Q.11 - Chương 16: Chiến Tranh Cự Thú

Vạn Giới Vĩnh Tiên

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Một trăm linh tám đệ tử chính thức của Tố Bão sơn được chọn ra tu luyện một pháp môn đơn giản đẻ phối hợp dồn linh nguyên cho hộ sơn đại trận.

Đương nhiên người điều khiển trận pháp là bọn Chung Mộc Hà.

Các đệ tử nhanh chóng về vị trí.

Lần trước hộ sơn đại trận bị hai thủ hạ của Mộc Nhiên Tạ Vi Nhi suýt phá tan, sau đó Chung Mộc Hà và Vọng Hư ngầm thay đổi trận pháp tiến hành. Bất quá đấy đều là cơ mật của Tố Bão sơn, Tôn Lập không biết.

Tôn Lập mở cửa ngầm, may mà sau khi trận pháp tăng cường, không thì khi Chung Mộc Hà cải tạo trận pháp sẽ phát hiện.

Một trăm linh tám đệ tử về vị trí, Chung Mộc Hà cười lạnh: Lý Lam Sơn, ngươi tưởng Tố Bão sơn dễ bắt nạt hả, lẽ ra không nên cho một tuần hương để ta sắp xếp!

Lý Lam Sơn thản nhiên đứng trên không, bàn tay to lớn chắp sau lưng, gió thổi y phục y bay phần phật.

Hai ngân diện nhân bước lên: “Đại nhân…”

Lý Lam Sơn khẽ lắc đầu: “Bất tất lo lắng, để chúng chuẩn bị. Người Đại Tùy ếch ngồi đáy giếng lâu rồi, để chúng dùng nốt chút sức, trước khi đánh bại chúng, sẽ khiến chúng triệt để tuyệt vọng, quy thuận vương gia. Hà huống, dù không có đại hình chiến tranh pháp khí, chúng ta vẫn còn chiêu khác.”

Hai ngân diện nhân gật đầu: “Đại nhân nói đúng lắm.”

Dưới mặt đất. Từ thư viện bắn ra lưỡng đạo độn quang, từ xa đã gọi: “Có chuyện gì?”

Đến gần, nhận ra Chung Mộc Hà, thì mới dừng lại: “Tham kiến sư thúc tổ!”

Sùng Bá và Sùng Dần xuất quan đúng lúc quan trọng nhất.

Chung Mộc Hà chỉ Chung Lâm: “Đến đúng lúc lắm. Đại nhật thần hỏa thương trọng yếu, Sùng Dần sang hiệp trợ Tôn Lập. Sùng Bá, dẫn người đến linh thú viên, dùng linh thú quyển khống chế hết, tổ thành linh thú đại quân, đợi lệnh chuẩn bị xuất kích! Có việc gì thì Chung Lâm giải thích sau. Nhanh lên!”

“Vâng!”

Cả hai lĩnh mệnh, đi cùng Chung Lâm.

Chung Mộc Hà thở phào, y đã dốc hết lực lượng có thể của Tố Bão sơn, đối diện cường địch cũng thêm phần tin tưởng.

Chung Mộc Hà cầm một viên linh đơn, tương tự viên vừa nãy.

Hai viên linh đơn này y lấy được ở Tây man, bá đạo quỷ dị, có thể khiến tu vi tăng lên một cấp, nhưng tác dụng phụ là gì thì không biết.

Chung Mộc Hà để lại chỉ nhằm phòng vạn nhất. Không ngờ có lúc phải dùng đến.

Tay kia là một tấm ngọc phù.

Ngọc phù nhỏ xíu, linh văn được khắc bằng phương pháp rất hiếm thấy, trong mỗi linh văn lấp lánh một sợi kim ti, tựa hồ nối với gì đó.

Linh phù vốn do chưởng giáo đích thân chưởng quản, lúc y đỡ Vọng Hư là Vọng Hư nhét vào.

Đấy là con bài tẩy cuối cùng của Tố Bão sơn.

Trước cửa Tố Bão sơn, trong hai tôn thạch thú phong ấn thượng cổ yêu thú chi hồn, linh phù này có thể thả yêu thú chi hồn đó ra, nhưng chỉ dùng được một lần, sau đó yêu thú chi hồn sẽ quay về luân hồi.

Dù gì cũng là một trong Đại Tùy thất đại phái, Tố Bão sơn cũng có căn cơ.

Lý Lam Sơn đảo mắt: “Thời gian đến rồi, động thủ.”

Ban nãy y đã cảnh cáo Chung Mộc Hà, thời gian đến rồi, Lý Lam Sơn chặt mạnh tay xuống.

Hai ngân diện nhân sát khí đằng đằng quát: “Giết”

Mấy chục ma tu không nhưng không ép xuống là bay lên ba trượng, đoạn sáu người một tộ, chia thành sáu tổ, năm người ở ngoài, một ở trong có tu vi cao hơn một chút.

Sáu người ở giữa cùng lấy ra thú đầu giới chỉ đủ loại, có hình đầu sói, đầu gấu, đầu hổ, đoạn cắn ngón tay!

Máu chảy ròng ròng, thú đầu trên nhẫn há miệng hút lấy!

Thú thủ giới chỉ vang lên tiếng gầm động trời, song âm tỏa đi theo hình tròn, hóa thành màu xanh nhạt, mở ra hư không chi môn, một cự thú đáng sợ nổi lên, đỡ lấy sáu người!

Cự hùng cao sáu trượng, bạch lang dài năm trượng, Tam vĩ cự hổ như ngọn núi nhỏ, thanh sắc cự tê quanh mình là lôi điện…

Sáu cự thú xuất hiện trên tầng không Tố Bão sơn, sức mạnh phảng phất đến từ hồng hoang ép xuống lòng tất cả!

Tôn Lập ở trong chỗ Đại nhật thần hỏa thương cũng nhận rõ, La Hoàn thở dài: “Tinh huyết ngự thú, quả nhiên là “Đại Hoang kinh”, Thần Hoang đạo khẳng định được “Đại Hoang kinh” truyền thừa.”

Võ Diệu nói: “Chắc là tàn bản, cự thú không hề linh hoạt, pháp môn này còn khiếm khuyết.”

Tôn Lập kiểm tra, Đại nhật thần hỏa thương quanh năm tích lũy đại nhật thần hỏa, với địa vị của Tố Bão sơn tại Đại Tùy, không biết bao lâu chưa dùng tới tu chân đại pháo, nhưng phát pháo vừa rồi tổn hao gần ba phần mười, tức là tối đa chỉ bắn được ba lần.

Tôn Lập thầm lắc đầu, quả nhiên như Võ Diệu nói khi trước, thứ này đúng là chỉ chất sức mạnh đại nhật thần hỏa lại chứ không có gì đặc biệt.

Sau phát pháo đầu tiên, Tôn Lập thêm phần tâm đắc, đối phó sáu cự thú không linh hoạt này thì chắc chắn mỗi phát một con, có điều thú có sáu mà gã chỉ bắn được ba.

Dù không bắn trượt, còn lại ba con thì Tố Bão sơn cũng không chốnrg nôi. Tôn Lập ủ rũ.

Sùng Dần đến ngoài pháo đài, bọn Tô Tiểu Mai chặn lại: “Giảng tập, không vào được, vào không giúp được Tôn Lập, còn khiến y phân tâm.”

Sùng Dần nhíu mày, dọc đường Chung Lâm đã kể, cũng nói Tôn Lập đặc biệt dặn dò không cho ai vào.

Thấy Sùng Dần do dự, Chung Lâm nói ngay: “Giảng tập, phát pháo ban nãy đã chứng minh năng lực của Tôn Lập, giảng tập vẫn hân thưởng y thì tin tưởng lần này đi!”

Sùng Dần gật đầu: “Được…”

Sáu cự thú lao lên, Chung Mộc Hà ngưng trọng hẳn. Bất quá Tố Bão sơn tuy hạ phong, nhưng không hẳn không đấu nổi.

Sáu cự thú đều là tam phẩm thượng linh thú.

Linh thú trải qua huấn luyện, thực lực sẽ giảm đi, Tố Bão sơn cũng có linh thú viên, Chung Mộc Hà hiểu sáu cự thú này phát huy được sức mạnh tương đương với tam phẩm trung.

Chiến lực của linh thú kém hơn yêu thú hòa hung thú, coi như chúng tương đương với tam phẩm hạ yêu thú.

Xem ra có vẻ không lấy gì làm kinh nhân, nhưng như Vọng Long mà đối phó lục phẩm yêu thú còn chật vật, thì biết sáu linh thú này đáng sợ cỡ nào!

Không vì Chung Mộc Hà nắm trong tay nguồn lực của cả Tố Bão sơn thì chỉ sáu linh thú này cũng khiến y bỏ chạy!

Đấy chỉ là bắt đầu!

Hai ngân diện nhân cùng lấy ra thú thủ chỉ hoàn, cắn tay lấy tinh huyết cho linh thú.

Ngân diện nhân có đẳng cấp hơn hẳn ma tu cao bình thường, hai thú thủ giới chỉ thì một có cái đầu rắn, một đầu thằn lằn một sừng, nhe răng hung ác.

“Oành…”

Khí thế hùng hậu khuếch tán ra, cùng lúc có sức mạnh khác dấy lên.

Hai làn dao động so kè nhau.

Dưới chân hai ngân diện nhân dấy lên gợn sóng không gian. Người bên trái chợt thấy thò ra một ám kim sắc xà đầu, tiếp theo là cái thứ hai rồi thứ ba.

Tam thủ cự xà chui ra, to như thùng nước, dài mười trượng! Ba cái đầu như đầu trâu, mắt rực hung quang nhìn quanh như tìm con mồi.

Phía kia, Độc giác ma tích thong thả đi ra khỏi gợn sóng không gian.

Đầu nó rất to, cổ như trụ sắt, kim sắc độc giác có vân xoáy màu đen, trên mình có cốt giáp tựa vảy, đuôi vừa dài vừa to, chót đuôi còn có gai xương.

Ngân diện nhân đứng trên cổ nó, trông càng nổi bật.

Tố Bão sơn kinh hãi: hai linh thú này đã nhị phẩm trung!

Trong linh thú viên Tố Bão sơn từng xuất hiện linh thú như thế là Cửu vĩ long lân báo. Nhưng nó đã phát cuồng, bị Tố Bão sơn làm nổ bí mật cấm chế giết chết, hiện tại trong linh thú viên thì đứng đầu tam phẩm trung Kim bối thiết ngạc.

Về phía ma tu, cường giả chân chính Lý Lam Sơn còn chưa xuất thủ.

Lý Lam Sơn nhìn xuống, Tố Bão sơn trong mắt y đã thành môn phái bị chinh phục, nhạt giọng: “Mau xử lý xong để còn quét sạch các tiểu môn phái quanh đây.”

“Vâng.”

Hai ngân diện nhân vâng lệnh, ma tu cự thú cùng chìm xuống.