Chương 33: Tụ tập

Tân Phong Lãnh Địa

Đăng vào: 11 tháng trước

.

– Bài thuốc khử mùi thịt tanh tưởi, ba ngày nữa rao bán khắp tiệm ăn trong thành, giá bán mười ngàn hoàng tinh tệ, các hiệu ăn lớn có thể đặt trước.
Tử Kinh Dong Binh Đoàn chính thức truyền ra tin tức, Phú Vinh Trai cùng Thúy Viên Lâu cùng lúc đáp lại, xác nhận tin tức này.
Khắp các tiệm ăn ở Hồng Nguyên Thành thoáng chốc đã bùng nổ, toàn bộ đều bị tin vui bất ngờ này làm bối rối, cuốn theo, các tiệm ăn vừa kịp phản ứng đều nhanh chóng hướng đến Tử Kinh Dong Binh Đoàn. Mạt Hồng Tiêm tại sao lại bán bí phương này, hai hiệu ăn lớn tại sao lại đồng ý, tất cả đều không quan tâm, cứ nghĩ tới hiệu ăn của mình cũng sẽ giống Phú Vinh Trai và Thúy Viên Lâu, xuất hiện cảnh tượng náo nhiệt như giựt tiền vậy, thì còn ai mà nhịn cho được.
Đương nhiên, cũng có người suy nghĩ những ý niệm khác, ví như đợi phần lớn hiệu ăn mua được bí phương, thì mới mua lại từ tay họ với giá tiền thấp hơn… Nhưng, cứ nghĩ đến thế lực của Mạt Hồng Tiêm ở Hồng Nguyên Thành, bọn họ đều dẹp bỏ suy nghĩ đó.
Tin tức này lan truyền ra, không những các hiệu ăn lớn thích thú dị thường, cả đến những kẻ giàu có và quý tộc cũng vui mừng, dù sao chỗ ngồi ở Phú Vinh Trai và Thúy Nguyên Lâu cũng thật khó để đặt trước.
Duy nhất không vui, thì phải kể đến những quý tộc ở lãnh địa khác, bọn họ tới đây, thông qua các quan hệ thủ đoạn, chẳng phải chỉ vì để mua được bí phương này thôi sao, vậy mà bây giờ bí phương lại trở thành mọi người đều biết, sau này cho dù bọn họ có lấy được bí phương, hiệu quả cũng sẽ hoàn toàn khác đi.
Thế là, không ít quý tộc có chỗ dựa vừng chắc, trực tiếp tìm đến Định Bắc Hầu phủ.
Nhưng, khi nghe được, Định Bắc Hầu bật cười ha hả nói với bọn họ, làm như vậy là vì muốn phát triển lãnh địa của mình trước, sau đó mới bán cho họ, tất cả mọi người đều không còn lời nào để nói.
Người ta phát triển lãnh địa của mình, hơn nữa đâu phải không cho các ngươi, các ngươi còn có thể thế nào. Cũng đâu thể nói với Định Bắc Hầu, ngươi phải lo cho chúng ta trước, rồi sau đó mới có thể phát triển bản thân! Làm như vậy là cưỡi lên đầu người ta làm bậy rồi, cho dù chỗ dựa của ngươi có vững chắc, Định Bắc Hầu cũng có thể đuổi ngươi ra khỏi Hồng Nguyên Thành, hơn nữa lại còn chiếm lý!
Một đám người nhìn nhau ngơ ngác, mắng Định Bắc Hầu là cáo già, hận không thể đạp mấy cái vào bộ mặt thô kệch lại làm ra vẻ ôn hòa của hắn. Nhưng rốt cuộc, đám người không thể không cúi đầu ủ rũ ra về.
Định Bắc Hầu mắt thấy đám người này rời đi rồi, không khỏi cười lớn một tràng ha hả. Mấy hôm nay hắn cũng bị đám người này phiền toái đủ rồi, lúc này bụng dạ cảm thấy hết sức thoải mái.
Vừa lúc đám người rời đi không bao lâu, một đám quý tộc của Hồng Nguyên Thành lại tìm đến Hầu phủ, bẩm cáo cho hắn việc quân đoàn thứ ba đã phóng ngựa vào thành.
Song, khác với lo lắng của mọi người sợ sẽ xảy ra đại sự nào đó, Định Bắc Hầu lại chỉ cười nhạt, rồi nói:
– Bọn họ cũng nên đến rồi, hai ngày nữa, người tới!
Tất cả mọi người nghe xong đầu óc mơ hồ, không hiểu rõ chuyện gì xảy ra, Định Bắc Hầu lại nói:
– Quân đoàn thứ ba từ xa ghé đến, chúng ta cũng nên bàn chút về việc làm địa chủ! Đi nào, theo ta đi thăm viếng một chút!
Khi Định Bắc Hầu dẫn theo đoàn người đi ra ngoài, ở trong đại viện Phủ thị chính không xa, quân đoàn trưởng thứ bảy Ngô Thiên Phong, còn có cả quân đoàn trưởng thứ ba Trần Huyền Cảm, đang nhìn vào cánh tay của một tên binh lính.
Trên cánh tay của tên lính này có một vết thương, được may lại bằng dây gân thú méo mó cứ như rết bò vậy, máu tươi cứ rịn ra.
Nhíu nhíu mày, Trần Huyền Cảm chất vấn gãy sư trán đầy mồ hôi bên cạnh:
– So với cách trị liệu vết thương của ngươi khi xưa, phương pháp này thế nào?
Y sư lau mồ hôi trên trán, tay còn có chút run, may vết thương cho người sống, hắn đâu phải thợ may, cho nên dù là đang mùa đông hắn cũng hồi hộp đến đổ mồ hôi. Lúc này nghe quân đoàn trưởng hỏi, hắn vội khom người đáp lời:
– Hiệu quả nhất định sẽ tốt hơn trước kia, cách này có thể phòng ngừa máu chảy trôi mất thuốc trị thương… Nhưng cũng có một vấn đề, nếu vết thương quá sâu, khâu may bề mặt rất dễ tạo thành máu bầm bên trong, như vậy hồi phục càng chậm!
Ngô Thiên Phong gật gật đầu, nói tiếp:
– Cho nên nói, chúng ta vốn không cần phải lo lắng phương pháp lan truyền ra ngoài. Tiểu tử kia có thể may bên trong vết thương, trên dưới hai tầng vá lại, thì sẽ không có vấn đề như thế này nữa!
Y sư nhíu mày, dính đến lĩnh vực của mình, hắn cũng quên mất thân phận của đối phương là quân đoàn trưởng, lập tức nói:
– Dây gân thú đó lưu lại trong cơ thể, nhất định sẽ ảnh hưởng phát lực, hơn nữa thời gian dài khó tránh sẽ không bưng mủ!
Ngô Thiên Phong cũng không để ý, xua tay nói:
– Đây cũng là nguyên nhân ta cho gọi các ngươi đến, sợi chỉ khâu bên trong vết thương, có thể chừa đầu sợi lại bên ngoài, đến lúc có thể tháo ra, đây là một môn kỹ thuật!
Trần Huyền Cảm nói:
– Đã như vậy, hay là cho mời người này, biểu diễn tại chỗ một lần!
Ngô Thiên Phong nghe vậy, lập tức lộ ra một nụ cười kỳ lạ, nói:
– Hay là đợi tất cả mọi người đều đến rồi tính sau đi, đứa bé này bị choáng máu, nếu như biểu diễn thêm mấy lần nữa, ta sợ hắn sẽ chết mất!
– Choáng máu!
Trần Huyền Cảm nhếch môi một cái cũng lộ ra một vẻ mặt kỳ lạ…
Cùng lúc đó, các lãnh địa bên ngoài Hồng Nguyên Thành cũng loạn cả lên, hành động của bảy đại quân đoàn trưởng cũng không có che giấu, rất nhanh thì bị quý tộc nơi họ trú quân biết được. Sau một phen thư đi tin lại, phát hiện tất cả bọn họ đều hướng thẳng đến Hồng Nguyên Thành, lập tức toàn bộ đều chạy tán loạn.
– Bảy đại quân đoàn muốn làm gì đây, điên rồi sao!
Các đại quân đoàn trưởng tự mình gặp mặt, đây là để quốc đại kỵ!
– Không lẽ xảy ra chiến sự lớn gì sao… Nhưng Hồng Nguyên Thành ở hậu phương, hoàn toàn không hề giáp giới với mấy đại vương quốc của Huyền Nguyên Thiên Tông.
– Không lẽ Càn Khôn Đại Đế đến Hồng Nguyên Thành, triệu tập bọn họ đến gặp nhau…
Các lời đồn đoán xuất hiện nhiều vô kể, thậm chí có người đoán chừng bọn họ có phải đang mưu phản hay không! Nhất thời, gần như ánh mắt của mọi người đều dồn đến Hồng Nguyên Thành.
Ba ngày sau, bảy đại quân đoàn trưởng đối ngoại tác chiến của đế quốc lần lượt chạy tới Hồng Nguyên Thành. Những quý tộc sớm từ Định Bắc Hầu biết được tình hình coi như bình tình, nhưng những ông chủ cửa hàng dược thì ghen tị muốn điên lên, bọn họ đều biết bảy đại quân đoàn tại sao lại tới.
– Tại sao không phải chúng ta, ông trời thật là thiên vị cho Triệu Gia Dược Nghiệp, không ngờ lại vớ được cái tiện nghi lớn như vậy… Đêm hôm đó, nếu là chúng ta chữa trị cho…
Linh Thảo Thính Thôi y sư khan cả giọng rống to, cơ hội như vậy, quả là một bước lên mây, kỹ thuật mà cả quân bộ đều coi trọng. Hơn nữa, cơ hội này lại gần với mình như vậy!
– Đưa những người gác đêm hôm đó đến cho ta!
Thôi y sư đập bàn kêu lớn.
– Thôi y sư! Người làm đó mới đến, hơn nữa đã bị đánh rồi!
Một tên thuộc hạ ở bên cạnh nói.
– Vậy thì đánh thêm một lần nữa…
Tình huống như vậy, không chỉ ở Linh Thảo Thính, mà đều đang diễn ra ở Hoàng Hạc Đường, Dược Hiền Cư, ba tên gác đêm hôm đó coi như là gặp xui xẻo lớn rồi, bị đánh hết lần này đến lần khác…
Khác với ba nhà này, Triệu Gia Dược Nghiệp một phiến hưng vượng, trong trong ngoài ngoài, từ y sư đến người làm, ai ai cũng chan chứa nụ cười, đi đứng cũng ưỡn ngực ngẩng đầu.
Triệu Tử Tường xem chừng cũng mừng như điên, cả quân bộ coi trọng, nói lên Triệu Gia Dược Nghiệp của họ đã không còn hạn chế với quân đoàn thứ bảy, rất có khả năng đi xa hơn, phát triển lớn hơn!
Còn chưa nói, phương pháp may vết thương của Giang Lăng, quả thực là đã làm nên một cuộc cách tân cho phương pháp liệu thương truyền thống, việc này ảnh hưởng rất lớn, tuyệt đối có thể đạt được cống hiến to lớn, tước vị của hắn thậm chí sẽ còn được tăng lên một cấp, đạt tới Tử tước nhị đẳng!
Điều làm hắn cao hứng chính là, người vợ của hắn làm quan trị an của Hồng Nguyên Thành đã về. Lúc trước, nàng ta cũng bởi vì mình đầu tư tất cả gia sản vào việc tranh đoạt cung ứng, nên nàng uất ức mới bỏ đi, mà lần này trở về, rõ ràng so với lúc trước ôn thuận hơn rất nhiều, điều đó làm cho hắn có cảm giác sảng khoái, thư thái, còn sảng khoái hơn so với việc ăn thức ăn chứa nguyên khí.
Triệu Đan Thanh cũng giống như vậy, lão nương về nhà, hắn cũng vui mừng nói không nên lời, lúc đầu hắn cũng toàn lực ủng hộ cha, đắc tội thảm với lão nương!
Mắt thấy lần này thu hoạch lớn hơn dự tính, không những một nhà ba người đều vui, cũng cảm thấy Giang Tinh Thần quả thực chính là cát tinh của Triệu gia, nhất định phải nắm chặt lấy, hai vợ chồng lại càng dặn dò Triệu Đan Thanh, phải nhiều liên hệ, đối phương có gì khó khăn, phải tận lực trợ giúp.
Bảy đại quân đoàn trưởng tụ tập đầy đủ, đối với quý tộc của Hồng Nguyên Thành mà nói, không thể nghi ngờ là như động đất đánh vào. Nhưng đối với dân thường và các nhà giàu mà nói, họ chỉ thấy ảnh hưởng của việc Tử Kinh Dong Binh Đoàn rao bán bí phương.
Khắp thành 135 hiệu ăn, tất cả đều cùng một lúc mua bí phương ấy. Mà hiệu quả đem lại sau đó, cũng kinh người như vậy.
Hồng Nguyên Thành lưng dựa vào dãy núi Phiêu Miểu, tài nguyên phong phú, vốn là nơi nhân lực tập trung dày đặc, thương lữ ở khắp các nơi nối liền không dứt.
Mấy hôm trước Phú Vinh Trai và Thúy Viên Lâu mới đưa ra món ăn mới, tuy là xôn xao, khung cảnh sôi động, nhưng do khó đặt chỗ, rất nhiều thương nhân từ ngoài tới vốn không thể chờ được thời gian dài như vậy.
Còn lần này thì khác, sau khi mua được bí phương, tất cả các hiệu ăn đều không thể chờ thử nghiệm, rất nhanh các hiệu ăn khắp thành đều bay ra mùi thịt thơm khiến người khác thèm nhỏ dài. Những thương nhân từ ngoài tới cũng đều được nếm thử cái mùi vị khiến ai ăn cũng phải quay lại kia.
Hiệu quả là chưa từng có, lực lượng truyền miệng đúng là mạnh mẽ! Không lâu sau đó, danh tiếng về món ngon của Hồng Nguyên Thành cũng đã truyền ra ngoài, hấp dẫn người tới! Thậm chí có người chỉ vì ăn một bữa, mà phải đặc biệt đi một chuyến.
Dĩ nhiên, những thứ này đều là ảnh hưởng sau này. Đối với Giang Tinh Thần mà nói, cho dù là bảy đại quân đoàn đều tụ tập, hay là Mạt Hồng Tiêm rao bán bí phương, hắn cũng không để ý, ba ngày liên tiếp, hắn một lòng một dạ hết sức chuyên chú để cùng tiểu nha đầu mua đồ, bài trí nhà cửa.
Tới ngày thứ ba, Mị Nhi dùng sức vươn vai một cái thở phào một hơi, sau đó hài lòng nhìn phòng ngủ, phát ra một trận cười ha ha.
Giang Tinh Thần đứng ở bên cạnh, vẻ mặt bất đắc dĩ. Tủ quần áo, bàn ghế bài trí cũng được đi, chỉ có mành trướng trên giường, lót nệm giường, ra giường, còn cả chăn mền đều là màu hồng cả. Đây là vải bông dùng nhựa hoa thiên nhiên để nhuộm màu, rất đắt, gần như có thể so với tơ lụa, nhưng tiểu nha đầu lần này lại một tí cũng không chê đắt, nói một câu rằng thích màu này thì nhất định mua cho bằng được.
Mua cũng không sao, nhưng bài trí này, nhìn thế nào thì cũng đều ra khuê phòng của con gái, hắn ở quả thực không được tự nhiên. Hắn vốn nói muốn cho Mị Nhi ở một mình một phòng, nhưng tiểu nha đầu có chết cũng không chịu, sau cùng chợt bắt đầu nhông nhẽo:
– Ca ca… Mị Nhi sợ ngủ một mình!
Giọng kéo dài nũng nịu, Giang Tinh Thần nghe được cũng nổi da gà, trong ấn tượng của hắn, tiểu nha đầu chưa từng nũng nịu ăn vạ.
Tuy nghe mà rét run cả người, nhưng trong lòng của hắn lại rất vui, tiểu nha đầu càng ngày càng giống đứa con gái cùng tuổi của hắn.
Cuối cùng, dưới sự nũng nịu của tiểu nha đầu, Giang Tinh Thần đành chịu thua, miễn cường đắp lấy cái chăn màu hồng khó chịu này.
– Được rồi! Ta đồng ý còn không được, đừng nói cái giọng đó nữa, răng của ta đều tê hết rồi!
Vội vã nói một câu, Giang Tinh Thần mau mau chà xát hai cánh tay, xoay người ra cửa, nói:
– Cũng dọn dẹp suôn sẻ rồi, hôm nay ca ca sẽ nấu cho muội một bữa ăn ngon!
– A! Ca ca chuẩn bị nấu cái gì?
Tiểu nha đầu đôi mắt sáng lên, trong miệng tiết nước miếng, nàng còn nhớ mùi vị thơm ngon của món mì vắt lần trước.
– A a, hôm nay ta sẽ gói sủi cảo cho muội ăn!
Nói xong, Giang Tinh Thần ra cửa, đi vào bếp.