Chương 470: Trúng cử ủy viên trung ương

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trung tuần tháng 10, đại hội Đảng lần thứ 14 kết thúc tốt đẹp tại thủ đô, lần này đại hội diễn ra trong vòng sáu ngày, tổng kết những thành tựu đã đạt được từ đại hội lần thứ 11, đại hội đưa ra ba chính sách có ý nghĩa quan trọng.

Một là xây dựng chủ nghĩa xã hội mang màu sắc nước ta ; hai là xác định mục tiêu cải cách là xây dựng thể chế kinh tế xã hội chủ nghĩa; ba là yêu cầu toàn bộ Đảng nắm lấy cơ hội, đẩy nhanh phát triển, tại hội nghị lần này, có Bạch Kiến Minh, Chu Dật Phi, Trương Quang minh, Liễu Tấn Tài Tài, Hà Trường Chinh được chọn làm ủy viên trung ương, Liêu Khánh Khai cũng một lần nữa trúng cử làm uỷ viên, có thể thấy kết quả,Hà Trường Chinh là tư lệnh quân khu Nam Phương, Trương Quang Minh hiện là tỉnh trưởng tỉnh N nên được chọn là ủy viên là điều đương nhiên, Nghiêm Ngọc Thành và Liễu Tấn Tài cùng đắc cử, đặc biệt Liễu Tấn Tài khiến người ta bất ngờ. Trương Quang Minh cùng Nghiêm Ngọc Thành được chọn làm uỷ viên là điều dễ hiểu, khả năng là Trương Quang Minh đảm nhiệm chức bí thư tỉnh ủy, Nghiêm Ngọc Thành là tỉnh trưởng, Liêu Khánh Khai sẽ làm về bên chính trị, Nghiêm Ngọc Thành là tỉnh trưởng là điều bình thường, nhưng Liễu Tấn Tài trúng tuyển ủy viên trung ương thì không biết sắp xếp thế nào?

Nhìn chung lịch sử của tỉnh N, ngoại trừ bí thư Tỉnh ủy và tỉnh trưởng phải là ủy viên trung ương ra thì những cấp phó khác chỉ là ủy viên bổ sung, huống chi Liễu Tấn Tài giờ là Tỉnh ủy thường ủy kiêm bí thư thị ủy thành phố Đại Ninh, cho dù tiến thêm một bước để Nghiêm Ngọc Thành lên chức phó bí thư Đảng, không phải là ủy viên Đảng sao?

Chẳng lẽ ba người này phải có một người rời tỉnh N nhận chức vụ khác?
Như vậy ai sẽ ra đi? Trong khoảng thời gian ngắn, tỉnh N vẫn đang bàn bạc chưa quyết định được, đối với việc một trong ba vị uỷ viên trung ương đi hay ở thì có một tin đồn được nói đến nhiều nhất đó là, Trương Quang Minh nhậm chức bí thư, Nghiêm Ngọc Thành nhậm chức tỉnh trưởng, Liễu Tấn Tài làm tỉnh trưởng.

Ý kiến này là của đa số “Người ngoài biên chế tổ chức bộ trưởng”. Luồng ý kiến thứ hai là Trương Quang Minh nhậm chức bí thư, Liễu Tấn Tài làm tỉnh trưởng, Nghiêm Ngọc Thành làm bí thư tỉnh, ý kiến này cũng có không ít người tán đồng.

Nguyên nhân là Liễu Tấn Tài am hiểu về xây dựng kinh tế, đã làm bí thư tỉnh hơn một năm, kinh tế của Đại Ninh chưa phát triển nhanh chóng nhưng tối thiểu đã xây dựng được nền móng. khắp nơi khí thế ngất trời. Nghiêm Ngọc Thành gần ba năm nay làm công tác Đảng, khả năng hắn lên làm bí thư tỉnh là rất cao,

Luồng ý kiến thứ ba là Nghiêm Ngọc Thành bỏ chức bí thư, làm việc dưới tay Liêu Khánh Khai, Liễu Tấn Tài đảm nhiệm chức tỉnh trưởng, Trương Quang Minh nhậm chức bí thư tỉnh, nhưng mà luồng ý kiến này bị những người ” ‘Tinh thông quy tắc quan trường ” phản đối, Nghiêm Ngọc Thành cùng Liễu Tấn Tài có quan hệ mật thiết, “Quan hệ Nghiêm Liễu ” ai trong tỉnh này không biết? Để hai người bọn họ làm bí thư và tỉnh trưởng, đúng là nực cười, lẽ nào không biết đến điều tối kị nhất trên quan trường?

Trong ba luồng ý kiến này, vị trí của Trương Quang Minh đều là bí thư tỉnh ủy, Liễu Tấn Tài là tỉnh trưởng, duy chỉ có Nghiêm Ngọc Thành, có thể là bí thư cũng có thể là tỉnh trưởng.

Mặc kệ bên ngoài nói thế nào, đối với lãnh đạo cấp cao tỉnh N mà nói, họ không quan tâm. Mọi người vẫn đi làm bình thường nên làm gì thì làm, Liễu Tấn Tài sau khi trở về từ thủ đô vẫn đi làm đều đặn, trên mặt không chút sợ hãi, trái lại các cán bộ thấy ánh mắt của Liễu bí thư thì càng thêm kính sợ cùng ngưỡng mộ, cũng có một số mừng thầm, vô luận thế nào, thời gian Liễu Tấn Tài ở Đại Ninh cũng chỉ còn đếm trên đầu ngón tay. Trong lịch sử thành phố, chưa từng xuất hiện một bó thư đảm nhận chức vụ ủy viên trung ương, những người này đương nhiên đều là không thể sống sót với Liễu Tấn Tài nên mới muốn đổi bí thư.Hy vọng sau khi có bí thư mới thì có thể thu hoạch được gì đó.

Đương nhiên, cũng không thể nói thị ủy Đại Ninh sẽ không có chút thay đổi, chí ít khi người ta nhìn thấy Liễu Tấn Tài người ta không gọi Liễu bí thư mà gọi “Liễu trung ủy”, lúc đầu có rất ít người gọi nhưng về sau có nhiều người gọi hơn, thậm chí ngay cả tại hội nghị thường ủy cũng có người gọi hắn như thế.

Mãi đến khi Liễu Tấn Tài nói muốn mọi người gọi là “Liễu bí thư” thì mọi chuyện mới kết thúc.

Thân là người trong cuộc Liễu Tuấn lại làm như không có chuyện gì phát sinh, tiếp tục làm việc đương nhiên Bạch Kiến Minh, Hà Trường Chinh, Chu tiên sinh muốn gọi điện thoại chúc mừng, vì không có thời gian đến thủ đô chúc mừng, làm ở huyện ủy không thể nhàn nhã như đoàn Tỉnh ủy, động một chút là có thể xin nghỉ, Bạch Kiến Minh trong điện thoại nói với Liễu Tuấn vài câu, bảo hắn giúp Bạch Dương. Liễu Tuấn mỉm cười đáp ứng.

Hắn nghe điện thoại trong phòng của Bạch Dương, Bạch bí thư đứng ở cạnh nghe thấy, cười mỉm. Hắn để điện thoại xuống nói”Chị lớn hơn tôi đáng lẽ phải chăm sóc tôi chứ! Tại sao chú Bạch lại nói như thể tôi là bí thư huyện ủy còn chị là thư kí thế nhỉ?”

Bạch Dương nói , “Chẳng lẽ không đúng sao? Thực tế chính là như vậy, cậu đang là bí thư còn tôi là trợ lý!”

Bạch Dương ” ‘Hừ” một tiếng, nói Liễu Nha Nội cười giảo hoạt: “Lãnh đạo đang phê bình tôi chuyên quyền đây!”

Bạch Dương liền nghiêng đầu sang chỗ khác không để ý tới hắn. Liễu Tuấn sau khi đến nhậm chức cũng làm một vài thay đổi, phần lớn là trong phạm vi công việc của hắn, Bạch Dương nói hắn “Chuyên quyền, “Tất nhiên không phải chỉ cái này. Mà là nói, bất luận quyết sách gì, đều là do Liễu Tuấn quyết định, trên danh nghĩa là Bạch Dương nhưng sau lưng thì Liễu Tuấn mới là người quyết định. Trước khi Bạch Dương đến đây làm việc, Bạch Kiến Minh cũng đã dặn dò, nên học tập nhiều, nên học tập tên nhóc này cũng được mà.

Buổi tối, Liễu Tuấn ngồi kiểm tra lại báo cáo được đưa lên từ bộ tuyên truyền, sắp tới, gần đây hắn khá nghiêm khắc với công tác tuyên truyền, tin tức dư luận phải nắm rõ, nhưng mà đọc báo cáo cũng không thấy hay ho gì.
Nhất là nhìn thấy một số bài viết rất lủng củng muốn sửa cũng không biết bắt đầu từ đâu, thà mình tự viết lại còn hơn, đang lúc Liễu bí thư đau đầu vì bản thảo thì điện thoại reo lên: “ Alo” Liễu Tuấn cầm điện thoại.

“Liễu bí thư…”
Đầu bên kia điện thoại truyền đến một âm thanh nhè nhẹ, lành lạnh khiến hắn rùng mình, hành động “Phục vụ đặc biệt, giao hàng tận cửa ” của Tống Giai thất bại, mặc dù Liễu Tuấn nói không trách tội nhưng hắn vẫn không yên tâm.

Nếu như chuyện làm to lên có thể coi như là hắn hãm hại Liễu bí thư nhưng mà Liễu bí thư giữ lời không nói với cấp trên, và cũng không có yêu cầu Lưu Kinh Lý thay đổi nhân viên phục vụ cứ như không có việc gì xảy ra, hằng ngày vẫn tươi cười chào hỏi.

Dần dần, Tống Giai cũng có tình cảm, càng ngày càng cảm thấy Liễu bí thư đáng yêu vô cùng, mỗi lần cùng Liễu bí thư nói chuyện, đều cảm thấy rất thú vị. Liễu Tuấn cũng đành nhịn, phụ nữ ai chẳng vậy?

“Chuyện gì?”

“Ân “Lữ bí thư và Trần xã trưởng của xã Mã Đầu muốn gặp anh “
Giai Giai ngọt ngào, nhưng mà lần này Liễu bí thư lại không thấy rùng mình, ngược lại cảm thấy Tống Giai làm rất khá: “Mời bọn họ vào đi “Cô cũng tới tiếp khách!”

Phút chốc, Tống Giai dẫn khách đến “Xin chào, xin chào, bí thư Liễu. ” Hai người đều đưa tay, khom người chào hỏi, Liễu Tuấn rụt rè vươn tay cùng bọn họ nắm một lát, rồi xoay người, ngồi xuống ghế sô pha, rất tùy ý gật đầu nói: “Lão Lữ, lão Trần, ngồi đi!”

Liễu bí thư khiến Tống Giai kinh ngạc.Chẳng giống tác phong làm việc của Liễu bí thư gì cả, xem ra gặp họ hắn rất vui mừng, vậy là lãnh đạo không coi họ là người ngoài, ai cũng nói Liễu bí thư là tên ăn chơi, ngang ngược, hôm nay thì thấy rồi đây.

“Giai Giai, rót nước mời khách”, Liễu Tuấn vắt chân sai Tống Giai, ngữ khí cực kỳ tùy ý, hai người khách liếc nhau, ánh mắt mừng rỡ, xem ra “Đại lễ” thứ nhất của bọn họ Liễu Tuấn đã nhận rồi, nam nữ trẻ tuổi,**, Giai Giai như vậy** chủ động đến tận cửa, sao lại không nhận chứ? Trần Bảo Quý liếc nhìn cặp chân dài của Giai Giai, khẽ nuốt nước bọt, như thể già không nhai nổi thịt bò.

Hàng đẹp như vậy xã trưởng cũng rất thích.Tống Giai mời trà, hoa quả xong,Liễu Tuấn liền phất phất tay, ý bảo cô đi ra ngoài, Tống Giai cũng không dám nhiều lời, ngoan ngoãn lui ra ngoài. “ Hì hì, Liễu bí thư, Giai Giai rất nghe lời… thấy Liễu Tuấn rõ ràng không coi hai người là người ngoài Trần Bảo Quý cũng không chút câu nệ, liền thử thăm dò một câu như vậy, Liễu Tuấn ” ‘Hừ” một tiếng, nói : “Phụ nữ mà, nên ngoan ngoãn nghe lời, bằng không thì nuôi làm gì?”

“Ha ha, Liễu bí thư nói quá đúng.” “

Trần Bảo Quý cười ha hả, Lữ Vượng Hưng cũng tươi cười, Liễu Tuấn nói đúng như “Suy đoán, ” của họ “Con người tôi làm việc rất thoải mái. Hai người hôm nay tới, có chuyện gì, nói đi, …”

Liễu Tuấn ra vẻ tay chơi, móc ra một bao thuốc,cho mỗi người một cây, hai người nhận lấy thuốc châm rồi nhìn nhau: “Được, Liễu bí thư quả là rộng lượng, chúng tôi ở nông thôn nên cũng không biết nói lời khách khí, Liễu bí thư coi chúng tôi như người một nhà vậy thì chúng tôi cũng sẽ dốc lòng vì Liễu bí thư.”

Chỉ có Trần Bảo Quý nói chuyện, xem ra nhóm “Lữ trần” quả nhiên Lữ Vượng Hưng đứng sau làm ông chủ còn Trần Bảo Quý xông lên kêu chém: “Đừng nói những thứ vô nghĩa đó nữa”

Liễu Tuấn khinh thường khoát khoát tay, “Liễu bí thư, lần này, Nghiêm bí thư của tỉnh ủy cùng Liễu bí thư thị ủy đều được tuyển làm uỷ viên trung ương, nên chúng tôi muốn đến chúc mừng!”

Trần Bảo Quý nói, rồi lấy từ trong túi ra một cái túi đen, bên trong có một sấp tiền lớn, đặt trên bàn trà, nhẹ nhàng nhìn Liễu Tuấn, Liễu Tuấn khẽ nheo mắt thản nhiên nói: “Hai người có ý gì?”

Hắn nhìn Lữ Vượng Hưng, từ lúc vào chỉ có Trần Bảo Quý nói chuyện, Lữ Vượng Hưng hiểu rằng nếu không nói thì Liễu bí thư sẽ mất hứng, vội vàng cười nói: “Liễu bí thư đừng hiểu lầm, chúng tôi không có ý gì khác, chỉ là nghe tin chúng tôi thấy rất vui nên cố ý đến chúc mừng. Hơn nữa anh lại một mình làm ở huyện Ninh Bắc chúng tôi, đương nhiên cần phải có tiền tiêu? Một chút lòng thành, xin anh nhận cho.”, “Liễu bí thư yên tâm, Giai Giai bên kia, chúng tôi phụ trách!”

Trần Bảo Quý vội vàng nói thêm: “Sau này chúng tôi sẽ theo sát Liễu bí thư, anh chỉ đâu chúng tôi sẽ đánh đó, không dám hàm hồ.”

Lữ Vượng Hưng đứng dậy, Liễu Tuấn cười cười cầm lấy sấp tiền, đập đập vào tay “Được, tôi thích nghe những lời này.. Tôi cũng không có yêu cầu khác, tôi chỉ muốn các anh chỉnh đốn mỏ than thôi”

Hai người không ngờ Liễu Tuấn lại nhắc tới chuyện này.
đều là khẽ giật mình, tiếp đó nhìn nhau.

“Liễu bí thư, ý của anh là…”

Trần Bảo Quý hỏi dò.

“Tại sao, chẳng lẽ ý của tôi anh vẫn chưa hiểu sao?”