Chương 666: Ma Tu Xâm Lấn (Thượng)

Tiên Tuyệt

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Một tràng cười điên cuồng vang lên, trong thông đạo không gian mà mọi người tiến vào chợt bạo phát một tràng cười điên cuồng. Thần kiếm Thiên Tĩnh của Vũ La vừa khéo điểm tới.

Bùng…

Một tiếng va chạm trầm đục vang lên, vốn cửa vào thông đạo xuất hiện một cỗ hào quang màu vàng dày đặc, lúc này bị thần kiếm Thiên Tinh đâm trúng nhất thời nổ tung thành ánh sáng vàng đầy trời, giống như pháo hoa, vô cùng đẹp mắt.

Tiếng cười điên cuồng lúc đầu hóa thành tiếng gầm giận dữ:

– Đám lỏi con Trung Châu này, đây là đạo đãi khách của các ngươi đó sao!

Một cỗ ma khí mênh mông bạo phát, nháy mắt đã lan tràn khắp cả quảng trường.

Vũ La chỉ cười dài, thu hồi thần kiếm Thiên Tinh.

Đạo ma khí kia mới vừa bạo phát, trong hư không tối tăm vô tận xung quanh thình lình hiện ra từng đạo tinh quang màu lam rực rỡ, từ bốn phương tám hướng đồng loạt ép xuống cỗ ma khí kia.

Đây là lực lượng hùng mạnh tới mức đáng sợ của Tiên mộ, ngay cả Vũ La cũng không dám đối chọi trực tiếp.

A… Người nọ hét thảm một tiếng, ma khí tan tành, chỉ trong thoáng chốc đã bị hư không xung quanh nuốt chững sạch sẽ.

Ở lối vào thông đạo có một lão nhân cao to chui ra ngoài, toàn thân cao thấp máu chảy đâm đìa, giống như mới vừa từ trong ao máu chui lên.

Vũ La ung dung nói:

– Nơi này chính là Tiên mộ, ngươi dám phóng xuất ma khí bừa bãi như vậy, đây không phải là muốn chết sao? Không sai, ta chính là cố ý đánh một đòn phủ đầu, cố ý chọc tức ngươi, ngươi làm gì được ta?

– Ma khí!

– Nam Hoang Ma đạo!

Bọn Hiên Viên Vấn Kính giật mình kinh hãi, thân hình Cốc Mục Thanh nhẹ nhàng như chiếc lá, phất phơ bay tới đứng sát cạnh Vũ La.

Sau lão nhân kia, trong thông đạo lục tục xuất hiện mười mấy người, ai nấy toàn thân đầy ma khí, toàn là phe Ma đạo Nam Hoang. Tên ma đầu vào trước tiên lấy linh đan trong người ra uống vào, nhanh chóng chuyển biến tốt đẹp, tung mình nhảy lên, chỉ vào Vũ La mắng to:

– Tiểu tử khốn kiếp này, dám chơi tổ gia gia ngươi…

Sắc mặt Vũ La chợt lạnh, người nọ chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, những tiếng bốp bốp vang lên giòn giã, bị đánh cho mười mấy cái tát. Mãi đến khi răng lão vỡ nát, mũi bị gãy, khóe mắt rách toác, gương mặt đầm đìa máu tươi.

Đám Ma tu giật mình kinh hãi, một lão nhân trong đó chậm rãi thở ra một hơi thật dài, nhìn Vũ La hỏi:

– Vũ La ư?

– Chính thị!

– Lão tử liều mạng với ngươi…

Lão nhân gương mặt đầy máu lại điên cuồng thét lên, muốn xông lên lần nữa, nhưng bị lão nhân vừa lên tiếng nói kéo lại, lão chợt trở nên ngoan ngoãn, lui về phía sau.

Cũng không phải lão nhân này thật sự đức cao vọng trọng, mà bởi vì lão nhân kia thức thời.

Ớ Nam Hoang, không có chuyện đức cao vọng trọng gì cả. Đám Ma tu đèn nhà ai nấy sáng, Vũ La đánh lão trước mặt đông người, thể diện không còn, tự nhiên phải xông lên gào thét ra vẻ như muốn liều mạng. Nhưng bản thân lão cũng biết rõ lên cũng là đi chịu chết, hiện tại có người khuyên giải, tự nhiên vội vàng mượn thang hạ đài.

Thần sắc lão nhân kia tỏ ra nghiêm nghị, ôm quyền thi lễ với Vũ La:

– Lão phu Thương Hoàng sơn Lý Kinh Thương.

Sắc mặt Cốc Mục Thanh chợt biến:

– Thương Hoàng sơn chủ Lý Kình Thương ư?

Nàng hỏi Lý Kình Thương, nhưng ánh mắt lại nhìn sang Vũ La, Vũ La nhè nhẹ gật đầu.

– Chính là lão phu.

Giọng lão nhân không mềm không cứng:

– Cốc thần bộ mấy lần xâm nhập Nam Hoang, ngay cả người Thương Hoàng sơn ta cũng bị nàng bắt đi một người. Phần ân tình này, trên dưới Thương Hoàng sơn ta khắc cốt ghi tâm.

Lão lại chuyển đề tài:

– Bất quá hôm nay chúng ta đến đây cũng không vì báo thù, mà là vì Tiên mộ Hoài Sơn

Đi vào nơi này, đám Ma tu kẻ có cảnh giới thấp nhất cũng đã là Đại Năng. Mặc dù nhân sĩ phe Chính đạo tụ tập bên bờ Hoài Sơn hà đông đúc, nhưng cao thủ chân chính đều đã tiến vào trong Tiên mộ.

Chu Hoành dẫn quân gác cửa vào, cũng đã hết lòng hết sức. Nhưng đám người này tập kích bất ngờ, cá nhận bọn chúng có thực lực hùng mạnh, lại là thống nhất hành động, ngoài ra Ma tu có rất nhiều thủ đoạn huyền bí khôn lường, Chu Hoành bị bọn chúng đánh cho trở tay không kịp, bị chúng dễ dàng chiếm lấy chiếc cầu xích sắt.

Vũ La cũng không vội vàng tỏ thái độ, chẳng qua chỉ là nhìn Lý Kình Thương.

Lão chậm rãi nói:

– Chúng ta tới đây là muốn hợp tác, sau khi mở ra Tiên mộ Hoài Sơn hà, ích lợi chia đều mỗi bên một nửa.

Thật ra Nam Hoang vốn chia năm xẻ bảy, cũng chính vì vậy mới có thể liên tiếp xuất hiện Nam Hoang Đế Quân.

Ma tu đèn nhà ai nấy sáng, không quan tâm ai làm Đế Quân. Có một Đế Quân trở thành mục tiêu công kích của phe Chính đạo, bọn chúng còn cao hứng không kịp nữa là.

Mà trên thực tế ở Nam Hoang có không ít thế lực không chịu nghe theo mệnh lệnh của Nam Hoang Đế Quân. Nếu phe Chính đạo đánh vào Nam Hoang thật sự hùng mạnh, chỉ bằng vào Đế Quân không cách nào ngăn cản, lúc ấy bọn chúng mới chịu theo Đế Quân xuất chinh. Nhưng nếu hy vọng trong lúc bình thường bọn chúng ngoan ngoãn nghe lệnh, vậy không thể nào.

Tiền kiếp Vũ La là Nam Hoang Đế Quân, trên thực tế bá đạo có thừa, quyền mưu chưa đủ. Hắn chỉ chú trọng gia tặng thực lực cá nhân, chứ không chú trọng tới việc khống chế Nam Hoang, bằng không cuối cùng cũng sẽ không xảy ra chuyện Quỷ Lệ Danh cấu kết Tống Kiếm Mi làm phản, có rất nhiều người đi theo bọn chúng như vậy.

Đến thời Quỷ Lệ Danh, y là dựa vào âm mưu thủ đoạn mà leo lên địa vị Nam Hoang Đế Quân, cũng có lòng chỉnh hợp thế lực khắp Nam Hoang. Đáng tiếc thực lực cá nhân y còn kém, có lòng mà lực không đủ, cuối cùng bị Vũ La giết chết, cũng không có mấy người chạy tới giúp đỡ.

Thương Hoàng sơn là một trong những thế lực không bị Đế Quân khống chế, hơn nữa còn là thế lực hùng mạnh nhất trong những thế lực này.

Nếu xét về bối phận, Thương Hoàng sơn Lý Kình Thương cao hơn Vũ La hai bậc. Thương Hoàng sơn đứng vững ở Nam Hoang đã sáu trăm năm, Lý Kình Thương cũng là một trong mấy lão ma đầu hùng mạnh nhất Nam Hoang.

Cho dù là tiền kiếp, Vũ La cũng không nắm chắc mình có thể thắng chắc Lý Kình Thương.

– Hợp tác ư?

Vũ La khẽ nhướng mày:

– Vì sao ta phải hợp tác với các ngươi?

Lý Kình Thương thản nhiên nói:

– Ta biết một chút tình huống Tiên mộ Hoài Sơn hà.

Bọn Xiêm trưởng lão nhất thời có vẻ háo hức, cơ hội giao tiếp của Vũ La với Ma tu nhiều hơn bọn họ rất nhiều, cũng tỏ ra không động tâm chút nào mà hỏi thẳng:

– Tại sao ta phải tin lão?

Lần này Lý Kình Thương quả thật cùng đã có chuẩn bị, tiện tay ném cho Vũ La một chiếc ngọc giản.

Vũ La vừa sờ vào ngọc giản, lập tức biết rõ nội dung bên trong.

Trong ngọc giản này khắc một bản đồ, mặc dù chỉ là một phần rất nhỏ nhưng cũng có thể nhìn ra được, đây chính là bản đồ nửa phần trước của Tiên mộ này.

Chỗ có thể nhìn ra bản đồ này không phải là giả, chính là ở vị trí Long Não Thạch Kiều có đánh dấu hai chấm đỏ.

Lúc Vũ La đánh bại hai con rối, bọn Lý Kình Thương còn chưa tiến vào, hiển nhiên bản đồ này không phải là do lão âm thầm vẽ ra sau khi tiến vào.

Vũ La ném trả ngọc giản lại cho Lý Kình Thương, lại nghe lão nói:

– Bản đồ hoàn chỉnh trong tay ta có đánh đấu những vị trí mấu chốt, có thể giúp cho chúng ta tránh được khu vực nguy hiểm nhất. Sao hả, có dám liên thủ với chúng ta không?

Phía sau có Ma tu không chịu tịch mịch bèn lên tiếng nói:

– Cho dù các ngươi không chịu liên thủ, chúng ta đông người như vậy cùng xông vào, chỉ bằng vào các ngươi có thể ngăn cản được sao?

Vũ La cười lạnh:

– Ngươi có thể thử xem…

Xiêm trưởng lão lặng lẽ không tiếng động xuất hiện bên cạnh Vũ La. Lão không nói gì, không làm gì, vẫn với bộ dạng tiều tụy như sắp chết, nhưng sự xuất hiện của lão lại làm cho Lý Kình Thương giật mình kinh hãi.

Đám Ma tu phía sau tu vi còn kém, không nhìn ra được chỗ bất phàm của Xiêm trưởng lão, tỏ ra không phục vẫn định nói tiếp, nhưng bị Lý Kình Thương lớn tiếng quát bảo ngưng lại:

– Câm miệng!