Chương 1456: Điều chỉnh cán bộ làm người ta hoa mắt

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Thiệu Cơ, Dụng Chi, cạn nào.

Liễu Tuấn chủ động nâng chén rượu lên.

Sài Thiệu Cơ và Cừu Dụng Chi vội nâng chén lên, cùng Liễu Tuấn uống cạn. Nghiêm Phi, Phương Hàm và Đới Thu Liên ở bên dùng nước ngọt để tiếp. Phương Hàm là vợ Sài Thiệu Cơ, tuổi trên bốn mươi, dung mạo tú lệ, rất có khí chất. Đới Thu Liên là vợ Cừu Dụng Chi, mới ba mấy, là bạn học trung học của Cừu Dụng Chi, là người cực kỳ hiền lành, tốt tính, lcs nào cũng cười dịu dàng.

Sài Thiệu Cơ và Cừu Dụng Chi chuẩn bị tới Tống Đô nhậm chức.

Lần điều cỉnh cán bộ này Cù Hạm Cẩm quyết định nhanh gọn, trao đổi với Liễu Tuấn và Thai Duy Thanh xong lập tức mở cuộc họp ban bí thư thảo luận.

Kỳ thực điều này chỉ là cho có mà thôi, Hoa Quân Đình và Đoạn Định viễn vì có liên quan sẽ không phát biểu gì, La Tự Lập là thân tín của Cù Hạo Cẩm, tất nhiên sớm phải đạt được nhất trí từ trước, nên Vương Đức Dụ đọc danh sách đề cán bộ xong, mọi người đều nhất trí tán đồng.

Ánh mắt Thai Duy Thanh nhìn Liễu Tuấn mang theo chút cảnh giác.

Hắn cũng không biết trước nhân tuyển của Liễu Tuấn là Sài Thiệu Cơ, theo lý thường phân tích một cán bộ kinh nghiệm lão thành như Sài Thiệu Cơ, phải được Nghiêm Liễu hệ bồi dưỡng làm thế hệ dự bị, cho ra ngoài làm phó tỉnh trưởng rèn luyện vài năm có thể tiến vào ban thường ủy tỉnh rồi, chỉ cần Sài Thiệu Cơ nỗ lực sau này thành chư hầu một phương cũng chẳng phải không có khả năng. Hiện giờ Liễu Tuấn đưa về tỉnh A, trong con mắt người ngoài là vì lấy lòng Cù Hạo Cẩm, cho thấy lệnh bổ nhiệm này hoàn toàn vì việc công.

Hiện giờ bất kỳ một cán bộ nào tranh giành vị trí bí thư Tống Đô ở tỉnh A đều kém Sài Thiệu Cơ, huống chí Sài Thiệu Cơ từng là cộng sự của Liễu Tuấn, có thể nói là một trong số người sáng tạo ra “kỳ tích Trường Hà”, thanh danh quản lý địa phương vang vọng, để hắn làm bí thư Tống Đô, người khác không thể nói gì.

Nhưng Thai Duy Thanh không nghĩ thế.

Liễu Tuấn đưa Sài Thiệu Cơ về, chắc chắn muốn gây dựng Tống Đô làm hậu hoa viên của mình, thêm vào Tiềm Châu và Ngọc Lan đã nắm trong tay Liễu Tuấn, mấy thành phố kinh tế xếp trên của tỉnh A gần như bị Liễu Tuấn kiếm soát, sức ảnh hưởng của Liễu Tuấn sau này không chỉ giới hạn ở Ngọc Lan nữa.

Thường mà nói với chức vụ kiêm nhiệm như Liễu Tuấn chỉ là lãnh đạo tỉnh ủy danh nghĩa mà thôi, trước kia Đinh Ngọc Chu tư cách lão thành cũng chỉ có sức ảnh hưởng chủ yếu ở Ngọc Lan, còn Liễu Tuấn rõ ràng muốn làm lãnh đạo tỉnh ủy thực sự.

Thai Duy Thanh trước kia chỉ định an bài Liễu Tuấn lấy thân phận thường ủy tỉnh ủy kiêm nhiệm bí thư Ngọc Lan thôi, nhân số chính phó bí thư tỉnh ủy là sáu người, chiếm gần một nửa số thường ủy, đúng là hơi nhiều, không tương ứng với yêu cầu “giảm phó” mà TW đề xướng.

Nhưng cuối cùng ý tứ của cao tầng muốn Liễu Tuấn làm phó bí thư.

Xem ra kết quả này là do Liễu Tuấn tự tranh thủ được, tình huống thực tế là, không vào ban bí thư, không có quyền quyết sách, một thường ủy tỉnh ủy xếp hàng gần cuối thì ảnh hưởng được mấy tới đại cục của tỉnh?

Thai Duy Thanh một khi toại nguyện làm bí thư, “liên minh” giữa hắn và Liễu Tuấn sẽ tuyên cáo chấm dứt, e rằng sự hợp tác giữa Nghiêm Liễu hệ và Cao hệ cũng sẽ kết thúc.

Mọi người đều đạt được mục tiêu rồi mà.

Hiện giờ thấy một cấp phó đang quật khởi, tâm tình Thai Duy Thanh tất nhiên không khoan khoái gì.

Ban bí thư đã thông qua, họp thường ủy càng không có gì hồi hộp, có điều sau khi quyết định được đưa ra, rất nhiều cán bộ lẩm bẩm trong lòng.

Sao vụ án Tống Đô điều tra, người thắng lớn nhất là Liễu Tuấn?

Chẳng trách Liễu Tuấn muốn nhúng tay vào chuyện này, té ra sớm có dự mưu.

Xem ra chức trách của Liễu Tuấn là ở trên tỉnh, chỉ kiêm chức bí thư Ngọc Lan, người trẻ tuổi này vẫn tiếp tục sự uy thế từ trước tới giờ của y.

Nhưng tất cả mọi người kinh ngạc không bằng Cừu Dụng Chi.

Thực sự có cảm giác như đi trong mây mù.

Vừa mới nhận được điện thoại của Liễu Tuấn, nói công tác của hắn có thể có biến động, hải chuẩn bị tâm lý, Cừu Dụng Chi chưa kịp hiểu ra cán bộ khảo sát đã tới, chỉ một ngày là hoàn thành quá trình khảo sát, hôm sau thường ủy tỉnh đã thông qua lệnh bổ nhiệm.

Từ đầu tới cuối không quá ba ngày.

Khi Cừu Dụng Chi biết được quyết định của thường ủy tỉnh, trong đầu còn đầy con số sổ sách, hắn quản lý ban chỉ huy kiến thiết, nắm trong tay mấy trăm triệu, sắp cuối năm cần phải tổng kết.

Ai ngờ chớp mắt một cái phải tới Tống Đô nhậm chức.

Vương Đức Dụ đích thân gọi điện thoại cho hắn, nói tình hình ở Tống Đô bất ổn, mời hắn lập tức giao trả chức vụ ở Tiềm Châu, dùng thời gian ngắn nhất tới Tống Đô nhậm chức.

Chẳng những Cừu Dụng Chi trở tay không kịp, Lý Huệ và Triệu Sư Phạm há có chuẩn bị kỹ càng? Chỉ huy ban chỉ huy kiến thiết nắm giữ trăm triệu đồng, là một vị trí béo bở, lại là củ khoai nóng, trong thời gian ngắn tìm đâu ra một cán bộ thanh liêm chính trực như Cừu Dụng Chi tới quản lý?

Hết cách, Lý Huệ và Triệu Sư Phạm chỉ đành giật gấu vá vai, khẩn cấp điều Vu Hoài Tín tới, Vu Hoài Tín là một trong số tâm phúc Liễu Tuấn, bất kể năng lực hay đạo đức đều hạng nhất, giao tiền vào trong tay hắn mới làm Lý Huệ và Triệu Sư Phạm yên tâm.

Đợi tìm được nhân tuyển thích hợp hãy an bài khác cũng không muộn.

Dựa theo bố trí của Liễu Tuấn, Vu Hoài Tín sớm muộn gì cũng đưa tới vị trí người đứng đầu đảng chính phủ ở khu huyện để rèn luyện.

Ủy ban phát triển quốc gia phối hợp mức độ cao nhất, trong thời gian ngắn an bài ti trưởng mới, làm thủ tục giao ban với Sài Thiệu Cơ, để hắn có thể về tỉnh A nhậm chức sớm nhất có thể.

Sài Thiệu Cơ trước khi lên máy bay đã gọi điện cho Liễu Tuấn, vừa khéo Cừu Dụng Chi tới tỉnh trước một bước, Liễu Tuấn liền an bài hắn và Kha Khải Phàm đi đón, sau đó mở tiệc ở khách sạn Thu Thủy mời vợ chồng Sài Thiệu Cơ vợ chồng Cừu Dụng Chi tới coi như làm lễ tiến chân.

Sài Thiệu Cơ và Cừu Dụng Chi là cấp dưới cũ của Liễu Tuấn, đã gặp Nghiêm Phi vài lần, Phương Hàm và Đới Thu Liên là lần đầu tiên, cứ tròn mắt ra nhìn dáng vẻ xinh đẹp tuyệt trần lại ngây thơ khờ khạo của Phi Phi không tin nổi.

Nghiêm Phi mỉm cười.

Người lần đầu tiên gặp cô, dù nam hay nữ đều như thế, cô cũng quen rồi. Thậm chí Liễu Tuấn và cô cùng lớn lên bên nhau, ở với nhau hơn hai chục năm trời, thi thoảng cũng có dáng vẻ như thế, còn cảm thán ” nhà có vợ tiên”.

Có điều Nghiêm Phi lương thiện không có mưu tính gì, tiếp xúc với Phương Hàm và Đới Thu Liên vài cầu đã cực hợp, thi thoảng lại nhỏ giọng cười đùa.

Liễu bí thư, Sài bí thư và Cừu trưởng phòng tất nhiên đàm luận việc công.

– Thiệu Cơ, Dụng Chi, tình hình Tống Đô phức tạp, điều này tôi không nói nhiều nữa, hai anh sau khi tới độ định triển khai công tác ra sao?

Liễu Tuấn hỏi.

Hai người nhìn nhau, đểu có chút khẩn trương, tựa hồ đối diện với một cuộc kiểm tra!

Liễu Tuấn đưa bọn họ tới Tống Đô, không thể xem như chuyện “tranh địa bàn” thông thường, có thể nói Liễu Tuấn gửi gắm hi vọng lớn vào bọn họ, mong bọn họ tới đó rồi có thể nhanh chóng mở ra cục diện mới, ổn định tình hình, để công tác đi vào quỹ đạo chính quy.

Sài Thiệu Cơ thận trọng nói:
– Bí thư, tôi cho rằng nhiệm vụ trước nhất là ổn định cán bộ đội ngũ, mọi người đều đang sợ chuyện mở rộng thêm …

Liễu Tuấn khẽ gật đầu.

Sài thiệu Cơ chẳng những trình bày đường lối chấp chính của mình còn đang cầu viện y.

Lần này không biết có bao nhiêu cán bộ trung tầng Tống Đô liên lụy vào, vấn đề không nhỏ, Sài Thiệu Cơ tiếp nhận chức bí thư thành ủy, việc đầu tiên ổn định đội ngũ cán bộ là rất bình thường, cán bộ không ổn định, công tác khó triển khai, nhưng chuyện này hắn không thể quyết được.

Nếu như tỉnh ủy kiên trì đi sâu điều tra, Sài Thiệu Cơ có muốn cũng chẳng ổn định nổi, đương nhiên chiếu theo tư duy thông thường trên quan trường , hắn vừa khéo lợi dụng quy mô này “dọn sạch tàn dư của chế độ cũ” nhanh chóng đưa cán bộ mình vừa mắt vào vị trí trọng yếu, lập nên quyền uy tuyệt đối của bí thư.

Liễu Tuấn an bài Cừu Dụng Chi làm trưởng phòng tổ chức chính là có ý này.

Có điều Sài Thiệu Cơ là một cán bộ chính trực, suy nghĩ vấn đề luôn từ góc độ có lợi cho triển khai công tác.

Liễu Tuấn cười:
– Chuyện này không cần quá lo, tỉnh ủy nhất định sẽ cân nhắc, cả hai sau khi tới rồi, phải dùng thời gian ngắn nhất ổn định đội ngũ cán bộ, sau đó đặt trọng điểm ở việc chỉnh đốn khu mỏ, đem toàn bộ quyền khai thác tài nguyên thuộc về quốc hữu.

– Vâng.

Sài Thiệu Cơ và Lý Huệ cùng gật đầu