Chương 1394: Làm chuyện mẫn cảm vào thời khắc mẫn cảm

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Đăng vào: 2 năm trước

.

Liễu Tuấn phải trình bày tới khi lên năm tầng thành lâu mới xong, đứng trên đỉnh Trường Thành, Liễu Tấn Tài đưa mắt nhìn ra thật xa, ngắm rặng núi xanh ngắt, cảm thấy lòng mở rộng.

Liễu Tấn Tài đưa tay ra :
– Cho ba điếu thuốc.

Liễu Tuấn đưa thuốc cho ông, rồi cũng tự châm một điếu.

– Vậy con định làm như thế nào?

Liễu Tấn Tài rít một hơi thuốc, nhả ra một cách khoan khoái rồi mới chậm rãi hỏi.

– Khá khó ạ, chuyện này làm quá cứng, chẳng may Cty General Motors giở trò lưu manh, chúng ta sẽ rơi vào kiện tụng kéo dài, công xưởng sẽ bình dừng lại, thị trường khó khăn lắm mới chiếm được sẽ không còn nữa. Chuyện liên quan tới sinh tồn của mấy nghìn công nhân, không dễ hạ quyết tâm.
Liễu Tuấn trầm ngâm nói.

Từ khi y vào quan trường tới nay, rất ít khi gặp phải loại chuyện khó quyết định như thế này, thường thì Liễu tỉnh trưởng sát phạt quyết đoán, nói một lời là quyết, rất có khí phách. Nhưng lần này liên quan tới mấy nghìn công nhân, Liễu Tuấn không dễ xử lý.

– Còn có một điều nữa con phải suy nghĩ, cho dù lần này kiện thắng chăng nữa, Cty General Motors đồng ý sản xuất động cơ và linh kiện trong nước, nhưng giá trị thương hiệu có khả năng sẽ bị giảm xuống.

Liễu Tấn Tài nhẹ nhàng nhắc con trai.

Liễu Tuấn gật đầu:
– Vâng, có khả năng này.

Không thể phủ nhận người tiêu dùng trong nước còn một bộ phận nhất định mang tâm lý sùng bái hàng ngoại, luôn cho rằng động cơ và linh kiện phải sản xuất ở Mỹ mới chính tông, còn trong nước sản xuất chắc chắn chất lượng không bằng. Rất có khả năng vì thế có người từ chối xe hơi Trường Phong, hiện giờ xu thế thị trường rất rõ ràng, xe hơi sản xuất trong nước ngày càng chiếm thị phần ít đi, mọi người gần như đều nhận định, xe sản xuất trong nước không bằng xe nhập khẩu. Nói cách khác, chuyện này đổ bể tất nhiên là một “tai họa”, nhưng dù có thắng rồi, cũng chưa chắc có lợi gì, làm không khéo còn lỗi lớn, mất thị trường ảnh hưởng tới thu nhập.

Xem ra thắng hay thua đều không lợi gì.

– Nhưng con vẫn muốn thử một lần.

Một lúc sau Liễu Tuấn kiên định nói.

Liễu Tấn Tài mỉm cười:
– Con đang thử rồi đó thôi.

Liễu Tuấn không khỏi bật cười.

Chẳng phải thế ư, y đã bảo Triệu Ngạn gửi thông điệp mạnh mẽ tới Cty General Motors, tức là đã hành động rồi.

– So ra thì cho dù cuối cùng CTy Trường Phong có chút thiệt thòi thì chuyện này vẫn đáng làm, công nghiệp xe hơi có thể dự kiến được là sản nghiệp nóng trong mấy chục năm nữa, cùng với kinh tế phát triển, như cầu với xe hơi, nhất là xe con càng tăng trưởng mạnh, đây là một thị trường tiềm lực cực lớn. Hiện giờ phương thức liên doanh của chúng ta là đem thị trường này dâng lên cho thương hiệu nước ngoài, chúng ta ở sau kiếm chút cơm thừa canh cặn, miếng bánh lớn để người khác ăn. Nhưng đây lại là thị trường của chúng ta.

Liễu Tấn Tài nhìn con với vẻ tán thưởng.

Bất kể chuyện này thành bại ra sao ít nhất tầm mắt Liễu Tuấn rất xa rộng, theo cách nói của Nghiêm Ngọc Thành là rất cao, dám hi sinh lợi ích cục bộ, tranh đấu cho lợi ích toàn quốc mấy mục năm sau, lòng dạ khí phách không tầm thường.

Ít nhất đại bộ phận thị trưởng toàn quốc ở vào tình hình của Liễu Tuấn đều không làm thế.

– Ba, ngoài ra con lo một chuyện nữa … Hiện giờ thời cơ không tốt lắm, quá mẫn cảm.
Liễu Tuấn lo lắng nói.

Liễu Tấn Tài liền nở nụ cười.

Sở dĩ Liễu Tuấn vừa mới có hành động, lập tức có người báo cáo với ông, vì thời kỳ mẫn cảm, Liễu Tấn Tài mặc dù làm mờ dấu vết hệ phải, không có nghĩa là bên cạnh ông không có thân tín đích hệ nữa, ngược lại càng nhiều người chủ động quy tụ dưới sự chỉ huy của ông, trong đó có các thế lực trung lập tới “quy phục”, đương nhiên không bài trừ một số kẻ mang tâm lý đầu cơ, nhưng bất kể thế nào, người dưới sự chỉ huy của Liễu Tấn Tài đều là người tài.

Mọi người cùng thuyền rồi, nên nghĩ mọi cách hỗ trợ Liễu Tấn Tài tiến lên.

Phàm là động tĩnh hơi mẫn cảm một chút đều có người lập tức báo cáo cho Liễu Tấn Tài, còn Liễu Tuấn chắc chắn là trọng điểm bọn họ chú ý, vì y thể hiện quá nổi trội, chẳng may có sơ xuất gì, chắc chắn có kẻ lấy ra làm cớ vây công Liễu Tấn Tài.

Đó là nguyên nhân Liễu Tuấn còn chưa báo với cha, ông đã biết được tin tức.

– Con vốn định hoãn lại một chút, cuối cùng vẫn không nhẫn nại được.
Liễu Tuấn áy náy nói.

Liễu Tấn Tài cười:
– Hoãn lại là có lý, không nhịn được cũng có lý. Hiện giờ đã không phải là trọng điểm nữa, quan trọng là đã ra tay thì phải nghĩ biện pháp chiến thắng, tránh tình hình xấu nhất xảy ra.

Liễu Tuấn gật đầu:
– Con đã chuẩn bị điều này rồi, cũng đã nói chuyện với luật sư Jake đứng đầu của chi nhánh Thịnh Nghiệp bên Mỹ, và Liễu Thanh. Jake nghiên cứu tỉ mỉ hợp đồng chúng ta ký với Cty General Motors, cho rằng bọn họ chần chừ không đưa dây chuyền sản xuất động cơ và nước ta là vi phạm hợp đồng. Chúng ta làm thế ở mặt pháp lý không hề có vấn đề gì.

Liễu Tấn Tài gật đầu.

Chuyện như thế này Liễu Tuấn thương lượng với Tiểu Thanh là đương nhiên, ông khá rõ quan hệ của con trai với quỹ Thịnh Nghiệp và Tiểu Thanh.

– Tất nhiên hiện giờ chúng ta không có ý định quyết liệt với Cty General Motors, tính từ đại cục, Cty General Motors cũng nhiều cố kỵ không hề dưới chúng ta. Thứ nhất hợp đồng có quy định rõ ràng là cố kỵ lớn nhất, nếu cuối cùng đưa nhau ra tòa là bọn họ thua chắc. Đối với General Motors đây là một sự đả kích khó tiếp nhận. Thứ đến, thị trường trong nước là miếng bánh thơm phức mà Cty General Motors không thể tủy tiện từ bỏ. Nếu như lần này bọn họ hoàn toàn đổ vỡ quan hệ với chúng ta, lần sau muốn tiến vào thị trưởng của chúng ta gần như không còn hi vọng nữa, một thị trường lớn như thế, có thương nhân nào nói bỏ là bỏ được.

Liễu Tấn Tài chỉ nghe không tỏ thái độ.

Liễu Tuấn nói tiếp:
– Cho nên con nói với Triệu Ngạn tranh thủ thương lượng giải quyết.

– Ừ có thể thương lượng giải quyết đương nhiên là tốt nhất, chuyện này có thể chia ra làm, dây chuyền sản xuất động cơ thì nhất định phải nắm chắc không nhượng bộ, còn các linh kiện khác có thể hoãn lại, đi từng bước một dễ tiêu hóa.

– Đùng là anh hùng suy nghĩ như nhau, con cũng tính như thế.

– Cái gì mà anh hùng thế? Cả hai đang khen nhau à?

Nghiêm Phi cười nói, đưa bình nước cho cha chồng và chồng.

Liễu Tấn Tài cười ha hả:
– Phi Phi nói thế là nương nhẹ rồi, nếu không phải nói hai cha con ta đang tâng bốc lẫn nhau.

– Thường ngày hẳn là có rất nhiều người tâng bốc nịnh bợ cả hai rồi? Đâu cần tâng bốc nhau nữa.

Không khí gia đình họ Liễu hết sức thoải mái, không hề có những quy củ quân thần phụ tử, Phi Phi trời sinh ngây thơ chất phác, nghĩ sao nói nấy, chẳng cần kiêng kỵ gì.

Câu này làm hai cha con cười vui vẻ.

– Ông nội, Trường Thành dùng làm gì ạ?

Liễu Dương chạy lại hỏi, một chú bé thật ra đâu thích đi chơi Trường Thành mấy, nó thích cái không khí cả nhà ra ngoài chơi, trước kia Liễu Tuấn đưa nó tới Trường Thành thì còn quá nhỏ, chẳng nhớ được gì, càng không đưa ra câu hỏi như thế.

– Trường Thành hả, là một cái tường bao, ngăn quân địch ở bên ngoài, không cho chúng chạy tới nhà ta làm chuyện xấu.

Liễu Tấn Tài cười giải thích.

– Kẻ địch xấu lắm ạ?

Liễu Dương không hiểu, trẻ con tuổi này đã có quan niệm địch ta, nhưng chỉ ở tầng cấp tranh nhau đồ chơi thôi.

– Ha ha, kẻ địch rất xấu, không xấu không gọi là kẻ địch. Hoàng đế thời xưa xây Trường Thành, kẻ địch muốn tới làm chuyện xấu không được, chỉ đành trở về.

Liễu Dương thoả mãn rồi lại chạy mất.

– Chuyện này đoán chứng sẽ không thuận lợi lắm, sẽ có nhiều áp lực.

Liễu Tuấn lại quay về chuyện kiện cáo.

Liễu Tấn Tài cười bình thản:
– Chắc chắn rồi.

Mấy năm qua lực lượng tư bản của Mỹ thẩm thấu vào trong nước rất dữ, có quan hệ phức tạp với nhiều quan lớn trong nước, tạo thành mạng lưới quan hệ lớn. Cty General Motors là nhà sản xuất ô tô hàng đầu thế giới, tầm ảnh hưởng trong nước là dễ thấy, tuy không sâu lắm, nhưng khẳng định sẽ thông qua một số con đường gây á lực lên Triệu Ngạn, mà chỗ dựa của Liễu Ngạn là Liễu Tuấn nên áp lực này sẽ chuyển lên người y.

Bên họ xuất chiêu thông qua con đường pháp luật và thủ đoạn thương nghiệp, còn Cty General Motors lại thông qua còn đường gây áp lực thông qua cách nhờ người “đánh tiếng”. Mọi người đều hiểu rõ ở một quốc gia “sùng quan”, ngàn vạn quy tắc trăm nghìn pháp luật đều không bằng một câu nói của lãnh đạo. Nếu Triệu Ngạn “không chịu tỉnh ngộ” sẽ nghĩ cách hạ bệ ông ta, thay bằng một quan viên trẻ, hẳn một ông già sắp nghỉ hưu như Triệu Ngạn càng chú ý quyền vị của mình.

Đánh rắn phải đánh dập đầu.

– Không lo, đó không phải là điều quan trọng, nghĩ cách để Cty General Motors chấp nhận điều kiện của chúng ta mới là chuyện hàng đầu.

Liễu Tấn Tài vỗ vai con trai khích lệ.

– Vâng.

Liễu Tuấn gật đầu, ánh mắt kiên định