Chương 50 : Tìm tên hộ vệ cho hắn

Tân Phong Lãnh Địa

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Giang Tinh Thần theo binh sĩ tới đón mình đi tới phân bộ quân đoàn thứ bảy, mới vừa bước vào quân doanh, hắn chợt nghe được khu vực bên trái truyền ra những tiếng hoan hô, trong đó còn kèm theo vài tiếng cười to đắc ý.

Giang Tinh Thần quay đầu nhìn lại, chỉ thấy mấy tên binh sĩ múa cho hắn đang diễn thuyết đến văng nước miếng, gương mặt sục sôi, tràn đầy hưng phấn. Xung quanh bạn họ có một nhóm thương binh đang quay quanh, vẻ mặt cũng tràn đầy sùng bái cùng hâm mộ!

Giang Tinh Thần cười ha hả, trước lúc diễn xuất, hắn đã nói, bảo đảm mấy người này sẽ nổi danh trong quân doanh, hiện tại quả nhiên ứng nghiệm.

– Giang thiếu gia!

Đang cười, mấy tên binh sĩ liếc mắt nhìn thấy hắn, vội vàng thu lại vẻ mặt, từ xa điên cuồng chạy tới.

– Ha ha! Các ngươi cứ nói chuyện đi, mấy vị quân đoàn trưởng tìm ta có việc, đợi khi quay lại nếu có cơ hội, ta sẽ tìm các ngươi uống rượu!

Giang Tinh Thần cười lớn, rồi phất tay áo đi vào trong đại sảnh.

– Người vừa rồi chính là Giang Tinh Thần sao?! Một gã binh sĩ lúc sáng không đến xem dự tuyển hỏi.

– Ừm!

Mấy người gật gật đầu, nhìn theo bóng lưng Giang Tinh Thần đi vào đại sảnh.

– Hắn thật sự dùng hai mươi ngày liền từ bình dân lên tới Nam tước sao?

– Nói thừa! Hầu gia Định Bắc Hầu tại chỗ tuyên bố, còn giả được giao! Mấy vị quân đoàn trưởng cũng đều ở đó đấy!

– Thực là đáng nể, Giang Tinh Thần là nhân vật “trâu” như vậy mà vẫn mời các ngươi uống rượu!

Đám người phía sau xông tới, tràn đầy hâm mộ nói.

Mấy tên binh sĩ kia nhất thời cảm thấy lâng lâng, với thân phận Giang Tinh Thần hiện tại, mà vẫn mời bọn họ uống rượu, cũng thật nể mặt quá đi…

Bên trong đại sảnh, toàn bộ bảy vị quân đoàn trưởng đều đang ngồi đó. Thấy Giang Tinh Thần tiến vào, Đường Sơ Tuyết đi thẳng vào vấn đề, lập tức nói rõ ý định.

Yêu cầu của bọn họ rất đơn giản, chính là hy vọng Giang Tinh Thần chế tạo cho mỗi quân đoàn mười cỗ trống lớn, công lao nhất định sẽ có, về p lần giá cả, bọn họ ra giá một ngàn hoàng tinh tệ một chiếc trống.

Đến hiện tại nhớ tới hiệu quả của chiếc trống to sinh ra, bọn họ vẫn còn cảm thấy hưng phấn, lại phối hợp với phương pháp trị thương mới, mấy đại quân đoàn trưởng đều đang chờ đợi một cuộc đại chiến. Đặc biệt là Ngô Thiên Phong lại còn hơn thế, hiện tại, nơi hắn trấn thủ đang giao tranh lớn nhất với Đông Huyền Vương Triều.

– Một ngàn hoàng tinh tệ một chiếc, lãi kếch sù a!

Giang Tinh Thần nghe vậy trong lòng thầm rung động, một mặt trống to giá gốc chỉ có 20 hoàng tinh tệ là cao tay, vật liệu quý nhất là da trâu rừng cũng chỉ mới mười mấy hoàng tinh tế mà thôi.

Nhưng nghĩ nghĩ một lúc, Giang Tinh Thần cũng không đồng ý, mà là hy vọng đổi lấy từ bọn họ một ít thức uống hoặc là yêu thú hàm chứa nguyên khí. Minh Tri Trận chưa phát triển đến cổ đã có tác dụng lớn như vậy, nếu tiếp tục phát triển tiếp thì hiệu quả có thể tưởng tượng được. Hiện tại, hắn thiếu nhất chính là vật chất có hàm chứa nguyên khí.

Đường Sơ Tuyết nhíu nhíu mày, nói:

– Ngươi phát triển từ những ngành nghề khác, so với tu luyện còn có tương lai hơn! Hơn nữa theo ta biết, tu vi của người đã bị phế đi, không thể luyện võ, cần gì còn phải chấp nhất như vậy chứ?!

Giang Tinh Thần cười cười, giải thích:
– Ta muốn thức ăn có hàm chứa nguyên khí, cũng không phải vì tu luyện! Ngài cũng biết đó, món sườn hầm nổi danh nhất Hồng Nguyên Thành hiện tại, chính là ta làm ra …

– Hả? Ngươi có thể xử lý yêu thú, khiến cho nguyên khí không bị xói mòn sao?!

Hai mắt Đường Sơ Tuyết sáng lên, kinh ngạc nói:

– Tại đế đô, người có kỹ thuật như ngươi cũng tuyệt đối không vượt quá 20 người đâu!

Những quân đoàn trưởng khác nghe vậy, ánh mắt nhìn về phía Giang Tinh Thần cũng đều sáng lên.

– Ừm!

Giang Tinh Thần không chần chờ, lập tức gật đầu xác nhận. Tuy hắn hiểu rõ, bại lộ ra nhiều thứ cũng không tốt, những trải qua một tràng biểu diễn ca múa, hắn không muốn nổi tiếng cũng không được. Lại nói, nếu mấy đại quân đoàn trưởng này muốn điều tra, không phải rất dễ dàng sao, có muốn che giấu cũng không được. Mà hắn cũng có chỗ dựa, dù sao hắn vẫn còn Định Bắc Hầu làm lá chắn trước mặt nữa.

– Tốt! Vậy cứ quyết định như vậy đi, chúng ta sẽ lập tức sưu tập yêu thú tại các quân doanh lớn!

Đường Sơ Tuyết lên tiếng, hơi dừng lại một chút, nàng lại cười nói:

– Nhưng nếu có cơ hội, ngược lại chúng ta cũng muốn nếm thử tài nấu ăn của ngươi!

– Nguyện ý ra sức!

Giang Tinh Thần lên tiếng, rồi không tiếp tục nhiều lời nữa, chuẩn bị cáo từ.

Nhưng ngay khi hắn vừa định rời đi, đột nhiên Đường Sơ Tuyết lại hỏi:
– Món ăn gọi là bánh bao mới xuất hiện ở Hồng Nguyên Thành, cũng là do ngươi nghĩ ra sao?

Giang Tinh Thần chợt dừng chân, gật đầu xác nhận, lúc này mới xoay người rời khỏi…

– Bánh bao là cái gì?

Giang Tinh Thần đi rồi, Trần Huyền Cảm và Ngô Thiên Phong đồng thời hỏi.

– Lần này các ngươi tới Hồng Nguyên Thành thật là uổng công! Hiện giờ ở nơi đó được xưng là thành của mỹ thực, thậm chí ngay cả bánh bao nổi tiếng nhất các ngươi cũng không biết!

Đường Sơ Tuyết tỏ ra bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

– Thứ đó ăn ngon lắm sao?

– Các ngươi trở lại ăn thử một chút thì biết! Dù sao ta cũng chưa từng được ăn qua món ăn nào thơm ngon như vậy!

Đường Sơ Tuyết nhớ lại ngày hôm trước, tên binh sĩ thân cận đưa tới một chiếc bánh bao, nghĩ tới khẩu vị kia lập tức ứa ra nước miếng.

– Sơ Tuyết, người vừa mới nói, những thứ kia đều là tiểu tử Giang Tinh Thần này làm ra sao?

Ngô Thiên Phong hỏi.

– Không chỉ có những thứ đó, mà ngay cả món ăn mới của hai hiệu ăn lớn ở Hồng Nguyên Thành, cũng là do hắn làm ra… Còn có bàn chải đánh răng hai ngày qua các ngươi dùng nữa…
Đường Sơ Tuyết nói.

– Bàn chải đánh răng là Định Bắc Hầu tặng… Nếu thật sự là hắn làm ra… vậy rốt cuộc tiểu tử này biết được bao nhiêu thứ đây chứ?

Những quân đoàn trưởng khác đều kinh hô lên, ngay sau đó trên mặt liền lộ ra vẻ nghiêm trọng.

Đường Sơ Tuyết nhìn mấy người, trầm giọng nói:

– Hiện tại các ngươi đã biết rồi chứ, tiểu tử này rất không đơn giản, tuyệt đối chính là loại nhân vật thiên tài… Hơn nữa, bởi vì sách lược phát triển của Đại Đế, tiểu tử này đã trở nên nổi tiếng! Chuyện chúng ta có thể dò ra, những người có ý đồ cũng có thể dò ra. Nếu như chỉ là ẩm thực, hoặc là ca múa còn tốt, nhưng nếu như tác dụng của trống lớn cùng với cách làm chỉ ruột dê bị lọt ra…

Trần Huyền Cảm nhướng mày, nghiêm nghị nói:

– Một khi đã như vậy, thì dẫn hắn đi theo, thả trong quân doanh!

– Dẫn hắn đi theo?

Đường Sơ Tuyết bĩu môi:

– Tiểu tử này bề ngoài nhìn ôn hòa, nhưng trong thâm tâm lại rất kiêu ngạo! Trước mắt bao nhiêu người mà vẫn dám nói điều kiện với ta, một quý tộc cấp thấp có thể làm được chuyện như vậy sao?! Đó chính là tính khí, một khi bị đụng vào thì mười đầu trâu rừng cũng kéo không lại… Ta dám nói, nếu như hắn không muốn đi, thì ai trong chúng ta cũng không thể dẫn hắn đi được… Hơn nữa, ngươi không sợ Định Bắc Hầu sẽ tìm ngươi liều mạng sao, hiện tại Giang Tinh Thần chính là gốc rễ vận mạng của hắn đó!

– Điều này….

Tất cả những người còn lại đều tỏ ra do dự, nghĩ tới bộ dáng gã râu quai nón nổi đóa, bọn họ cũng hơi chột dạ.

– Vậy làm sao bây giờ? Sớm muộn gì bên phía Huyền Nguyên Thiên Tông cũng sẽ biết, an toàn của tiểu tử này, một mình Định Bắc Hầu…

Ngô Thiên Phong nhíu mày.

Trần Huyền Cảm cũng nói:

– Hơn nữa, Định Bắc Hầu đã hứa hẹn, sẽ phân cho hắn lãnh địa!

Đường Sơ Tuyết cười nhạt, nói:

– Cho nên, chúng ta sẽ tìm cho hắn một tên hộ vệ!

– Hộ vệ? Những người khác liền nhíu nhíu mày, hỏi:

– Trong số cao thủ chúng ta biết, có ai lại nguyện ý đi hộ vệ cho một tên Nam tước tam đẳng chứ?

– Đương nhiên lão bất tử kia rồi, suốt ngày không làm gì, đúng lúc tìm cho hắn một việc làm!

Đường Sơ Tuyết nói.

– Lão bất tử…

Mấy vị quân đoàn trưởng khác liền cảm giác rợn cả tóc gáy, khóe mắt giật giật, thầm nghĩ :

– Cũng chỉ có ngươi mới dám gọi hắn như vậy, lão gia tử thích chơi tâm kế, nhưng lại có thể chơi đùa chết người a…”

– Vậy… hắn có muốn tới đó không?
Ngụy Ninh hỏi.

– Các ngươi đã quên lão già kia thích nhất là cái gì rồi sao… Khà khà, hiện tại, danh tiếng thành của mỹ thực hắn cũng nên nghe nói rồi đi, tối đa không quá nửa tháng, hắn sẽ tìm tới!

Đường Sơ Tuyết nở nụ cười, nói tiếp:

– Hơn nữa, Giang Tinh Thần cũng không có cách nào cự tuyệt, lão già kia chính là một đại y sư, muội muội của hắn bị bệnh cũng không nhẹ đâu…

Trong lúc bọn họ đang ở đây thương lượng bảo vệ Giang Tinh Thần như thế nào, thì Định Bắc Hầu cũng đang lo nghĩ, trong thâm tâm mình, hắn cũng không muốn Giang Tinh Thần nổi tiếng như vậy. Chuyện mà Đường Sơ Tuyết nghĩ tới, hắn cũng có thể nghĩ tới, nhưng sách lược phát triển của Càn Khôn Đại Đế, lại cần có điển hình như vậy để khích lệ những ngành nghề khác, không thể chỉ chuyên chú vào một phương diện tu luyện được.

– Aiiii! Ác cái, tiểu tử này lại cứ khăng khăng phải trở về cái thôn trang xa xôi của mình, nếu như ở lại quanh Hồng Nguyên Thành ta còn có thể bảo vệ được hắn… Quên đi, nếu quả thực không được, cũng chỉ có thể phái nhiều hộ vệ bảo vệ hắn mà thôi!

– Bịch bịch bịch…

Một chuỗi tiếng bước chân dồn dập cắt ngang suy nghĩ của hắn, một người làm vội vã chạy vào.

– Hầu gia, phía ngoài lại tới một đám người nữa, yêu cầu diễn lại tiết mục “Nam Nhi Đương Tự Cường”

– Không diễn! Nói với bọn họ chờ tới tân xuân biểu diễn vào tháng ba đi!

Định Bắc Hầu không nhịn được phất phất tay.

Gã người làm sửng sốt một chút, rồi vội vàng thưa vâng, mang theo vẻ mặt đau khổ chạy ra ngoài…

Định Bắc Hầu thì nói không diễn, còn mấy vị giám khảo Học Viện Đế Quốc thì lại ước gì Giang Tinh Thần có thể diễn thêm mấy lần nữa, khiến cho hiệu quả chấn động thêm chút nữa, hay nhất là lôi cuốn toàn bộ đế đô mới tốt.

Thật ra, bọn họ cũng đang lo lắng, tổng bộ Đế Đô Học Viện chưa được tận mắt chứng kiến hiệu quả, nhất định sẽ có không ít lời xì xào nghi ngờ, bọn họ thỉnh cầu ghi công cho ca vũ đoàn Tử Kinh cũng không quá thoải mái. Chỉ khi làm cho hiệu quả lớn hơn chút nữa, bọn họ mới có thể được thơm lây, nhạc cụ mới cùng phương thức diễn xuất mới, dù sao cũng không phải là bọn họ phổ biến.

Nhưng mà, khi bọn họ lần nữa tìm đến nhà Giang Tinh Thần, lại bị uyển chuyển từ chối! Mà lý do uyển chuyển từ chối, bọn họ cũng không thể không chấp nhận, người ta đang mang trọng trách làm trống cho bảy đại quân đoàn, hơn nữa còn là 70 cái đó!

– Ta ngất, quân đội các ngươi muốn trống to làm cái gì chứ, chẳng lẽ cũng muốn mở ca vũ đoàn diễn xuất sao!

Mấy vị giám khảo giậm chân thình thịch tức giận, đây quả thực là đang cản trở con đường phát triển của bọn họ mà.

Nhưng dù có bất mãn thế nào đi nữa bọn họ cũng không có cách nào, bảy đại quân đoàn trấn thủ tám đại vương quốc Huyền Nguyên Thiên Tông, hết thảy đều phải ưu tiên!

Cuối cùng, bọn họ chỉ có thể nhượng bộ, cũng đặt Giang Tinh Thần làm 30 chiếc trống to, giá cả cũng là một ngàn hoàng tinh tệ một chiếc.

– Nhạc cụ mới đưa đến đế đô, khi thấy được hiệu quả của trống to, mới có thể chặn miệng của một số người lại được!

Mấy vị giám khảo này nghĩ như vậy…

Giang Tinh Thần không lộ diện, Học Viên Đế Quốc cùng Định Bắc Hầu cũng không để ý đến yêu cầu lặp đi lặp lại của mọi người, cuối cùng mọi người cũng không giải quyết được chuyện gì.
Tuy nhiên, rất nhiều người đều đã ghi tạc nhạc khúc này trong lòng, dõi mắt chờ mong đến buổi diễn xuất tân xuân tháng ba.

Dự tuyển đã kết thúc, nhiệt độ Hồng Nguyên Thành thoáng hạ thấp xuống, nhưng vẫn phồn hoa náo nhiệt như cũ. Người rời đi đem danh tiếng thành của mỹ thực truyền ra ngoài, mỗi ngày đều có rất nhiều người muốn thưởng thức món ăn ngon, chạy người nơi này.

Chẳng những chỉ có hai hiệu ăn lớn cùng cửa hàng bánh bao, mà những hiệu ăn khác đã mua bí phương cũng hết sức náo nhiệt.

Những quý tộc thuộc lãnh địa ngoại lại lén đạt được bí phương, cuối cùng vẫn tìm đến Mạt Hồng Tiêm tốn tiền mua bí phương! Tuy rằng bọn họ đã sớm len lén mua qua một lần, nhưng không thể không tốn tiền mua lại lần thứ hai, nếu không sau này căn bản sẽ không có cách nào mở miệng mua lại những bí phương khác.

Những này người vừa thầm mắng to Định Bắc Hầu giáo hoạt âm hiểm, lại vừa bất đắc dĩ nuốt cục tức vào trong bụng!

Giang Tinh Thần thì hoàn toàn đem hết thảy mọi việc ném sau ót, 100 chiếc trống to, khiến hắn bận bịu không ít ngày.

Tiểu nha đầu hiểu chuyện một cách kỳ lạ, thấy hắn bận rộn, cũng không quấn quít bắt hắn biểu diễn ca múa, mỗi ngày không phải nhìn hắn làm việc, thì chính là xuống phòng bếp học nấu ăn, kỹ thuật bất ngờ cũng tiến rất xa.

Nhoáng cái đã mười ngày trôi qua, 100 chiếc trống to rốt cục cũng làm xong !

– Mệt chết ta rồi, rốt cục cũng hoàn thành!

Giang Tinh Thần giơ cao tay uốn uốn thắt lưng, thở phào nhẹ nhõm.

Hắn chỉ mang theo suy nghĩ phải hoàn thành nhiệm vụ chế tạo trống to, mà không biết rằng, không lâu trước đó, trống to lại một lần nữa tạo ra một cơn bão quét ngang khắp đế đô, khiến mọi người tràn đầy mong đợi đối với biểu diễn tân xuân ca múa.

Mà đúng lúc này, Uyển Nhu đã tìm tới cửa nói cho hắn biết, cống hiến lần này đã được công nhận, hắn có thể để xuất lấy lại lãnh địa của mình !