Chương 1084: Hộ giá

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Đăng vào: 2 năm trước

.

Hạ tuấn tháng ba, Lưu Huy trở về Tiềm Châu, đi cùng ông còn có Hầu phó phòng của phòng tổ chức tỉnh.

Lưu Huy và Hầu phó phòng được hội thưởng ủy hội đồng nhân dân tỉnh ủy thác tới Tiềm Châu chỉ đạo công tác tuyển cử.

Thường chỉ khi tuyển cử đổi khóa, mới phái lãnh đạo liên quan của tỉnh xuống thành phố chỉ đạo, có điều đại hội nhân dân của Tiềm Châu lúc này còn quan trong hơn cả tuyển cử đổi khó, vì tham gia tuyển cử là bí thư thành ủy và thị trưởng.

Mời Lưu Huy tới chỉ đạo đại hội là đương nhiên,còn Hầu phó phòng về lý mà nói là tháp tùng Lưu Huy tới, vì danh nghĩa Lưu Huy là lãnh đạo tỉnh mà.

Đương nhiên đó chỉ là những thứ bề ngoài thôi.

Vì mới Lưu Huy tới Tiềm Châu chỉ đảo công tác tuyển cử, Cù Hạo Cẩm chẳng những trao đổi với Cận Tú Thật, mà còn chuyên môn trao đổi với Lưu Huy, có điều khi trao đổi với Lưu Huy, có mặt cả Thai Duy Thanh.

Cù Hạo Cẩm đề phòng vạn nhất, chẳng may Lưu Huy không nhiệt tình, còn có Cận Tú Thật làm trung gian, nhưng Thai Duy Thanh có mặt làm Lưu Huy không hiểu.

Thai Duy Thanh xuất hiện trong trường hợp này làm gì?

Việc điều tra bến tàu ở Đông Hải, Lưu Huy cũng biết ít nhiều rồi, khoảng thời gian qua, Thai Duy Thanh tựa hồ tiều tụy đi nhiều, trông không còn bừng bừng khí thế như trước nữa, nhưng ứng xử càng thêm thân thiết, rất thích hợp với điệu bộ “tỉnh trưởng thân dân” của hắn.

Nhìn thấy bộ dạng này của Thai Duy Thanh, trong lòng Lưu Huy trào dâng một sự khoái trá.

Tỉnh A, không dễ chơi như các người tưởng đâu.

Cù Hạo Cẩm mỉm cười, khẳng định những thành tích Lưu Huy đạt được ở Tiềm Châu, tựa hồ vụ án Bạch Hồ đã là chuyện năm nảo năm nào, không còn ảnh hưởng gì nữa, còn Lưu Huy đàng hoàng lui về dưỡng lão vậy.

Cù Hạo Cẩm “biểu dương” xong, Thai Duy Thanh cũng “biểu dương” luôn miệng, cười nói cứ như thật, không khí nói chuyện hài hòa, thậm chí vô cùng tư nhân, không có chút ý tứ việc công nào.

Cả hai tranh nhau “biểu dương” Lưu Huy xong, mới nói tới chuyện mời Lưu Huy về Tiềm Châu chỉ đạo công tác tuyển cử, Lưu Hùy cười khà khà nói:
– Nhất định sẽ hỗ trợ tốt cho đồng chí Hàn Húc.

Dù sao ông ta cũng muốn về Tiềm Châu một chuyến, mấy câu xã giao phải nói cho qua.

Cù Hạo Câu thầm nhăn mặt, Lưu Huy nói không thật lòng, sao ông ta chẳng nghe ra? Nhưng Lưu Huy có oán giận thì Cù Hạo Cẩm không thể cưỡng ép, vì thế nào ông ta cũng phải cần Lưu Huy đi ổn định thế cục Tiềm Châu, vượt qua ải khó này.

Chẳng may mà Hàn Húc hoặc Liễu Tuấn thất tuyển, thì không ai có thể gánh vác được.

Thai Duy Thanh cũng rất bất an, hắn chỉ quan tâm tới Liễu Tuấn, Hàn Húc có thể thuận lới trúng tuyển làm chủ nhiệm hội đồng nhân dân thành phố hay không hắn chẳng bận tâm. Với Thai Duy Thanh mà nói, Liễu Tuấn không thể có chút sơ xuất nào.

Đây không phải là điều Thai Duy Thanh muốn, mà là hắn nhận được cảnh cáo thực sự: Nếu Liễu Tuấn ở Tiềm Châu có làm sao, sẽ có những người khác ở nơi khác chịu hậu quả càng lớn hơn.

Người cảnh cáo hắn là một vị nguyên lão trong Cao hệ, gần như có thể sánh ngang với Cao lão gia tử, vị nguyên lão uy vọng cực cao này không hề che dấu sự bất mãn của mình, cảnh cáo Thai Duy Thanh, chính trị là trí tuệ, là cân bằng, không phải tranh hơi, không phải là trò trẻ con.

Từ sau khi lên cán bộ cao cấp, đây là lần đầu tiên bị người ta “dạy dỗ” không chút nể nang gì như thế, trong lòng vô cùng khó chịu, song vẫn phải cung kính vâng dạ.

Liễu Tuấn đúng là một tổ ong vò vẽ.

Cuối cùng Cận Tú Thật giải vây cho bọn họ, Cận Tú Thật không làm công tác tư tưởng dài dòng, chỉ nói với Lưu Huy vài câu, bảo ông ta phải làm tốt công tác này.

Thế là Lưu Huy tới Tiềm Châu.

Lần này về Tiềm Châu ông ta ở trong nhà khách, vừa mới tới nơi các cấp dưới cũ đã tranh nhau tới thăm hỏi lãnh đạo ngày nào, qua một thời gian suy ngẩm lại, tâm tình Lưu Huy đã điều chỉnh ổn định, cười vui vẻ nói chuyện cũ với mọi người, nhà khách Tiềm Châu rộn rã tiếng nói cười.

Hầu phó phòng nói đùa, Lưu Huy là “ngôi sao màn bạc” chỉ thiếu một đống người xin chữ ký nữa thôi.

Hầu phó phòng do Cận Tú Thật đề bạt lên, trước kia là bí thư thành ủy, Cù Hạo Cẩm sau khi lên làm chủ tỉnh A, trận tranh đấu đầu tiên là lặng lẽ đưa hắn lên phòng tổ chức, Hầu phó phòng cơ bản đành nhận số mạng, triều vua nào thần tử đó, xưa nay đều như thế. Nhưng cùng với thế cục trong tỉnh biến hóa, tâm trạng ủ rũ của Hầu phó phòng lại trở nên “kích động”.

Nếu như nói Lưu Huy bị điều khỏi Tiềm Châu là đạo phòng tuyến cuối cùng của thế lực bản địa đã thất thủ, như vậy tiếp theo triều đại mới bắt đầu. Vì giới hạn cấp bậc, Hầu phó phòng không nhìn thấy sự giao tranh trên cao tầng, ông ta chỉ nhìn thấy thế công dữ đội của Cù – Thai đã bị chặn lại, thế cục đang âm thầm biến đổi.

Hầu phó phòng còn khá trẻ, nếu gặp cơ duyên, lên làm chính chức không phải là không thể. Mà nhân vật tạo thành sự chuyển biến quan trọng này, chính là đồng chí Liễu Tuấn mà bọn họ phải ra sức đảo bảo thuận lợi trúng tuyển.

Vì thế trên lễ tiếp đón, Hầu phó phòng cực kỳ khách khí với Liễu Tuấn.

Còn với Hàn Húc mà nói, tiệc tiếp đòn này là một quá trình không sung sướng gì.

Một bí thư thành ủy mà lại thành nhân vật phụ, gần như tất cả mọi người đều lấy Lưu Huy làm trung tâm, cứ như Lưu Huy mới là vương giả chân chính của Tiềm Châu.

Nếu như chỉ là thế thôi thì Hàn Húc cũng không đến nổi quá buồn bực, dù sao Lưu Huy vẫn còn dư uy ở Tiềm Châu, lúc rời nhiệm không có tiệc chia tay đúng nghĩa, giờ đền bù lại là đúng. Nhưng Hàn Húc mau chóng nhận ra thái độ của các cán bộ đối với Liễu Tuấn, trước đó có tin đồn cán bộ khu huyện vào hùa với nhau chống đối với Liễu Tuấn chỉ là chuyện vô căn cứ. Nhìn cản này thì cán bộ Tiềm Châu tự nhiên đã coi Liễu Tuấn là “chủ”.

Người “chủ” này không phải là bí thư thành ủy, không phải là Hàn Húc.

Sự bực bội của Hàn Húc thoáng hiện qua trên mặt, ngồi cách đó không xa Đổn Xương liếc nhìn hắn một cái đầy thâm ý, Hàn Húc giật mình, trên mặt lập tức hiện ra nụ cười thản nhiên.

Kết thúc bữa tiệc, Hàn Húc và Liễu Tuấn đưa Lưu Huy cùng Hầu phó phòng tới nơi nghỉ, hai bên giao lưu thân thiết. Đài truyền hình thành phố cho đăng cuộc gặp này, trên màn hình lãnh đạo cũ mới hai nhiệm kỳ đều tươi cười rạng rỡ, nói chuyện nhiệt tình.

Cuối tháng 3 năm 1999, đại hội đại biểu nhân giân khóa 33 của Tiềm Châu được mở long trọng.

Đại biểu đại hội lần này có 470 người, tham dự có 446 người, những người phụ trách ban ngành thành ủy Tiềm Châu, đại biểu đại hội nhân dân tỉnh A cũng tham dự.

Trước đó trong hội nghị dự bị đại hội, đã thông qua danh sách đoàn chủ tịch và thư ký trưởng, đoàn chủ tịch do bốn tám người gồm Hàn Húc, Lưu Huy, Liễu Tuấn, Lê Mẫn Trung lập thành…

Tư tưởng chủ đạo của hội nghị là: Giơ cao ngọn cờ vĩ đại, thâm nhập quán triệt tư tưởng đại hội thứ 15.

Đại hội lần này có bảy chương trình làm việc: Một, nghe báo cáo công tác chính phủ; hai, nghe báo cáo và phê duyệt kế hoạch phát triển năm 1999; nghe báo cáo và phê duyệt dự thảo tài chính năm 1999; bốn nghe báo cáo công tác thường ủy đại hội đồng nhân dân; năm nghe báo cáo công tác của tòa án nhân dân ; sáu, nghe báo cáo của viện kiểm sát nhân dân; bảy, bổ nhiêm chủ nhiệm hội động nhân dân khóa 33, bổ nhiệm thị trưởng chính phủ nhân dân.

Trước khi đội hội chính thức mở ra Lưu Huy đã triệu tập các đoạn đại biểu của đại hội để chỉ đạo tư tưởng, liên quan tới vấn đề của đại hội, liên quan tới tuyển cử, trình bày quan điểm cụ thể và an bài của ông.

Đảm bảo đại hội thành công tốt đẹp