Chương 88: Thú Nhân Liên Minh

Tân Phong Lãnh Địa

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– “Đường Sơ Tuyết mời mình tới làm cái gì?”
Giang Tinh Thần nghe Lão gia tử nói lại liền kinh ngạc, hắn thực nghĩ không ra đường đường quân đoàn trưởng Quân đoàn thứ nhất lại có chuyện cần tìm hắn.
– Có một nhóm lão binh của Quân đoàn thứ nhất đang nói chuyện mua ngựa với Thú Nhân Liên Minh, đúng lúc có người ở dãy núi Phiêu Miểu săn giết được một con Độc Giác Hoàng Dương cấp năm, cho nên muốn mời người đi xử lý, đãi vị khách đến từ Thú Nhân Liên Minh! Lão gia tử đáp lời.
– Yêu thụ cấp năm!
Giang Tinh Thần vừa nghe, ánh mắt liền sáng ngời, đây chính là cơ hội tốt để phát triển Minh Tri Trận a. Hắn lập tức không do dự, liền đáp ứng.
Nhưng hắn cũng có chút kỳ quái, lúc trước thấy được con quái vật Kiếm Tích Trư kia, vẻ ngoài rất to lớn hung ác nhưng chỉ là dã thú, thế nào Tuyết Trĩ, thỏ, chim, loại động vật nhỏ này lại là yêu thú. Độc Giác Hoàng Dương, không để ý đến sừng của nó, thì nghe tên đã biết là dê rồi.
Tuy rằng kỳ quái, nhưng hắn cũng không đa tưởng, ngay sau đó lại chú ý tới lời nói vừa rồi của Lão gia tử, hỏi:
– Đế quốc không phải cũng có thể chăn ngựa sao, vì sao còn phải tìm Thú Nhân Liên Minh mua?
Lão gia tử giải thích:
– Tuy chúng ta có thể chăn ngựa, nhưng muốn dùng để làm chiến mã lại xa xa không đủ, bất kể là thể lực hay sức chịu đựng, cũng thua ngựa từ Thú Nhân Liên Minh rất xa!
– Vậy sao!
Giang Tinh Thần gật gật đầu, trong lòng hơi động, tiếp tục hỏi:
– Thú Nhân Liên Minh chăn nuôi mạnh hơn so với chúng ta, không biết bọn họ có thuần hóa trâu rừng hay không?
– Quả thật bọn họ cũng có thuần hóa trâu, nhưng đều dùng để ăn thịt, cụ thể có phải là trâu rừng hay không thì không rõ lắm, đây chính là vấn đề tuyệt mật của họ!
– Trấu thịt! Chỉ cần đà thuần hóa là được a, làm trâu cày khẳng định không có vấn đề, thật là thiếu cái gì liền tới cái đó!
Ánh mắt Giang Tinh Thần sáng lên.
Hắn đang suy nghĩ, chợt nghe Lão gia tử hỏi:
– Không phải ngươi lại muốn nuôi trâu rồi đó chứ! Nói cho ngươi biết, cái này ngươi cũng đừng mơ tưởng, người ta căn bản sẽ không bán trâu sống, chỉ bán thịt trâu, hơn nữa
cũng vô cùng đắt!
– Ach! Giang Tinh Thần sửng sốt, kinh ngạc hỏi:
– Không bán trâu sống, vậy thịt trâu kia chở tới thế nào, đường xa như vậy không thổi hết sao?
– Tưởng bở sao, người ta đưa trâu sống tới, giết xong liền bán tại chỗ, sẽ không bán trâu còn sống … Đầu óc
ngươi lúc bình thường rất linh hoạt, hôm nay bị vào nước rồi sao?!
Lão gia tử nheo lại mắt, rốt cuộc tìm được cơ hội đả kích Giang Tinh Thần, giở giọng nói chuyện rất giống như Giang Tinh Thần.

Khóe mắt Giang Tinh Thần giật giật, rất muốn đạp cho lão gia hỏa này một phát, nhưng nghĩ đến võ lực của song phương cách nhau quá xa, cuối cùng cũng không hành động.
– “Tiểu tử! Mỗi lần đều là người chiếm thượng phong, nói toàn những từ ta chưa từng nghe qua, lần này rốt cục đến phiên ta!”. Lão gia tử thầm cao hứng, muốn chờ Giang Tinh Thần hỏi về chuyện trấu thịt để tiếp tục xi và cho đã miệng.
Nhưng đợi suốt nửa ngày, Giang Tinh Thần vẫn không nói gì, chỉ cúi đầu trầm tư.
– Hử?
Lão gia tử có chút kỳ quái, lại đợi thêm một hồi vẫn không thấy Giang Tinh Thần ngẩng đầu, không khỏi nói:
– Sao người lại không hỏi ta, vì sao lại không gặp qua thú nhận giết trâu bán thịt?
Lúc này Giang Tinh Thần liền ngẩng đầu, nhìn Lão gia tử, khóe miệng khẽ nhếch lên.
– Thôi đi…
Lão gia tử thấy vẻ mặt Giang Tinh Thần như vậy, hận không thể lập tức tự vả vào miệng mình, thầm than:
– “Cái miệng a… tên tiểu tử khốn kiếp thật quá âm hiểm, không cẩn thận một chút đã bị lừa rồi!”
– Lão gia tử, lão thật đúng là ngốc nghếch, không thấy mùa đông lạnh lẽo như vậy, mà họ lại vội vàng đưa trâu đến đây, chắc chắn là có vấn đề rồi sao?! Không ngờ lão lại cho rằng vấn đề đơn giản như vậy ta cũng không biết… Đầu óc bị địt heo ngồi lên rồi sao?
– Phốc!
Lão gia tử lảo đảo thân hình, bị đả kích muốn phun máu ra ngoài, không nói nên lời.
– Được rồi! Không nói giỡn nữa! Giang Tinh Thần phất tay áo, hỏi:
– Lão gia tử, bình thường Thú Nhân Liên Minh cần thứ gì… Nói cho đúng là, khi bọn họ nói chuyện làm ăn cùng chúng ta, đều dùng hoàng tinh tế để giao dịch, hay là trực tiếp dùng vật tự trao đổi?
Thấy thái độ Giang Tinh Thần trở nên nghiêm túc, Lão gia tử cũng trịnh trọng lên, lắc đầu nói:
– Hoàng tinh tế không lưu thông ở Thú Nhân Liên Minh. Thú Nhân Liên Minh, Huyền Nguyên Thiên Tông, Càn Khốn Đế Quốc chúng ta, còn có bốn đại vương quốc khu trung tâm, mỗi lần giao dịch đều là sử dụng nguyên thạch! Hoặc là trực tiếp dùng vật tư trao đổi…
– Ngươi muốn biết Thú Nhân Liên Minh cần gì sao? Sau đó Lão gia tử hỏi một câu, trên mặt cười khổ.
– Ừm!
Giang Tinh Thần gật gật đầu, trong đầu óc còn đang suy nghĩ cái danh từ nguyên thạch này, đây chắc là tương đương với vàng ròng ở địa cầu đi!
– Bọn họ cần rau dưa, rượu, còn có lương thực… Nhưng đến mùa đông, rau dưa cùng lương thực không thể đổi được từ Càn Khôn Đế Quốc chúng ta, nên bọn họ đều tới bốn đại
vương quốc để mua! Về phần rượu thì càng đừng nhắc tới, người ta căn bản là coi thường không mua, hơn nữa lại vừa đúng năm sản lượng lương thực giảm, nên chúng ta cũng không có dư lương thực chưng cất rượu…
Giang Tinh Thần nghe vậy, trên mặt cũng lộ vẻ bất đắc dĩ, tiếp lời nói:
– Chính xác là, chúng ta ngoại trừ sử dụng loại đồng tiền mạnh là nguyên thạch để mua, thứ khác người ta căn bản cũng không để vào mắt sao?!
Lão gia tử gật gật đầu, thở dài:
– Nếu không phải Huyền Nguyên Thiên Tông thực lực quá mạnh mẽ, cần phải kiềm chế lại, thì Thú Nhân Liên Minh khẳng định sẽ không trở thành đồng minh của chúng ta!
– Ta hiểu được!
Giang Tinh Thần nghĩ nghĩ, rồi xoay người đi ra cửa, nói:
– Khi nào đi, Lão gia tử gọi ta một tiếng là được! Mặt khác, lần này ta muốn dần theo Mị Nhi!
Ra khỏi phòng, Giang Tinh Thần liền chạy thẳng tới nhà Vân nãi nãi! Thú Nhân Liên Minh có trâu thuần dưỡng, đây là thứ hắn nhất thiết phải lấy được, nếu không cho dù được phong thưởng khuếch trương lãnh địa, thì cũng không thể khai hoang trồng trọt. Mà nếu bọn họ đã thích rượu, thì dĩ nhiên hắn sẽ đi chưng cất ra một ít rượu.
Lão gia tử ở trong phòng nhìn theo bóng lưng Giang Tinh Thần rời đi, phát ra tiếng cười hắc hắc xấu xa:
– Tiểu tử, nghe người hỏi liền biết người đang đánh chủ ý lên trấu thịt… Vốn còn muốn dùng biện pháp khác để ngươi làm ra rượu chưng cất, nhưng hiện tại thì đơn giản rồi!
Nghĩ tới cảm giác như ngọn lửa chảy vào cổ họng, toàn thần sảng khoái như lửa đốt kia, nước miếng Lão gia tử liền chảy ra.
Lúc trời trở tối, Giang Tinh Thần ôm cái hũ từ nhà Vân nãi nãi đi ra thì bất ngờ Lão gia tử liền xuất hiện như mị, dọa hắn nhảy dựng.
– Hắc hắc! Tiểu tử, đừng keo kiệt như vậy, phân cho ta một nửa đi!
Nhìn lão gia tử đưa tay ra, khóe miệng Giang Tinh Thần liền giật giật, hắn biết chắc không thể gạt được lão gia hỏa này, nên đã sớm phân ra một phần, nhưng lão gia hỏa này cũng quá tham đi, há miệng một cái là đòi một nửa.
– Không có, tối đa chỉ có nửa cân, có muốn hay không?!
Giang Tinh Thần sa sầm nét mặt, một bước cũng không nhường.
– Ai nha! Tiểu tử, ngươi đừng ép ta ra tay, nếu không một chút cũng không còn thừa lại đâu!
Lão gia tử săn tay áo định tiến lên.
Giang Tinh Thần lại không sợ chút nào, bĩu môi nói:
– Hoặc là nửa cân, hoặc là sau này vĩnh viễn sẽ không được uống rượu này nữa, Lão gia tử tự chọn đi!
– Oái… Không chơi như vậy! Lão gia tử lập tức xụ mặt xuống, cắn răng nói: – Xem như người lợi hại, nửa cân thì nửa cân!
Giang Tinh Thần muốn đi ra ngoài làm việc, nên ba người Mạt Hồng Tiêm cũng không lưu lại nữa, cáo từ rời đi. Đặc biệt là Uyển Nhu, nàng cũng đang gấp trở về Hồng Nguyên Thành, tuy rằng cơ sở vũ nhạc của nàng rất vững
chắc, nhưng loại kiến thức như khuông nhạc, càng nghiên cứu càng phát hiện nhiều cái mới, nàng chắc chắn chỉ một mình sẽ không thể nghĩ ra được toàn bộ hệ thống, bởi vậy liền muốn tìm mấy vị giám khảo Học Viện Đế Quốc để cùng nghiên cứu.
Tuy rằng trời đã quang mây đã tạnh, nhưng vì nhiệt độ không khí còn thấp, nên đường vẫn không dễ đi, ngồi xe ngựa chỉ sợ không mất một tháng thì không thể chạy tới quân đoàn thứ nhất.
Cho nên, lão gia tử lại lần nữa mặc vào cái quần cụt màu đỏ giống như siêu nhân. Lần này, lão phải mang theo không chỉ mình Giang Tinh Thần, mà còn có Mị Nhi.
Vì tốc độ Lão gia tử còn nhanh hơn cả tuấn mã, Giang Tinh Thần lo Mị Nhi không chịu được nên bọc kín tiểu nha
đầu ba lớp từ trong ra ngoài như chiếc bánh chưng, chỉ để chừa cặp mắt, Lão gia tử nhìn mà hết chỗ nói, cái này cũng quá cẩn thận rồi.
Mị Nhi thì cảm thấy thứ gì cũng vô cùng mới lạ, thỉnh thoảng lại phát ra một trận cười vui sướng…
Trước đó bọn họ đã đi một chuyển tới Hồng Nguyên Thành, lấy ít dưa cải muối loại tốt từ Tôn Tam Cường, lại mang thêm hai con cá mè lớn đông lạnh, sau đó mới rời đi. Dùng tốc độ của Lão gia tử cũng phải mất năm ngày mới chạy tới quân đoàn thứ nhất.
Bên trong lều lớn, Đường Sơ Tuyết ngồi ở chủ vị, nhìn Giang Tinh Thần mỉm cười nói:
– Giang Tước gia, trời lạnh như vậy còn gọi người đi một chuyến, cực khổ rồi!
– Quân đoàn trưởng khách khí rồi, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Lại nói, giúp quân đoàn thứ nhất, chẳng phải cũng là giúp đế quốc sao!
Giang Tinh Thần khẽ khom người, có vẻ vô cùng ôn hòa nho nhã.
Lão gia tử ở bên cạnh nhìn trợn mắt há hốc mồm, thầm nghĩ:
– “Chẳng trách nha đầu Sơ Tuyết đánh giá hắn như vậy, khí chất tiểu tử này cũng chuyển đổi quá nhanh đi, ở đâu còn thấy được tên tiểu tử khốn kiếp luôn nói giỡn, cãi vã với ta chứ!”
Đường Sơ Tuyết lại thấy điều này rất bình thường, hai lần trước nàng đã sớm được thấy được loại thần thái không kiêu ngạo không siếm nịnh này của Giang Tinh Thần rồi.
– Lần này, người tới chỗ chúng ta nói chuyện mua ngựa vô cùng yêu thích ăn uống, có thể thúc đẩy cuộc mua bán này hay không, toàn bộ liền trông cậy vào người rồi…
Đường Sơ Tuyết giải thích một câu, rồi hơi ngừng một chút, lại nói:
– Ta đã giới thiệu danh tiếng của ngươi, nói ngươi là đệ nhất đầu bếp của đế quốc rồi đó!
– Ach! Giang Tinh Thần không khỏi sửng sốt, hắn quả thật không nghĩ tới, Đường Sơ Tuyết còn có một mặt như vậy. Câu nói vừa rồi cho hắn cảm giác có chút nghịch ngợm,
điều này đã lật đổ ấn tượng của hắn đối với quân đoàn trưởng thứ nhất.
– Quân đoàn trưởng quá khen!
Giang Tinh Thần có chút kỳ quái, mua bán như vậy, sao lại có thể dùng một bữa ăn liền giải quyết chứ! Nhưng hắn cũng không hỏi, mà cười cười rồi nói:
– Ta nhất định sẽ làm hết sức, hy vọng khiến vị kia ăn hài lòng!
Lão gia tử ở bên cạnh trong lòng thầm nói: – “Ngươi lấy loại rượu kia ra, hắn không hài lòng mới là lạ đó!
Sau đó, Đường Sơ Tuyết nói cho hắn biết, hắn có thể tùy ý ra vào lều lớn, sau đó sai người dân Giang Tinh Thần đang mơ mơ hồ hồ và Mị Nhi đến nhà bếp. Vào đến nhà bếp, hắn cũng nhìn thấy được con Độc Giác Hoàng Dương
kia.
Giống hệt như trong tưởng tượng của hắn, bất kể về ngoài hay kích thước đều y hệt con dê, khác biệt duy nhất chính là trên đầu nó có một cái sừng lớn dài một xích, hình dẹp thẳng tắp, hai bên cạnh sắc bén như dao, ánh lên sáng bóng như kim loại, mũi nhọn lóe lên hàn quang.
– Đây là yêu thú cấp năm a, trông thật kinh khủng! Mị Nhi nhỏ giọng nói.
Giang Tinh Thần không nói nên lời, một con dể nhìn thì có cái gì kinh khủng, duy nhất lợi hại chính là cái sừng kia mà thôi.
Vỗ vỗ bả vai Mị Nhi, Giang Tinh Thần thấp giọng nói: – Không sao, một hồi nữa nó sẽ vào bụng chúng ta thôi!
– Hì hì! Mị Nhi khẽ cười, hỏi: – Ca ca lần này chuẩn bị làm món gì?