Chương 37: Tước vị

Tân Phong Lãnh Địa

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Giang Tinh Thần vừa nói ra, mọi người đều sửng sốt, ánh măt trong nháy măt sáng lên.

Cha con Triệu Tử Tường tâm tình như được gắn lên đôi cánh, trong nháy mắt từ đáy cốc bay lên trên mây.

Đại hán râu quai nón cũng rõ ràng nhẹ thở ra. Nếu cơ hội lần này không có nắm chắc, còn không biết khi nào mới có thể thăng lên Hầu tước nhị đẳng! Nghĩ tới tâm tình mất mát của mình vừa rồi, lập tức ông thầm mắng trong lòng: “Xú tiểu tử, có phương pháp tốt vậy mà không biết sớm nói ra, hại ta uổng một phen lo lắng!”

Cao hứng nhất dĩ nhiên thuộc về mấy vị quân đoàn trưởng. Dù sao phương pháp khâu lại miệng vết thương này quá trọng yếu, trực tiếp ảnh hưởng tới khôi phục sức khỏe binh lính, cùng với tăng lên sức chiến đấu của quân đội, một khi trên chiến trường, khác biệt giữa binh lính già dặn kinh nghiệm và tân binh là rất lớn.

Bất quá lần này, bọn họ đều cẩn thận hơn nhiều, đặc biệt Ngô Thiên Phong càng cẩn thận hỏi:

– Ngươi nói phương pháp này, xác định y sư trong quân có thể học được sao?

Câu nói này gần như là câu hỏi trong lòng tất cả mọi người bảy vị quân đoàn trưởng, cha con Triệu gia, đại hán râu quai nón, còn có gần trăm tên y sư kia, đều ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Giang Tinh Thần, chờ hắn trả lời.

– Dĩ nhiên!

Giang Tinh Thần gật gật đầu, từ trong lòng lấy ra một sợi dây nhỏ, nói:

– Loại chỉ này là ta đặc biệt chế tạo, có thể được bắp thịt hấp thu, may bên trong miệng vết thương, không cần lấy ra!

– Cái gì?

Một đám người nghe vậy tất cả đều mở to hai mắt, lộ ra vẻ khó tin:

– Chỉ may có thể được thân thể hấp thu… quá hoang đường đi…

Trong nháy mắt, tâm tình của mọi người lại hạ thấp xuống.

Đại hán râu quai nón đầy mặt nghi hoặc, trầm giọng nói:

– Điều này không thể nói đùa, nếu ngươi không có nắm chắc, tốt nhất không cần nói càn, hậu quả cũng không phải ngươi có thể gánh chịu!

Giang Tinh Thần nghe vậy nhìn thoáng qua đại hán, trong lòng sinh ra hảo cảm. Đối phương tuy rằng xụ mặt, nhưng trong lời lời lại rõ ràng có ý ủng hộ.

– Ta tuyệt đối không có nói đùa, có thể được hay không, chúng ta cứ thử một lần là biết!

Giang Tinh Thần hơi khom người với đại hán, sau đó lớn tiếng nói.

Trong đó Đường Sơ Tuyết ở chủ vị nheo mắt, cũng hỏi một câu:
– Ngươi xác định là nói thật?

-Xác định! Chúng ta có thể lập tức biểu diễn, nhiều lắm sau bảy ngày là thấy kết quả!

Giang Tinh Thần nói quả quyết.

– Tốt!
Đường Sơ Tuyết ừm một tiếng, nói:
– Vậy chúng ta cứ thử một lần, mấy ngày nữa, người của quân bộ đế đô cũng đến xác nhận tin tức, vừa lúc chứng kiến!

Rất nhanh, mấy tên thương binh lại được đưa vào, đều là bị thương nặng hơn, miệng vết thương không có khép lại, chỉ là ngưng chảy máu, từ tiền tuyến lui xuống nghỉ ngơi. Từng người đều sắc mặt trắng bệch, đi bộ đều không vừng.

Giang Tinh Thần cũng không nói nhiều, tiến lên động thủ, đồng dạng cũng không có nhìn miệng vết thương, tay cầm kim nhẹ nhàng may đúng vị trí, rất nhanh đã may lại mấy miệng vết thương hoàn chỉnh, sau đó lần nữa bôi thuốc băng bó. Lần này, hắn cũng không có để lại đầu sợi chỉ ở bên ngoài!

– Miệng vết thương bên trong dùng chính là loại chỉ đặc chế này, phía ngoài thì dùng chỉ gân thú bình thường! Bảy ngày sau, cắt chỉ gân thú, chỉ ruột dê sẽ được bắp thịt hấp thu. Đến lúc đó cứ nhìn xem biểu hiện của những binh lính này, là có thể chứng minh lời nói của ta vừa rồi!

Giang Tinh Thần khẽ khom người nói, sau đó lui về một bên.

Tuy rằng cảm thấy khó tin, nhưng thấy Giang Tinh Thần biểu hiện bình tĩnh như thế, mọi người ở đây đều sinh ra dao động, trong lòng thầm nghĩ: “Chẳng lẽ loại chỉ đó thật có thể được bắp thịt hấp thu?’

Nghĩ đến khả năng này, trong mắt bảy quân đoàn trưởng nhoáng lên vẻ vui mừng rồi biến mất, nếu như mấu chốt nằm trên loại chỉ kia, thì phương pháp này sẽ không còn gì để nói, địch quốc biết cũng không học được.

Triệu Tử Tường thì ánh mắt tỏa sáng, nhìn chằm chằm Giang Tinh Thần dường như thấy được một đống hoàng tinh tệ sáng lóng lánh. Nếu có thể nắm giữ loại bí phương này, cả quân bộ đế quốc đều sẽ trở thành khách hàng của mình. Đến lúc này, ông tuyệt đối tin lời nói của Giang Tinh Thần là thật.

– Hôm nay tới đây thôi, bảy ngày sau, chúng ta xác định kết quả!

Đường Sơ Tuyết phất tay nói với sáu quân đoàn trưởng, đồng thời đứng dậy đi ra ngoài. Đám y sư kia cũng đều đi theo ra.

Nhìn ra được, lúc này bọn họ không hề tin tưởng công hiệu của chỉ ruột dê. Nhưng Giang Tinh Thần cười nhạt không thèm để ý.

– Giang huynh đệ!
Triệu Đan Thanh cười hì hì đi tới trước mặt Giang Tinh Thần, khoát tay lên vai hắn.

– Có phải coi trọng chỉ ruột dê này hay không?

Giang Tinh Thần cười hỏi một câu. Nhìn Triệu Đan Thanh liên tục gật đầu cười đầy vẻ xu nịnh, hắn lại đột nhiên đổi giọng:

– Nhưng ta không thể cấp cho huynh!

– Tại sao?
Nụ cười trên mặt Triệu Đan Thanh lập tức cứng lại, ngập ngừng hỏi:

– Thứ này huynh đệ lại không có cách nào sản xuất lượng lớn, còn không bằng hợp tác với Triệu gia, chúng ta một người một nửa, không cần huynh đệ xuất ra một đồng tiền!

– Huynh cho rằng quân đội sẽ giao kỹ thuật này cho các người chế tạo sao? Giang Tinh Thần hỏi ngược một câu.

– Đúng vậy! Quân bộ khẳng định sẽ mua kỹ thuật này, đồng thời phong tỏa tin tức hôm nay. Hơn nữa không cho tiểu Giang truyền ra ngoài!

Triệu Tử Tường đi tới, có chút tiếc nuối nói.

– Như vậy à!
Triệu Đan Thanh lập tức lộ ra vẻ mặt như đưa đám.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên Giang Tinh Thần cười, nói:

– Bất quá, Triệu Gia Dược Nghiệp nếu muốn từ trong chia một chén súp, cũng không phải không được!

– Hả? Nói gì? …
Triệu Đan Thanh cùng Triệu Tử Tường lập tức tinh thần tỉnh táo.

– Các người có thể làm ra một cái phân xưởng quân sự, chuyên môn sản xuất loại chi này cho quân đội! đồng thời ta sẽ một mực yêu cầu phải hợp tác với Triệu gia, tin rằng quân bộ không thể không đồng ý. Dù sao chính bọn họ sản xuất, đồng dạng cũng phải đối mặt với tình trạng nhiều người biết khó giữ bí mật, chi bằng giao cho xưởng chuyên môn sẽ dễ giữ bí mật hơn.

– Ha ha… Giang huynh đệ, ngươi thật là rất hứng thú…
Triệu Đan Thanh vỗ mạnh vai Giang Tinh Thần, cười ha hả.

. Nhưng mà, Giang Tinh Thần lại sầm nét mặt, lần nữa đổi giọng:
– Nhưng mà…

– Hả!

Triệu Đan Thanh thân mình nhoáng một cái, đưa tay bịt miệng Giang Tinh Thần, nói giọng căm hận:

– Huynh đệ nói kết quả cuối cùng cho ta biết là được, đừng nói tới nói lui như vậy, ta không chịu được đứng tim mất!

Giang Tinh Thần xoay người tránh thoát bàn tay hắn, cười hà hà, nói:

– Ta chỉ định nói cho huynh biết, chuyện xưởng này, ta muốn chiếm một nửa!

– Không thành vấn đề, cái này không thành vấn đề!

Triệu Đan Thanh rốt cục nhẹ thở ra, trên trán đều toát mồ hôi hột, ngay cả Triệu Tử Tường cũng bị Giang Tinh Thần không ngừng đổi giọng vừa rồi mặt tái xanh.

Hôm nay đi tới nơi này, bắt đầu từ Đường Sơ Tuyết nghi ngờ chất vấn, đến lúc Giang Tinh Thần lấy ra chi ruột dê khiến người ta không cách nào tin nổi, rồi đến vừa rồi Giang Tinh Thần nói chuyện không ngừng đổi giọng… đúng là làm cho tâm tình cha con Triệu gia trải qua nhiều lần chuyển biến quá nhanh.

Nhưng bất kể như thế nào, kết quả luôn là tốt, mà còn được một bữa thức ăn ngon.

Cha con Triệu gia rời đi, đột nhiên đại hán râu quai nón không biết từ nơi nào xông ra, lớn tiếng nói:

– Tiểu tử, đi theo ta!

Sau đó xoay người, đi thẳng ra đại sảnh.

Giang Tinh Thần sửng sốt, hơi chần chờ một chút, liền đi theo đại hán ra ngoài.

Một đường đi theo đại hán, không bao xa liền tới một tòa nhà rất lớn. Mà trên cổng tòa nhà này treo bốn chữ to Định Bắc Hầu Phủ, lần nữa làm cho Giang Tinh Thần sửng sốt.

“Ông ta dĩ nhiên là Định Bắc Hầu!” Giang Tinh Thần thật không nghĩ tới, người râu quai nón này lại là người chưởng quản toàn bộ Hồng Nguyên Thành, hắn từ đầu đến giờ cứ nghĩ đối phương cũng là người của quân đội.

– Thế nào, tiểu tử! Vào đi!
Trong ánh mắt Định Bắc Hầu lóe lên ý cười, có vẻ rất hài lòng với phản ứng của Giang Tinh Thần.

– À!
Giang Tinh Thần vội Vàng gật đầu, đi theo Định Bắc Hầu vào trong.

Giang Tinh Thần hoàn toàn không có quan sát cảnh vật bên trong Hầu phủ, chỉ cúi đầu một đường đi theo Định Bắc Hầu đi vào một gian phòng.

Ra hiệu cho Giang Tinh Thần ngồi xuống, ngay sau đó Định Bắc Hầu lộ vẻ nghiêm túc, hỏi thẳng vào vấn đề:

– Tiểu tử, ngươi nói thật cho ta biết, chỉ đặc chế cái gì kia, là thật có thể được bắp thịt hấp thu sao?

Giang Tinh Thần hít sâu một hơi, dùng giọng vô cùng khẳng định nói:
– Có thể!

Ánh mắt Định Bắc Hầu nhìn chằm chằm vào cặp mắt Giang Tinh Thần, sau khi nghe hắn nói ra câu trả lời khẳng định chắc chắn, trên mặt Định Bắc Hầu như trút được gánh nặng, cười ha hả nói:

– Tốt quá! Chỉ cần phương pháp này không có vấn đề, ta bảo đảm ngươi lấy được tước vị Nam tước tam đẳng!

– Cái gì?

Cặp mắt của Giang Tinh Thần lập tức tròn xoe, dường như không có nghe rõ câu nói của Định Bắc Hầu: rõ ràng mình chỉ là quý tộc cấp thấp nhất, làm sao có thể lập tức lấy được tước vị.

– Lúc trước ngươi đồng ý bán bí phương, dẫn tới Hồng Nguyên Thành phồn vinh, ta đã có thể thăng lên cho ngươi tới cấp Quân! Nếu như phương pháp khâu lại miệng vết thương này có thể mở rộng, chính là cống hiến cực lớn cho đế quốc, hoàn toàn có thể thăng lên hai cấp nữa!

Nói xong, còn sợ Giang Tinh Thần chưa hiểu, Định Bắc Hầu lại giải thích:

– Càn Khôn Đại Đế những năm này luôn khích lệ phát triển các ngành các nghề, cống hiến của ngươi lần này vừa lúc có thể có tác dụng làm gương mẫu. Đại Đế đã tự mình hạ lệnh, việc phong thưởng cho ngươi, đế quốc sẽ không can thiệp, ta hoàn toàn có thể thăng chức cho ngươi trực tiếp lên tới Nam tước tam đẳng!

Giang Tinh Thần mím môi một cái nuốt xuống nước miếng trong miệng, nghi hoặc nói:
– Nhưng lần này, ta chỉ là trợ giúp Triệu Gia Dược Nghiệp mà thôi!

“Khụ!”
Định Bắc Hầu tằng hắng một cái, may mà không có bị sặc nước bọt: “Tên tiểu tử khốn kiếp này, hóa ra vừa rồi ta nói cái gì hắn căn bản không để trong lòng.”

– Ngươi là trợ giúp Triệu Gia Dược Nghiệp thu được cung ứng của quân đoàn thứ bảy, nhưng phương pháp này. Triệu Tử Tường cũng không có tham lam, trực tiếp nói rõ là công lao của ngươi!

– Thì ra là thế!

Lúc này Giang Tinh Thần mới hiểu rõ, sau đó từ đáy lòng dâng lên một nỗi vui mừng, mặc dù hắn mím môi thật chặt, cũng khó che giấu nụ cười trên mặt.

Tuy rằng hắn vốn đã biết, làm ra cống hiến cho đế quốc và đại lĩnh chủ, là có thể tăng lên cấp bậc quý tộc. Nhưng đến bây giờ hắn mới hiểu được, bất kỳ một loại gì có tác dụng, đồng thời có thể mở rộng, đều có thể xem là cống hiến.

Vốn hắn đã đặt ra kế hoạch lâu dài, cũng không nghĩ tới một bước lên trời. Thật khó mà nghĩ tới, đột nhiên lại rớt xuống một cái bánh nhân đậu lớn như vậy: Tước vị Nam tước… khoảng cách trở về lãnh địa chỉ có một bước.

Định Bắc Hầu nhìn Giang Tinh Thần đang cố nén vui mừng, cũng khôi phục nụ cười trên mặt. Thật lâu, đợi cho hắn từ từ bình tĩnh, lúc này mới nói tiếp:

– Bất quá, việc thăng cấp cho ngươi phải tổ chức ở chỗ công khai!

– Dạ! Ta biết!

Giang Tinh Thần gật gật đầu, nói:

– Càn Khôn Đại Đế là muốn dùng ta làm gương, để khích lệ người khác!

“Tiểu tử này còn thật thông minh!” Định Bắc Hầu không khỏi nhiều thêm một phần thích thú Giang Tinh Thần, nói tiếp:

– Cho nên, ta quyết định mười ngày sau, trên buổi dự tuyển Biểu diễn ca múa tân xuân, sẽ cùng lúc công bố ngươi và các học viên Học Viện Đế Quốc thu được thân phận quý tộc!

– Cái này…
Giang Tinh Thần có chút suy nghĩ, nhíu nhíu mày.

– Không cần lo lắng, sẽ không nói ra nội dung cống hiến của ngươi!
Ngay lập tức Định Bắc Hầu nhìn ra hắn lo lắng điều gì.

– Vậy thì tốt!

Giang Tinh Thần toét miệng cười, đột nhiên nói:

– Hầu gia, ta còn có một thỉnh cầu, ngài có thể giúp ta được không?