Chương 89: Mục đích

Tân Phong Lãnh Địa

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Tuy rằng Giang Tinh Thần không biết thịt con Độc Giác Hoàng Dương này có giống thịt dê trên địa cầu hay không, nhưng cái mùi hôi đặc trưng hắn vẫn ngửi thấy được. Một khi đã như vậy, hắn sẽ chế biến hoàn toàn giống thịt dê.
Nếu là có hạt tiêu, hắn dĩ nhiên phải làm món lẩu, nhưng gia vị thiếu thì phải làm món hầm.
Con dao nhỏ trong tay thoan thoắt, lột da, tóc xương, làm đùi, gừng dã nát lấy nước…
Sau khi nhúng trong nước ấm thời gian dài, Giang Tinh Thần vớt thịt ra, cắt thành khối vuông, sau đó để lửa lớn nấu sôi, nêm chút dấm chua cùng rượu để khử mùi, gạn bọt
máu phía trên, rồi rửa sạch…
Trong quá trình chế biến, Giang Tinh Thần biến đổi cách hít thở, khởi động Minh Tri Trận, nhiệt độ lớn nhỏ cùng
biến hóa trong nồi thịt dê hắn cảm nhận được rõ mồn một.
Vì phải giữ lại nguyên khí trong thịt, nên hắn nhất định phải thường xuyên khống chế độ lửa lớn nhỏ, thanh âm ống bể vang lên đều đặn.
Sau nhiều lần luộc lại khử mùi, lúc này hắn mới nêm hoa tiêu, hồi, nước gừng, hành vào trong nồi, nhưng hầm thì không thể bỏ thêm nước tương… Rất nhanh, mặc dù không có củ cải trắng cùng tiêu bột, cũng không có nồi đất, nhưng mùi thịt dê bay ra không kém so với địa cầu một chút nào, khiến hắn và Mị Nhi đều thèm nhỏ dãi.
Trở nhỏ lửa để ninh, Giang Tinh Thần lại cắt xương sườn xuống, lần nữa dùng nước ấm trùng qua. Không có hạt
tiêu cùng cây thì là, hắn chỉ có thể làm món tiếp theo là thịt dê xào hành.
Dĩ nhiên, nếu như có thể làm một nồi canh xương, mùi vị khẳng định càng thêm ngon, nhưng hiện tại hắn không có thời gian gian, một nồi canh xương ít nhất cũng phải mất hết cả ngày!
Tiếp theo, Giang Tinh Thần lại lấy ra củ cải muối, rửa sạch qua nước, nếu không vị mặn sẽ ảnh hưởng đến khẩu vị thanh đạm của nó.
Sau khi cắt củ cải thành sợi, hắn liền lấy hai con cá cấp đông ra làm.
Mị Nhi vừa giúp canh lửa, vừa tự hào nói:
– Ca ca hiện tại thật là lợi hại, ngay cả quân đoàn thứ nhất cùng Thú Nhân Liên Minh giao dịch đều cần nhờ tới huynh!
– Ha ha! Giang Tinh Thần cười cười, nói:
– Đâu có đơn giản như muội tưởng, một bữa cơm ta làm lại có thể thúc đẩy giao dịch giữa hai bên… Ta thấy phương diện này nhất định là có vấn đề!
– Hả? Mị Nhi sửng sốt một chút, vẻ mặt có chút khẩn trương,
hỏi:
– Vấn đền gì vậy?
– Ca ca sao biết được chứ! Giang Tinh Thần lắc lắc đầu, an ủi tiểu nha đầu:
– Muội cũng không cần khẩn trương, cho dù có chuyện gì cũng là giữa quân đoàn trưởng cùng Thú Nhấn Liên Minh, không liên quan nhiều đến chúng ta!
Thoáng dừng một chút, Giang Tinh Thần lại lẩm bẩm nói:
– Nhất định không nên làm trễ nải chuyện ta lấy trâu của Thú Nhân Liên Minh là được!
– Ca ca muốn có trâu làm gì, thịt trâu hiện tại cũng không bán mà!
Mị Nhi có chút kỳ quái.
– Đến lúc đó muội sẽ biết!
Giang Tinh Thần híp mắt, cố ý khiến cho Mị Nhi nghi vấn, sau đó nhìn cái miệng nhỏ nhắn đang chu lên của tiểu nha đầu, cười ha hả…
Không lâu sau, Giang Tinh Thần làm cá xong, lại…nổi một lò lửa khác, lần này vẫn là làm món hầm.
Cuối cùng sau khi chỉnh nhỏ lửa để chưng, Giang Tinh Thần mới đứng thẳng người dậy, gọi Mị Nhi trồng lửa, rồi rời khỏi nhà bếp đi về phía lều lớn.
Lúc này ở bên trong lều lớn có một thanh niên thân cao hai thước đang ngồi đối diện với Đường Sơ Tuyết, trên trán của hắn có ba đường vân màu vàng nhạt kẻ thắng, khiến cho hắn nhìn qua có vẻ hung dữ, mà lỗ tại của hắn lại có hình nhọn, phía trên mọc ra lông tơ màu vàng phủ xuống qua tai.
– Thiếu tộc trưởng, ba ngàn con chiến mã, chúng ta ra giá 300 nguyên thạch đã là không thấp rồi! Đường Sơ Tuyết vén lọn tóc thõng xuống bên tai, hờ hững nói.
Tên thanh niên kia nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ không
vui:
– Đường cô nương, khi ta tới đã nói rồi, chúng ta không cần nguyên thạch, chỉ muốn chỉ ruột dê… Huyền Nguyên Thiên Tông có thể dùng lương thực đổi lấy chỉ ruột dê, chúng ta là đồng minh, chẳng lẽ lại không đổi được, đây không phải là bí phương các ngươi chế tạo ra sao?!
Đường Sơ Tuyết nở nụ cười, nhẹ giọng nói:
– Thiếu tộc trưởng trước tiên không nên gấp gáp, ý ngươi nói ta đương nhiên hiểu rõ, nhưng ngươi cũng nên biết, đại sự như vậy, ta còn phải xin chỉ thị của Quân bộ… Tin tức ta
đã truyền đi, nhưng hiện tại vẫn chưa có kết quả, ngươi ráng chờ một chút.
– Còn chờ nữa sao! Nếu không nhìn vào tình bằng hữu lâu năm của chúng ta, ta cũng không tới tìm người đầu!
Xem ra ta phải trực tiếp tìm Quân bộ rồi!
– Ha ha! Cho dù người trực tiếp tới Quân bộ, cũng không nên vội vã nhất thời, vị đệ nhất đầu bếp của đế quốc ta giới thiệu kia đã đến rồi!
Đường Sơ Tuyệt đối đáp thì khỏi chê rồi, nàng thầm nghĩ trong lòng:
– “Hừ! Ngươi tới chỗ của ta, không phải là cho rằng đàm phán cùng Quân bộ sẽ rất khó khăn, nhân dịp ở chỗ ta đang cần chiến mã, muốn tạo áp lực với ta sao… Nhưng chỉ ruột dế của chúng ta cũng không phải dễ dàng lấy được như vậy…”
Nghe nhắc đến đệ nhất đầu bếp đế quốc, ánh mắt tên thanh niên đảo nhanh một cái, thầm nuốt nước miếng, kín đáo cưỡng ép tâm tình xuống. Trong lòng hắn rất rõ ràng, sức đề kháng đối với ăn uống của mình hoàn toàn bằng không, mà lần này, hắn lại mang trọng trách trên người, không lấy được chỉ ruột dê không thể được.
– Ăn cơm thì không cần… Hắn chưa dứt lời, Đường Sơ Tuyết đã nói tiếp:
– Lần này ta chuẩn bị một con Độc Giác Hoàng Dương cập năm, lại mời tới đầu bếp chuyên môn, chính là muốn
đặc biệt đãi người bạn cũ người đó!
– Yêu thú cấp năm!
Lần này tên thanh niên không còn nhận được nữa, hầu kết trượt lên trượt xuống, phát ra một tiếng “ực”!
– Vậy được rồi, ta từ chối nữa hóa ra lại làm kiêu!
Hắn vốn cũng không muốn đi, đàm phán cùng Quân bộ khẳng định sẽ càng khó khăn, không thấy Càn Khôn Đế Quốc vì bảo vệ bí mật chỉ ruột dê, mà đã liều chết dẹp đi Bình Quận Thành sao? Nếu không phải Càn Khôn Đế Quốc gặp nạn tuyết lớn trăm năm một lần, thì cho dù Huyền Nguyên Thiên Tông cầm lương thực tới cũng không đổi
được, càng đừng nói chi đến chuyện lúc này hắn đã bị gợi lên cơn thèm ăn.
Hắn vừa mới dứt lời, Giang Tinh Thần đã từ sau trướng đi ra.
– Quân đoàn trưởng, chế biến Độc Giáo Hoàng Dương cần thời gian khá lâu, xin chờ thêm một lát nữa…
Sau khi đi vào, Giang Tinh Thần liền trực tiếp lên tiếng nói chuyện.
Tên thanh niên lập tức mở to hai mắt nhìn, lời nói của Giang Tinh Thần hắn không để trong lòng, mà hắn để ý chính là, người này chỉ là một thiếu niên không ngờ có thể tùy ý ra vào lều lớn của Đường Sơ Tuyết, điều này quả thực khiến người ta kinh ngạc.
Đối với việc Giang Tinh Thần tự động tiến vào, Đường
Sơ Tuyết tỏ ra vô cùng bình thường, cười gật gật đầu rồi đứng lên, nói:
– Giang Tinh Thần, tới đây để ta giới thiệu với người, vị này chính là thiếu tộc trưởng Hoàng Kim Sư Tử nhất tộc của Thú Nhân Liên Minh- La Vũ, bạn cũ của ta… Chậm một chút cũng không sao, nhưng lần này người cần phải
xuất ra toàn bộ bản lĩnh a!
Giang Tinh Thần lúc này mới quay đầu, nhìn về phía La Vũ, thầm nghĩ trong lòng:
– “Đây là thú nhận sao? Nhìn qua cũng không khác biệt lắm so với người bình thường… nhưng lại có ba đường vẫn trên trán, còn có lô tại nữa.. Ừm! Sự khác biệt này vẫn
tương đối lớn…”
Lần đầu tiên thấy được trong thú nhân trong truyền thuyết, Giang Tinh Thần khó tránh khỏi thầm đánh giá một
phen, nhưng hắn không biểu hiện ra ngoài mặt chút nào, nói như thế nào thì người ta cũng là đặc phái viên ngoại quốc, mình không thể thất lề được.
– Bái kiến thiếu tộc trưởng, bữa ăn tối nay, hy vọng ngài có thể thỏa mãn!
Giang Tinh Thần khẽ khom người, lúc này hắn mới hiểu được, tại sao Đường Sơ Tuyết lại nói với mình có thể tùy ý ra vào lều lớn, lại dặn thần binh không ngăn cản hắn.
Thông thường, đầu bếp cùng người có địa vị như thiếu tộc trưởng sẽ không giáp mặt với nhau, nhưng chắc chắn Lão gia tử đã nói chuyện trâu thịt cho Đường Sơ Tuyết nghe, nên Đường Sơ Tuyết mới cố ý sắp xếp cho mình và La Vũ gặp mặt. Đây cũng là muốn công khai nói với hắn, “chuyện của ngươi không cần ta giúp một tay, bí phương cất rượu ta cũng sẽ không dòm ngó, tránh cho đụng chạm vào tính bướng bỉnh của ngươi”.
Hơn nữa nàng còn nói tăng lên thân phận của hắn, để hắn không cần biểu hiện quá mức khiêm tốn đối với thiếu tộc trưởng Hoàng Kim Sư Tử.
Cho tới lúc này, Giang Tinh Thần đã rõ mục đích Đường Sơ Tuyết mời mình tới. Muốn thiếu tộc trưởng ăn ngon chỉ là một phương diện, nhưng quan trọng nhất vẫn là rượu cất. Song phương giao dịch, tuyệt đối không chỉ là mua chiến mã đơn giản như vậy. Mình tuy cần trấu thịt, mà Đường Sơ Tuyết nhất định cũng có chỗ cần dùng đến rượu cất của mình, nhưng nàng cũng không có trực tiếp yêu cầu, đương nhiên là bởi vì nguyên nhân lần trước mình quyết uyển từ chối hai người Hoàng Thạch.
– Chẳng trách người ta nói Đường Sơ Tuyết chính là người đứng đầu giới trẻ của đế quốc, chỉ mới tiếp xúc với ta hai lần, đã cơ bản thăm dò được tính tình của ta!
Giang Tinh Thần thầm cảm thán.
Hắn vốn cảm thấy phiền nhất chuyện mình bị đưa vào làm mục đích của người khác, nhưng cách làm của Đường Sơ Tuyết khiến hắn không thể sinh ra được chút phản cảm nào, chỉ một hành động cho phép hắn tùy ý vào lều lớn đã thể hiện rõ tâm ý của nàng, cũng tin tưởng hắn có thể nhìn ra được.
La Vũ cũng không cậy mình là thiếu tộc trưởng, đứng dậy chào hỏi Giang Tinh Thần. Người có thể tùy ý ra vào lều lớn của Đường Sơ Tuyết, thân phận có thể đơn giản sao.
Tuy hắn tò mò về thân phận Giang Tinh Thần, nhưng Đường Sơ Tuyết không giới thiệu, nên dĩ nhiên hắn cũng không thể tùy tiện hỏi thăm.
Tuy nhiên, đối với việc Giang Tinh Thần có thể làm ra món ăn ngon, hắn lại căn bản không tin, Giang Tinh Thần quá trẻ tuổi, chỉ khoảng mười mấy mà thôi, sao có thể là đệ nhất đầu bếp đế quốc được chứ, lại làm sao có thể xử lý tốt yêu thú đây?
Hắn không khỏi sinh ra hoài nghi đối với lời nói của Đường Sơ Tuyết, tính ham ăn mới được gợi lên cũng lập tức xẹp xuống, trong lòng sinh ra bất mãn mãnh liệt:
– “Đường Sơ Tuyết, cho dù ngươi không đồng ý, cũng không nên lừa dối ta chứ, nói như thế nào chúng ta cũng đồng minh…”
Đường Sơ Tuyết một mực âm thầm quan sát La Vũ, lúc này thấy vẻ mặt hắn biến hóa, liền thầm cười trộm:
– “Lát nữa nếm được thức ăn do Giang Tinh Thần làm, cho ngươi nuốt cả đầu lưỡi luôn, hơn nữa với loại rượu cất Lão gia tử đã nói kia, hiệp ước sẽ phải ký kết dựa theo ý của ta…”
Giang Tinh Thần cũng không dừng lại, sau khi chào hỏi La Vũ, liền xoay người bước ra khỏi lều lớn.

Hắn vừa mới rời đi, vẻ mặt La Vũ liền trầm xuống, hành động của Đường Sơ Tuyết khiến hắn rất tức giận, theo hắn thấy, đối phương đã không phải là không có thành ý đàm
phán nữa, mà chính là đang đùa giỡn mình. Một thiếu niên16 tuổi, thân phận có cao bao nhiêu cũng không thể nào là đệ nhất đầu bếp được.
– “Nếu ngươi đã như vậy, sau này cũng đừng nghĩ Hoàng Kim Sư Tử nhất tộc chúng ta sẽ hợp tác cùng các ngươi như trước kia nữa!”.
La Vũ tức giận thầm nói, nếu không phải vừa rồi hắn đã đáp ứng ở lại ăn cơm, không muốn thất thố mất mặt, thì lúc này hắn đã đứng dậy bỏ đi rồi!
Hắn trầm mặc không nói, Đường Sơ Tuyết cũng không nói chuyện, không khí trong lều lớn có vẻ có chút ngột ngạt.
Khoảng mười mấy phút sau, đột nhiên một mùi thơm nồng đậm chợt bay vào lều lớn, Giang Tinh Thần bưng một bộ chén dĩa lớn đi đến.
– Hừ!
Lông mày La Vũ nhảy dựng, dùng sức hút mũi một cái, 2 con mắt như chuông đồng sáng lên, miệng cũng chép chép.
Trong nháy mắt, bất mãn lúc trước của hắn liền biến thành vui mừng.
– Độc Giác Hoàng Dương còn phải đợi một lúc nữa mới xong, đây chính là cá mè hấp, thiếu tộc trưởng không ngại nếm thử trước một chút!
Giang Tinh Thần đặt chén đĩa lên bàn, đợi cho thần binh bày chén đũa xong, liền lui ra ngoài.
– Cá sao?! La Vũ mặt lộ vẻ kinh ngạc nói:
– Không ngờ mùa đông mà cũng có cá… cái đĩa bên cạnh thế nào còn có một khoanh bánh bột mì trắng…
Từ phẫn nộ chuyển thành vui mừng, Lạ Vũ khó có thể kiềm chế tâm tình dao động, tất cả sự chú ý cũng đều bị mùi thơm của món cá mè hấp hấp dẫn.
– “Hừ! Giang Tinh Thần lần này không được phong thưởng, dĩ nhiên người sẽ không nghe được hắn một lưới có thể đánh lên mấy chục ngàn cân cá, nếu không người còn không kinh ngạc đến rớt cằm sao!”.
Đường Sơ Tuyết thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt cũng hơi lộ ra vẻ đắc ý.
– Thiếu tộc trưởng! Cơm đã làm xong, nếm thử xem mùi vị như thế nào?! Kỹ thuật của Giang Tinh Thần, cũng không phải là ai cũng có thể được nếm đâu!
Hai người ngồi xuống, Đường Sơ Tuyết đưa tay mời: – Tới đi, thiếu tộc trưởng, mời!
– Được!
La Vũ cầm chiếc đũa lên, gắp một miếng cá bỏ vào trong miệng, nhai nhai vài cái, vẻ mặt chợt hóa, hai mắt trợn tròn sáng lấp lánh như viết rõ hai chữ:
– Ăn ngon.