Q.8 - Chương 177: Giai Nhân Thức Tỉnh

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhẹ nhàng đem Ô Thiến Thiến không mảnh vải che thân siết chặt trong ngực, sau khi suy nghĩ một lát thì không những không buông ra mà còn thuần thục, thủ cước cực nhanh đem thân mình cũng thoát y hết.

Hai người lúc này đều đã toàn thân xích lõa, Sở Dương đem cả người Ô Thiến Thiến ôm vào trong ngực chậm rãi thúc dục Sinh chi đan điền uy năng đem một cổ sinh cơ chậm rãi đầy ra quanh quẩn ở giữa hai người.

Ngay sau đó Sở Dương đem siêu cấp Cửu Trọng Đan ngậm ở trong miệng mình, dùng miệng mở cái miệng nhỏ nhắn của Ô Thiến Thiến ra, đầu lưỡi nhẹ nhàng dùng sức đầy hàm răng Ô Thiến Thiến ra mà đem siêu cấp Cửu Trọng Đan tống vào.

Siêu cấp Cửu Trọng Đan này sau khi không còn được Cửu Trọng Thiên thần công của Sở Dương bao vây nữa thì ở trong miệng Ô Thiến Thiến tức thì hòa tan ra hóa thành một dòng nước ấm chảy vào thân thể Ô Thiến Thiến. Vừa vào miệng siêu cấp Cửu Trọng Đan đã được tiêu hóa mà không cần nuốt, xác thực là giảm đi không ít chuyện.

Cùng lúc đó, Sở Dương cũng không dịch môi ra vì bàng bạc sinh cơ vẫn từ trong miệng hắn liên tục không ngừng truyền vào trong miệng Ô Thiến Thiến.

Thân thể 2 người tiếp xúc gần gũi, tất cả mọi chỗ đều tiếp xúc, từ người Sở Dương sinh cơ linh lực đều đang hướng về trong thân thể Ô Thiến Thiến điên cuồng quán chú vào.

Đột nhiên có 1 tiếng động rất nhỏ vang lên, đó là mái tóc Ô Thiến Thiến vì sinh khí uy năng của Sở Dương mà lay động đồng thời bay lên ở trên không trung phiêu đàng không thôi.

Trên thân thể như tuyết trắng của Ô Thiến Thiến dần dần xuất hiện một tầng đỏ ửng, bằng dược lực ở trong cơ thể nàng nhanh chóng đi qua, lấy thế không thể đỡ giải khai một số kinh mạch gần như đã cứng lại trong cơ thể nàng.

Quá trình này nếu như là Ô Thiến Thiến ở vào trạng thái thanh tỉnh thì không thể nghi ngờ gì là thống khổ cực độ.

Mà giờ khắc này nàng không thanh tỉnh, thậm chí ngay cả nửa điểm ý thức cũng không còn, về mặt nào đó mà nói cũng xem như là may mắn trong bất hạnh vậy. Nàng bây giờ chỉ có thể bị động để kinh mạch không ngừng bị đánh sâu vào, theo băng đại dược lực cường thế đánh sâu vào, kinh mạch không ngừng Phá Toái rồi lại không ngừng được dược lực gây dựng lại, cứ như thế tuần hoàn vàng phục.

Cái này quá trình dữ dội này cũng không vì kinh mạch bế tắc nghiêm trọng mà dừng lại chút nào, tiến trình mặc dù thong thả nhưng lại tầng tầng tiến dần lên, tuyệt không trì hoãn.

Thần thức của Sở Dương ở trong thân thể Ô Thiến Thiến theo dõi quá trình này, quá trình gây dựng lại rồi phá hủy, nhìn thấy mà một thân mồ hôi lạnh.

Thống khổ như vậy nếu như là ở một người thần trí thanh tỉnh mà tiến hành, thậm chí là gây hôn mê sâu mà tiến hành thì chỉ cần người này vẫn còn có ý thức thì tuyệt đối chịu không được.

Trước mắt Ô Thiến Thiến toàn bộ vô ý thức cũng chỉ lẳng lặng tựa ở trong ngực Sở Dương, thậm chí trên mặt vẫn mang theo vẻ thỏa mãn mà thảm thiết với nụ cười điềm tĩnh.

Rốt cuộc cái quá trình thống khổ mà dài dòng buồn chán này rốt cuộc đã qua được một đoạn thời gian.

Lúc này toàn thân kinh mạch Ô Thiến Thiến đã được triệt để quán thông hoặc là phải nói là đã hoàn toàn được gây dựng lại, kinh mạch thông sướng được khổng lồ dược lực cùng Sinh Linh chi Khí của Sở Dương tưới tắm, bây giờ kinh mạch của Ô Thiến Thiến giống như là một mảnh đại lộ dài hẹp nhưng vô cùng thông sướng.

Có thể nói từ khi nhân loại có lịch sử đến nay, tuyệt đối không hề có ai có kinh mạch thông sướng hơn Ô Thiến Thiến!

Cho dù là Mạc Khinh Vũ, thậm chí là người tu luyện Cửu Trọng Thiên thần công và có kỳ ngộ liên tục như Sở Dương mà ở phương diện này cũng có chỗ không kịp!

Nhưng bên trong thân thể Ô Thiến Thiến giờ phút này vẫn là một mảnh tĩnh mịch, không thấy nửa điểm sinh cơ.

Ẩn ẩn có thể cảm giác được, những Sinh Linh chi Khí kia cùng dược lực đang ở trong kinh mạch lay động lao tới vây quanh một chỗ còn có âm hắc tử khí nồng đậm.

Tử khí này đang không ngừng giãy dụa, giương nanh múa vuốt vỗ đến, muốn dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để chống cự lại.

Liền vào lúc này sinh cơ cùng dược vật linh khí ở đan điền chạm trán nhau, khổng lồ linh lực của Sở Dương liền mãnh liệt xông đến.

Mặt Ô Thiến Thiến nguyên bản không có chút phản ứng nào đột nhiên xuất hiện một tia ửng hồng ngay sau đó nàng há miệng ra, oa một tiếng một ngụm máu tươi phun ra ngoài, máu vốn nên là màu đỏ tươi giờ phút này lại là màu đỏ đen, bên trong xen lẫn huyết khối màu tím đen.

Sở Dương mẫn cảm cảm giác được, chỗ ngực Ô Thiến Thiến dán chặt với bộ ngực của mình truyền đến một tiếng tim đập nhẹ nhàng.

Chính là giờ phút này!

Sở Dương vung tay lên đem 1 nửa phiến lá Cửu Tử Hoàn hồn Thảo đã sớm chuẩn bị cho tốt trông như Ngọc Thạch vậy đưa vào trong miệng Ô Thiến Thiến, ngay sau đó Sở Dương dùng miệng của mình chăm chú dán vào cái miệng thơm như đàn hương của Ô Thiến Thiến, một cỗ tinh thuần linh lực hoàn toàn phong chặn đường lui của dược lực do Cửu Tử Hoàn hồn Thảo phát ra khiến nó 1 đường tiến tới, theo kinh mạch lao mạnh xuống

Cùng lúc đó 1 nửa phiến lá khác đã ở trong lòng bàn tay Sở Dương hóa thành thuần túy linh lực rồi được Sở Dương một chưởng vỗ vào bộ vị đan điền của Ô Thiến Thiến, không để bất kỳ điểm nào tiết ra ngoài.

Trên người Ô Thiến Thiến đột nhiên hiện ra một loại tình huống kỳ dị.

Từ cổ màu da bắt đầu từ màu như tuyết trắng nguyên bản biến thành thể diễm phấn hồng hơn nữa diện tích còn đang nhanh chóng mở rộng ra, một mảnh tiên diễm phấn hồng nhanh chóng chiếm lĩnh lãnh địa vốn là của tuyết trắng rồi vẫn không ngừng từ dưới lan lên trên.

Mà từ bộ vị đan điền của Ô Thiến Thiến, cả hạ thân và hai cái đùi sau khi được linh lực của 1 nửa lá cây kia nhập vào cơ thể trong nháy mắt đồng dạng trở nên có màu phấn hồng và nhanh chóng lan tràn lên phía trên. Cái từ dưới lên, cái từ trên xuống, cả 2 đồng tiến dần dần củng hội sư với nhau.

Nhìn tốc độ của hai bên thì hoàn toàn có thể đoán được, hai cỗ phấn hồng này sẽ tụ lại ở bộ vị tâm tạng của Ô Thiến Thiến!

Chỉ cần thành công tụ hợp thì đó chính là lúc đại công cáo thành!

Sở Dương hết sức chăm chú không dám có chút lười biếng nào, Sinh Linh chi Khí của bản thân và sinh cơ ở trong Đan Điền thoáng cái như không muốn sống vậy, như sóng triều trút xuống, điên cuồng quán chú vào người Ô Thiến Thiến tử khí trong Đan Điền, số bị hấp thu từ trong thân thể Ô Thiến Thiến ra vẫn đang không ngừng được phân hoá và chuyển

Hóa thành sinh cơ năng lượng mà rớt trở lại trong Đan Điền, tận lực kéo dài thời gian Sinh chi đan điền phát ra năng lượng.

Hai mảnh phấn hồng đang chậm rãi tiến quân mạnh mẽ đâu vào đấy.

Mà trong ngực Ô Thiến Thiến nhịp tim cũng dần dần từ thi thoảng nhảy lên hạ xuống, lúc này đã biến thành chậm rãi nhưng liên miên nhảy lên.

Mặc dù tần suất đập so với người bình thường thì còn kém hơn rất nhiều nhưng đặc thù của tánh mạng sinh cơ đã bắt đầu ở trên người nàng sống lại.

Bây giờ chính thức đã đến thời khắc mấu chốt nhất.

Thành bại chính là lúc này!

Trong kinh mạch của Ô Thiến Thiến, tử khí dưới tác dụng của cường đại dược lực và Sinh chi linh lực cường đại đã rất nhanh ngưng tụ lại đến một chỗ, ở vào chỗ sắp bị bài xuất ra bên ngoài, chỉ cần những tử khí này bị diệt hết thì việc Ô Thiến Thiến sống lại sẽ không còn trở ngại gì nữa.

Nhưng mà vào lúc này, trong đầu Sở Dương lại đột nhiên như ma xui quỷ khiến nghĩ tới mấy câu.

“… Trong chín tầng mây Mạc Khinh Vũ, tam sinh lộ thượng khả Bổ Thiên, âm dương nhu tích kiều dung Thiến…

Rõ ràng hắn đang hết sức chăm chú, không dám có bất kỳ một điểm lơ là sơ suất nào nhưng giờ phút này lại không nhịn được mà trong lòng đột nhiên hoảng hốt.

Mấy câu nói đó trước đây Sở Dương đã sớm châm chước phân tích kỹ rồi trên thực tế, đây cũng là một trong những lý do mà hắn liều lĩnh phải đưa Thiết Bổ Thiên đi.

Trong chín tầng mây Mạc Khinh Vũ.

Những lời này bây giờ đã có một số ý tứ thành sự thật: Mạc Khinh Vũ đã đi tới chín tầng mây nhưng những ý tứ khác thì? Mạc Khinh Vũ…?

Chớ để Khinh Vũ?

Đây là đang khuyên bản thân nên cẩn thận? Không nên tuổi trẻ khinh cuồng hay là báo cho Mạc Khinh Vũ không nên đơn giản làm chuyện gì?

Âm dương thương tiếc khuôn mặt xinh đẹp của Thiến.

Những lời này cũng đã được chứng minh là thật, Ô Thiến Thiến đã vì Sở Dương mà thiếu chút nữa phải chính thức âm dương cách xa đôi đường. Ân, không phải là thiếu chút nữa mà đã là âm dương cách biệt rồi!

Âm dương nhu tích kiều dung Thiến, dự ngôn này hoặc là tai nạn này có thể nói là đã trôi qua rồi…

Nhưng còn có một câu: Tam sinh lộ thượng khả Bổ Thiên lại là có ý

Sở Dương đem Thiết Bổ Thiên theo trên người chính là để tránh một câu tiên đoán này, như không phải là ở Thiên Khuyết mà ở Cửu Trọng Thiên Đại Lục thì nếu có chuyện gì xảy ra có thúc ngựa cũng đuổi không kịp, ít nhất hiện giờ Sở Dương là không có biện pháp nào!

Ta muốn Bổ Thiên cần gì phải đi tam sinh lộ? Lại phải trải qua tam sinh lộ đầy thống khổ, Sở Dương tuyệt đối không muốn nếm thử!

Hắn cũng tuyệt đối sẽ không để cho Thiết Bổ Thiên phải thừa nhận cái này!

Như vậy thật sự là quá thống khổ!

Có Mạc Khinh Vũ. Kiếp trước kiếp nay, có Ô Thiến Thiến âm dương cách biệt, vậy cũng đã đủ rồi!

Ta quả thật không cần cái gì tam sinh lộ luân hồi nữa.

Đột nhiên trong lòng Sở Dương vừa động: Chẳng lẽ là nói Thiết Bổ Thiên đúng là vẫn còn muốn xảy ra chuyện gì nữa? Sẽ có biến cố nào đó?!

Sở Dương mày nhăn lại.

Nếu như thế thì trong khoảng thời gian này ta nên phòng bị nhiều hơn mới đúng. Trước mắt thực lực vẫn không đủ… Nếu như là chờ khi ta đến Thiên Nhân cấp thì có lẽ cũng không cần băn khoăn cái gì nữa, nhưng bây giờ…

Sở Dương trong lòng đang suy nghĩ thì trùng hợp vừa lúc đó, Ô Thiến Thiến ôm ở trước ngực Sở Dương thân thể đột nhiên chấn động mạnh một cái.

Ngay sau đó một cỗ tử khí dị thường nồng đậm đột nhiên từ trên người nàng mãnh liệt phát ra. Cùng lúc đó ở quanh thân nàng trong da thịt cũng có một chút khí vụ màu tím xanh chậm rãi chảy ra.

Sở Dương tập trung tinh thần không dám sơ sẩy gì, toàn lực sử dụng sinh cơ đi bài trừ những tử khí này.

Vì để tránh cho tử khí chảy trở về, hắn bất luận cái gì, dứt khoát vận khởi Cửu Trọng Thiên thần công đem những tử khí này giống như trường kình hấp thủy hấp tới rồi đưa về trong Đan Điền, vận công tuần hoàn một vòng, đem nó đều chuyển đổi thành sinh cơ và một lần nữa rót vào trong thân thể Ô Thiến Thiến.

Những thứ này nguyên bản là do thân thể Ô Thiến Thiến sinh ra, có thể nói chính là 1 phần của cơ thể Ô Thiến Thiến, mặc dù những nguyên tố này hình thành nên tử khí chỉ có ảnh hưởng tiêu cực nhưng lại vẫn là của Ô Thiến Thiến sinh ra, giờ phút này được Sở Dương sử dụng Cửu Trọng Thiên thần công chuyển hóa, thuộc tính mặc dù khác đi nhưng bản chất không đổi nên rất dễ cùng thân thể Ô Thiến Thiến dung hợp lại, một điểm cản trở cũng không có, hết thảy như nước chảy thành sông, hồn nhiên thiên thành.

Thân thể Ô Thiến Thiến vốn không có động tĩnh đột nhiên chậm rãi run rẩy lên.

2 mắt vốn đóng chặt nay lông mi thật dài đột nhiên run rẩy lên, giống như kiệt lực muốn mở ra nhưng vì có chỗ cố kỵ hoặc là vì không có khí lực. Đột nhiên Ô Thiến Thiến phát ra một tiếng ưm…

Âm thanh ưm này mặc dù rất yếu ớt nhưng đối với Sở Dương mà nói lại có gì tiếng sét đánh vào đầu!

Mà bên ngoài Kiếm Linh vẫn đang lo lắng đứng đó đồng dạng cũng nghe được điểm động tĩnh này mà rốt cuộc thở phào một hơi thật dài, mẹ của ta ơi, xem như đã thành công rồi!

“Nếu chuyện đã xong, ta phải nhanh đi về thôi, bên kia còn có rất nhiều tử khí chờ đợi”. Kiếm Linh truyền cho Sở Dương một đạo ý niệm rồi ngay sau đó tính toán một cái mà sốt ruột nói: “A! Nguy rồi! Không ngờ một ngày đã trôi qua, bây giờ thật không biết bên Thương Mang Sơn kia tình huống như thế nào rồi, không tốt.

Nghĩ tới đây không đợi Sở Dương lên tiếng, hắn đã lòng như có lửa đốt bay ra ngoài, vô ảnh vô hình cực tốc cuồng lướt trở về Thương Mang Sơn.