Chương 708: Nhà khách quốc gia

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhà khách quốc gia , nằm ở phía tây thủ đô, nơi có phong cảnh đẹp nổi tiếng, là hành cung du ngoạn của triều đại phong kiến xưa, nhiều hoàng đế từng ở đây lập đài câu cá, đầu thời Nguyên, tế tướng Liêm Hỉ Hiến xây “Vạn Liễu đường” ở nơi này, trở thành thẳng cảnh du lịch cực thịnh bấy giờ.

Hoàng đế Càn Long triều Thanh thích phong cảnh tươi đẹp nơi này, chính thức chọn làm hành cung.

Năm 1959, vì nghênh tiếp các nhà lãnh đạo tham gia hoạt động quốc khách 10 năm, chính phủ trung ương đã tu bổ vườn tược trong trung tâm hành cung, xây dựng mười chính tòa biệt thư với phong cách khác nhau, chính thức lấy đây làm nhà khách quốc gia, nơi tiếp đãi những vị khách nước ngoài quan trọng.

Những nhân vật nổi tiếng Hồng Kông như Tiểu Thanh, Từ Hưng Bang, Lý Trường Hanh lần này ở trong biệt thự tổng thống.

Nơi này lần đâu tiên xử dụng là tiếp đại nhà lãnh đạo Xô Viết Nikita Khrushchev, tiếp sau đó có mấy trăm vị tổng thống và người đứng đầu chính phủ tới ở qua, cũng có cả danh nhân thế giới, nhà tư bản hàng đầu đều cùng từng ở nơi này.

Biệt thự tổng thống ở biệt thự tổng thống, có thể thấy các đồng chí lãnh đạo của bộ thống chiến rất coi trọng Liễu Thanh, quy cách tiếp đãi rất cao.

Tòa biệt thự số 8 này là điển hình kiến trúc mang phong cách cổ phương đông, có hai con sư tủ đồng đặt trước cửa, thứ đã biết bao năm không được thấy, khu vườn cổ điển đẹp không sao tả xiết.

Liễu Tuấn cũng lần đầu tiên tới nhà khách quốc gia, rất thích cảnh sắc nơi này, Nhuận cục trưởng nói:
– Thủ trưởng vô cùng coi trọng lời mời chủ tịch Liễu Thanh tới đây chuyến này, chỉ thị cho cùng tôi phải nhiệt tình tiếp đãi.

Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu.

Nhuận phó cục dẫn Liễu Tuấn tới gian phòng đợi bên ngoài, ấn chuống cửa, một nữ vệ sĩ trẻ người phát tán vẻ mạnh mẽ ra mở cửa, nhìn thấy Liễu Tuấn liền khom người chào.

Ở khu biệt thự Hồng Kông, những vệ sĩ này rất cung kính gọi Liễu Tuấn là “Tuấn thiếu gia”, tới nơi này được Tiểu Thanh căn dặn không thể gọi tùy tiện như vậy.

– Xin chào Liễu chủ tịch.
Nhuận cục trưởng vội đi nhanh tới, gật đầu chào Tiểu Thanh vừa từ ghế sô pha đứng dậy.

Gian phòng tổng thống này bố trí theo kiểu phương đông cổ, đồ dùng và trang trí thời nhà Minh bên trong mang khí khái hoàng gia, Tiểu Thanh mặc một y phục đen, tóc búi cao kiểu quý phụ, hoa tai hồng bảo thạch cùng dây chuyền trân châu Đại Đông sang lấp lánh, hết sức cao quý trang nhã, vô cùng hòa hợp với không khí hoàng gia của giang phòng tổng thống.

– Chào Nhuận cục trưởng.
Tiểu Thanh đưa bàn tay ngọc trắng muốt ra khẽ bắt tay Nhuận phó cục, miệng cười điềm đạm.

Duyệt phó cục cười nói:
– Chủ tịch Liễu, vị này là bí thư Liễu Tuấn của huyện Ninh Bắc, hẳn là không phải giới thiệu nữa.

Tiểu Thanh ưu nhã gật đầu:
– Đương nhiên, làm phiền Nhuận cục trưởng rồi.

– Xin chào chủ tịch Liễu!
Liễu nha nội tiến tới đưa tay ra nắm lấy bàn tay mềm mại của Tiểu Thanh, miệng nói rất nghiêm chỉnh, khách khí nhưng ánh mắt đầy vẻ trêu ghẹo.

Tiểu Thanh cười duyên dáng, êm ái nói:
– Xin chào Liễu bí thư, lại gặp mặt rồi.

Nói rồi cũng kín đáo cười trêu lại.

Lời này ẩn chứa thâm ý, từ khi Liễu Tuấn kết hôn tới nay, Tiểu Thanh chỉ ở Đại Ninh đúng một đêm, câu “lại gặp mặt” ít nhiều có chút u oán.

Lần này tới lượt Liễu nha nội xấu hổ, may mà mặt y dày, không đến mức đỏ lên tại chỗ, nhưng ngón tay gãi gãi vào lòng bàn tay mềm ấm như ngọc của Tiểu Thanh.

Tiểu Thanh cố sức nhịn cười.

– Liễu chủ tich, Liễu bí thư, tôi xin báo hai vị qua an bài hành trình hôm nay.
Hai bên phân chia chủ khách ngồi xuống rồi, Nhuận phó ục trưởng lấy một cuốn sổ nhỏ ra, lật xem nói:
– Mời Nhuận cục truởng!

– Là thế này, 5h45 phút ngày hôm nay, dùng cơm ở phòng yến hội, tham gia có Hoàng chủ tịch và các đồng chí lãnh đạo khác trong bộ, tới tổ chức tẩy trần…

Hoàng chủ tịch chính là Hoàng bộ trưởng của bộ thống chiến trung ương, một thời làm bí thư thứ nhất của đoàn trung ương, hơn bốn mươi thành lãnh đạo cấp chính bộ, hiện giờ là phó chủ tịch chính hiệp toàn quốc, bộ trưởng bộ thống chiến, trong chính đàn được tính là ngôi sao sáng trong phái trẻ rồi.

Nhóm Tiểu Thanh đều là danh nhân giàu có rất có sức ảnh hưởng ở Hồng Kông, Hoàng chủ tịch tất nhiên cực kỳ coi trọng, đích thâm tham gia yến hội tẩy trần.

– Sau yến hội, Hoàng chủ tịch sẽ có cuộc hộp đàm thân thiết với chư vị danh nhân, buổi tối Hoàng chủ tịch và các đồng chí lãnh đạo trọng yếu khác trong bộ sẽ tới thăm hỏi Liễu chủ tịch, Từ chủ tịch, Lý chủ tịch các vị khách tông quý…
Duyệt phó cục miệng nói toàn từ ngữ ngoại giao, hết sức thận trọng.

Công tác thống chiến, đúng là không thể có chút sơ xảy nào.
Liễu Thanh nâng cổ tay nhìn chiếc đồng hồ Rolex nữ màu đen lên xem, nói:
– Nhuận cục trưởng, hiện giờ cách tiệc tối còn một tiếng hai mươi phút, tôi muốn nói chuyện riêng với Liễu bí thư, tâm sự chuyện cũ, được không?

– Đương nhiên có thể, đương nhiên rồi… Vậy Liễu chủ tịch, Liễu bí thư tôi không quấy rấy hai vị nữa, tới giờ sẽ đến mời hai vị dự tiệc.
Bộ thống chiến mời Tiểu Thanh tới đây là có ý kéo gần khoảng cách, Tiểu Thanh muốn nói chuyện riêng cục với Liễu Tuấn là điều còn họ muốn thấy, tất nhiên không cản trở.

– Liễu bí thư, hi hi hi.
Người của bộ thống chiến vừa ra ngoài, Tiểu Thanh đã cười khúc khích không ngừng.

– Em còn cười nữa.
Liễu Tuấn tức thì đâu cả đầu, trừng mắt lên.

– Chuyện lớn như thế này sao không nói trước cho anh biết?
– Hừ, Liễu bí thư tới thủ đô tham dự họp, ban ngày tiếp lãnh đạo, ban đêm tiếp…. Đâu còn thời gian nghe điện thoại của tôi.
Tiểu Thanh tinh quái trêu ghẹo.

– Em còn dám nghịch ngợm, xem anh có đánh mông em không.
Liễu bí thư hơi “thẹn quá hóa giận” rồi, lộ ra vẻ “hung dữ”, vừa nói vừa liếc ngang dọc xung quanh, tất nhiên ở trường hợp này không còn bất kỳ nhân vật “không thức thời” nào rồi.

Các vệ sĩ nhìn thấy tình hình này, đã lặng lẽ rời đi, đứng ở ngoài cửa.

– Này, anh đứng có bậy bạ, đây là nhà khách quốc gia…
Vệ sĩ vừa ra ngoài, Tiểu Thanh liền ý thức được”chuyện chẳng lành”, vội cuộn người lại trên ghế sô pha kêu lên, có điều trong lòng cũng có ít tò mò, không biết kẻ xấu xa này, ở nơi trang nghiêm thần thành có dám “làm bậy” như cũ không.

Sự thực chứng minh sự hoài nghi của Tiểu Thanh là dư thừa.

Vừa mới nói xong một câu, Liễu bí thư đã ngồi tới bên cạnh cô, một tay ôm lấy vòng eo nhỏ, tay còn lại rất không thành thật luồn qua cổ áo chui vào, khống chế “cao điểm” ngay lập tức.

– Tiểu Tuấn, nơi này là … Thật đấy, đùng làm loạn nữa….
Tiểu Thanh dù sao có chút lo lắng, mềm giọng cầu khẩn.

Không ngờ đôi môi nóng bỏng của Liễu nha nội đã sấn tới, đầu lưỡi linh hoạt vô cùng nậy hàm răng của cô ra, chui vào.

“Ư…” Tiểu Thanh chỉ vặn vẹo mấy cái rồi từ bỏ “kháng cự”, hai tay ôm lấy cổ Liễu Tuấn, nhiệt tình đáp trả, nhưng ở nơi trang nghiêm này cũng chỉ làm được tới đó mà thôi, thực sự điên đảo loan phượng thì Liễu nha nội chưa “ngông cuồng” tới mức đo, có điều không khí ở nhà khach quốc gia thực sự khiến người ta kích thích.

Mấy phút sau hai người đã thở hổn hển rồi.

– Tiểu Thanh.

– Ừ.
Tiểu Thanh thậm chí đã bắt đầu mơ màng, tay bắt đầu hoạt động, Liễu Tuấn đột nhiên siết chặt tay, hôn ngấu nghiến cánh môi thơm của cô, rồi cuối cùng mới chịu buông ra.

– Anh… Anh quá xấu xa…
Tiểu Thanh lườm y một cái rồi đứng dậy đi vào gian trong chỉnh trang lại y phục, khi quay ra đã lại trở về phong phạm đoan trang rạng rỡ của chủ tịch rồi.

Lúc này Liễu bí thư đã dựa vào ghế sô pha hút thuốc.

Tiểu Thanh tới bên cạnh y, giữ một khoảng cách nhỏ, hỏi:
– Một lúc nữa phải ứng phó ra sao?

Vấn đề này khi Liễu Tuấn tới, đã nghĩ đại khái rồi, nghe Tiểu Thanh hỏi thong thả đáp:
– Theo số đông, không làm chim đầu đàn, nói lời khách sáo là được rồi.

– Ừ.
Tiểu Thanh gật đầu.

Kỳ thực hiện giờ Tiểu Thanh hiện giờ là người phụ nữ tài năng thành đạt nổi tiếng, chuyện lớn hơn nữa cũng chỉ một lời là quyết định được, nhưng tới bên cạnh Liễu Tuấn, ngửi cái mùi quen thuộc bất giác ý loạn tình mê, trí thông minh như rơi rụng hết, chẳng khác gì cô vợ nhỏ chăm lo việc nhà.

5 giờ 30 phút, Nhuận phso cục trưởng đúng giờ tới nơi, dẫn Liễu Thanh Liễu Tuấn tới phòng yến hội tham gia tẩy trần, Từ Hưng Bang thấy Liễu Tuấn, liền chủ động đi tới bắt tay, khiến Lý Trường Hanh ngạc nhiên không biết người trẻ tuổi này là thần thánh phương nào mà được Từ Hưng Bang coi trọng đến thế, đợi tới khi giới thiệu là anh em trong họ với Liễu Thanh, mọi người đều nhìn với con mắt khác.

Hiện giờ quỹ Thịnh Nghiệp danh tiếng quá lớn mạnh, một con cá mập tư bản quy mô như vậy, ai cũng phải lễ độ ba phần.

Cuộc hội kiến đậm chất chính trị này tất cả mọi thứ tất nhiên phải tiến hành theo trình tự, không thể có sơ xuất gì, Hoàng chủ tịch và các lãnh đạo bộ thống chiến phát biểu những lời chào đón nhiệt tình, những vị khách quý lịch sự đáp lời, sau yến hội đôi bên tiến hành giao lưu thân thiết.

Liễu Tuấn tham gia toàn bộ quá trình tới cuối bữa tiệc.

Đoán chừng tin tức này sẽ xuất hiện chừng hai phút ngắn ngủi trong thời sự tối, Tiểu Thanh nhớ kỹ lời Liễu Tuấn, không nói nhiều, chỉ bày tỏ cám ơn theo lễ số, loại thái độ thuần túy mang tính xã giao này, thực sự không có ảnh hưởng gì lắm.