Chương 151: Ca ca đổi thân phận cho muội

Tân Phong Lãnh Địa

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Công pháp như vậy, chỉ có học viện của Vương quốc Nguyệt Ánh mới có… Lão gia tử giải thích. – Mị Nhi cần phải đi học ở Vương quốc Nguyệt Ảnh!
Lời của Lão gia tử còn chưa dứt, Giang Tinh Thần đã nhíu mày, hắn thật không nghĩ tới, tiểu nha đầu lại phải đi nơi đất khách xa nhà.
– Nếu là học viện truyền thụ, vậy thuyết minh môn công pháp này khẳng định có truyền bá ở bên ngoài, chúng ta có được không…
Lão gia tử lắc đầu cắt ngang Giang Tinh Thần:
– Công phu chân chính đều là sự phụ tự mình chỉ điểm, mỗi một động tác, mỗi một góc độ tư thế đều có thuyết pháp! Hơn nữa địa phương tuyệt mật, mặc dù dạy ngươi, ngươi cũng không biết học thế nào? Tìm từ bên ngoài người
không sợ luyện hỏng Mị Nhi… phải đi học viện Vương quốc Nguyệt Ảnh mới được!
Chân mày Giang Tinh Thần nhíu càng thêm chặt, trầm giọng nói:
– Hiện tại chẳng những bộ quản lý quý tộc nhìn chằm chằm tạ, Huyền Nguyên Thiên Tông khẳng định cũng hận thấu xương ta, đã từng ám sát qua một lần sau khi trở về thôn Thanh Sơn Thôn… Lo lắng của ta…
Lão gia tử vỗ vỗ bả vai Giang Tinh Thần nói:
– Ngươi không cần băn khoăn, thực lực Vương quốc Nguyệt Ánh mạnh vô cùng, có thể là một trong bốn Vương
quốc trung lập lớn, các vật tư tương đối phong phú. Bàn về trình độ phồn hoa so với Huyền Nguyên Thiên Tông cũng không kém chỗ nào… Thế lực kia không dám ở nơi này làm loạn, Vương quốc Nguyệt Ảnh mặc dù không xen vào bất kỳ tranh đấu giữa thế lực nào nhưng cũng không ai muốn đắc tội bọn họ… Hiện tại người cần căn nhắc chính là làm sao để Mị Nhi xuất ngoại học tập, Vương quốc Nguyệt Ánh cũng không chiếu thu học viên nước ngoài!
– Hã!
Giang Tinh Thần sửng sốt, rất muốn giẫm lên mặt lão già này, nói náo nhiệt trước mặt như vậy, kết quả người ta căn bản không mời chào học viên nước ngoài, này làm sao lôi kéo! Bản thân còn ngây ngô suy nghĩ chuyện sau này đến Vương quốc Nguyệt Ánh nữa.
Nhìn biểu tình Giang Tinh Thần âm trầm, cơ bắp khóe mắt không ngừng co rúm, Lão gia tử vội vàng nói:
– Bọn họ tuy rằng không tiếp thu học viên nước ngoài nhưng chúng ta có thể nghĩ biện pháp khác!
– Biện pháp gì? Giang Tinh Thần hỏi. – Ta còn chưa nghĩ tới! – Ta chém!
Giang Tinh Thần lập tức phẫn nộ, hắn hiện tại có chút hối hận, thế nào lại không đặt tên con sói là Đường Thiên.
– Đừng có gấp mà! Lão gia tử xua tay liên tục,
– Trước hết để tiểu nha đầu tiếp tục uống thuốc có chứa nguyên khí, chúng ta từ từ suy nghĩ biện pháp!
Hít sâu, Giang Tinh Thần đè nén lửa giận trong lòng, yên lặng gật đầu, cẩn thận nghĩ lại xem như Vương quốc Nguyệt Ảnh người ta chiều thu học viên nước ngoài, Mị
Nhi cũng chưa chắc đã đi được, Đế quốc chữa khẳng định thả người mà.
Còn có một điểm hắn cũng không nắm chắc, kích hoạt Nguyên Tuyên không đơn giản như vậy, thiên phú tu luyện phải đạt tài năng xuất chúng.
– Lão gia tử, thiên phú Mị Nhi không đủ sợ cũng khó
Giang Tinh Thần hỏi. – Thiên phú cái gì! Lão gia tử bĩu môi nói:
– Nha đầu Sơ Tuyết hai mươi lăm tuổi đạt tới cảnh giới Nguyên Khí, đây mới gọi là thiên phú, tiểu miêu nữ mười
ba tuổi đạt tới Nội Khí chín tầng, đây mới là thiên phú… Người kích hoạt Nguyên Tuyền chín phần chín đều sử dụng
khả năng bản thân! Nha đầu Mị Nhi nửa năm ăn dược vật chứa nguyên khí, dược lực tích lũy khẳng định không ít, từ từ phát ra, kích hoạt Nguyên Tuyền không thành vấn đề.
– Ô… Giang Tinh Thần thở phào gật đầu nói:
– Như thế thì tốt rồi, lúc này trước hết để cho Mị Nhi tục uống thuốc, biện pháp có thể từ từ suy nghĩ!
– Tiểu tử! Lão gia tử nghĩ nghĩ nói:
– Tuy rằng từ từ nghĩ biện pháp nhưng cần phải nắm chắc, ngàn vạn lần không được kéo dài quá lâu!
– Nói nhảm! Lời này còn cần lão nói sao!
Giang Tinh Thần âm thầm oán thầm nói:
– Ta đi nhắn cho Triệu Đan Thanh làm cho hắn mau chóng đem đến dược vật chứa nguyên khí.
Lão gia tử vội vã rời đi, trước làm nóng dược vật cho Mị Nhi, Giang Tinh Thần lập tức đi nhắn cho Triệu Đan Thanh làm hắn nhanh chóng lấy nhiều hơn dược vật chứa nguyên khí, rồi mới trở lại phòng.
– Ca ca!
Mị Nhị cũng không có ngủ, thấy Giang Tinh Thần trở về, lập tức chống giường ngồi dậy.
Giang Tinh Thần giúp đỡ tiểu nha đầu, để đầu nàng dựa vào tốt rồi, chần chờ nói:
– Mị Nhi hai ngày nữa muội lại phải uống thuốc! – Muội biết!
Ngoài dự liệu của Giang Tinh Thần, Mị Nhi rất bình tĩnh, cúi đầu nói:
– Ca ca muội cảm thấy được trạng thái phát bệnh lần này cũng không kém…. Mị Nhi giơ tay lên, cầm cổ tay Giang Tinh Thần, nhìn hắn hỏi:
– Ca ca, bệnh này của Mị Nhi… có phải không tốt phải không?
– Ai nói! Giang Tinh Thần lập tức trợn tròn mắt, mắng:
– Không được suy nghĩ lung tung! Vừa rồi ca ca đã cùng nghiên cứu với Lão gia tử phương pháp hoàn toàn chữa khỏi bệnh chứng, chỉ là cần chút thời gian!
– Ca ca, nói cho muội biết là phương pháp gì? Mị Nhị hỏi.
– Muội cần phải luyện võ, hơn nữa phải đi học ở học viện Vương quốc Nguyệt Anh!
Giang Tinh Thần không che giấu, chuyện này tiểu nha đầu sớm muộn gì cũng biết, sớm nói cho nàng biết bệnh này có thể trị được, còn có thể làm dịu lại tâm tình nàng.
– Vương quốc Nguyệt Ánh, luyện võ…
Mị Nhị lẩm bẩm hai tiếng, nghiêng thân thể về phía trước, từ từ dựa vào vai Giang Tinh Thần:
– Nhưng như vậy Mị Nhi sẽ cùng ca ca tách ra… muội không muốn đi…
– Nha đầu ngốc, nói cái gì đó! Giang Tinh Thần xoa xoa đầu Mị Nhi, nói:
– Chờ muội hết bệnh, không phải sẽ trở lại sao! Lão gia tử nói, muội nửa năm ăn dược vật chứa nguyên khí, dược lực nhất định có tích lũy, có khả năng rất lớn kích hoạt Nguyên Tuyên, không cần bao lâu có thể đạt cảnh giới Nội
Khí… Hơn nữa, muội trong lúc học tập ca ca cũng có thể thường xuyên đi thăm muội… Nghe lời đi, đến lúc đó học cho thật giỏi, muội không phải nói tương lai muốn giúp ca ca cùng nhau xây lãnh địa sao, không có thân thể tốt làm sao có thể được!
– Hì!
Nghe ca ca nhắc nhở, Mị Nhị nở nụ cười một chút, đè nén trong lòng cũng hóa giải không ít.
– Ô ô… Hai tiếng nức nở từ đầu truyền ra, Con Cua chẳng biết từ lúc nào leo lên giường, vẫy cái đuôi đến gần. Tên này hôm qua đã tắm rửa xong, da lông trên người sáng lên giống gầm vóc lụa là.
Vừa thấy con sói đến gần, Giang Tinh Thần lập tức sa sầm mặt:
– Vật nhỏ, ai cho người lại đây… – Ca ca!
Mị Nhị nhẹ nhàng đẩy Giang Tinh Thần, ngăn phía dưới hắn, sau đó vẫy vẫy tay:
– Con Cua đến đây! – Ô ô…
Sói con vốn bị Giang Tinh Thần khiển trách có chút muốn rút lui, nhưng vừa thấy Mị Nhị ngoắc tay tinh thần tỉnh táo, vẫy đuôi lại gần.
– Tên này khi nào lại thân quen với Mị Nhi như vậy!
Giang Tinh Thần có chút kinh ngạc, dã tính sói con này không phải thật lớn sao, thế nào hiện tại có thể khiến Mị Nhị ôm.
Giang Tinh Thần vừa định hỏi một chút, Lão gia tử bên ngoài đã trở về:
– Tiểu tử, thuốc đã cầm chắc, một hồi người cho tiểu nha đầu nha! Ta đi một chuyến ra bờ sông, bữa trưa hôm nay ăn con cua!
– Quào…
Giang Tinh Thần vẫn chưa nói gì, sói con từ trong lòng Mị Nhi trên giường lao ra ngoài.
Tiếp theo trong sân vang lên tiếng rống giận của Lão gia tử:
– Ai da! Sói con ngươi dám cắn ta lần nữa thử xem, lão tổ tông sẽ lột da ngươi, ai u, còn dám cắn, đừng nói ta không nể mặt mũi Giang Tinh Thần, ai da ta chém, ngươi còn sức lực, ta đi được chưa…
– Ha ha…
Mị Nhi cùng Giang Tinh Thần ai cũng không nhịn được bật cười.
Một lúc sau trong sân không động tĩnh, rõ ràng Lão gia tử đã đi, Con Cua lại lần nữa chạy trở lại, nâng đầu, một bộ dáng thắng lợi chạy ù vào trong lòng Mị Nhi.
Giang Tinh Thần vận chuyển hơi thở, một luồng nguyên khí tập hợp vỗ vào đỉnh đầu sói con. Nhóc này lập tức nghẹn ngào một tiếng, híp mắt chợp mắt một chút.
– Mị Nhi! Giang Tinh Thần vỗ nhẹ da lông Con Cua, chần chờ một lúc lâu, rồi mới nói:
– Đưa túi tiền của muội cho ca ca! – Da? Mị Nhi sửng sốt có chút khó hiểu: – Ca ca cần túi tiền làm gì?
Trong miệng hỏi nhưng Mị Nhi vẫn là xoay tay lấy túi tiền từ đầu giường ra, đưa cho hắn.
– Không phải cái này! Giang Tinh Thần lắc đầu nói:
– Là cái chúng ta mướn ở thành khu Hồng Nguyên bình dân kia!
Mị Nhi nghe vậy, biểu tình nháy mắt biến hóa, nàng biết ca ca muốn làm gì, khẳng định muốn khế ước nô lệ của mình. – Ca ca muốn giải quyết vấn đề thân phận của muội!
Giang Tinh Thần vội vàng giải thích, lúc trước hắn chưa từng đề cập qua chuyện này, Mị Nhi đối với thân phận rất nhạy cảm, lúc hắn vừa chuyển kiếp tới, vừa thấy bộ dạng nói mở của tiểu nha đầu cũng bởi vì ý tứ của mình không rõ ràng. Bởi vậy hắn luôn tận lực không đề cập chuyện này, muốn tiểu nha đầu hoàn toàn đi ra từ trong bóng tối, sau đó hắn lại tìm cơ hội giải quyết thân phận của nàng.
Nhưng hiện tại hắn không chờ được, Mị Nhi không có lệnh bài thân phận, đừng nói đi Vương quốc Nguyệt Ánh, ngay cả Học viện Đế Quốc cũng không đi được.
– Ca ca, muội…
Mị Nhi rụt tay lại, chẳng biết tại sao, nhắc đến cái này, nàng lập tức không tự chủ nhớ lại ngày tháng khổ sở nhất trong thành Hồng Nguyên, nhớ lại ca ca muốn bán đi tình hình chính mình.
– Tiểu nha đầu, muội đừng đoán mò! Ca ca đã từ lâu nói với muội, muội là muội muội của ta, không phải nỗ lệ…
Giang Tinh Thần đưa tay, ôm Mị Nhi vào lòng, nhẹ giọng nói:
– Trên thế giới này trừ muội ra, ca ca không có bất kỳ người thân nào!
– Muội biết! Mị Nhi gật đầu nói:
– Trước kia muội chỉ sợ ca ca nói Mị Nhi là nô lệ, còn giấu đi khế ước nô lệ, sau đó hỏi ca ca… Nhưng mà bây giờ Mị Nhi không lo lắng, ca ca mới không bỏ được muội đâu!
Tiểu nha đầu nói, từ trong tủ ở đầu giường lấy ra một tấm lụa trắng đã ngả vàng, chậm rãi đưa cho Giang Tinh Thần. – Nam Giang Lĩnh!
Giang Tinh Thần nhìn nội dung trên lụa trắng, lẩm bẩm nói.
– Vâng! Mị Nhi nói:
– Lúc trước muội chính là bị bán đi ở Nam Giang Lĩnh! Sau đó được thúc thúc mua về!
Mị Nhị nói hết sức hàm hồ, Giang Tinh Thần cũng rõ ràng lúc trước Mị Nhi cũng chỉ năm sáu tuổi, cho dù có ký
ức cũng đã từ lâu mơ hồ. Về phần nàng bị người nào bán đi, vì sao bị bán trên người còn có ngọc bội quý giá như vậy đều là bí mật.
Nhưng mà Giang Tinh Thần cũng không để ý những điều này, hiện tại tiểu nha đầu là muội muội cùng mình sống nương tựa lẫn nhau, trước kia thế nào căn bản không sao!
– Hai ngày nữa đợi Triệu Đan Thanh đem thuốc đến nữa, ca ca phải đi Giang Nam đổi thân phận cho muội!
Giang Tinh Thần cười nói.
– Vâng! Mị Nhi dùng sức gật đầu, sau đó từ từ dựa vào trong lòng ca ca…