Chương 860: Cửu Long Thôn Nhật

Tiên Tuyệt

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Lúc này ở trong mắt của Vũ La, trong một mảnh thế giới này không còn là một mảnh màu xám nữa mà là một đám linh quang đủ các loại màu sắc ngưng tụ, mà trong những linh quang này bộ phận trung tâm nhất chính là một luồng lớn nhất, luồng linh quang màu vàng nhạt này còn lớn hơn rất nhiều so với tất cả linh quang xung quanh cộng lại.

Vũ La đã hiểu được, nơi này không chỉ là nơi chôn xương của Thái cổ Ma Long, mà còn là nơi chôn xương của rất nhiều cường giả đỉnh cấp của Nguyên Hội vũ trụ trước. Chấp niệm ở nơi này cũng không chỉ là của Thái cổ Ma Long, mà còn có của những cường giả tuyệt thế này.

Nguyên Hội vũ trụ trước, Thái cổ Ma Long cao cao tại thượng. Thế nhưng vũ trụ kia cũng là cường giả như rừng, có thể chạy đến Thái Cố Hà Đồ đại lục toàn là những cường giả đỉnh cấp nhất của vũ trụ kia, mặc dù bọn họ đã chết trong tay của Thái cố Ma Long, nhưng chấp niệm của bọn họ vẫn không tiêu tan.

Sau khi trải qua vũ trụ hủy diệt, những chấp niệm này và Thái cổ Ma Long đã xuyên qua thời không, tiếp tục lưu lại ở trong Nguyên Hội vũ trụ này.

Mà khi Vũ La hiểu được điều này, đột nhiên đã hiểu được tất cả.

Nơi chôn xương của vô số cường giả.

Hắn cảm thấy quen thuộc chính là địa điểm như vậy. Ở Nam Hoang của Ngũ Phương Giới cũng có một địa phương như vậy, ít người lui tới, hoặc có thể nói chỉ có Vũ La là một người duy nhất đi qua, chẳng qua thời gian đó hắn còn gọi là Thôi Xán, hắn còn là tiểu tu sĩ không tiếng tăm gì. Ở địa phương kia, hắn đã phát hiện một vật thay đổi cuộc đời hắn: Hạn Bạt Huyết Phần!

Hạn Bạt Huyết Phần chính là sinh ra từ nơi đó, mà cảm giác của nơi đó quá giống nơi này.

Chẳng qua đẳng cấp của nơi này cao hơn quá nhiều so với nơi đó.

Mà khi Vũ La hiểu được những điều này, hắn cũng đã hiểu được huyền cơ trong Hạn Bạt Huyết Phần. Vũ La đã lộ ra một nụ cười của lão bằng hữu gặp lại, nụ cười kia giống như đã dung nhập vào trong nhân thế ngọt bùi đắng cay, dung nhập vào toàn bộ giang hồ!

– Hạn Bạt Huyết Phần, ra đi.

Một tiếng thản nhiên, Thiên Hạ Đệ Nhất Hung Phù liền vô thanh vô tức xuất hiện ở trước người hắn.

Trong toàn bộ không gian, linh quang đủ màu sắc kia, chấp niệm vô cùng vô tận kia, tàn thức đã xuyên qua vũ trụ hồng hoang kia, bay lượn lên giống như lãng tử hồi hương chim mới về rừng. Vũ La thông qua Hạn Bạt Huyết Phần nhìn thấy chính là một phần mệt mỏi, sự mệt mỏi của hàng tỷ năm chấp nhất.

Hạn Bạt Huyết Phần chậm rãi chìm vào trong chấp niệm giống như sơn hải kia, quang mang đủ màu bao bọc lấy nó, giống như thai nhi trong cơ thể người mẹ, an nhàn thoải mái.

Cũng không biết đã qua bao lâu, tất cả chấp niệm xung quanh, bao gồm cả chấp niệm của luồng linh quang màu vàng nhạt Thái cổ Ma Long lớn nhất kia, cũng đã dung nhập vào trong Hạn Bạt Huyết Phần.

Chấp niệm này tất cả đều là do tinh huyết của các vị cường giả tuyệt đỉnh đúc thành, ở trong rất nhiều chấp niệm này, ở một địa phương có hoàn cảnh cực kỳ giống với cố hương nơi nó sinh ra, Hạn Bạt Huyết Phần dục huyết trùng sinh (tắm máu sống lại)!

Vũ La cảm động chấn động linh hồn, khi Hạn Bạt Huyết Phần được chấp niệm vô cùng vô tận kia bao bọc lại, hắn đã biết tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì, hắn nhắm hai mắt lại.

Hạn Bạt Huyết Phần lại lần nữa bay lên, lại lấy được kiếp sống mới. Vũ La không mở mắt, nhưng hai hàng lệ nóng theo gương mặt chảy xuống.

Thành cũng nhờ nó, bại cũng vì nó, cuộc đời của Vũ La thay đổi rất nhanh đều có quan hệ mật thiết với đạo Thiên Hạ Đệ Nhất Hung Phù này. Hôm nay Hạn Bạt Huyết Phần trùng sinh, cuối cũng làm cho Vũ La cảm giác được cuộc đời của mình đã được viên mãn.

Tất cả chấp niệm vừa đi, trong mảnh Tinh Vực hỗn độn kia cũng không có nhiều khí hung sát như vậy nữa, Vũ La phóng nguyên hồn ra, rất nhanh đã tìm được hài cốt của Thái cổ Ma Long thích hợp.

Ba con Linh Long cùng ra, thuận lợi tìm được những bộ phận này.

Phân biệt là một trảo, một sừng, một đan, một lân, một gân, một cốt.

Bản thân Thái cổ Ma Long đã trải qua vũ trụ hủy diệt, lại trải qua hàng tỷ năm ở vũ trụ này, bộ phận có thể tàn lưu lại đều là bộ phận tinh hoa nhất của thân thể. Vũ La tu luyện một mạch lưu loát, Cửu Long cùng xuất hiện!

Ưng Lăng tinh chính là chủ tinh của Thiên Ưng Ma Vực, nơi này cũng là đạo phòng tuyến cuối cùng của Long Ưng Ma Tôn chống lại Tả Sư Dạ Vũ. Nói là đạo phòng tuyến cuối cùng còn có chút không chính xác, nói chuẩn xác hẳn là một cứ điểm cuối cùng.

Bởi vì toàn bộ Thiên Ưng Ma Vực đã chỉ còn lại Ưng Lăng tinh này còn khống chế ở trong tay của Long Ưng Ma Tôn, quân đội trong tay hắn cũng đã tổn hại trong chiến đấu vượt quá chín phần.Ai cũng có thể nhìn ra, chỉ dựa vào bản thân, bất kể thế nào Long Ưng Ma Tôn cũng không chống đỡ được.

Ai cũng có thể nhìn ra, Long Ưng Ma Tôn sẽ không chỉ dựa vào bản thân. Hắn dám đơn độc phòng thủ Ưng Lăng tinh, chính là bởi vì Tiên Long nhất tộc có thể mở hư không tiếp dẫn điểm đến đây tiếp viện bất cứ lúc nào.

Mà Tả Sư Dạ Vũ từng bước siết chặt, một mực giết đến Ưng Lăng tinh, trên thực tế đã là đang xác định rõ tuyên chiến với Ngao Tốn.

Đây cũng không phải biểu hiện mười phần tự tin của Tả Sư Dạ Vũ, vừa vặn ngược lại, là bởi vì trong lòng nàng mười phần không nắm chắc, không muốn quyết chiến một trận với Ngao Tốn vào lúc này, mới làm ra tư thế cường ngạnh.

Binh lâm thành hạ, trong Ưng Lăng tinh, Long Ưng Ma Tôn lại không có dáng vẻ của quân chủ mất nước, ngược lại vẫn ung dung như thường. Những Tinh Vực bị Tả Sư Dạ Vũ chiếm cứ kia, hắn sẽ lấy lại rất nhanh.

Long Ưng Ma Tôn gần đây nhường lại cả tẩm cung của mình, chẳng qua người khác cũng không biết mà thôi.

Sau khi tuần tra qua loa, Long Ưng Ma Tôn lập tức trở về hoàng cung của mình, đi thẳng vào trong tẩm cung, đã tới trước cửa lại không dám đi vào, khom người cúi đầu:

– Đại nhân, ta đã trở về.

Một thanh âm thản nhiên truyền tới:

– Vào đi.

Long Ưng Ma Tôn đáp lại một tiếng rồi tiến vào, một người ngồi trên ngai vàng trong tẩm cung, một thân y phục màu xanh nhạt, dáng người không cao không thấp không béo không gầy, có vẻ có chút quá cân xứng.

Long Ưng Ma Tôn tiến lên bái kiến, bẩm báo:

– Đại nhân, Tả Sư Dạ Vũ đã đến tiền tuyến, phỏng chừng mai kia sẽ tự mình đôn đốc phát động tổng tiến công, chính là thời cơ tốt của ngài, nhất cử đánh chết lập uy Tiên giới.

Không ai có thể nghĩ đến, tộc trưởng Ngao Tốn của Tiên Long nhất tộc đã sớm ẩn thân trên Ưng Lăng tinh, là vì đánh một trận với Tả Sư Dạ Vũ.

Bất kể thái độ của Tả Sư Dạ Vũ như thế nào, Ngao Tốn tâm chí kiên định, một trận chiến này không thể lảng tránh.

Từ trên Ưng Lăng tinh nhìn ra Tinh Hải, người bình thường chỉ có thể nhìn thấy bầu trời đầy sao. Thế nhưng những Tiên Nhân dưới trướng của Long Ưng Ma Tôn đều có thể nhìn thấy trong đó là một mảnh quân địch rậm rạp.

Các chiến sĩ dưới trướng của Tả Sư Dạ Vũ ngay ngắn có thứ tự, từng tòa doanh trướng đóng ở trong Tinh Hải, bao vây Ưng Lăng tinh, cũng bảo vệ xung quanh đại trướng trung quân.

Tả Sư Dạ Vũ mặc một thân áo giáp màu vàng nhạt, bảo vệ đại bộ phận thân thể. Trên áo giáp thỉnh thoảng có từng đạo linh văn phiêu tán ra, hóa thành một mảnh kim quang vỡ vụn, tản vào trong không khí, biểu hiện sự bất phàm của bộ áo giáp này.

Tả Sư Dạ Vũ chắp tay ngưng mắt nhìn, ở phía trước của nàng là Ưng Lăng tinh giống một cái đinh đóng ở giữa Tinh Hải, ngăn cản lối đi của đại quân.

Rốt cục Tả Sư Dạ Vũ đã đưa ra một quyết định gian nan:

– Hạ lệnh, tổng tiến công!

Khi nàng hạ lệnh mười tám đại Ma Tướng sớm có chuẩn bị, mọi người không nói lời nào phủ phục lui ra, trong khoảnh khắc đó, từng đội nhân mã lặng yên không một tiếng động, lại mang theo khí thế thái sơn áp đỉnh nghiền ép về phía Ưng Lăng tinh.

Các Ma Tướng dưới trướng đều hiểu được, Ngao Tốn đã là địch nhân của Tả Sư Dạ Vũ, trong trận chiến này, quá nửa Ngao Tốn sẽ xuất hiện, chân chính quyết định thành bại của lần chinh phạt này, không phải hơn mười vạn Ma quân dưới trướng, mà ở Ngọc Sát Ma Tôn Tả Sư Dạ Vũ tối cao.

Tả Sư Dạ Vũ hít một hơi thật sâu, trong mắt tinh quang kim sắc vô tận phun ra, nhuệ khí bức người.- Bắt đầu rồi sao?

Ngao Tốn tự hỏi. So với Tả Sư Dạ Vũ như lâm đại địch, Ngao Tốn có vẻ ung dung tự tại. Mấy lần thăm dò gián tiếp trước kia của hai bên đã hiểu rõ thực lực hiện tại của bên kia. Ngao Tốn có mười phần nắm chắc lần này hoàn toàn đánh chết Tả Sư Dạ Vũ.

Long Ưng Ma Tôn đã đi trước chỉ huy tác chiến, trong tẩm cung lớn như vậy chỉ còn lại một mình Ngao Tốn. Hắn lẩm bẩm một phen, hai tay vỗ đùi của mình một cái, chậm rãi đứng lên.

Thế nhưng một cỗ khí thế hùng mạnh giáng xuống không chút dấu hiệu, không ngờ lại mạnh mẽ ép hắn trở lại.

Ngao Tốn thất kinh, hoảng sợ đầu, chỉ thấy trên đỉnh tẩm cung cao cao, chậm rãi mở ra một hư không tiếp dẫn điểm.

Ngao Tốn hoảng sợ hét lớn:

– Ngươi điên rồi, nơi này là trên tinh cầu, ngươi mở hư không tiếp dẫn điểm ở nơi này sẽ khiến cho không gian hỗn loạn, nói không chừng sẽ dẫn phát một Hắc Minh Tinh Nhãn!

Hư không tiếp dẫn điểm lại cực kỳ nhỏ, vừa vặn vừa một người đi ra.

Vũ La nghe được lời nói của Ngao Tốn, sau khi đi ra khẽ mỉm cười, đơn giản nói:

– Không phải không có chuyện gì sao?

Dưới lực khống chế tuyệt cường của hắn, hư không tiếp dẫn điểm kia sau khi hắn đi ra đã khép kín lại, không gian xung quanh cực kỳ vững chắc, cũng không có phát sinh bất cứ loại chuyện không gian tan vỡ gì.

Sắc mặt của Ngao Tốn cực kỳ khó coi, người vừa mới tới này, chỉ bằng khí thế đã áp đảo mình. Mặc dù mình không chút phòng bị, thế nhưng cũng có thể nhìn ra được, lực lượng của người này chí ít cũng không dưới mình.

Mà hiện tại, hắn lại nhìn thấy Vũ La khống chế một hư không tiếp dẫn điểm chính xác như vậy, lại càng làm cho hắn kiêng kỵ.

Trong não hải của Ngao Tốn nhanh chóng hiện lên người có thể làm cho hắn kiêng kỵ trên toàn bộ Tiên giới. Nói thực trên danh sách này căn bản cũng không có mấy người, vì vậy rất nhanh Ngao Tốn đã phát hiện, người này căn bản không phải bất kỳ người nào trong đó!

Thế nhưng một vị cường giả tuyệt đỉnh như vậy, chằng lẽ là từ trong tảng đá đột nhiên chui ra?

– Xin hỏi các hạ, tôn tính đại danh!

Ngao Tốn đặc biệt thận trọng, trước đại chiến hắn cũng không muốn có thêm cường địch.

Vũ La gật đầu, rất tùy tiện ngồi xuống đối diện hắn:

– Ta trước tiên nói đạo lý với ngươi, đừng nói ta là người dã man không nói đạo lý.

Ngao Tốn bất động thanh sắc:

– Mời nói.

– Ngươi lập tức trở về, từ nay về sau thấy Tả Sư Dạ Vũ phải đi vòng, Tiên Long nhất tộc không được can thiệp vào sự vụ của Cửu Giới Tinh Hà nữa, lần này ta sẽ bỏ qua cho ngươi.

– Ha ha ha…

Ngao Tốn cuồng tiểu một hồi, râu tóc dựng lên:

– Khẩu khí của các hạ thật lớn.

Vũ La bất đắc dĩ:

– Ta cũng biết, chỉ sợ đạo lý này giảng không thông. Khi ta dùng vẻ mặt ôn hòa thương lượng với người ta, người ta vẫn không thích. Bỏ đi, vẫn nên dùng phương pháp thăng thắn…

Ngao Tốn biết hắn muốn động thủ, thế nhưng tuyệt đối không có nghĩ đến, Vũ La động thủ lại trực tiếp như vậy.

Vũ La đứng lên bước một bước đã tới trước mặt hắn, đánh ra một quyền vô cùng đơn giản.

Sắc mặt của Ngao Tốn thoáng cái đã thay đổi.

Ý của một quyền này cũng không ở chỗ lực lượng lớn bao nhiêu, mà là ở chỗ lực lượng trên một quyền này làm cho Ngao Tốn cũng không thể nhìn thấu. Rốt cuộc hùng mạnh đến mức nào? Rất có khả năng chỉ là một con hồ giấy, nhưng cũng có khả năng một quyền này có thể đánh giết Ngao Tốn.

Ngao Tốn không dám chậm trễ, song chưởng che trước người, lập tức có một luồng quang mang màu đỏ thẫm bố trí thành một tấm thuẫn cực lớn.

Mà một quyền của Vũ La đánh lên trên thuẫn bài này, Ngao Tốn đột nhiên có cảm giác cưỡi mây đạp gió. Chờ một khắc sau hắn hiểu được, mình đã rời khỏi Ưng Lăng tinh, đã đến trong Tinh Hải.

Một quyền này không ngờ trực tiếp đánh bay Ngao Tốn ra khỏi Ưng Lăng tinh.

Ngao Tốn gần như không cần nghĩ ngợi đã lập tức hiểu được mình không phải là đối thủ của Vũ La, liền quay đầu chạy.

Hắn là tộc trưởng của Tiên Long nhất tộc, không chút cố kỵ thể diện, vừa chịu một quyền đã bắt đầu chạy trốn chết, nếu truyền ra danh tiếng của Ngao Tốn sẽ hoàn toàn bị hủy.

Thế nhưng so sánh ra, mạng già càng đáng yêu hơn.

Trong nháy mắt Ngao Tốn bị Vũ La đánh bay ra, Tả Sư Dạ Vũ đã cảm giác được, sắc mặt của nàng khẽ biến, không ngờ rằng Ngao Tốn lại đê tiện như vậy, vẫn một mực trốn ở trên Ưng Lăng tinh, xem ra là muốn đánh lén mình.

Trên người Vũ La linh quang ngân sắc lóe lên, mở ra một hư không tiếp dẫn điểm, đã xuất hiện ở trước mặt Ngao Tốn:

– Ngươi có thể chạy trốn được hư không tiếp dẫn điểm sao?

Ngao Tốn trong lòng tuyệt vọng, hắn nhớ tới năng lực khống chế biến thái của Vũ La đối với hư không tiếp dẫn điểm vừa rồi.

Ngao Tốn không chạy trốn nữa, Long Nguyên trong cơ thể không ngừng bành trướng thúc dục lực lượng của mình càng ngày càng cao.

Vũ La nói:

– Vừa rồi chỉ là để ngươi đi ra, một quyền đó không tính là gì. Ta chỉ ra ba quyền, nếu như ngươi có thể tiếp được, ta sẽ để ngươi đi.

Nếu như không tiếp được, kết quả không cần phải nói nữa.

Sắc mặt của Ngao Tốn trầm như nước, vẫn đang liều mạng điều động năng lượng trong cơ thể, căn bản không rảnh đáp lời Vũ La.

Vũ La gật đầu:

– Tốt, ta coi như ngươi đã đáp ứng.

Hắn ở cách xa hàng chục vạn dặm cách không vung chỉ điểm ra giữa tinh không, lực lượng vô cùng vô tận của tinh thần (ngôi sao), dưới sự tiếp dẫn của hắn hội tụ đến trên quyền đầu.

Quyền đầu kia giống như ánh sáng lưu tinh (sao băng), một quyền đánh tới…

Ngao Tốn tức giận quát một tiếng, trong cơ thể bạo phát ra quang mang cường liệt nhất.

Song chưởng phong trấn, một đạo linh văn Long tộc kim quang bắn ra bốn phía xuất hiện trước thân thể.

Tinh Hải sáng lạn, ánh sáng vô cùng vô tận của khí tiên linh bắn ra bốn phía.

Lực lượng của hai người va chạm với nhau hình thành quang cầu đường kính đạt tới mười vạn dặm, sau đó quang mang nổ tung cùng lao ra ngoài ngàn vạn dặm. Lực lượng cường hãn đè ép, mấy tinh cầu thể tích hơi nhỏ một chút ở xung quanh lập tức tan rã, biên giới Ưng Lăng tinh trực tiếp bị hớt đi mấy trăm vạn dặm.

Vũ La khí định thần nhàn, Ngao Tốn đã đến cực hạn nhưng hoàn hảo không tổn hao gì, cũng không có thụ thương.

Vũ La gật đầu, lại lần nữa nâng quyền đầu lên. Lần này, bốn đạo Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất xuất hiện, toàn bộ lực lượng gia trì trên quyền đầu, so với một quyền tinh quang đầy trời vừa rồi càng thêm kinh người.

Ngao Tốn lại càng hoảng sợ, gần như không kịp nghĩ ngợi, tất cả Tiên Bảo đều phóng ra, liều mạng cố gắng chống đỡ một quyền này.

Trong những Tiên Bảo này của Ngao Tốn cũng có một đạo Thiên Mệnh Thần Phù, hơn nữa còn là Nhất phẩm. Nhưng so với bốn đạo Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất của Vũ La đơn giản không chịu nổi một đòn.

Quyền đầu của Vũ La tiến quân thần tốc, không thể ngăn cản.

Tả Sư Dạ Vũ ở trong Tinh Hải phía xa, chỉ nhìn thấy trên người Ngao Tốn đột nhiên bay ra vô số quang mang, những quang mang này lại giống như thiêu thân lao đầu vào lửa không ngừng lao về phía Vũ La, sau đó ở phía trước quyền đầu của Vũ La nổ tung ra từng đạo linh quang chói mắt, cương phong sắc bén cuốn sạch khắp nơi, Tiên Bảo vỡ nát, lực lượng trùng kích.

Cho dù là đạo Thiên Mệnh Thần Phù Nhất phẩm kia, dưới sự nghiền ép của bốn đạo Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất cũng không kiên trì được ba lần hô hấp, đã vỡ thành một mảnh tinh quang.

Ngao Tốn thất kinh, không nghĩ đến Vũ La mạnh mẽ đến mức như vậy.

Hắn đưa tay ra sau đầu vỗ một cái, trong một mảnh linh quang nồng đậm, đã hiện ra bản thể. Một con cự long dài đến mấy trăm vạn dặm giương nanh múa vuốt xuất hiện ở trong Tinh Hải.

Con Tiên Long đáng sợ này vừa xuất hiện liền há mồm phun ra một vật.

Vật này lăng không vừa chuyển, đã hóa thành một mặt lệnh bài cực lớn.

Tả Sư Dạ Vũ thản nhiên nói:

– Cửu Long Lệnh, bảo bối của tộc trưởng Tiên Long nhặt tộc.

Cửu Long Lệnh chính là đệ nhất trọng bảo của Tiên Long nhất tộc hôm nay, đây đã là thủ đoạn cuối cùng của Ngao Tốn.