Chương 1875: Lập trường của Lưu Đan Tuyền

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Đăng vào: 2 năm trước

.

Liễu Tuấn từ khách sạn Thu Thủy trở về nhà mới biết tân trưởng ban thống chiến Lưu Đan Tuyền đã ngồi đợi ở phòng khách, đang cười nói với Nghiêm Phi, tựa hồ rất hợp ý.

Lưu Đan Tuyền đang theo thông lệ, mới tới nhậm chức, trước tiên bái phòng đồng chí trong ban. Nhất là với Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn.

Đáng lý Liễu Tuấn không ở nhà, cô ta không nên tới, nhưng là nữ đồng chí thì không cần cố kỵ. Tỉnh trưởng không có nhà không sao, có thể nói chuyện với tỉnh trưởng phu nhân tăng cường tình cảm.

Nhưng cô ta không ngờ phu nhân Liễu tỉnh trưởng mê người như thế, dù cũng là nữ giới, Lưu Thanh Tuyền cũng gần như “mê” Nghiêm Phi rồi.

Lưu Đan Tuyền thầm ngạc nhiên, thật không hiểu bí thư kỷ ủy Nghiêm Ngọc Thành làm người ta nhìn mà phải sợ sao lại nuôi dạy được cô con gái xinh đẹp hiền lành như thế?

Tiếng xe hơi vừa vang lên ngoài cửa, Lưu Đan Tuyền và Nghiêm Phi cùng đứng dậy.

– Tỉnh trưởng đã về.
Lưu Đan Tuyền hơi khom mình chào.

– Ha ha, đồng chí Đan Tuyền, xin chào.

Liễu Tuấn không cảm thấy bất ngờ, tươi cười chào hỏi.

Căn cứ vào tư liệu, Lưu Đan Tuyền năm nay 50, nhưng nhìn qua rõ ràng là trẻ hơn tuổi khá nhiều, tóc ép thẳng, đen bóng, nhìn không ra dấu vết nhuộm. Vóc người tiêu chuẩn, không béo, không gầy, mặc một bộ đồ tây màu xanh ra trần, trông rất có tinh thần, khuôn mặt luôn mang nụ cười thân thiện, phù hợp với thân phận của cô ta.

Công tác thống chiến, không thể quá nghiêm túc.

Sau khi nói chuyện với Quách bộ trưởng ở viện cờ Thanh Giang, Liễu Tuấn biết Lưu Đan Thanh sẽ tới thay thế cho Chu Thành Bồi, cán bộ phía dưới không biết thông tin về cô ta, nhưng Liễu Tuấn khá rõ. Đương nhiên cái “rõ” này không phải là lý lịch chính phủ.

Nghiêm khắc mà nói Lưu Đan Tuyền không phải là người bên kia, mà qua lại khá gần với nhà họ Niên.

Lưu lão gia tử là cấp dưới cũ của Niên lão gia tử, nghe nói thời đại chiến tranh từng làm cạnh vệ sát sườn cho Niên lão gia tử, về sau trong thời đại loạn, Lưu lão gia tử không may gặp nạn, Niên lão gia tử rất quan tâm tới con cháu của ông ta, nhìn từ góc độ này, Lưu Đan Tuyền cũng xem như con cháu thế gia.

Điều Chu Thành Bồi đi, là do nhân vật lớn kia kiên trì, đã thành điều không thể thay đổi. Quách Kế Hiền khéo léo nói với Liễu Tuấn, Lý chủ tịch cũng tán đồng. Dù nói thế nào thì Lưu Phi Bằng bày tỏ sự bất mãn rõ ràng, Lý chủ tịch cũng phải suy nghĩ tới cảm thủ của hắn.

Liễu Tuấn cũng bày tỏ rõ ràng ý kiến của mình, hi vọng người thay thế Chu Thành Bồi chu yếu xuất phát từ góc độ công việc.

Ít nhất cũng không thể cho người thuộc bên kia tới, đôi khi điều nên kiên trì nhất định phải kiên trì, cho nên Lưu Đan Tuyền mới tới.

Xét truyền thống nhà họ Niên khá gần gũi với bên kia, qua chuyện “Cẩm Quan Thành”, ép nhà họ Niên nhượng bộ giữ trung lập. Nhưng đó là phương hướng lớn, tình cảm cá nhân mà nói, anh em nhà họ Niên chẳng ưa Liễu tỉnh trưởng chút nào. Lưu Đan Tuyền tới tỉnh A, bề ngoài không thiên vị ai, thực tế khả năng cô ta ngả theo Liễu Tuấn là cực thấp.

Liễu Tuấn làm bẽ mặt nhà họ Niên, ở thủ đô còn ai không biết.

Lưu Đan Tuyền tới, Lưu Phi Bằng chắc chắn rất hài lòng. Điều này nói lên sự “góp ý” của hắn có hiệu quả nhất định. Liễu Tuấn cũng chỉ hô phong hoán vũ được vẻn vẹn ở tỉnh A này thôi, còn với chính trị cao tầng thì kém lắm.

Sau khi TW tỏ rõ thái độ, chính cục tỉnh A tiếp đó sẽ xảy ra biến hóa lớn, chưa nói cán bộ theo sát Lưu Phi Bằng sẽ không còn thái độ nghe ngóng nữa, mà ngay cả cán bộ Thai hệ để lại, muốn ngả theo Liễu Tuấn cũng phải xem xét lại lập trường.

Lưu bí thư đã xác lập ưu thế trên thường ủy, nắm chắc mũ ô sa, theo ai còn chưa rõ sao?

Liễu tỉnh trưởng tuy mạnh, nhưng không thể tống hết cán bộ Lưu hệ vào đại lao, còn làm như thế, chỉ khiến tuyệt đại bộ phận cán bộ tỉnh A đoàn kết chống đối.

Trước khi tới tỉnh A, Lưu Đan Tuyền đương nhiên có tìm hiểu chính cục tỉnh A, chuyện Liễu Tuấn và Lưu Phi Bằng bất hòa chẳng còn bí mật gì nữa, thái độ của Lưu Đan Tuyền ở tỉnh A ra sao, hẳn là sớm có quyết định.

Có điều hai người lần đầu tiếp xúc, tất cả đều khách khí theo đúng lễ chủ khách.

– Tỉnh trưởng, tôi ngưỡng mộ đại danh tỉnh trưởng đã lâu, 10 năm trước biểu dương 100 bí thư huyện thị ưu tú, tôi cũng là người nghe báo cáo của tỉnh trưởng.

Lưu Đan Tuyền tươi cười bắt tay Liễu Tuấn nói, nhưng lời vừa ra khỏi miệng Lưu Đan Tuyền cũng tự thấy giật mình.

Mười năm trước vị tỉnh trưởng này mới chỉ là một bí thư huyện ủy mà thôi.

Mười năm.

Con đường thăng tiến này đúng là dựng đứng.

Điều này thậm chí còn làm Lưu Đan Tuyền sản sinh hoài nghi với sách lược mà mình sắp áp dụng. Mình thực sự phải đối địch với một người như vậy sao? Cho dù chỉ là đối địch gián tiếp cũng sẽ có nguy hiểm cực lớn.

Liễu nha nội ” mạnh mẽ quả quyết”, hay nói theo nghĩa xấu là “tàn độc”, đó là điều đã truyền khắp cả quan trường thủ đô rồi.

Xét theo lý lịch của Lưu Đan, mười năm trước cô ta là cán bộ cấp phó ti trong bộ ủy ban quốc gia, làm thính giả trong đại lễ đường nhân dân là chuyện hợp tình hợp lý. Tất nhiên cũng có khả năng chỉ là một câu nịnh nọt Liễu Tuấn mà thôi.

Bất kể sau này mọi người tư tưởng công tác ra sao, quan hệ riêng không cần làm quá khẩn trương, những quan viên ở trong nha môn lớn của thủ đô đều có phương thức xử sự như thế.

Đó gọi là văn hóa văn phòng.

– Đồng chí Đan Tuyền khách khí quá, mời ngồi.
Liễu Tuấn vừa cười vừa nói, bản thân ngồi xuống trước.

Nghiêm Phi mang trà lên cho Liễu Tuấn, rồi thêm nước nóng vào cốc trà của Lưu Đan Tuyền, sau đó ngồi xuống bên cạnh chồng.

– Đồng chí Đan Tuyền tới được một lúc rồi phải không? Thật ngại quá, tôi không biết đồng chí tới, vừa rồi tôi hẹn đồng chí Thành Bồi và gia đình đồng chí ấy cùng ăn cơm.

Liễu Tuấn nói rất tùy ý.

Lưu Đan Tuyền trong lòng lại thầm giật mình, vào lúc này Liễu Tuấn mời nhà Chu Thành Bồi đi ăn cơm, trong đó đã chứa nhiều hàm ý rồi, hơn nữa còn không hề e dè nhắc tới trước mặt cô ta là có ý gì?

Làm việc trong nha môn lớn lâu năm, Lưu Đan Tuyền thành thói quen chuyện gì cũng mang ra phân tích, so với quan viên địa phương, quan viên kinh thành còn thích “vòng vo tam quốc” hơn nhiều.

– Tỉnh trưởng khách khí quá, tôi và đồng chí Nghiêm Phi nói chuyện rất vui vẻ. Ôi cha, tỉnh trưởng thực sự là có phúc, phu nhân như đồng chí Nghiêm Phi, đừng nói toàn quốc, e rằng cả thế giới cũng chỉ có một, tôi thật hâm mộ phúc khí của tỉnh trưởng.

Lưu Đan Tuyền đầu óc xoay chuyển, miệng thì vẫn không ngừng phút nào. Đưa đề tài tới Nghiêm Phi, nhẹ nhàng tránh khỏi Chu Thành Bồi, rất là khéo léo.

Nói tới chuyện này, Liễu tỉnh trưởng chẳng khiêm tốn, nhìn vợ yêu bên cạnh, gật đầu nói:
– Không giấu gì đồng chí, cả đời này chuyện giỏi nhất tôi làm được là lấy được một người vợ hiền.

Nghiêm Phi làm ra vẻ tức giận trừng mắt nhìn chồng, nhưng ánh mắt lại đầy mật ngọt.

Thế là trong biệt thự vang lên tếng cười vui vẻ.

Mọi người tán gẫu một hồi, Lưu Thanh Tuyền nói:
– Tỉnh trưởng, tôi vừa mới tới, trước kia không có nhiều kinh nghiệm công tác ở địa phương, sau này mong được tỉnh trưởng chỉ điểm nhiều hơn.

Hôm nay cô ta tới bái phỏng Liễu Tuấn hoàn toàn là yêu cầu của lễ tiết, lời khách khí như thế tất nhiên phải nói. Hơn nữa đúng là cô ta công ta ở địa phương không lâu bằng ở cơ quan TW, cũng có hai lần tới cơ sở rèn luyện, cũng chỉ như chuồn chuồn điểm nước, chẳng bao lâu lại điều về thủ đô. Cho nên Lưu Đan Tuyền đã quen tới địa phương chỉ đi một mình, người nhà không theo. Theo kinh nghiệm trước kia dù sao chẳng bao lâu sau lại điều về thủ đô rồi.

Đương nhiên với bản thân Lưu Đan mà nói, cô ta cũng rất muốn ngồi đối diện trò chuyện với Liễu Tuấn, đừng nói là cô ta, dù là các nguyên lão lớn tuổi , cũng có rất nhiều người tò mò về Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn cười nói:
– Đồng chí Lưu Đan, sau này mọi người là đồng chí trong ban cả rồi, không cần nói lời khách khí. Công tác thống chiến xưa nay luôn được đảng ta cực kỳ coi trọng, đồng chí là chuyên gia ở phương diện này, tôi tin dưới sự chỉ đạo của đồng chí, công tác thống chiến trong tỉnh sẽ có bước tiến dài.

Lưu Đan Tuyền hơi khom mình nói:
– Tỉnh trưởng quá khen, công tác thống chiến và công tác công đoàn đều không thể thiếu lãnh đạo chính xác của tỉnh ủy và ủng hộ của chính phủ.

Lời này của Lưu Đan Tuyền cơ bản nói rõ lập trưởng của mình, lãnh đạo là tỉnh ủy, còn bên chính phủ, xin mời ủng hộ.

Liễu Tuấn nói:
– Đồng chí không cần băn khoăn gì, bản thân tôi và chính phủ đều hết sức ủng hộ công tác công đoàn và ban thống chiến, nếu như đồng chí có khó khăn gì, có thể trao đổi với tôi bất cứ lúc nào.

– Cám ơn tỉnh trưởng.
Lưu Đan Tuyền cười rất sáng lạn