Chương 2137: Liễu phó chủ tịch

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thời gian như thoi đưa, thấm thoắt đã 5 năm trôi qua.

Đại nội, Kim Thu viên, chỗ ở của tổng bí thư Tiết Viễn Sơn.

Tiết Viễn Sơn và Liễu Tuấn đang ngồi dối diện nhau.

Trên Thập Cửu Đại được tổ chức vào cuối năm ngoái, Ủy viên Cục chính trị, bí thư Tỉnh ủy Thiên Sơn đồng chí Liễu Tuấn được tuyển làm Ủy viên Thường vụ Cục chính trị, đồng thời được tuyển làm phó chủ tịch Quân ủy, chủ trì công tác bí thư xử TW, kiêm nhiệm hiệu trưởng trường TW Đảng.

Trên kỳ họp thứ nhất Đại hội Đại biểu nhân dân toàn quốc khóa XIII, Liễu Tuấn được tuyển làm phó chủ tịch quốc gia, phó chủ tịch Quân ủy quốc gia.

Đã rất sáng tỏ được xác lập địa vị người nối nghiệp.

Điểm này cũng không khiến người khác bất ngờ, từ 5 năm trước, Liễu Tuấn cũng đã được công nhận là nhân tuyển có tiếng hô cao nhất cho người nối nghiệp thế hệ tiếp theo. Tuy nhiên tiến vào Ủy ban Thường vụ Cục chính trị, đồng thời lập tức đảm nhiệm phó chủ tịch Quân ủy, vẫn hơi khiến người khác không tưởng được. Đây tựa hồ đã đánh vỡ lệ cũ cho người nối nghiệp, lưu trình có hơi sớm quá.

Đương nhiên, nếu tỉ mỉ bàn luận thì cũng rất dễ lý giải.

Bởi vì đã không có bất cứ sự tranh luận gì, cho nên cũng không cần thiết phải tạo ra một số không gian khiến người khác tưởng tượng.

Ngược lại nhân tuyển cho thủ tướng dự khuyết khóa mới, quá trình nảy sinh tương đối có “tính thú vị”. Chức vị này lực cạnh tranh mạnh nhất có hai vị, một vị là bí thư Tỉnh ủy tỉnh S Cao Trường Hoành, một vị khác chính là đương nhiệm phó thủ tướng Khâu Tinh Xuyên.

Hai vị này đều là hồng tam đại chính tông. Tuổi tác cũng không chênh nhau mấy. Khâu Tinh Xuyên hơi lớn tuổi hơn.

Trong lĩnh vực công tác mà mình phụ trách đều đạt được thành tựu khiến người khác chú mục, được coi là tên cướp kiến thiết kinh tế. Có thể nói mỗi người đều có ưu khuyết.

Điều khiến người khác bàn luận nhất chính là Khâu Tinh Xuyên và Cao Trường Hoành đều có quan hệ khá tốt với Liễu Tuấn, giữa đôi bên, bình thường cũng hay qua lại cá nhân. Đã đến tầng cấp như họ, qua lại cá nhân này cũng đủ để nói rõ rất nhiều vấn đề.

Trong phân phối ban Đảng chính tại khoá trước, điều này tương đối mới mẻ độc đáo.

Vì vậy sự cạnh tranh giữa họ cũng có vẻ khá là “lương thiện”, bất hiển sơn bất lộ thủy, bên ngoài hầu như khó có thể phát hiện. Mỗi phe phái sở tại cũng vẫn chưa giương cung bạt kiếm, mà là áp dụng thái độ hiệp thương vô cùng hữu nghị.

Trong việc này có liên quan đến thái độ của Cao Trường Hoành và Khâu Tinh Xuyên. Hai vị này đều thuộc về tính cách cực kỳ thành thục thận trọng. Làm việc cẩn thận, tuyệt không đường hoàng.

Một vị lãnh tụ tối cao cực điểm cường thế, phối hợp với một người hợp thận trọng như thế, có thể nói là tổ hợp cực kỳ thích hợp.

Cuối cùng, ở trên Thập Cửu Đại, Cao Trường Hoành được tuyển làm Ủy viên Thường vụ Cục chính trị, sau đó ở trên Đại hội Đại biểu nhân dân toàn quốc vừa mới tổ chức được tuyển làm phó thủ tướng Quốc vụ viện, Tiếp nhận vị trí của Quách Kỳ Lương, Hiệp trợ thủ tướng Tưởng Hướng Kiệt chủ quản công tác của Quốc vụ viện.

Khâu Tinh Xuyên chuyển nhiệm Phó Ủy viên trưởng Quốc hội Nhân dân.

Trên thực tế, ban lãnh đạo hạch tâm tối cao của khóa mới vào 5 năm sau đã thành hình.

Ngày hôm nay Liễu phó chủ tịch đến Kim Thu viên chính là đáp ứng lời mời mà đến làm khách.

– Đồng chí Liễu Tuấn, nếu muốn hút thuốc xin cứ tự nhiên, ở đây tôi không cấm hút thuốc.

Tổng bí thư Tiết Viễn Sơn mỉm cười nói với Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn cười gật đầu cảm ơn, nhưng cũng không khách sáo, lập tức cầm lấy thuốc lá trên mặt bàn, kính cho Tiết Viễn Sơn một điếu, mình cũng châm một điếu, khói thuốc nhàn nhạt bốc lên trong đình viện cổ kính.

Liễu Tuấn rất rõ, ngày hôm nay tổng bí thư Tiết Viễn Sơn mời y qua đây chủ yếu là vì thảo luận một chút vấn đề của vùng Đài Loan cùng với vấn đề kiến tạo hàng không mẫu hạm chiến đấu thứ hai.

– Đồng chí Liễu Tuấn, về vấn đề của vùng Đài Loan, đồng chí có ý kiến gì?

Quả nhiên, tổng bí thư Tiết Viễn Sơn đi thẳng vào vấn đề.

Kỳ thực lúc này, tổng bí thư Tiết Viễn Sơn cố ý mời Liễu Tuấn qua đây trao đổi vấn đề có quan hệ đến vùng Đài Loan, căn nguyên nằm ở phần báo cáo của mấy vị học giả chuyên gia của viện KHXH. Mấy vị học giả đó đều là nghiên cứu viên tương đối trẻ của viện KHXH. Trong báo cáo, họ từ pháp lý, hiện trạng và tương lai mấy cái góc độ bất đồng, tường tận phân tích tình huống của khu vực Đài Loan, đề xuất tốt nhất là trong 20 năm, trên căn bản giải quyết vấn đề chủ quyền của khu vực Đài Loan.

Phần báo cáo này được cho rằng tài liệu tham khảo nội bộ để trình lên trên bàn chư công đương triều, sau khi Liễu Tuấn duyệt qua đã tự tay phê chỉ thị, cho rằng ý kiến này rất đáng coi trọng, có giá trị tham khảo, hy vọng các đồng chí khác đều có thể xem.

Động tác không bình thường này đã được sự coi trọng của các đồng chí Thường ủy khác, tổng bí thư Tiết Viễn Sơn tự nhiên cũng biết thái độ của Liễu Tuấn.

Trong 5 năm nay, cục diện chính trị và kiến thiết kinh tế trong nước đều phát triển vững vàng, quốc lực quốc gia ngày càng cường thịnh, hệ thống Bretton Woods thứ hai tại hai năm trước đã chính thức thông qua, nhân dân tệ trở thành tiền tệ lưu thông thế giới, là một trong ba loại tiền tệ quyết toán cuối cùng được công nhận trên quốc tế. Nhận Bản bởi hãm sâu trong khủng hoảng kinh tế, chậm chạp không thể khôi phục, Yên Nhật bị loại bỏ khỏi phạm vi đàm phán, cuối cùng chỉ bảo lưu lại ba loại tiền tệ quyết toán là đồng đôla, đồng Euro cùng nhân dân tệ. Các quốc gia khác của Âu Mỹ cũng khó khăn lắm mới khôi phục từ trong cơn khủng hoảng kinh tế, thực lực chỉnh thể không thể tránh khỏi bị suy sụp không ít.

Nước Mỹ vì bảo đảm lợi ích tại Châu Âu và vùng Trung Đông, đã áp dụng thái độ càng hữu nghị với nước cộng hoà, trên cơ bản đình chỉ bán vũ khí cho Đài Loan.

Trên tiền đề loại này, mấy vị học giả của Viện KHXH đề xuất trong 20 năm thu phục Đài Loan. Việc này có cơ sở nhất định, không còn là lý luận suông, lâu đài xây trên cát.

Đương nhiên, chuyện quan hệ trọng đại, tổng bí thư Tiết Viễn Sơn cũng yêu cầu trưng cầu rộng khắp ý kiến của các đồng chí trong ban, rồi mới đưa ra quyết đoán cuối cùng.

Liễu Tuấn là vị lãnh đạo thứ nhất trong Thường ủy đưa ra chỉ thị chính thức đối với báo cáo này của viện KHXH, tổng bí thư Tiết Viễn Sơn càng thêm coi trọng ý kiến của y hơn.

Liễu Tuấn trầm ngâm một lát mới nói: “Tổng bí thư, tôi cho rằng báo cáo này của viện KHXH phân tích kín đáo, đề xuất trình tự giải quyết cũng tương đối hợp lý, có tính khả thi nhất định, rất đáng để chúng ta coi trọng.

Vấn đề Đài Loan còn sót lại tới 70 năm, cũng đã đến lúc giải quyết. Căn cứ vào quy định và lệ quốc tế tương quan của công pháp quốc tế, một khu vực một khi trên thực tế trải qua 50 năm độc lập, từ trên pháp lý thì nó đã có đủ cơ sở để chân chính độc lập. Nếu để kéo dài không quyết, đối với chúng ta sẽ bất lợi. Chỉ trên miệng biểu thị công khai chủ quyền là không đủ.”

Tổng bí thư Tiết Viễn Sơn cau mày, khẽ gật đầu.

Liễu Tuấn nói tiếp:
– Tổng bí thư, tôi cho rằng kỳ hạn 20 năm cũng khá hợp lý. Chúng ta có thể từ bây giờ chính thức tuyên bố đối với bên ngoài, trong 20 năm giải quyết vấn đề Đài Loan. 10 năm đầu tiên lấy đàm phán hoà bình là chủ, 10 năm sau sẽ dùng võ lực giải quyết là chủ. Cho chúng một kỳ hạn cuối cùng. Đồng thời cũng cho bản thân chúng ta một kỳ hạn cuối cùng, không có áp lực sẽ không có động lực.

Liễu Tuấn vẫn là phong cách cường thế như trước đây.

“Đương nhiên, then chốt ở chỗ chủ quyền, trị quyền có thể tạm hoãn. Sự thực chứng minh, một quốc gia hai chế độ là một tiên phong, rất có sinh mệnh lực. Chỉ cần Đài Loan thừa nhận chủ quyền, treo quốc kỳ và quốc huy, chuyện khác đều có thể thương lượng. Quyền hành chính, quyền ngoại giao thậm chí quyền phòng vệ họ đều có thể giữ lại. Toàn bộ hệ thống hành chính, hình thái ý thức, hệ thống ngoại giao thậm chí hệ thống quân đội chúng ta đều không can thiệp. Tạm định trong kỳ hạn 50 đi.”

Tiết Viễn Sơn giãn ra lông mày, thản nhiên cười nói:
– 50 năm là một kỳ hạn rất dài, chuyện gì cũng có khả năng xảy ra.

Liễu Tuấn cũng mỉm cười:
– Những chuyện sau 50 năm ta quản không được. Hậu thế nếu biết tranh giành, tự nhiên sẽ không xảy ra biến hóa gì. Nếu như không biết phấn đấu, tôi nghĩ chúng ta cứ thu hồi hoàn toàn Đài Loan. Bọn họ không bảo vệ được thì cũng đành chịu.

Tổng bí thư Tiết Viễn Sơn cười nói:
– Ừ, việc này rất có quan điểm của chủ nghĩa duy vật. Người thế hệ nào quản việc của người thế hệ đó, cũng đã rất tốt rồi.

Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu.

– Như vậy, y theo phương án này thi hành, phương án mà bên đồng chí Tiêu Đông Chiến đề xuất hình như cũng phải thảo luận một chút.

Tiết Viễn Sơn cười một hồi, lập tức nghiêm mặt nói.

Ở trên Thập Cửu Đại Tiêu Đông Chiến vẫn giữ nguyên chức vụ phó chủ tịch Quân ủy, hiện nay chủ trì công tác hằng ngày của Quân ủy. Trước đó không lâu đại biểu quân đội đưa ra nghị án kiến tạo hàng không mẫu hạm chiến đấu thứ hai. Loại phi cơ chiến đấu này có kỹ thuật cải trang như tàu sân bay.

Chiếc hàng không mẫu hạm “Hòa Bình” đầu tiên đã hạ thuỷ thử nghiệm vào 7 năm trước, bố trí tại hạm đội Nam Hải. Chiếc hàng không mẫu hạm này được cải tạo từ chiếc “Thượng Tướng” còn chưa hoàn chỉnh của Liên bang Xô Viết. Trong thời gian 7 năm, “Hòa Bình” đã tiến hành nhiều loại thăm dò hữu ích, bồi dưỡng ra số lượng lớn chỉ huy viên và phi công hạm tái ưu tú cho hàng không mẫu hạm.

Hiện nay, nền kỹ thuật công nghiệp binh khí trong nước cũng đã nhảy lên một bậc thang mới, tự chủ sản xuất phi cơ chiến đấu kiểu mới nhất đời thứ năm đã tiến vào giai đoạn thử nghiệm cuối cùng.

Liễu Tuấn nói:
– Theo tôi thấy, bước chân của bên đồng chí Tiêu Đông Chiến vẫn còn chưa đủ lớn.

Tiết Viễn Sơn nhướng mày, mỉm cười nói:
– Ý kiến của đồng chí Liễu Tuấn là đồng thời kiến tạo hai hạm đội hàng không mẫu hạm chiến đấu*?
(*)hạm đội bố trí theo dạng Battle Group.

– Đúng, là ý kiến này. Mỹ đã bắt đầu lắp ráp hàng không mẫu hạm chạy bằng năng lượng nguyên tử đời thứ ba, năng lực tác chiến sẽ càng mạnh. Chúng ta cho dù trong ba năm kiến tạo hoàn thành hạm đội hàng không mẫu hạm thứ nhất cũng không cách nào hình thành năng lực tác chiến hữu hiệu. “Hòa Bình” dù sao cũng là một chiến hạm chạy bằng năng lượng thông thường, chủ yếu dùng để huấn luyện, năng lực tác chiến sẽ có chênh lệch rất lớn so với hàng không mẫu hạm chạy bằng năng lượng nguyên tử, kiến thiết hải quân theo từng bước, sẽ không thích ứng với tình thế, không bằng cấp tiến một chút, trong 10 năm sau ít nhất chế tạo 4 hạm hội hàng không mẫu hạm chạy bằng năng lượng nguyên tử. Với trình độ kỹ thuật của chúng ta hoàn toàn có thể làm được.

Liễu Tuấn kiên định nói, không chút nào giấu diếm tư tưởng của mình.

Không chỉ trên kỹ thuật không có vấn đề, quốc lực của chúng ta cũng đủ đồng thời chèo chống bốn hạm hội hàng không mẫu hạm cỡ lớn.

– Mặt khác, năng lực tác chiến dưới nước cũng cần tăng cường thêm một bước. Đấu tranh ngoài biển, có thể suy nghĩ cho bước tiếp theo, lúc này phải toàn lực nhằm vào vấn đề Đài Loan để kiến thiết cường hóa quân đội.

Liễu Tuấn bổ sung.

Đặc điểm tác chiến tại eo biển có khác biệt với tranh đấu tại ngoài khơi, phải nhằm vào đó mà có công tác chuẩn bị.

Tổng bí thư Tiết Viễn Sơn không nóng lòng đưa ra câu thuyết phục, hơi tựa vào ghế sofa phía sau, trầm tư một lát mới nhẹ nhàng gật đầu.