điện tam bảo…”

Lời còn chưa nói hết, Yêu Hậu rốt cục không kềm nén được nữa mà hoàn toàn bộc phát nói: “Còn dám nói không phải là thông đồng tốt. Ngay cả những lời này cũng là giống nhau! Ngươi không thể thay đổi từ ngữ 1 chút sao? Saoứ lại không để cho mình lối thoát? Một tên hai tên cũng là đức hạnh này, trình độ diễn xuất của hai người tệ như vậy mà còn không biết xấu hổ tự xưng là nhất phương Thiên Đế. Ta phi!”

Nàng mặc dù giận dữ nhưng đối với việc Tuyết Lệ Hàn xưng hô nàng là Tâm Nhi cũng không có phản đối.

Tuyết Lệ Hàn đột nhiên yên tĩnh trở lại mà chậm rãi nói: “Như Tâm Nhi nói thì tên người kia, Thiên Đế kia là Nguyên Thiên Hạn sao?”

Yêu Hậu giận dữ nói: “Không phải là hắn thì còn là ai? Ngươi giả vờ hồ đồ? Ngươi cho rằng ngươi thể lừa dối ta được sao?”

Tuyết Lệ Hàn sắc mặt âm u, nói: “Hắn tới tìm ngươi, là muốn ngươi giúp hắn bắt Sở Dương?”

Yêu Hậu nói: “Chính xác, quả nhiên là thương lượng tốt, rốt cục không che dấu nữa sao?”

Tuyết Lệ Hàn bước đi thong thả hai bước, bỗng nhiên ngẩng đầu đầy mặt sương lạnh, lạnh lùng nói: “Ngươi đáp ứng rồi hả?”

Yêu Hậu rõ ràng cảm giác được, theo mấy câu nói đó, Tuyết Lệ Hàn khí thế càng ngày càng thịnh, thậm chí có một loại sát khí nhàn nhạt dần dần nảy sinh, mạnh mẽ bá đạo không che dấu chút nào.

Yêu Hậu rốt cục cảm thấy trong đó có cái gì không đúng, không khỏi nhướng mày nói: “Ta đáp ứng thì đã có sao, ta không đáp ứng, thì như thế nào? Chẳng lẽ bổn hậu còn phải hỏi ý Đông Hoàng bệ hạ ngươi trước khi quyết định sao?”

Tuyết Lệ Hàn thản nhiên nói: “Bổn đế như thế nào dám làm như vậy, chẳng qua là ta tới tìm ngươi cũng là vì chuyện này.”

“Tin tưởng mục đích của ngươi sẽ là không muốn giết Sở Dương, chỉ là một hậu bối, làm sao có thể phải động đến hai phe Thiên Đế, nếu không phải là giết, vậy ngươi muốn bảo vệ Sở Dương rồi?” Yêu Hậu nhạy cảm nói.

Yêu Hậu lúc trước mặc dù bởi vì nhất thời tức giận, trong cơn giận dữ tâm chí hơi có sương mù, giờ phút này đã sớm khôi phục lại cơ trí, trong nháy mắt đã hiểu rõ mê hoặc trong đó.

“Ta có ý đó, bất quá lại không chỉ như thế.” Tuyết Lệ Hàn ánh mắt ngưng tụ nói: “Ta tới đây mục đích thật ra cũng không chỉ đơn thuần như vậy, mà là đặc biệt tới nói cho ngươi biết, ngàn vạn lần không nên nhúng tay vào chuyện này!”

“Tới nói cho ta biết?” Yêu Hậu cười ha ha nói: “Ngươi tại sao phải tới nói cho ta biết? Tuyết Lệ Hàn, Đông Hoàng bệ hạ! Chớ cho rằng Cửu Đế Nhất Hậu lấy ngươi cầm đầu thì ngươi thật sự là lão đại của ta, muốn đến cảnh cáo ta sao, bằng vào Tuyết Lệ Hàn ngươi còn chưa có tư cách này!”

Yêu Hậu lửa giận trong lòng thiêu đốt. Một khi nói đến chuyện, ngươi lại cũng gọi ta là ‘Yêu Hậu’… Lại ngay cả Tâm Nhi cũng không kêu!

Tuyết Lệ Hàn lạnh nhạt nói: “Có tư cách này hay không, nói miệng thì hữu dụng sao? Cái này bản thân mình khi có cơ hội sẽ biết thôi. Bất quá ta nói cho ngươi biết, ngươi lần này không giúp Nguyên Thiên Hạn, Nguyên Thiên Hạn cũng không như thế nào, dù sao hắn có nhiều nhi tử như vậy, tin tưởng làm sao cũng sẽ không vì một tiểu nhi tử mà thật sự cùng thiên địa khác gây chiến! Hơn nữa còn phải đối mặt với nhất phương Thiên Đế cùng cấp bậc!”

Yêu Hậu đột nhiên cảm thấy một cổ áp lực to lớn mà thất thanh nói: “Chẳng lẽ ngươi có thù với Nguyên Thiên Hạn? Phải biết rằng, Nguyên Thiên Hạn là có mối thù giết con, người ta báo thù chính là thiên kinh địa nghĩa!”

“Thiên kinh địa nghĩa đối với ta mà nói không có ý nghĩa gì! Ta chỉ nói cho ngươi biết, Sở Dương này là huynh đệ của ta!” Tuyết Lệ Hàn thản nhiên nói: “Người khác hoặc là không biết, nhưng ngươi không thể không biết, ta có thể vì huynh đệ của ta mà làm ra những thứ gì!”

Huynh đệ!

Yêu Hậu trong lòng chợt run rẩy xuống.

Đúng vậy, người khác hoặc là không biết, nhưng Cửu Đế Nhất Hậu ai mà không rõ.

Ban đầu Tử Tiêu Thiên Đế, chính là huynh đệ của Đông Hoàng. Tử Tiêu Thiên Đế Tử Hào chết trận, Tuyết Lệ Hàn dưới cơn nóng giận xông vào Trung Cực Thiên tìm Thánh Quân đại nhân nói chuyện. Cuối cùng chuyện diễn biển thành cùng Thánh Quân vung tay!

Sau đó Tuyết Lệ Hàn mặc dù không địch lại mà rút đi nhưng cũng từ đó về sau trong Cửu Đế Nhất Hậu hắn đã thành lập được một chút vô thượng quyền uy!

Cho tới bây giờ không có bất kỳ người dám thật sự cùng Thánh Quân động thủ! Chỉ có Tuyết Lệ Hàn là có can đảm này, hơn nữa cuối cùng còn toàn thân trở lui.

Vì huynh đệ mình dám chiến Thánh Quân, nếu mình chính xác giết huynh đệ của hắn, kết quả sẽ như thế nào?

Thậm chí cũng không cần mình tự thân động thủ, chỉ cần mình chộn rộn vào chuyện này, chẳng khác nào gián tiếp hại chết huynh đệ hắn, thù này chân chính kết lớn rồi!

“Nếu Sở Dương cuối cùng chết ở Yêu Hoàng Thiên, hai đại thiên địa chúng ta sẽ khai chiến!” Tuyết Lệ Hàn ánh mắt sắc bén nhìn Yêu Hậu thản nhiên nói: “Ta đây tuyệt đối không phải là hù dọa ngươi.”

“Ngươi cho rằng ngươi hù dọa được ta sao!” Yêu Hậu thốt nhiên nổi giận nói.

Tuyết Lệ Hàn nghạnh bang bang nói: “Cho nên ta mới nói ta không phải là đang hù dọa ngươi! Đến lúc đó không chỉ khai chiến với ngươi mà còn muốn cùng Mặc Vân Thiên khai chiến nữa!’

“Đông Hoàng ta mặt đối thiên địa mà thề! Ngày Sở Dương chết là ngày tam đại thiên địa sanh linh đồ thán!” Tuyết Lệ Hàn chậm rãi lui về sau, lui hướng về tấm Hồng Hoang Tinh Không kia nói: “Nếu muốn cứ xem ta có thể đem tam đại thiên địa đánh nát hay không!”

“Tuyết Lệ Hàn!” Yêu Hậu hét lên một tiếng, hổn hển nói: “Ngươi cho đứng lại lão nương!”

Nhưng Tuyết Lệ Hàn một bước cuối cùng đã bước đi ra ngoài. Tinh Không trong nháy mắt co rút lại, biến mất.

Phanh!

Yêu Hậu một cái đập vào cái bàn trước mặt, nhất thời một cái bàn bằng hàn ngọc nát bấy rồi giận dữ hét nói: “Khốn kiếp! Đại khốn kiếp! Tuyết Lệ Hàn, ngươi là tên khốn kiếp chí cực!”

Hắn đi đến, lại đem củ khoai lang nóng như vậy tùy tùy tiện tiện đặt vào tay Yêu Hoàng Thiên của bổn hậu! Nói rõ là không muốn để cho bổn hậu sống khá giả!

Đông Hoàng Tuyết Lệ Hàn, Mặc Vân Nguyên Thiên Hạn, lão nương nhớ kỹ hai người các ngươi!

Yêu Hậu vẫn tức giận khó kiềm chế mà đem đồ trong đại rầm rầm đập phá một lần!

“Tuyết Lệ Hàn ngươi là tên khốn kiếp! Nói rõ chính là uy hiếp lão nương sao!” Yêu Hậu không sai biệt lắm đã mười vạn năm cũng chưa phát giận như vậy, nhưng lần này đích xác là đã giận điên lên, cơ hồ không kiểm soát nổi.

Trong vòng một ngày. Bị hai vị Thiên Đế đè hai lần! Cái này còn chưa đủ biệt khuất?

Nếu như vẻn vẹn dừng ở chỗ này thì còn thôi, nhưng là Đông Hoàng Tuyết Lệ Hàn chết tiệt kia lại còn ném ra lời uy hiếp!

Đâỵ là coi ta là quả hồng, là quả hồng mềm mà khinh nhờn, quả hồng mà hiếp bức!

“Chẳng lẽ lão nương nhất định phải nghe ngươi sao?” Yêu Hậu hét lớn một tiếng nói: “Lão nương chính là muốn trợ giúp Nguyên Thiên Hạn đó! Chính là muốn đem huynh đệ của ngươi giết chết! Ta xem ngươi có thể làm gì được lão nương! Tức chết ta tức chết ta…”

“Có ai không!” Yêu Hậu kêu to một tiếng. Thanh âm lay động cả Yêu Hậu cung.

Chà chà chà, liên tục ba người tật tốc lao vào. Vừa thấy được đại điện đột nhiên biển thành nơi nơi hỗn độn thì cả đám đều là trợn mắt hốc mồm. Đây là tình huống gì?

Chẳng lẽ là do bên ngoài đột kích? Nhưng là.. Mặc dù mặt tràn bừa bãi nhưng làm sao lại không có một chút dấu vết đánh nhau đây?!

Yêu Hậu khuôn mặt đầy sát khí, vung tay lên, lớn tiếng quát lên nói: “Truyền mệnh lệnh của ta!…”

Ba người cùng một thời gian đứng thẳng người. Yêu Hậu bệ hạ nhiều năm không có tức giận như vậy, xem ra là sắp có chuyện lớn xảy ra rồi…

Yêu Hậu ôn lại kỷ niệm cũ mà mới nói một nửa, câu sát phạt quả quyết kia đột nhiên biển thành ý tứ hàm xúc xoay mình nói: “Truyền mệnh lệnh của ta… Đem đại điện quét sạch sẻ!”

Nhưng ngay sau đó thở dài nói: “Ai!”

Ba người đồng thời ngất.

Trời ạ, bệ hạ… Bệ hạ ngài cũng quá…

Lão nhân gia ngài gióng trống khua chiêng gọi 3 chúng ta đi vào, trịnh trọng ra lệnh như vậy chính là.. Chính là muốn đem đại điện quét sạch sẻ thôi ư?

Yêu Hậu thở dài một hồi, trong lòng bị đè nén mà thật sự vô năng nói với người ngoài, nàng rất rõ ràng biết được, Tuyết Lệ Hàn nói tuyệt đối không phải là nói giỡn. Hắn hoàn toàn làm được, hơn nữa còn dám làm như vậy! Nếu thật sự đem Tuyết Lệ Hàn chọc nổi điên, Tuyết Lệ Hàn tuyệt đối có thể kéo hai đại thiên địa đồng thời hủy diệt!

Thân là Cửu Trọng Thiên Khuyết đệ nhất Đế Quân, Tuyết Lệ Hàn tuyệt đối có cái khả năng này.