Chương 783: Không chống đỡ nổi

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Đăng vào: 2 năm trước

.

Liễu Tuấn nhận được điện thoại của Mạnh Kế Lương trong phòng làm việc.

– Xin chào Liễu bí thư.
Mạnh Kế Lương cười ha hả, tiếng cười rất sảng khoái, cứ như hai người là bạn chi giao nhiều năm vậy.

Liễu Tuấn mỉm cười đáp:
– Chào Mạnh bí thư.

Cuộc điện thoại này của Mạnh Kế Lương phải gọi vào lúc nào, Liễu Tuấn đã đoán được đại khái, vụ án Cty Trường Phong có đột phát trọng đại, Chu Phi Dược và Bùi Nghĩa Nhân tố cáo cả một đám quan viên nhận hối lộ, trong đó chủ yếu là các cán bộ nắm thực quyền trong sở công nghiệp tỉnh, thành phố Ngọc Lan cũng có một số cán bộ, trong đó gồm Cốc Tòng Chính và Trì Cổ.

Tại thành phố Ngọc Lan, Chu Long cũng tố cáo rất nhiều chuyện của Cốc Tòng Chính và Trì Cổ, theo tình huống hiện giờ mà xét, hai kẻ này chính là ô dù bảo vệ chính của Chu Long.

Có điều trình tự đột phá có trước có sau, sau khi bên này tố cáo, bên cục công an thành phố mới có tiến triển đột phá.

Trình tự này Liễu Tuấn cũng hiểu.

Mạnh Kế Lương kiêm nhiệm cục trưởng cục công an Ngọc Lan, hắn là cán bộ do Trì An Phong một tay đề bạt lên, nếu có thể giải vây cho Trì Cổ thì đương nhiên phải ra sức giải vây, chỉ có điều Chu Phi Dược đã khai báo rồi, chuyện rõ ràng có xu thế mở rộng, vụ án Cty Trường Phong do kỷ ủy tỉnh và chính pháp ủy liên hợp làm, nếu Mạnh Kế Lương còn che đậy cho Trì Cổ chẳng những vô nghĩa còn đẩy cả bản thân mình vào.

Nội bộ cục công an và chính pháp ủy chẳng phải là một khối thép, số người nhìn vào vị trí của Mạnh Kế Lương sợ là không ít.

– Ha ha, Liễu bí thư hôm nay có thời gian không? Chúng ta tụ họp một chút.
Mạnh Kế Lương không vòng vo.

Liễu Tuấn thì chần chừ.

Mạnh Kế Lương nói thêm ngay:
– Khách sạn Thu Thủy hôm nay tới một vị đầu bếp đồ tây, làm gan ngỗng đúng hương vị của Pháp, nghe nói không tệ, mời Liễu bí thư thưởng thức thử.

Cái này chẳng cần hắn nói Liễu Tuấn cũng biết, khách sạn Thu Thủy đang từng bước tiền ra nước ngoài, đã bắt đầu xây dựng khách sạn ở khu vực Đông Nam Á, chẳng những đang đem thức ăn trong nước đi ra quốc tế, mà còn hấp thu thức ăn toàn thế giới mang về trong nước.

Bởi thế hiện giờ khách sạn Thu Thủy, không chỉ là danh từ đại diện cho sự xoa hoa, mà còn là sự sành điệu. Theo phong cách làm việc của Hắc Tử, Liễu Tuấn đoán chừng đây chẳng phải là đầu bếp Pháp chính gốc, mà chỉ được bồi dưỡng ở pháp thôi.

Món gan ngỗng là món ăn truyền thống nổi tiếng toàn cầu của Pháp, Liễu Tuấn cũng ăn vài lần, quả nhiên là rất tuyệt vời, món ngày mới truyền vào Ngọc Lan, Mạnh Kế Lương mời y đi thử, có thể thấy rất có thành ý.

– Vậy được, cám ơn Mạnh bí thư thịnh tình khoản đãi, cung kính không bằng nghe lệnh.
Liễu Tuấn gật đầu đồng ý.

Dù cùng là thưởng ủy thành phố, nhưng quyền lực trong tay của Mạnh Kế Lương, Liễu Tuấn chẳng thể so bì, còn về thân sơ xa gần trong mắt Đinh Ngọc Chu, Liễu Tuấn càng chẳng bì được.

Liễu Tuấn không cần thiết vô duyên vô cớ đi đắc tội với Mạnh Kế Lương.

Cho dù vì vấn đề của Trì Cổ, hai người đã ở vào vị trí “đối địch”, có điều quan trường không có kẻ địch vĩnh viễn, cũng không có bằng hữu vĩnh viễn. Là bạn hay là địch, không phải là hình thình là không thể thay đổi, cho dù là đối thủ thù oán cực sâu, nhưng vì lợi ích chung mà thường cũng đạt thành nhật trí và đồng minh tạm thời.

– Vậy được, tôi lấp tức đưa xe tới đón Liễu bí thư.
Mạnh Kế Lương khách khí vô cùng.

Liễu Tuấn cười đáp:
– Cái này sao dám nhận.

– Không sao, có xa đâu, Liễu bí thư không cần khách khí với tôi.

Mạnh Kế Lương tiếp tục cười ha ha, vẻ như bạn bè thân thiết.

Nếu Mạnh Kế Lương kiên trì, Liễu Tuấn không từ chối nữa, đặt điện thoại xuống, xem đồng hồ.

Cũng sắp tới giờ ăn tối rồi, Liễu Tuấn lại cầm điện thoại gọi về biệt thự số một.

– A lô.
Trong điện thoại truyền tới giọng nói vui vẻ của Tiểu Vũ.

Cha con Chu Phi Dược bị bắt, cả Cty Trường Phong thành một bể vui sướng, ban đầu hộp đêm Dạ Đế bị đóng cửa, đám người chỉ ngồi xem diễn biến, dù sao chuyện này trước kia đã xảy ra, không bao lâu sau hộp đêm đó lại mở cửa hoạt động, Chu Long lại ngông nghênh xuất hiện trước mặt mọi người, chỉ tới khi Chu Phi Dược bị bắt, mọi người mới tin chắc lần này làm thật rồi, cha con họ Chu sẽ gặp xui xẻo.

Mấy ngày qua công ty Trường Phòng bắt vô số pháo hoa để ăn mừng.

Thanh kiếm luôn treo lơ lửng trên đầu đã biến mất, tâm tình của Tiểu Vũ trở nên cực kỳ tốt, khi chuẩn bị cơm cho Liễu Tuấn cũng ngâm nga khúc hát, như con hươu non vui vẻ, nhảy tung tăng khắp biệt thự.

– Tiểu Vũ, tối nay tôi không về nhà ăn cơm đâu.
Liễu Tuấn căn dặn đơn giản.

– Vâng…
Giọng nói của Tiểu Vũ hết sức thất vọng.

Liễu Tuấn lắc đầu, không nói gì thêm.

Tiếng u u trong điện thoại vang lên rất lâu Tiểu Vũ mới cúp điện thoại, cô biết, mình đã hoàn toàn sa lầy rồi, nhất là mấy ngày qua khi cô ra chợ mua thức ăn, hoặc trở về quán hàng nhỏ của dì Chung, đều nghe thấy mọi người bàn tán, ai ai cũng khen ngợi Liễu Tuấn, nói vị giám đốc mới đã trừ đi họa lớn cho Cty Trường Phong.

Thậm chí có người nói Liễu Tuấn là cứu tinh của công ty.

Tất nhiên, cũng có một số người thân cận biết Tiểu Vũ là “giúp việc” của Liễu Tuấn, từ trong ánh mắt của bọn họ, Tiểu Vũ nhận ra sự khác biệt hoàn toàn.
Trước kia những ánh mắt đó nhìn Tiểu Vũ luôn quai quái, vừa hâm mộ vừa khinh bỉ, còn hiện giờ khinh bỉ ít đi, thâm vào nhiều hâm mộ hơn, thậm chí còn có vài phần thân cận lấy lòng.

Tất cả đều vì ấn tượng Liễu Tuấn trong lòng mọi người đã có thay đổi lớn lao.

Thậm chí dì Chung cũng có thay đổi nho nhỏ với Tiểu Vũ, đương nhiên dì Chung biết giữa con gái mình và Liễu bí thư không xảy ra chuyện gì, vì thế càng cảm kích Liễu Tuấn hơn những người khác, dì Chung cho rằng, con gái mình được chiếu cố cuộc sống cho Liễu Tuấn hơn một tháng thực sự là may mắn.

Mạnh Kế Lương đích thân lái xe tới, không đưa theo thư ký, hơn nữa còn lái xe số một của cục công an thành phố, cho dù nhân viên khu Trường Hà không nhận ra hắn cũng nhất định phải biết số xe này.

Mạnh Kế Lương đi tới thẳng văn phòng của Liễu Tuấn, trên đường đi nhưng nhân viên ra về nhiều người nhận ra Mạnh Kế Lương, liền tươi cười chào hỏi, trong lòng ngạc nhiên không biết Mạnh bí thư đột nhiên đại giá quang lân có việc gì?

Mạnh Kế Lương vừa tới gần cầu thang, liền thấy thân hình cao lớn của Liễu Tuấn xuất hiện.

– Xin chào Liễu bí thư.
Mạnh Kế Lương liền nở nụ cười tươi roi rói.

– Làm phiền Mạnh bí thư phải tới tận đây, thận ngại quá.

Liễu Tuấn liền rảo bước nhanh tới, khi còn cách mấy bậc thang liền đưa tay ra, y vốn cao hơn Mạnh Kế Lương hẳn một cái đầu, lại có ưu thế ba bậc thang, đưa tay ra với thái độ trên cao rõ ràng, trong mắt người ngoài Mạnh bí thư phải ngước nhìn Liễu bí thư rồi.

Mạnh Kế Lương tu dưỡng rất tốt, tựa hồ chẳng hề bận tâm điều này, cười vô cùng vui vẻ, còn lắc tay Liễu Tuấn, tỏ ra rất thân thiện.

– Liễu bí thư, xin mời.

Mạnh Kễ Lương nói, hai người cùng nhau đi ra cửa.

Liễu Tuấn vừa xuất hiện các nhân viên trong cơ quan tự đồng đứng tại chỗ, hoặc chậm bước lại, chăm chú nhìn theo Liễu bí thư.

Đi ra cửa, mọi người kinh ngạc phát hiện ra Mạnh Kế Lương lại đích thân mở cửa cho Liễu bí thư, mà Liễu bí thư cũng chẳng khách khí, chỉ cười khiêm tốn một chút rồi ngồi vào, lúc này Mạnh Kế Lương mới vòng qua, tới chỗ lái.

Chuyện này là sao đây?

Tại sao Liễu bí thư lại khách khí với Liễu bí thư như thế?

Tới khi chiếc xe chuyên dụng biển số một đi lâu lắm rồi, nhân viên cơ quan vẫn chưa tỉnh ra, nhìn thấy cảnh này còn có Sài Thiệu Cơ và các lãnh đạo chủ yếu của khu, tất cả đều không tin vào mắt mình.

Thân phận và địa vị của Mạnh Kế Lương ở trong thành phố ra sao bọn họ rất biết.

Thậm chí có thể nói ngay cả Thôi Phúc Thành chưa chắc gì được đặt trong lòng Mạnh Kế Lương, rốt cuộc có chuyện gì đây?

Chẳng những đám Sài Thiệu Cơ kinh hãi, Liễu bí thư lúc này há có thể bình tĩnh như thường được?

Vô cớ tỏ ra ân cần, ắt có mưu đồ lớn.

Mạnh Kế Lương nắm thời cơ rất tốt, vừa vặn lúc tan ca, có thể thấy đã chuẩn bị sẵn, để cho mọi người xem, cấp đầy đủ thể diện cho Liễu Tuấn, ắn sau này giá trí của Liễu Tuấn ở trong cơ quản khu ủy Trường Hà sẽ tăng lên không ít.

Quan trường nói phức tạp thì phức tạp, mà nói đơn giản thì cũng đúng là đơn giản.

Một lãnh đạo có đáng tôn kính, hoặc đáng đi theo hay không, đôi khi không phụ thuộc vào hành động của người đó, mà còn phụ thuộc vào thái độ của lãnh đạo cấp cáo được người khác công nhận.

Mạnh Kế Lương hạ mình lấy lòng Liễu Tuấn, chắc chắn trong mắt người khác vô cùng huyền diệu, không dễ phán đoán, nhưng ít nhất khẳng định Liễu Tuấn phải có địa vị riêng mình ở thành ủy rồi, nếu không Mạnh Kế Lương sao lại làm thế?

Mặc dù trước đó không lâu Liễu Tuấn bị xử phạt, tựa hồ thành ủy muốn hạ uy phong của y, nhưng quan trường đừng có nhìn biểu hiện bên ngoài mà xét đoán.

Ví như Trì Cổ, bị cảnh cáo nghiêm trong trong đảng, bị ghi phạt hành chính, bị kiểm điểm công khai, dường như mất hết thể diện, nhưng người sáng suốt đều biết, xử phạt này đổi lại vị trí cho Trì Cổ! Vậy Liễu Tuấn bị xử phạt sẽ được đổi lại cái gì?