Q.13 - Chương 8: Mai Phục Không Kín Kẽ (Hạ)

Vạn Giới Vĩnh Tiên

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Quang mang đáng sợ đổ vào trường cung ma tu.

Trường cung ma tu cười lạnh, đã biết các ngươi có Thiên môn long pháo, lẽ nào ta không đề phòng?

Y lắc người, dễ dàng tránh được, lật tay bắn lại một mũi tên vào Sùng Bá. Sùng Bá biến sắc, thu Thiên môn long pháo, kim quang lóe lên, tảng đá dưới chấn tan tành.

Phát pháo đó như hiệu lệnh tiến công, Sùng Dần mang theo mấy thanh đoản đao từ bên trái lao ra, Giang Sĩ Ngọc đã hoàn toàn yêu hóa, toàn thân rực lửa vận yêu đơn từ bên phải lao vào.

Tô Tiểu Mai dẫn Đông Phương Phù vòng qua sau leng. Chung Lâm từ dưới đất chui lên một cách quỷ dị, tấn công trường cung ma tu.

Ai nấy toàn lực xuất kích.

Trường cung ma tu không cuống, gần như không đòn nào gây thương tích được cho y, hắc sắc ma cung lăng không bổ xuốn, đạo đạo ma văn ảo hóa, ấn lên những người xông tới, một tràng tiếng nổ hất họ lùi lại.

Bọn Sùng Dần gần như liều mạng, bị hất lui thì lại điên cuồng xông lên.

Trường cung ma tu nhận ra có điều gì đó khác thường, chợt nhíu mày: tiểu tử giảo hoạt nhất đó đi đâu rồi?

Tôn Lập trong mật lệnh của Tiểu vương gia đã mất bóng!

Trường cung ma tu thầm cười lạnh, hóa ra Tôn Lập mới là sát chiêu. Vở tường này cũng tạm, bọn chuột này không ngốc lắm.

Y thi triển linh thức tìm quanh nhưng kết quả hơi bất ngờ: không thấy Tôn Lập!

Trường cung ma tu ngạc nhiên: không thể nào, Phàm nhân cảnh tiểu tu sĩ sao thoát khỏi được linh thức của y, y là Hiền nhân cảnh đệ lục trọng!

Y lại dùng linh thức quét khắp sơn cốc, không có Tôn Lập.

Tôn Lập chắc chắn ở gần đây, trường cung ma tu phi thường khẳng định, chợt hiểu: đàn chuột này khá giảo hoạt.

Tôn Lập chắc có bảo vật tránh được, aahr thân gần đó, những người khác điên cuồng tấn công để y chú ý rồi gã thừa cơ tung đòn chí mạng!

Trường cung ma tu thầm cười lạnh, kế sách không tệ, các ngươi thực hiện cũng tốt tiếc là quên mất một điểm, Tôn Lập chỉ là Phàm nhân cảnh phế vật, dù đắc thủ cũng làm gì được ta!

Bọn Sùng Dần tấn công càng lúc càng mãnh liệt, có vẻ trường cung ma tu bận ứng phó, đột nhiên ba mươi sáu thanh phi đao vô thanh vô tức xuất hiện quanh y, quay theo quỹ tích kỳ dị.

“Oành!”

Ba mươi sáu thanh phi đao bắn vào trường cung ma tu. Pháp khí tự động phòng ngự bị đánh tan linh quang kết giới.

Mãng long tỏa liên tụ lại, thẳng ra như cây thương, đâm vào trường cung ma tu.

Trường cung ma tu cười vang chụp lấy Mãng long tỏa liên.

“Xoạt!” Mãng long tỏa liên lại tách ra, trường cung ma tu bắt được tám cái vòng sắt, còn lại hóa thành phi đao bay múa.

Trường cung ma tu đau đầu, ma cung vung lên đánh tan phi đao.

Phần lớn chú ý bị Tôn Lập thu hút, những người khác dồn vào tấn công y.

Trường cung ma tu gầm lên, linh quang hộ tráo xuất hiện, chặn đứng tất cả.

Sùng Bá chợt lao ra gầm to, song phủ chém lên hộ tráo. Lý Tử Đình cũng đột nhiên xuất hiện, gia nhập đội ngũ vây công.

Trường cung ma tu biết rõ họ chỉ hư trương, sát thủ thật sự là Tôn Lập!

Y cười lạnh, dồn hết chú ý lên gã.

Sùng Bá lùi lại, dốc toàn lực giơ toàn lực Thiên môn long pháo!

“Oành!”

Trường cung ma tu buộc phải tránh, cùng lúc ngũ sắc linh quang sau lưng Tôn Lập chảy vào thể nội, sức mạnh dâng lên, Mãng long tỏa liên biến thành giao long, từ góc độ không thể tin nổi quật lên trường cung ma tu.

“Chát!” Quang tráo tan nát, trường cung ma tu loạng choạng, nổi giận.

Y bỏ mặc tất cả, nhắm Tôn Lập toàn lực xuất thủ.

Đông Phương Phù, Giang Sĩ Ngọc, Sùng Dần, Sùng Bá, Lý Tử Đình cùng tấn công.

Lưỡi dao trong lòng tay Tô Tiểu Mai thò ra, có vẻ không trúng trường cung ma tu thì chợt dài ra cắm vào thân thể y!

Lưỡi dao đâm vào, trường cung ma tu chợt nhận ra lưỡi dao là sống động!

Thân thể y chợt mọc ra một chuỗi dao như lông nhím, dù rút ra cũng dính theo không ít huyết nhục!

Trường cung ma tu nổi giận, không coi thương thế này ra gì.

Y quay lại định chấn tan Tô Tiểu Mai thì thấy mắt Tôn Lập thoáng nét cười!

Trường cung ma tu tức thì cảnh giác: hóa ra là vì lúc này! Tôn Lập đợi y quay lại hả? Hừ, bọn chuột giảo hoạt!

Y bất động, vết thương Tô Tiểu Mai gây ra, y còn chịu được, y không thể cho Tôn Lập cơ hội tung đòn chí mạng.

Chung Lâm đứng cạnh Tô Tiểu Mai, tay kia của Tô Tiểu Mai nắm lấy tay y.

Cùng lúc, Tô Tiểu Mai toàn lực vận chuyển mật công, hóa thành kim thuộc nhân! Lưỡi dao trên mình trường cung ma tu thò ra những sợi nhỏ như tơ trên không, vòng qua tay nàng ta, bắt với cánh tay khác.

Cánh tay đó nắm tay Chung Lâm. Chung Lâm quát khẽ: “Bắt đầu đây!”

Tô Tiểu Mai gật đầu.

Huyết tế bắt đầu!

Tô Tiểu Mai không còn tinh huyết. Công pháp của Chung Lâm khiến vết thương giảm xuống mức thấp nhất, Tô Tiểu Mai như thành thông đạo, nối y và trường cung ma tu. Chung Lâm huyết tế trường cung ma tu!

Chiến thuật vượt khỏi ý liệu của trường cung ma tu, y biết ngay mình mắc hỡm.

Tôn Lập gầm lên: “Tất cả cố gắng!”

Kể cả Tôn Lập đều tấn công trường cung ma tu, không để y tránh thoát Tô Tiểu Mai. Chung Lâm đẩy công pháp lên cực hạn, huyết sắc hồng quang từ thân thể trường cung ma tu, thông qua Tô Tiểu Mai truyền vào thể nội y.

Trường cung ma tu khô người, y là siêu cấp cường giả Hiền nhân cảnh đệ lục trọng, dù chỉ còn xác khô thì mỗi đòn vẫn kinh thiên động địa.

Chúng nhân chật vật chống chọi, nhưng biết đang lúc quan trọng, dù bị đánh thổ huyết, cũng lại xông lên.

Ai cũng hiểu cố gắng thêm một chút là thắng lợi!

Trường cung ma tu cũng hiểu thế!

Song phương giằng co, trong lòng chỉ còn lại chiến đấu, hoàn toàn không nghĩ đến gì khác.

Ttrường cung ma tu tác càng lúc càng đờ đẫn, quang mang trong mắt càng lúc càng suy nhược.

Y quỳ xuống, dừng phản kích. Chung Lâm và Tô Tiểu Mai không dám chậm chễ, tiếp tục huyết tế. Một lúc sau, y rơi cùng thì họ mới thở phào.

Tiếp tục huyết tế một khắc nữa. Tôn Lập bước lên tung cước. Tất cả thở phào, rũ ra.

Trong đống mảnh vụn thi thể lăn ra một trữ vật giới chỉ đen xì, không ai muốn động tay nhặt lên. Chung Lâm huyết tế một Hiền nhân cảnh đệ lục trọng cường giả, vượt khỏi phạm vi năng lực, toàn thân sôi trào huyết quang, vội lui sang bên đả tọa tiêu hóa.

Tô Tiểu Mai bị thương không nhẹ, uống linh đơn cũng không khá hơn.

Nghỉ thêm nửa canh giờ, Tôn Lập cố đứng lên, thu trữ vật giới chỉ rồi bảo: “Chúng ta đi thôi.”

Người đi được đỡ người bất động, Sùng Bá vung song phủ, cắt tảng đá dưới chân Chung Lâm mà vác y đi…

Tôn Lập trước khi đi còn ném ra mấy tấm Binh hỏa phù, đốt tan chiến trường, thi thể trường cung ma tu cũng thành tro.

Chúng nhân đi được hai canh giờ thì Hồ Chửng mang theo hỏa diễm cuồng bạo xuất hiện, lạnh lùng nhìn đoạn phẫn nộ gầm to, hỏa trụ xung thiên!

“Tôn Lập, ta không giết ngươi thề không làm người!”

Trường cung ma tu giàu có khiến bọn Tôn Lập được bổ sung quan trọng. Trừ linh thạch và linh đơn còn mấy pháp khí quý giả, tất cả chiến lực đại tăng.

Hai tháng tiếp theo, tất cả cắm cổ đào vong. Đúng lúc Hồ Chửng truy kích vì phẫn nộ tưởng họ vẫn chạy thì Tôn Lập dẫn tất cả vòng về mai phục giết y!

Trận chiến đó cực kỳ thảm liệt, Tôn Lập gãy bốn xương sườn, Giang Sĩ Ngọc hôn mê bảy ngày, Sùng Bá suýt mất mạng, Tô Tiểu Mai sút đi một cảnh giới. Còn lại đều trọng thương.

Nhưng thành quả mười phần huy hoàng, giết Hồ Chửng rồi, ma kỵ sinh đôi kinh hãi, không dám tách ra, không dám đuổi sát.

Tôn Lập mấy lần dùng kế, tách chúng ra để phục kích mà không thành công, nên đành bỏ ý định giết hết tứ đại ma tu, dẫn chúng nhân chạy xa.

Chúng nhân mang theo lão tổ Chung Mộc Hà, dọc đường không ngừng đổi hướng. Ma kỵ sinh đôi không dám đuổi sát quá, lại không có bí thuật theo dõi nên càng lúc càng cách xa, sau cùng mất dấu.

Hai dải hỏa diễm lưu tinh không dám cách nhau quá trăm trượng, không còn khí thế coi rẻ cả Đại Tùy nữa.

Mà cẩn thận vô cùng.

Ma kỵ sinh đôi ở trong hỏa diễm lưu tinh nhìn nhau hổ thẹn.