Chương 1966: Tới liêu đông

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Đăng vào: 2 năm trước

.

Hết kỳ nghỉ dài 1/5, Liễu bí thư xuất lĩnh đoàn đại biểu lớn tới tỉnh Liêu Đông tham quan học tập.

Lần này Liễu Tuấn tới Liễu Đông là được nhận lời mời.

Tương Hướng Kiệt bí thư tỉnh ủy Liêu Đông gửi lời mời tới Liễu Tuấn.

Liêu Đông mấy năm gần đây đâng tăng cường cải tạo các xí nghiệp cũ, nhất là công tác cải cách tách rời nhà xưởng đại tập thể càng là trọng yếu.

Nhà xưởng đại tập thể là do xí nghiệp quốc hữu phê chuẩn thành lập, mục đích là để bố trí việc làm cho con cháu công nhân viên chức, chủ yếu là phục vụ cho sản nghiệp chính, do xí nghiệp ủy phái hoặc tham dự lãnh đạo sản xuất kinh doanh hoặc là đăng ký xí nghiệp là sở hữu tập thể.

Nhà xưởng đại tập thể mới đầu được sinh ra không mang lại dấu ấn nào rõ rệt, thập niên 60, 70 của thế kỷ trước lãnh tụ vĩ đại hiệu triệu thanh niên trí thức lên núi xuống nông thôn, tiếp thụ tái giáo dục quảng đại nông thôn, hàng triệu thanh niên trí thức đổ về nông thôn bắt đầu vật lộn với thiên nhiên.

Kết thúc hành động, những thanh niên trí thức này lại đổ về thành phố, tạo thành khó khăn cực lớn cho trị an xã hội cùng bố trí việc làm, nơi ở. Tạo thành nhân tố bất ổn nghiêm trọng. Vì bố trsi công ăn việc làm cho họ và con cái, một số xĩ nghiệp thành lập nhà xưởng đại tấp thể, thực chất đây là hành động vì hành chính chứ không phải vì thị trưởng, ngay từ ngày thành lập đã chôn xuống mầm họa.

Những nhà xưởng đại tập thể này từng phát huy tác dụng lớn giải quyết công ăn việc làm cho xã hội, nhưng cùng với việc đi sâu cải cách quốc xĩ và kinh tế thị trường phát triển, nhà xưởng này quyền sở hữu không rõ, cơ chế không linh hoạt, nhân viên dư thừa, vấn đề cạnh tranh yếu kém trở nên nổi cộm, thành nhân tố cản trở phát triển quốc xĩ và ảnh hưởng tới ổn định xã hội.

Cuối năm ngoái quốc vụ viện phê chuẩn khu đông bắc lựa chọn một số quốc xĩ tiến hành thí điểm cải cảnh nhà xưởng đại tập thể.

Tỉnh Liêu Đông là nơi có vấn đề này trầm trọng nhất, Liễu Tấn Tài đích thân nói chuyện với Tương Hướng Kiệt, hi vọng hắn dũng cảm gánh vác trọng trách thí điểm trước ở Liêu Đông.

Vấn đề này không chỉ tồn tại ở đông bắc mà ở các nơi khác trong nước cũng có, nhưng không nổi cộm như Liêu Đông mà thôi.

Lần này Liễu bí thư tới đây mục đích là học tập kinh nghiêm của các đồng chí tỉnh Liêu Đông.

Đương nhiên người thông minh đều rõ, đây chỉ là lý do bên ngoài.

Cải cách nhà xưởng đại tập thể tất nhiên là quan trọng nhưng không cần khua chiêng đánh trống do một bí thư tỉnh ủy đích thân dẫn đội, mang cả cán bộ lãnh đạo bốn ban lớn tới tham quan học tập.

Dù do Bạch Dương dẫn đội cũng đã là hơi quá rồi.

Do tuyển cử đổi khóa chỉ còn chừng 5 tháng, hiện giờ đã tới giai đoạn bố cục cuối cùng, các hệ phái lớn đang ra sức tiến hành thao tác.

Lúc này Liễu Tuấn dẫn đội đi thăm Liêu Đông, dụng ý trong đó khỏi nói cũng biết. Điều này cho thấy Nghiêm Liễu hệ đã thống nhất nhận thức, giữ sự nhất trí với Lý chủ tịch, ra sức hỗ trợ Tương Hướng Kiệt.

Liễu Tuấn hiện giờ đã có tư cách đại biểu cho Nghiêm Liễu hệ rồi.

Hành động lớn như thế, không có Nghiêm Liễu gật đầu là không thể làm được.

Bạch Dương toàn lực ủng hộ quyết định của Liễu Tuấn, rất là phối hợp. Ở đại sự, Bạch Dương nghe theo Liễu Tuấn toàn bộ, không hàm hồ chút nào.

Bên phía Liễu Đông biểu thị hết sức coi trọng chuyến viếng thăm của Liễu Tuấn.

Máy bay còn chưa tới nơi, trên sân bay đã trải sẵn thảm đỏ, bày ra nghi thức hoan nghênh long trọng. Tương Hướng Kiệt, tỉnh trưởng Văn Tư Viễn cùng lãnh đạo chủ yếu của đảng chính phủ đều tới nơi.

Chiếc máy bay từ từ dừng ở trước thảm đỏ, trên cầu thang, bóng người cao lớn đi ra khỏi khoang máy báy đầu tiên là Liễu Tuấn bí thư tỉnh ủy tỉnh A, tiếp sau đó là đoàn người Lữu Quang Hưng, Sài Thiệu Cơ, Triệu Sư Phạm.

Bạch Dương ở lại Ngọc Lan chủ trì công việc.

Với thân phận của Bạch Dương, đúng là không tiện xuất hiện ở chuyến viếng thăm này, tránh người khác hiểu lầm.

Trừ Liễu Tuấn ra trong đoàn tham quan này còn có ba thường ủy tỉnh ủy, quy cách rất cao, hơn nữa cả ba đều công nhận là thân tín của Liễu Tuấn, bọn họ đi cùng, cho thấy cực kỳ thận trọng với việc này.

Tương Hướng Kiệt trông vô cùng trẻ, hơn năm mươi tuổi mà nhìn rất tinh thần, giống như Liễu Tuấn, hắn chưa tới 40 đã tiến cấp chính bộ, là ngôi sao chính trị được toàn quốc quan tâm.

Liễu Tuấn từ trên cầu thang bước xuống, Tương Hướng Kiệt đi tới một bước, bắt tay nói:
– Liễu bí thư vất vả rồi.

Tương Hướng Kiệt làm bí thư tỉnh ủy sớm hơn Liễu Tuấn 5 năm, có uy vọng rất cao ở Liêu Đông, đích thân tới sân bay đón tiếp có thể thấy coi trọng cao độ chuyến viếng thăm này của Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn lắc tay Tương Hướng Hành vài cái, cười nói:
– Được Tương bí thư đích thân ra đón, tôi không dám nhận.

Tương Hướng Kiệt cười ha hả:
– Liễu bí thư không quản ngại gian khổ từ xa tới đây, tôi tới đón là nên mà.

– Tương bí thư , lần này tôi tới là để học tập kinh nghiệm, mong được Tương bí thư chỉ điểm nhiềm cho, không nên giữ làm của riêng.

Liễu Tuấn nói đùa.

Ánh đèn chớp lên liên hồi, phóng viên đi theo liên tục chụp cảnh trò chuyện thân thiết viữa hai vị bí thư tỉnh ủy. Ngày mai sẽ cho đăng lên trang đầu các tờ báo trong tỉnh.

Tin tức này cho dù có chiếm trọn nội dung của một trang báo cũng không có gì là quá.

Liễu Tuấn và Tương Hướng Kiệt hàn huyên xong tiếp tục bắt tay Văn Tư Viễn, ân cần hỏi thăm lẫn nhau.

Văn Tư Viễn nhi hơn Tương Hướng Kiệt chừng mười tuổi, cơ bản là người cùng thời với Liễu Tấn Tài, mặt đỏ hồng hào, trông có vẻ như trang thái tinh thần rất tốt, tươi cười bắt tay Liễu Tuấn.

Hai vị bí thư tỉnh ủy người sau trẻ hơn người trước, có lẽ trong lòng Văn Tư Viễn không phải là hoàn toàn không có cảm khái, tất nhiên là sẽ không thể hiện ra ngoài.

Ở sân bay giao tiếp một hồi, Tương Hướng Kiệt mời Liễu Tuấn lên cùng xe, hai người tới khách sạn Thu Thủy.

Sau khi lên xe Tương Hướng Kiệt cảm khái nói:
– Cám ơn Liễu bí thư.

Lúc này Liễu Tuấn tới thăm Liêu Đông một cách ồn ã như vậy chắc chắn là một sự ủng hộ cực lớn cho Tương Hướng Kiệt. Trong cuộc đấu tranh người nối nghiệp này, Tương Hướng Kiệt ở vào thế hạ phong, tiếng ủng hộ Tiết Viễn Sơn lớn hơn nhiều. Đương nhiên trước khi đại hội đảng mở, còn nửa năm nữa, tất cả vẫn là biến số.

Có thể được Nghiêm Liễu hệ toàn lực ủng hộ, sau này leo lên đỉnh tối cao không phải là không thể.

Liễu Tuấn mỉm cười nói:
– Tương bí thư khách khí quá, lần trước khi tổng bí thư triệu kiến tôi, tôi đã báo cáo cới thủ trưởng, muón học tập Tương bí thư nhiều hơn.

Tương Hướng Kiệt hẳn phải rõ thái độ Liễu Tuấn bày tỏ trước Lý chủ tịch.

– Liễu bí thư thật khiêm nhường, chúng ta học tập lẫn nhau thôi. Liễu bí thư ở tỉnh A đẩy mạnh khảo sát cán bộ đã gợi mở lớn cho chúng tôi. Đúng như lời Liễu bí thư nói, kiến thiết đội ngũ cán bộ là gốc rễ của phát triển bền vững. Phương hướng chung này quản lý chắc rồi, công tác khác có thể được giải quyết trôi chảy.

Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu.

Đạo lý này rất nhiều cán bộ lãnh đạo hiểu rõ, nhưng có thực thi được không thì khó nói. Con người một khi hình thành tư duy định thực thì rất khó thay đổi, nhất là cán bộ tư tưởng cổ hủ, quen lời mình là “thánh chỉ”, muốn thi hành dân chủ trong đảng, còn có con đường dài phải đi. Nhưng đó là điểm mấu chốt duy nhất đảm bảo năng lực chấp chính của đảng ngày càng mạnh.

Hai vị bí thư tỉnh ủy cùng xuất hành, cảnh sát thành phố Thượng Kinh bố trí chu toàn, trên đường đội xe không gặp phải trở ngại gì, xe đi rất nhanh, mau chóng vào trong nội thành.

Thượng Kinh là thành phố lớn nhất của vùng đông bắc, cũng là một trong số cố đô nổi tiếng, quy mô thành phố rất lớn, nếu không tính khu Trường Hà vào, thì Ngọc Lan còn kém xa.

Nhìn công trình kiến trúc thoáng hiện ra ngoài ô cửa sổ, Liễu Tuấn nói:
– Phong phạm cố đô quả nhiên bất phàm.

Tương Hướng Kiệt gật đầu:
– Thượng Kinh đúng là có cái khí thế của một cố đô.

Cả hai đều không phải là người Liêu Đông, nhưng ở cấp độ họ thì cũng không còn khái niệm địa phương nào nữa, nói chuyện về chủ đề này khá thoải mái.

Ước chừng ba mươi phút sau đội xe tới được khách sạn Thu Thủy con đường sầm uất nhất. Vốn Liễu Tuấn tới thăm, có tể an bài ở nơi chiêu đãi của tình ủy, trang thiết bị có lẽ không bằng, nhưng khung cảnh chắc chắn đẹp hơn.

Có điều an bài đoàn người Liễu Tuấn ở khách sạn Thu Thủy là do chính miệng Tương Hướng Kiệt chỉ định, nhân viên văn phòng tỉnh ủy hai bên tất nhiên không có dị nghị, nhưng Kha Khải Phàm vẫn báo cáo cho Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn cũng hiểu đây là ý tốt của Tương Hướng Kiệt.

Cho dù trên hội nghị công tác du lịch toàn quốc, Trình Tử Thanh đích thân khen ngợi khách sạn Thu Thủy, nhưng chuyện kiểm tra mấy tháng trước vẫn làm thanh danh khách sạn Thu Thủy bị ảnh hưởng. Tương Hướng Kiệt liền dùng hành động này để biểu đạt sự ủng hộ với Liễu Tuấn.

Vì Liễu Tuấn tới, khách sạn Thu Thủy cũng tổ chức lễ đón tiếp long trọng, cờ màu phất phới, bóng bay khắp nơi, mỹ nữ khắp nơi, hoa tươi giăng đầy, trọn tỉnh địa chủ