Chương 25: Báo đáp

Tân Phong Lãnh Địa

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Tuyết cuối cùng nhỏ lại, gió cùng ngừng, trong sân, một đám đông không biết rét lạnh, lẳng lặng đứng đó, ánh mắt tụ tập vào cửa phòng đằng trước.

Lúc này thần sắc bọn họ thoáng nhẹ nhõm một chút, ngay khi Giang Tinh Thần sắp đút xong thịt Tuyết Trĩ, cha con Triệu gia cuối cũng cũng tới. Hiện tại, Triệu Tử Tường có danh xưng y sư Thánh Thủ đệ nhất Hồng Nguyên Thành, đang ở trong phòng điều trị cho Mị Nhi.

Phía trước đám người, Mạt Hồng Tiêm cùng Triệu Đan Thanh đứng ngang nhau, không thoải mái như những người khác, săc mặt Triệu Đan Thanh lại có phần nghiêm trọng.

– Mạt Hồng Tiêm, tốt nhất là cô đừng có hy vọng quá lớn, tiểu cô nương đó bệnh quá nặng, cha tôi cũng chưa chắc có thể cứu được nàng về!
Triệu Đan Thanh bỗng nói.

– Tường thúc được tôn xưng y Sư Thánh Thủ đệ nhất Hồng Nguyên Thành, nếu ngài ấy không được, chỉ sợ cũng không ai làm được!
Mạt Hồng Tiêm cười nhạt, có vẻ không quan tâm tới lời của Triệu Đan Thanh.

Triệu Đan Thanh trầm ngâm một lát, không để ý Mạt Hồng Tiêm chế giễu, chuyển lời:
– Lúc trước cô liên tục phát tới 2 phong thư, nói có thể giúp chúng ta giành được toàn bộ cung cấp cho quân đoàn thứ bảy, có phải là thật!

Mạt Hồng Tiêm cười nói:
– Tôi nói chuyện có bao giờ không giữa lời, các người yên tâm, trị khỏi tiểu cô nương đó, tôi liền thực hiện lời hứa!

Triệu Đan Thanh nhướng mày, có chút gấp gáp hỏi:
– Rốt cuộc cô có cách nào, có thể giúp chúng tôi đánh bại Hãng buôn Hằng Thông, có phải là có bí phương gì?

Mạt Hồng Tiêm không nói, đột nhiên nhấc tay trái, hai ngón tay khép lại thành kiếm, một luồng gió mạnh chỉ thẳng mi tâm Triệu Đan Thanh.

– Nè!
Triệu Đan Thanh cả kinh, cuống quít lui lại tránh né, tức giận hét:
– Mạt Hồng Tiêm, ngươi làm cái…

Nói nửa lời, Triệu Đan Thanh chợt biến sắc, từ giận dữ chuyển sang khiếp sợ, tròn mắt nói:
– Tay trái của cô, còn có thể phát lực?

Buổi sáng hắn tới lấy tiền, tận mắt nhìn thấy Mạt Hồng Tiêm bị Tuyết Trĩ biến dị làm bị thương, sau đó hắn cũng không để ý nhiều, cầm tiền liền vội rời đi. Bây giờ ngẫm lại, thương thế như vậy, coi như Mạt Hồng Tiêm là cảnh giới Nội Khí, coi như dùng thuốc trị thương cầm máu tốt nhất, không chờ 3 ngày thì đừng mong dùng sức được, nhưng giờ mới qua 1 ngày thôi.

Nhìn bộ dáng trợn mắt há mồm của Triệu Đan Thanh, Mạt Hồng Tiêm tràn đầy sảng khoái, mặt cười đắc ý.

– Nhìn thấy chưa, tôi nói giúp được cậu, vậy là sẽ giúp được cậu. Trở về ngừng cái thứ thuốc mới chế tạo gấp gáp kia được rồi chứ…

Mạt Hồng Tiêm đi lên vổ vai Triệu Đan Thanh, kêu bùm bùm, không biết dùng sức cỡ nào, mấy người Nhị ca đằng sau nghe mà ê hết cả răng.

– Hồng Tiêm tỷ, rốt cuộc là bí phương gì, có hiệu quả trị liệu đến thế này!

Triệu Đan Thanh căn bản không cảm thấy đau, hắn hoàn toàn bị phương pháp này thu hút. Dù biết cuối cùng Mạt Hồng Tiêm nhất định sẽ nói cho mình, nhưng lúc này rõ ràng là không chờ nổi, thậm chí còn cười nịnh nọt, thậm chí còn gọi Hồng Tiêm tỷ.

Mạt Hồng Tiêm bị Triệu Đan Thanh gọi mà rùng mình, nổi hết da gà, vội chà chà tay, thầm nghĩ:

“Đây là Triệu Đan Thanh hào khí tận trời, muốn tranh giành đoàn lính đánh thuê hạng nhất Hồng Nguyên Thành đây sao… Lần này binh đoàn thứ bảy lựa chọn cung cấp, lại khiến hắn thay đổi thành như vậy!”

Thở ra một hơi, Mạt Hồng Tiêm nghiêm nghị trở lại, nghiêm túc nói:
– Phương pháp này, tuyệt đối có thể để Triệu Gia Dược Nghiệp các ngươi được thỏa nguyện, nhưng mà…

Mạt Hồng Tiêm chưa nói hết, cửa phòng mở ra, Triệu Tử Tường vẻ mặt mỏi mệt đi ra, bước đi cũng lảo đảo.

– Phụ thân!

Triệu Đan Thanh nhìn trạng thái Triệu Tử Tường như vậy, không khỏi hết sức kinh ngạc. Phụ thân là Tử tước, còn là cao thủ cảnh giới Ngưng Khí, khám bệnh cho người ta mà lại mỏi mệt đến vậy.

– Sao lại thế này?
Chạy lên, Triệu Đan Thanh vội hỏi.

– Ta vận dụng 36 Tục Mệnh Châm, coi như giữ được tính mạng của cô ta! Nhưng mà một đoận thời gian rất dài sau này, cô nương đó sẽ không xa rời dược liệu chứa đựng Nguyên Khí!
Triệu Tử Tường nói.

– Tường thúc! Ngài nói là…
Mạt Hông Tiêm nhíu mày, nhỏ giọng nói.

– Thân thể con bé quá nhiều bệnh ngầm, thân thể hết sức suy yếu, nhất định phải dùng dược liệu chứa đựng Nguyên Khí điều dưỡng lâu dài, bằng không bệnh ngầm sẽ còn bùng nổ. Hồng Tiêm, ta chỉ có thể làm được đến thế!
Triệu Tử Tường thở dài một tiếng.

Trong sân liền yên ắng, thuốc chứa đựng Nguyên Khí bán ra toàn là chục triệu hoàng tinh tệ, điều dưỡng lâu dài, chẳng phải nói Mị Nhi biến thành cái hố không đáy. Coi như Giang Tinh Thần có thể tạm thời kiếm được một số, chỉ sợ cũng không đủ lấp vào.

Im lặng một hồi, Mạt Hồng Tiêm nói:
– Tường thúc, cám ơn ngài giúp đỡ, chúng ta về phòng nói chuyện, bàn việc cung cấp cho quân đoàn thứ bảy!

– Được rồi!
Triệu Tử Tường liền lên tinh thần, lưng cũng thẳng lại, chân cũng có sức, bàn chân vững chắc, đi theo Mạt Hông Tiêm vào một phòng khác.

Một lát sau, trong sân truyền tới tiếng kinh hô của hai cha con:
– Cái gì còn có thể xử lý vết thương như vậy… Yêu cầu gì… Được, chúng ta đồng ý…

Lúc này trong phòng khác, Giang Tinh Thần nghiêng người dựa vào giường, Mị Nhi không nguy tới tính mạng, thần kinh căng thẳng cả đêm của hắn mới thả lỏng, liền thấy cả người suy yếu.

Nhưng mà, tâm tình của hắn lại tốt hơn, tuy rằng Triệu Tử Tường nói, Mị Nhi cần dùng thuốc chứa Nguyên Khí để điều dưỡng thân thể, tiêu tốn rất lớn, nhưng hắn không lo, bản thân mình có cách kiếm tiền!

Đã xác định được tác dụng của Cảm Mẫn Trận, ngoài giỏi né tránh, hai tay linh hoạt có thể chế tạo ra vật dụng đơn giản, khâu lại vết thương… Hiện tại trận pháp đã lan ra tới chân, hai tay càng thêm linh hoạt, tùy tiện làm ra thứ gì, cũng có thể bán được tiền.

Nhìn Mị Nhi đã ngủ say trên giường, Giang Tinh Thần kéo lại góc chăn cho nàng, trong đầu không khỏi nhớ lại những gì trải qua đêm nay. Vừa oán giận, trong lòng lại thấu hiểu chưa từng có. Nếu hắn có đủ thân phận, địa vị, quyền lực, những y sư hiệu thuốc lớn đó làm sao dám chặn hắn ngoài cửa!

“Thân phận, địa vị, lãnh địa, tiền tài…”

Giang Tinh Thần nheo mắt, đi đến thế giới này vài ngày, hắn chỉ muốn thay đổi sinh hoạt hiện tại. Cho đến lúc này, hắn mới có mục tiêu cùng phương hướng rõ ràng. Ở trên thế giới này, hắn có được kiến thức uyên bác vượt xa sức sản xuất hiện tại, huống gì còn có sương mù trong đầu, hắn có thực lực này.

Bộp bộp!
Tiếng gõ cửa nhè nhẹ cắt ngang suy nghĩ của Giang Tinh Thần, Mạt Hồng Tiêm cùng Uyển Nhu đi vào.

– Mạt đoàn trưởng, Uyển Nhu tiểu thư…
Giang Tinh Thân vội đứng lên.

– Nếu ngươi nói cám ơn, vậy đã không xem chúng ta là bạn bè!
Mạt Hông Tiêm phất tay, cười nói cắt lời hắn, sau đó dùng sức vỗ vai hắn:
– Không phải lúc trước tiểu tử ngươi đã nói, đây là chuyện bạn bè phải làm hay sao!

Giang Tinh Thần vốn muốn tránh ra, nhưng cuối cùng không động đậy, để Mạt Hồng Tiêm vỗ thẳng hai cái, đau đến nhe răng.

– Thật ra, đêm nay cũng không phải chúng ta muốn giúp cậu, chủ yếu là chính cậu! Triệu Gia Dược Nghiệp muốn cạnh tranh cung cấp thuốc chữa thương cầm máu cho quân đoàn thứ bảy, hiện giờ chỉ có cậu mới giúp được họ… Cho nên ta mới có thể gọi được cha con Triệu Đan Thanh đến đây!

Mạt Hồng Tiêm nói.

– Tôi có thể giúp được họ…
Giang Tinh Thần hơi suy nghĩ, lập tức hiểu ra, cầm máu trị thương, vậy nhất định là nói chuyện khâu vết thương.

– Được! Bọn họ cứu Mị Nhi, tôi sẽ giúp họ, đến lúc đó tôi sẽ đưa phương pháp cùng những điều cần chú ý, tận tay dạy bọn họ!
Giang Tinh Thần nói.

– Bây giờ dạy, chỉ sợ không kịp rồi, còn 3 ngày nữa là người quân đoàn thứ bảy sẽ tới nghiệm thu phán xét!
Uyển Nhu nói.

Trầm ngâm một lát, Giang Tinh Thần nói:
– Vậy tôi dùng thân phận Triệu Gia Dược Nghiệp, tự mình đi một chuyến!

– Nhưng cậu có chứng sợ máu!
Uyển Nhu nhíu mày.

– Không sao. tội nhịn được, làm mẫu mà thôi
! Giang Tinh Thần nói.

Im lặng một lát, Mạt Hồng Tiêm lại nói:
– Còn có chuyện, 2 cái bí phương của chúng ta, đã bị người ta chú ý, chúng ta có nên…

Nghe Mạt Hồng Tiêm nói tới, sắc mặt Giang Tinh Thần lại trầm xuống, hắn đã sớm biết ngày này sẽ đến, chỉ là không ngờ tới nhanh như thế.

Nhưng mà, khi nghe hai người nói sẽ giúp hắn tranh thủ tăng lên cấp bậc quý tộc, tâm tình áp lực mới nảy sinh liền biến mất. Cấp bậc quý tộc, đây là thứ mà hiện tại hắn cần nhất, hắn nhất định phải giành lại lãnh địa, không chỉ là vì Mị Nhi! Còn là vì bản thân. Ở trên lãnh địa của mình, hắn mới không bị trói buộc, nó không thể dùng tiền để mua được.

Lúc này, trong đầu hắn mơ hồ nắm được, phải làm sao mới coi như làm ra cống hiên cho đại lĩnh chủ hay Đê quốc!

– Ý tưởng của chúng ta là, đem hai loại bí phương, cộng với cách làm Tuyết Trĩ ăn mày hôm nay, cùng nhau bán ra! Dù sao phương pháp này, thích hợp dùng cho tất cả loại chim!

Giang Tinh Thần ngẫm nghĩ, lắc đầu:
– Như vậy không tốt! Chúng ta có thể bán ra 2 loại bí phương trước, qua một thời gian, đẩy ra cách làm gà ăn mày, không đúng. Tuyết Trĩ ăn mày!

Thế giới này còn chưa thuần hóa dã thú hoàn thiện, ngoài ngựa, heo, còn một loài tương tự với dê, gà vịt ngỗng chó trâu đều không có! Ban ngày suýt nữa hắn nói lỡ miệng.

– Tại sao? Đưa ra trễ có lợi gì?
Mạt Hồng Tiêm không hiểu.

– Ha ha!

Giang Tinh Thần cười, nói:

– Như vậy có thể giữ vững địa vị dẫn trước của ẩm thực Hồng Nguyên Thành, những người khác muốn ăn thứ mới, chỉ có thể đến chỗ này…

– Nếu những quý tộc lãnh địa lớn lại tới mua. Vậy làm sao?

– Vậy thì bán cho bọn họ! Sau đó ta lại đưa ra món mới… Nếu bọn họ muốn làm phụ trợ cho chúng ta, vậy cứ cho bọn họ làm, thế mới thể hiện ra ưu thế của Hồng Nguyên Thành… Ngoài ra, như vậy sẽ không làm ta quá nổi bật! Sau này trực tiếp giao cho Phú Vinh Trai cùng Thúy Viên Lâu là được!

Nghe những lời này, Mạt Hồng Tiêm cùng Uyển Nhu đều sáng mắt lên, thậm chí các nàng có thể tưởng tượng được, Định Bắc Hầu nghe được ý tưởng này sẽ lớn tiếng cười to.

Hai nàng nhìn lại Giang Tinh Thần, chỉ thấy tuy rằng ánh mắt hắn vẫn ngập tơ máu, nhưng cả người tỏa ra tự tin mãnh liệt. So với trước, tinh khí thần như tăng vọt cả đoạn.

– Được! Cứ làm theo ngươi nói…
Mạt Hồng Tiêm cười ha hả, lại dùng sức vỗ vai Giang Tinh Thần:
– Tiêu tử, tôi phát hiện cậu thật là ngày càng thú vị!

Trải qua mấy lần, các nàng đã hiểu được, khẳng định Giang Tinh Thần còn có bí phương, nhưng đối phương không cố kỵ nói ra trước mặt các nàng, chuyện này cũng không dễ dàng. Nếu không phải thật coi các nàng là bạn bè đáng tin cậy, thường thì ai lại làm thế.

Cho nên, chẳng những Mạt Hồng Tiêm rất cao hứng, ngay cả Uyển Nhu cũng ngoài dự tính vỗ đâu Giang Tinh Thần:
– Tiểu đệ đệ, nói hay lắm, tỷ tỷ rất thích!

Giang Tinh Thần đầu đầy chỉ đen, thế mới nhớ, mình chỉ là thiếu niên 16 tuổi. Nhưng mà danh hiệu “tiểu đệ đệ” này, thật là hơi… Mà ánh mắt giết người của Mạt Hồng Tiêm, cũng làm sau lưng hắn phát lạnh, trong lòng lại xác nhận lần nữa, hai cô nàng này tuyệt đối có vấn đề.

– Khụ!

Né tay Uyển Nhu, Giang Tinh Thần ho khan một tiếng, thần sắc nghiêm túc, hỏi:

– Nếu như tôi muốn trở về lãnh địa của mình, có thể nào được không?