Chương 1628: Hội nghị Thường vụ Chính phủ tỉnh

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Đăng vào: 2 năm trước

.

Tại hành lang phòng họp thứ nhất của Chính phủ tỉnh, Lưu Phi Bằng rất ngoài ý muốn đụng phải Liễu Tuấn.

Kỳ thực không chỉ Lưu Phi Bằng bất ngờ, rất nhiều nhân viên của Chính phủ tỉnh cũng rất bất ngờ, xe số 1 Thành ủy Ngọc Lan đã rất lâu rồi không có xuất hiện tại trụ sở Chính phủ tỉnh.

Lẽ nào ngày hôm nay Liễu Tuấn lại muốn tới thương thảo đại sự gì với Lưu Phi Bằng?

“Chào Liễu bí thư!”

Sau khi Lưu Phi Bằng ngẩn ra mới lập tức tiến lên nắm tay với Liễu Tuấn, trong mắt mang theo ý trưng cầu. Lẽ ra Liễu Tuấn xuất hiện tại trụ sở Chính phủ tỉnh, cần phải là tới thăm hắn. Toàn bộ Chính phủ tỉnh, ngoại trừ Lưu Phi Bằng hắn, ngay cả phó tỉnh trưởng Thường vụ Trần Kỳ Mưu cũng không đủ tư cách để Liễu Tuấn tự mình đăng môn bái phỏng. Song trước đó hắn không nhận được thư ký báo trước, cán bộ đã đến tầng cấp như họ, gặp mặt thường sẽ hẹn trước, đây là lễ tiết cơ bản. Hơn nữa, đây cũng không phải con đường đi tới phòng làm việc của hắn.

Liễu Tuấn mỉm cười nói: “Chào tỉnh trưởng! Ngày hôm nay Chính phủ tỉnh tổ chức hội nghị Thường vụ, tôi đến họp.”

Lưu Phi Bằng bừng tỉnh, lúc này mới nhớ lại, trên đầu Liễu Tuấn còn đội một danh hiệu phó tỉnh trưởng tỉnh A. Một phó tỉnh trưởng tại Chính phủ tỉnh không có bất cứ phân công cụ thể gì!

Loại tình hình này tại các nơi trên toàn quốc cũng không thấy nhiều. Dù sao chức vụ thực của Liễu Tuấn là bí thư Thành ủy Ngọc Lan, phó bí thư Tỉnh ủy chỉ là lắp thêm, biểu thị tầm quan trọng của tỉnh A tại TP. Ngọc Lan. Thông thường sau khi Liễu Tuấn trở thành phó bí thư Tỉnh ủy nên từ chức phó tỉnh trưởng, không biết bởi vì loại nguyên nhân nào, chức vụ phó tỉnh trưởng của Liễu Tuấn vẫn được giữ lại.

Việc này đã từng khiến Lưu Phi Bằng rất khó chịu, nhận định đây là một nước phục kỳ của Thai Duy Thanh, muốn thông qua Liễu Tuấn kiềm chế Lưu Phi Bằng hắn. Tuy nhiên theo thời gian trôi qua, Lưu Phi Bằng cũng từ từ không thèm để ý đến việc này.

Cuối cùng Liễu Tuấn chỉ là phó tỉnh trưởng trên danh nghĩa tại Chính phủ tỉnh, mặc dù y theo bài danh Liễu Tuấn theo sát Lưu Phi Bằng, còn trước cả phó tỉnh trưởng Thường vụ Trần Kỳ Mưu, nhưng không có bất cứ công tác quản lý nghiêm chỉnh gì. Thời gian dài như vậy, Liễu Tuấn cũng chưa bao giờ từng nhúng tay vào việc của Chính phủ tỉnh.

Đương nhiên, xuất phát từ yêu cầu lễ tiết, mỗi hạng mục văn kiện của Chính phủ tỉnh đều phải có dấu của đại danh phó tỉnh trưởng, tại cuối văn kiện phải viết lên “phó tỉnh trưởng đồng chí Liễu Tuấn thông báo”. Mà mỗi lần Hội nghị xử lý Thường vụ tỉnh trưởng và hội nghị Thường vụ Chính phủ tỉnh cũng nhất định phải thông tri Liễu Tuấn, xin chỉ thị Liễu bí thư có cần dự họp hội nghị hay không.

Liễu Tuấn chưa bao giờ dự họp qua.

Nhưng ngày hôm nay, y đột nhiên muốn dự họp hội nghị Thường vụ Chính phủ tỉnh.

Sau khi Lưu Phi Bằng bừng tỉnh thì càng thêm cảnh giác. Động thái này của Liễu Tuấn quá khác thường, Lưu Phi Bằng tuyệt đối không cho rằng Liễu Tuấn rảnh rỗi quá muốn đến phòng họp Chính phủ tỉnh để gãi mông.

Nhưng Liễu Tuấn chính là phó tỉnh trưởng được bổ nhiệm chính thức thông qua Đại hội đại biểu nhân dân, tham gia hội nghị Thường vụ Chính phủ tỉnh chính là đương nhiên. Lưu Phi Bằng cũng không thể ngăn cản.

“Ha ha, Liễu bí thư hăng hái thế.”

Lưu Phi Bằng không mặn không nhạt đâm Liễu Tuấn một câu.

Liễu Tuấn mỉm cười nói: “Hăng hái hay không cũng không cần phải nói, chức trách sở tại mà.”

Lưu Phi Bằng nhất thời nhíu mày.

Trước kia sao không thấy cậu chức trách sở tại? Ngày hôm nay lại muốn nhảy vào? Được, để coi cậu muốn làm gì!

Liễu Tuấn ngoài ý muốn dự họp hội nghị khiến hội trường xuất hiện một trận “hỗn loạn” nho nhỏ. Số ghế trên hội nghị trên cơ bản là cố định, Lưu Phi Bằng ở giữa chủ trì, các phó tỉnh trưởng ngồi hai bên. Bởi vì Liễu Tuấn chưa bao giờ tham dự qua hội nghị nên phòng họp cũng không có vị trí cho y.

Thấy Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn dắt tay nhau đi vào phòng họp, mọi người đều có chút ngạc nhiên. Lúng lúng nhất chính là tân nhậm chủ nhiệm văn phòng Chính phủ tỉnh Ngô Thừa Quân. Sau khi Uông Quốc Chiêu đảm nhiệm bí thư Thành ủy Nguyên Nam, Ngô Thừa Quân ngoài ý muốn trở thành chủ nhiệm văn phòng Chính phủ tỉnh, giống như từ trên trời rơi xuống cái bánh.

Tại hội nghị xử lý thường vụ bí thư vào tháng 2 thảo luận chọn thư ký trưởng Chính phủ tỉnh đã đề xuất Ngô Thừa Quân xem như người đi kèm, bản thân Ngô Thừa Quân cũng không ôm hy vọng gì, ai ngờ cuối cùng Uông Quốc Chiêu lại đi TP. Nguyên Nam, không chỉ thừa cái ghế thư ký trưởng Chính phủ tỉnh, ngay cả vị trí chủ nhiệm văn phòng Chính phủ tỉnh cũng để trống. Mặc dù Ngô Thừa Quân không có tranh được vị trí thư ký trưởng nhưng ngồi trên bảo tọa chủ nhiệm văn phòng coi như không uổng công mình đi kèm.

Trước đó ai cũng không ngờ được Liễu Tuấn sẽ tới tham gia hội nghị Thường vụ, Ngô Thừa Quân phải vội vàng an bài chỗ ngồi chỗ ngồi cho Liễu bí thư.

Công việc này thật không dễ làm.

Lấy bài danh của Liễu Tuấn tại Tỉnh ủy và Chính phủ tỉnh, y hẳn là ngồi ở vị trí phía trái Lưu Phi Bằng, cũng chính là vị trí hiện giờ của Trần Kỳ Mưu. Nhưng Trần Kỳ Mưu đã ngồi xuống, lẽ nào Ngô Thừa Quân còn dám mời hắn đứng lên nhường chỗ hay sao? Dù cho xem như là phó tỉnh trưởng khác, Ngô Thừa Quân cũng không có đạo lý bảo người ta nhường chỗ!

Chỉ chốc lát, mồ hôi hột đã thấm đẫm trán Ngô Thừa Quân.

Cũng may Trần Kỳ Mưu hiểu được chỗ khó xử của Ngô Thừa Quân, liền cười ha ha đứng dậy: “Liễu bí thư tới rồi à, mời ngồi chỗ của tôi đi!”

Nghe đâu Ngô Thừa Quân được Trần Kỳ Mưu khá coi trọng, xem ra cũng không phải là không có lửa thì sao có khói. Bằng không thì có vị phó tỉnh trưởng nào sẽ giúp Ngô Thừa Quân như vậy không?

Liễu Tuấn cười nói: “Không cần đâu đồng chí Kỳ Mưu, cứ lấy thêm một cái ghế là được rồi.”

Cách xưng hô của Liễu bí thư đối với Trần tỉnh trưởng lại làm cho các nhân viên tham dự hội nghị ồ lên. Bởi vì tuổi tác giữa hai người quả thực là có chút cách xa. Liễu Tuấn mới ngoài 30t, Trần Kỳ Mưu đã ngoài 55, đã tiếp cận “hồng tuyến”, là thành viên lớn tuổi nhất tại hội nghị, còn trên tuổi Lưu Phi Bằng. Liễu Tuấn mang theo ý “người lãnh đạo” gọi “đồng chí Kỳ Mưu” làm cho mọi người trong khoảng thời gian ngắn khó có thể thích ứng.

Ngô Thừa Quân cũng cơ linh, vội vàng tự mình động thủ, dọn ra cái ghế đặt ở trên chỗ Trần Kỳ Mưu, cạnh vị trí của Lưu Phi Bằng, kính mời Liễu bí thư ngồi xuống.

Thành viên chính thức của hội nghị bao quát tỉnh trưởng phó tỉnh trưởng, trợ lý tỉnh trưởng, thư ký trưởng Chính phủ tỉnh, phó thư ký trưởng và chủ nhiệm văn phòng Chính phủ tỉnh. Phó chủ nhiệm văn phòng Chính phủ tỉnh, chủ nhiệm phòng giám sát kiểm tra, chủ nhiệm pháp chế lo liệu cùng với các cán bộ phụ trách chủ chốt của đơn vị chủ yếu trực thuộc tỉnh tương quan với đề tài thảo luận dự thính hội nghị.

Lưu Phi Bằng ngồi ở giữa, ánh mắt chậm rãi đảo qua trên mặt từng thành viên tham dự hội nghị, cuối cùng rơi trên mặt Liễu Tuấn, khẽ gật đầu.

Liễu Tuấn cũng mỉm cười làm lễ.

“Các đồng chí chúng ta họp thôi. Mời đồng chí Hứa Vân Huy thông báo đề tài thảo luận muốn thương nghị ở hội nghị lần này.”

Lưu Phi Bằng chậm rãi nói.

Đồng chí Hứa Vân Huy chính là tân nhậm thư ký trưởng Chính phủ tỉnh, mới được điều nhiệm từ vị trí thị trưởng một thành phố. Đề tài thảo luận trên hội nghị Thường vụ Chính phủ tỉnh do phó tỉnh trưởng, trợ lý tỉnh trưởng đề xuất rồi mời tỉnh trưởng thẩm định, cũng có thể do tỉnh trưởng xác định trực tiếp, sau đó do thư ký trưởng và văn phòng chỉnh lý, hình thành ý kiến hoàn thiện mới đệ trình lên hội nghị Thường vụ thảo luận.

Hứa Vân Huy đã ngoài 50, vóc người trung bình. Nghe xong Lưu Phi Bằng nói liền hướng về Lưu Phi Bằng hơi khom người, lập tức cầm lấy tư liệu trước mặt, bắt đầu tuyên đọc.

Nội dung của đề tài thảo luận lần này chủ yếu có ba phương diện.

Thứ nhất, TP. Ngô Tây chuẩn bị khởi công xây dựng cao ốc đệ nhất toàn tỉnh. TP. Ngô Tây tuyên bố muốn kiến thiết cao ốc thành “Trung tâm tài chính Tỉnh A”. Cao ốc dự tính xây dựng tại bên cạnh quảng trường lớn nhất TP. Ngô Tây, là một “thể tổng hợp phục vụ thành phố” cỡ lớn tập hợp thương nghiệp, văn phòng làm việc, phục vụ tài chính làm một thể. Kế hoạch tổng đầu tư vượt quá 1 tỷ, tổng diện tích kiến trúc vượt qua 20 vạn mét vuông, bao gồm 1 tòa văn phòng đỉnh cấp siêu cao 56 tầng, một tòa văn phòng 26 tầng, một hệ thống thương mại 6 tầng, ga ra dưới đất 3 tầng, tổng độ cao vượt qua 230m, được Phủ thị chính, Thành ủy Ngô Tây xếp vào hạng mục “Đại kiến thiết” trọng điểm cải tạo thành phố, kế hoạch khởi công vào cuối năm nay, vào tháng 6 năm 2007 sẽ hoàn thành, trở thành công trình cao có tính giới hạn của TP. Ngô Tây.

Thứ hai, TP. Đại Hồ kế hoạch đẩy mạnh mở mang tài nguyên du lịch, dựa vào Đại Hồ ở cảnh nội, xây dựng một khu vui chơi dưới nước cỡ lớn, công viên dưới nước này được mệnh danh là “Mờ ảo chi lữ”, được TP. Đại Hồ gọi là “Dreamworks du lịch trên nước”, kế hoạch tổng đầu tư 3,6 tỷ. Trong báo cáo có nói, sau khi công viên trên nước “Mờ ảo chi lữ” được xây thành sẽ trở thành khu vui chơi trên nước lớn nhất tỉnh A, chiếm diện tích vượt quá 5km vuông, diện tích mặt nước vượt qua 30km vuông. TP. Đại Hồ kế hoạch dùng 3 năm thời gian sẽ hoàn thành hạng mục này. Đến lúc đó TP. Đại Hồ sẽ trở thành trung tâm du lịch toàn tỉnh, hấp dẫn rất nhiều du khách, lấy ngành du lịch làm long đầu, kéo theo kinh tế toàn thành phố phát triển.

TP. Nguyên Nam thì đề xuất muốn xây dựng một quảng trường thành phố, trù tính chiếm diện tích trên 1km vuông, tập trung giải trí, khu nghỉ ngơi, mua sắm làm một thể, trở thành tiêu chí mới của thành phố. Kế hoạch tổng đầu tư không dưới 500tr.

Cùng lúc đó, còn có hai thành phố cũng đưa ra suy nghĩ kiến thiết quảng trường cỡ lớn.

Đề tài thảo luận chủ yếu thứ ba là về báo cáo các nơi đề nghị thành lập khu thí nghiệm khoa kỹ mới, khu Khai phá kinh tế, khu kỹ thuật Cao tân, khu thực nghiệm nông nghiệp và khu Khai phá hợp tác trong và ngoài nước.

Căn cứ vào báo cáo của Hứa Vân Huy, năm nay mười tám khu vực, thành phố toàn tỉnh ngoại trừ Ngọc Lan, Tiềm Châu, Tống Đô, còn lại 15 thành phố đều đưa ra yêu cầu thành lập khu kinh tế mới. Trong đó TP. Nguyên Nam yêu cầu xây một khu Khai phá kinh tế cấp phó sở, TP. Đan Dương thì yêu cầu thành lập một khu Khai phá hợp tác trong và ngoài nước cấp phó sở.

“Căn cứ thống kê, tổng cộng các loại khu kinh tế mới mỗi thành phố trong toàn tỉnh yêu cầu thành lập là 19 khu, trong đó yêu cầu cơ cấu cấp phó sở có 4, còn lại đều là cơ cấu cấp Chính xử.”

Thanh âm trầm ổn nhẹ nhàng của Hứa Vân Huy quanh quẩn bên trong phòng họp.

Những khu kinh tế mới này nếu như được xây lên toàn bộ, điều khác thì không nói trước, tối thiểu cũng phải tăng 19 ban hoàn chỉnh ngoài cấp Chính xử, tăng nhân viên mấy nghìn người. Đương nhiên, tương lai cũng là rất tốt, có người nói nếu như toàn bộ đạt thành mục tiêu như mong muốn, có hi vọng tăng tổng giá trị sản xuất quốc dân ngoài 30 tỷ.

Đây chính là một con số lớn!