Chương 435-1: Bàn bạc dân chủ (1)

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Đăng vào: 2 năm trước

.

Hàn Giang được điều đi, đã không còn là cái bí mật gì.

Không lâu sau khi phái viên của Trung Tổ Bộ đến nói chuyện cùng Hàn Giang, một vị phó bộ trưởng Bộ Tổ Chức tỉnh N mang đội đến Đoàn Tỉnh Ủy tiến hành bàn bạc chuyển cán bộ, đối tượng bàn bạc chính là bốn vị phó bí thư cùng kỷ kiểm viên cấp phó thính kiêm bí thư Đảng ủy cơ quan Lâm Minh Nghĩa.

Cái này chính là rõ ràng tìm cho Hàn Giang một người thay thế.

Bộ Tổ Chức Tỉnh Ủy làm như vậy, chính là trình tự nhất định phải làm. Cũng không thể cho rằng bí thư mới phải nhất định là lấy tại trong nội bộ của Đoàn Tỉnh Ủy, giả thiết nếu bàn bạc ra đánh giá về mấy phó bí thư đều không được tốt, Tỉnh Ủy rất có khả năng chuyển qua một vị bí thư, hoặc là cùng Hàn Giang giống nhau, lại từ Trung Ương Đoàn nhảy dù vào.

Bàn bạc mặc dù không thể quyết định cuối cùng là bí thư Đoàn Tỉnh Ủy thuộc về bên nào, nhưng ít nhiều có thể tạo được tác đụng tham khảo nhất định, ít nhất, nếu như bàn bạc có kết luận không tốt, liền có thể bị đối thủ coi như là lý do công kích.

Cái gọi là mạng lưới quan hệ, là không thể cầm lên mặt bàn.

Đối với lần bàn bạc này, Vi An Bang đã có sự chuẩn bị tỉ mỉ.

Vi An Bang không chỉ là phó bí thư Thường Vụ của Đoàn Tỉnh Ủy, hon nữa thời gian công tác cũng rất dài. Hàn Giang dời đi, hắn tự nhiên là người có hi vọng thuận lợi tiếp nhận vị trí nhất. Chuyện tình lớn như vậy, hắn đương nhiên phải đi tìm Hồ Vi Dân. Mà lần bàn bạc này do ai mang đội, ước chừng tiến hành vào lúc nào, cũng là do Hồ Vi Dân tiết lộ cho hắn.

Nếu là bàn bạc, như vậy chiếu theo quy định, người của Bộ Tổ Chức Tỉnh Ủy sẽ gọi tất cả người phụ trách chủ yếu của các bộ môn lệ thuộc trực tiếp Đoàn Tỉnh Ủy nói chuyện một lần, lý giải tình huống, cuối cùng làm ra báo cáo có tính chất tổng hợp lại. báo cáo cho Tỉnh Ủy tỉnh N cùng Trung Ương Đoàn.

Trước khi bàn bạc, Vi An Bang đã tìm phần lớn cán bộ trung tầng nói qua, trong đó tự nhiên cũng bao gồm cả Bạch Dương, thậm chí người thứ nhất mà hắn nói chuyện, chính là Bạch Dưong. Vi An Bang cũng không trông cậy vào Bạch Dương sẽ ở trong khi bàn bạc thì kêu to tán thưởng mình, hắn làm như vậy chỉ là cho thấy một loại thái độ, lão Vi ta đối với Tiểu Bạch ngươi không có ý kiến gì, trước đây trên công tác có chút va chạm sứt mẻ, cũng là rất bình thường, mong rằng ngươi có thể hiểu được.

Trong lòng Bạch Dương biết rõ ràng, cũng liền cười lên ha ha, đối phó qua loa.

Cái tình huống này nói rõ, “công tác tình báo” của Vi An Bang không đủ chu đáo. Hắn phỏng đoán sai lầm quan hệ của Bạch Dương cùng Liễu Tuấn, cho rằng Bạch Dương từ trước vẫn bảo vệ Liễu Tuấn như vậy, chủ yếu là xuất phát từ công tác cần hắn.

Bạch Dương ngươi là một cán bộ trung tầng trưởng thành, hẳn là phải biết rõ tình thế tại trong loại thời khắc mấu chốt này, đừng đùa giỡn như tính tình tiểu hài tử. Giúp đỡ tiểu tử Liễu Tuấn kia đối nghịch với ta, không phải mua việc vào người sao?

Vi An Bang sở dĩ làm loại phán đoán này, là bởi vì hắn mơ hồ biết một chút tình huống của cao tầng, có vẻ như Bạch Kiến Minh cùng với hệ Nghiêm Liễu, tuy rằng quan hệ cá nhân là không tồi, nhưng không giống là người trên một tuyến.

Có hai người cán bộ trung tầng, Vi An Bang từ đầu chí cuối không tìm bọn họ nói chuyện.

Hai vị này, không cần hỏi cũng biết, một người là Thanh Cơ Hội Vương Nghị Nhiên, người còn lại tất nhiên chính là phó bộ trưởng giáo học bộ Liễu nha nội rồi. Vương Nghị Nhiên cùng Liễu Tuấn đến dự đêm lễ khánh thành trường trung học Thất Lĩnh, Vi An Bang sẽ không muốn thấy “Kẻ phản bội” này, thỉnh thoảng tại trong buổi họp của Tỉnh Ủy gặp phải, Vi An Bang cũng là ngẩng cao ngẩng đầu lên trần, đối với Vương Nghị Nhiên làm như không nhìn thấy.

Cuộc sống của Vương lý sự trưởng, cũng không phải khó khăn bình thường.

Ngoại trừ Vi An Bang, người trong Đoàn Tỉnh Ủy có hi vọng tiếp nhận chức vụ của Hàn Giang nhất, đương nhiên là phó bí thư xếp thứ hai Trì Hiểu Ba. Có điều là so sánh cùng Vi An Bang, hoàn cảnh của Trì Hiểu Ba kém hơn rõ rệt.

Thứ nhất, thời gian công tác của nàng không bằng Vi An Bang, uy vọng tại trong Tỉnh Ủy cũng không cách nào cùng Vi An Bang đánh đồng.

Thứ hai, Trì Hiểu Ba tại trong tỉnh không có hậu đài đủ cứng.

Có hai điểm này, mọi người cũng liền cảm thấy, Trì Hiểu Ba trên cơ bản không có khả năng lớn tranh được với Vi An Bang.

Đương nhiên, Vi An Bang cũng không phải là chiếm ưu thế toàn diện, hắn có một cái tai hoạ ngầm cực lớn. Đó chính là hắn đắc tội với Liễu Tuấn (cái này mới là quan trọng nhất nàyAA )

Thành phố Đại Trữ không quản được Đoàn Tỉnh Ủy, Liễu Tấn Tài dù sao cũng là Thường ủy Tỉnh Ủy, ít nhất tại trên Thường ủy sẽ nắm một phiếu. Này cũng mà thôi, nhưng nhạc phụ tương lai Nghiêm Ngọc Thành của Liễu Tuấn, lại chính là đại lão trực tiếp chấp chưởng Bộ Tổ Chức của Tỉnh Ủy, không nói đến hắn là có thể lén làm chỗ dựa cho con rể, làm ra vẻ tại bên trong cuộc bàn bạc này tìm cho Vi An Bang chút chuyện rắc rối, đó là chuyện dễ dàng.

Cũng may điểm tai hoạ ngầm này, Hồ Vi Dân đã giúp Vi An Bang tiêu trừ.

Phó bộ trưởng Bộ Tổ Chức của Tỉnh Ủy dẫn đội tới cuộc bàn bạc này, chính là người trên tuyến của Hồ Vi Dân.

Cái này cũng có thể lý giải được, tuy rằng bộ trưởng Bộ Tổ Chức của Tỉnh Ủy Dương Nghi An cùng Nghiêm Ngọc Thành có quan hệ mật thiết, nhưng cũng là dòng chính của Liêu Khánh Khai, chung quy không thể đem Bộ Tổ Chức Tỉnh Ủy làm thành một đường, về phần Nghiêm Ngọc Thành, trí tuệ lại càng không có khả năng thấp như vậy, làm ra cái gọi là “làm thành một đuờng” tại trong Bộ Tổ Chức của Tỉnh Ủy, rồi lưu lại cho cao tầng ác danh thích lộng quyền, không thể tha người.

Bởi vậy lần bàn bạc này được tiến hành phi thường thuận lợi, phần lớn cán bộ trung tầng đồng ý nói chuyện đều dành cho Vi An Bang đánh giá tốt, nói hắn kiên trì nguyên tắc, nghiêm khắc kiềm chế bản thân, khoan dung độ lượng, làm gương tốt, nói chung các từ ngữ có thể sử dụng đến trên người của lãnh đạo, trên cơ bản đều xuất hiện ra. Đương nhiên không phải nghe một người nói như vậy, Bộ Tổ Chức đây là tổng hợp lại ý kiến của mọi người.

Tề phó bộ trưởng vốn không dự định tìm Liễu Tuấn nói chuyện.

Cán bộ trung tầng chính chức, nói cách khác là nhân vật đứng đầu các bộ môn, theo thường lệ là phải mời toàn bộ tới nói chuyện. Nhưng phó chức thì không nhất định, đồng chí của Bộ Tổ Chức có thể xem xét quyết định.

Có điều là Vi An Bang lại chủ động yêu cầu Tề phó bộ trưởng tìm Liễu Tuấn nói chuyện.

“Chung quy không thể tất cả bàn bạc đều là nói lời hữu ích đi? Cũng nên có chút ý kiến bất đồng mới đúng.”

Đây là Vi An Bang nói khi lén cùng Tề phó bộ trưởng tâm sự.

Tề phó bộ trưởng ngẫm lại cũng đúng, liền vừa cười vừa nói: “Cũng tốt! Nghe danh đã lâu, tôi cũng muốn thấy qua vị Liễu công tử này, nhin xem rốt cuộc có đúng là có ba đầu sáu tay hay không!”

Vừa nhìn thấy, Liễu công tử tất nhiên là khiến cho Tề phó bộ trưởng thất vọng.

Cũng chỉ là một người trẻ tuổi rất bình thường, ngoại trừ hơi cao to đẹp trai một chút, cũng có cái chỗ nào đặc biệt xuất chúng, so sánh cùng danh tiếng mà hắn đeo trên lưng, thì có sự chênh lệch không hề nhỏ chút nào. (thằng này đánh giá người cũng ngu thật, đừng xem mặt nó, phải xem việc nó làm ^^ )

“Đồng chí Liễu Tuấn, xin chào!”

Tề phó bộ trưởng bề ngoài cười nhưng trong lòng không cười, mộ bộ dáng giải quyết việc chung.

“Tề bộ trưởng, xin chào ngài.”

Liễu Tuấn mỉm cười, cùng Tề phó bộ trưởng bắt tay, nụ cười trên mặt tuy rằng không phải mười phần chân thành nhưng ít nhất là so với Tề phó bộ trưởng phải chói lọi hơn nhiều lắm, rất hợp với lễ nghĩa của cấp dưới khi nhìn thấy cấp trên.

“Đồng chí Liễu Tuấn, xin mời ngồi!”

Tề phó bộ trường chỉ chỉ vào cái ghế đối diện bàn làm việc rồi tự mình ngồi xuống tại chính diện của bàn làm việc, bên cạnh là cán bộ thứ ba của Bộ Tổ Chức Tỉnh Ủy Lê trưởng phòng, bên kia là một người nữ thư ký trẻ tuổi.

Liễu Tuấn chú ý không làm người để ý mà nhăn mày một cái.

Đây là phòng làm việc đặc biệt chuẩn bị dành cho tiểu tổ của Bộ Tổ Chức Tỉnh Ủy, có bàn làm việc chính quy, cũng có một vòng sô pha. Nói cách khác, Tề phó bộ trưởng vốn có thể lựa chọn nói chuyện tại trên ghế sô pha kia, sẽ có vẻ tương đối thân cận tùy ý hơn. Liễu Tuấn cũng biết, rất nhiều cán bộ trung tầng tương đối thân cận với Vi An Bang, khi nói chuyện chính là tiến hành đãi khách tại trên sô pha.

Đến phiên Liễu phó bộ trưởng, làm sao lại mang theo một chút mùi vị “thẩm vấn” như vậy chứ?

Thành thật mà nói, tại giờ khắc này, Liễu Tuấn có chút coi thường Hồ Vi Dân.

Đúng vậy, hắn không phải coi thường Tề phó bộ trưởng, là coi thường Hồ Vi Dân.

Nhìn xem Hồ đại bí thư ngươi dùng món hàng gì với ta ?

Lão Tề dù nói như thế nào cũng là một phó bộ trưởng Bộ Tổ Chức cấp chính thính, tại trong vòng quyền lực của tỉnh, được xem như là quyền cao chức trọng. Làm một cái cuộc bàn bạc, còn chơi đùa trò chơi “trẻ con đi qua mỗi nhà chơi một chút” như vậy nữa.

Thế nào, không cho Liễu Tuấn ta ngồi sô pha, là có thể dọa được ta sao?

Khác nhau giữa phó bộ trưởng cấp chính thính cùng phó bộ trưởng cấp phó xử, ngươi không suy nghĩ được sao? Cần nhờ tới loại tiểu thủ đoạn này tới thành lập uy vọng của ngươi?

Quá là không có khí độ!