Chương 1403: Mục tiêu của Minh Châu hệ

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thai Duy Thanh vung gậy, Liễu Tuấn khẽ vỗ tay:
– Đánh hay lắm.

Thai Duy Thanh tự cho rằng mình đánh không tệ, cười nói:
– Đánh Golf cũng giống Thái Cực Quyền, có thể bình tâm.

Liễu Tuấn nói:
– Tỉnh trưởng đang độ tuổi sung mãn, đánh Golf đúng là tốt, càng có cảm giác thời đại mà.

Thai Duy Thanh cười lớn, tiếng cười rất vui vẻ.

Liễu Tuấn đã nhận thiện chí của hắn.

Thành thực mà nói Thai Duy Thanh gửi gắm hi vọng lớn vào chuyện kết minh hôm nay, hắn biết con đường tranh thủ chức bí thư tỉnh ủy của hắn gian nan hơn các tinh trưởng khác.

Điểm quan trọng nhất là mức độ ủng hộ của hệ phái với hắn không được như trước kia. Ban đầu hắn tử tỉnh S tới tỉnh A nhậm chức, Cao hệ ra sức rất nhiều, gửi gắp hi vọng rất lớn, mong hắn làm ra thành tích ở tỉnh A, thành đại tướng trung kiên của Cao hệ.

Nhưng sau khi hắn tới tỉnh A, biểu hiện không được như ý muốn, vội lập công với hệ phái sai lầm khi chọn Liễu Tuấn làm mục tiêu đả kích, kết quả đại bại, phải dụng lực lượng hệ phái hỗ trợ mới miễn cưỡng qua ải, tiếp đó Cty Vĩ Phong bị lấy làm điển hình, càng tăng thêm lời chất vấn của đại lão cao tầng với hắn.

Trước khi là nghi ngờ năng lực kiểm soát của hắn, hiện giờ nghi ngờ nhãn quang kinh tế .

Thị trưởng Tiềm Châu có thể nhìn ra vấn đề, mà tỉnh trưởng lại không nhìn ra.

Nếu như trước kia Thai Duy Thanh còn chỉ là cảm giác mất đi sự “sủng ái” của hệ phái, còn lần tới thủ đô cổ động Cao Trường Hoành tới Ngọc Lan, nhà họ Cao tỏ thái độ rõ ràng.

Thai Duy Thanh cảm thấy nguy cơ lớn.

Nếu như không thể tranh thủ tiến bộ, thậm chí có khả năng vị trí tỉnh trưởng cũng không nhất định giữ được, căn cứ vào nguyên tắc giao lưu cán bộ, rất ít vị tỉnh trưởng nào làm liền hai khóa ở một tỉnh.

Nếu như điều đi làm tỉnh trưởng tỉnh khác không phải là kết quả tồi, sợ nhất là bị điều tới ban ngành nhàn tán, như thế tiền đồ chính trị coi như hoàn toàn chấm dứt rồi.

Thai Duy Thanh vạn lần không thể tiếp nhận kết quả đó, phải ra sức đấu tranh.

Hiện giờ căn cứ tin tức bên lề, tình thế không lạc quan lắm. Chẳng những có tin đồn Hà Duyên An có khả năng quay lại tỉnh A làm bí thư tỉnh ủy, còn có hai nhân vật cấp trọng lượng khác được nhà quan sát nghiệp dư liệt vào danh sách nhân tuyển bí thư tỉnh A.

Trong đó có một vị là đại tướng Minh Châu hệ, tin đồn nói, Minh Châu hệ sẽ không từ bỏ tỉnh A, Cù Hạo Cẩm sau khi tiến lên một bước, Minh Châu hệ sẽ phái đại tướng đắc lực tới làm bí thư tỉnh A.

Phân tích theo thông lệ, khả năng này thậm chí còn cao hơn việc Hà Duyên An quay lại.

Cho nên lúc này Thai Duy Thanh cần nhất là sự ủng hộ của Liễu Tuấn, hắn coi trọng không là thực lực của Liễu Tuấn, cũng không phải bối cảnh Nghiêm Liễu hệ. Cho dù hắn kết minh với Liễu Tuấn, khả năng Nghiêm Liễu hệ ủng hộ hắn cũng là bằng 0. Một vị trí bí thư thành ủy cơ bản đã chắc chắn, không đủ đổi lấy món hời như thế.

Nhưng được Liễu Tuấn ủng hộ, ít nhất giảm khả năng Nghiêm Liễu hệ phản đối hắn làm bí thư tỉnh A xuống mức thấp nhất.

Thế nhưng đó vẫn chưa phải là điều quan trọng nhất.

Thai Duy Thanh trăm phương ngàn kế kết minh với Liễu Tuấn là cần ý nghĩa tượng trưng của nó, hắn muốn chứng minh trí tuệ chính trị của mình với đại lão cao tầng, đem một kẻ thù thành đồng minh, có thể thấy trí tuệ chính trị của Thai tỉnh trưởng rất cao, thủ đoạn rất tài. Điều này vô cùng quan trọng lấy lại tín nhiệm đã mất của hắn ở cao tầng hệ phái. Chỉ cần hắn đưa ra hành động thực tế chứng minh mình có thể làm được việc lớn, đại lão Cao hệ hẳn sẽ đánh giá lại hắn, thêm vào Cao Kính Hán giúp đỡ, có hi vọng lấy lại được sự tin tưởng của nguyên lão trong hệ phái.

Hơn nữa Thai Duy Thanh phát giác được chính trị cao tầng đang có biến hóa âm thầm.

Nghiêm Liễu hệ và Cao hệ trước này vốn không hòa thuận tựa hồ đang hòa giải, ở một số lĩnh vực mẫn cảm có xung đột đều tự giác khác chế, cố gắng tránh xảy ra chuyện không hay.

Thai Duy Thanh đoán thay đổi này chủ yếu là do sắp đổi khóa, các hệ phái đều có mong muốn riêng, Cao Kính Chương cố gắng tiến vào hàng ngũ cự đầu, với tuổi của Cao Kính Chương, năm nay chẳng những là cơ hội tốt nhất, mà còn là cơ hội cuối cùng, nếu như không thành công, năm năm sau sẽ phải đối diện với việc lui về tuyến hai.

Đương nhiên Cao hệ cũng có thể phái nhân vật trẻ hơn tranh cử vị trí cự đầu, nhưng Cao Kính Chương là con trai Cao lão, nếu mất đi cơ hội này là vô cùng tiếc nuối, có lẽ không tới mức làm Cao hệ ảnh hưởng lớn lắm, nhưng địa vị cột trụ trời của nhà họ Cao trong hệ phái chắc chắn sẽ dao động.

Có Cao lão gia tử tọa trấn, hệ phái không tới mức chia rẽ, nhưng một khi Cao lão gia tử qua đời, nhà họ Cao không có cự đầu, rất khó tiếp tục lãnh đạo cả hệ phái, tới lúc đó hệ phái hoặc là phải đổi cờ, hoặc là chia tách, không còn con đường thứ ba nữa.

Cho nên khoảng thời gian này, mong muốn của Cao hệ và Nghiêm Liễu hệ là nhất trí, cần phải cố gắng tránh tranh đấu, cùng đối phó với áp lực cực lớn tới từ Minh Châu hệ.

Minh Châu hệ nhất định cũng sẽ lợi dụng cơ hội này, cố gắng thu được lợi ích lớn nhất, như vậy mới có thể đàm bảo được sức ảnh hưởng sau khi giao ban hạch tâm, ứng phó với đại hội đảng toàn quốc.

Các đại lão biết rất rõ, sau khi giao quyền lực tối cao ra, cục diện bị các hệ phái khác liên hợp chèn ép sẽ xuất hiện, biện pháp ứng phó tốt nhất là hiện giờ kiếm cho thật nhiều lợi ích, để cần thiết tiến hành thỏa hiệp, đạt được sự cân bằng mới cho năm năm sau.

Vì thế hiện giờ Thai Duy Thanh kết minh với Liễu Tuấn là điều các đại lão Cao hệ vui vẻ muốn thấy.

Chắc Liễu Tuấn cũng nhìn rõ thế cục nên nên mới không do dự tạm thời kết minh với hắn.

Có điều Thai Duy Thanh cũng không khỏi bội phục Liễu Tuấn quyết đoán, gần như hắn tung thiện chí ra là Liễu Tuấn tiếp nhận ngay. Có thể thấy người trẻ tuổi này cũng nắm rõ thế cục cao tầng trong lòng.

Có thể được hệ phái coi trọng, yên tâm đưa người nối nghiệp tới tỉnh A bốn phương không có chỗ dựa, quả nhiên là có đạo lý, ít nhất Thai Duy Thanh thấy Liễu Tuấn ở phương diện tầm nhìn và tu dưỡng không khác biệt gì với quan lớn trung cao tuổi mà hắn đã gặp. Sở dĩ bị coi là tiểu bối vì tuổi tác của y.

Kết minh thuận lợi, Thai Duy Thanh hứng trí rất cao, liên tục đấy mấy đường bóng rất tốt.

Liễu Tuấn giao gậy cho nhân viên công tác bên cạnh, chuyên đi vỗ tay cho Thai tỉnh trưởng.

Đằng xa trên sân Golf xuất hiện hai cô gái vóc dáng yểu điệu, một là Tạ Viện một là Đinh Linh, thấy Liễu Tuấn vỗ tay cho Thai Duy Thanh, Đinh Linh có chút ngạc nhiên, nói nhỏ:
– Chị, không phải là lão Thai và Liễu Tuấn có xung đột sao? Thế nào nhìn không giống lắm..

Tạ Viện trừng mắt nhìn cô ta, nói với chút phật ý:
– Linh Linh, đừng nói bừa, lời này có thể nói tùy tiện được sao?

Cô ta biết Đinh Linh thích nghị luận thị phi cán bộ lãnh đạo tỉnh thành, Tạ Viện nói với cô ta mấy lần rồi bảo cô ta giữ mồm giữ miệng, lần nào Đinh Linh cũng cười hì hì đồng ý, qua rồi quên ngay.

Cũng không biết cô ta hay quên hay cố ý giả ngốc.

Nhưng liên quan tới mâu thuẫn tầng cấp Liễu Tuấn và Thai Duy Thanh, thực sự bọn họ không thể đoán bừa, càng không thể bàn luận bừa. Dù Đinh Ngọc Chu trừ phi đối diện với bạn bè tín nhiệm nhất, nếu không tuyệt đối không nói ra miệng.

Đó là kiêng kỵ cơ bản nhất.

– Hi hi, nơi này không có người ngoài mà, không sao đâu…

Đinh Linh lè lưỡi ra làm mặt quỷ.

– Hắc hắc, tai vách mạch rừng, chuyện gì thành thói quen không dễ sửa, không cẩn thận một chút là họa từ miệng mà ra, sau này phải chú ý vào.

Đinh Linh gật đầu:
– Vậy hiện giờ chúng ta có qua không?

Đinh Linh và Tạ Viện xuất hiện ở đây là có nguyên do, giám đốc sân Golf này là bạn của Đinh Linh, từng được Đinh Ngọc Chu nâng đỡ, cho nên mang ơn, biết mình không thể giúp gì cho Đinh Ngọc Chu, nên đặt rất nhiều tâm tư lên Đinh Linh. Theo lời Đinh Linh dặt, nếu có nhân vật lớn của thành phố đến chơi Golf phải báo ngay cho cô ta biết.

Hai vị chính phó tỉnh trường cùng xuất hiện, tất nhiên phải báo tin ngay.

Tạ Viện cười nói:
– Xem thêm đã, cứ đợi bọn họ tới.

Chính đang nói chuyện Thai Duy Thanh và Liễu Tuấn đánh xong, đang nói cười quay trở lại.

Thực ra Thai Duy Thanh còn rất hứng thú, muốn đánh vài lỗ nữa, nhưng thấy Liễu Tuấn đã giao gậy cho nhân viên phục vụ, liền biết y không hứng thú món này, chỉ là liều mình bồi quân tử mà thôi, Thai Duy Thanh không tiện biểu diện một mình.

– Thai tỉnh trưởng, Liễu tỉnh trưởng , chào hai vị.

Tạ Viện nắm thời gian rất khéo, đi tới tươi cười chào hỏi.

– A, là đồng chí Tạ Viện, xin chào.

Thai Duy Thanh tâm tình rất tốt, chủ động đưa tay ra với Tạ Viện.

– Ồ, tỉnh trưởng còn nhớ tôi.

Tạ Viện hơi kích động.

– Ha ha, thiết nương tử nổi danh của báo chiếu Ngọc Lan, khi tôi mới tới tỉnh A, đồng chí còn chuyên môn tới phỏng vấn, làm sao quên được.

Thai Duy Thanh nắm tay Tạ Viện lắc một lúc mới buông ra, ánh mắt nhìn Tạ Viện rất nhu hòa, thân thiết.

– Tỉnh trưởng trí nhớ thật tốt, nhìn qua là không quen.

Tạ Viên than, vẻ kích động trên mặt rất vừa vặn.

Liễu Tuấn ở bên cạnh cười đầy thâm ý