Chương 1791: Hắc ám bắt đầu

Thế Giới Hoàn Mỹ

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Thạch Hạo cảm thấy, trở lại hạ giới thật không phải là sai lầm, mà là một loại chuyện may mắn!

Bây giờ, hắn tuần tự nắm giữ Chân Hoàng bảo thuật, Thảo Tự Kiếm Quyết, loại nào cũng đều kinh thiên động địa, đều là cái thế đại thần thông, một loại cũng đã có thể ngạo thị thiên hạ.

Hiện tại, hắn lại học truyền thừa của Hỗn Thế Ma Viên, lại là một loại tuyệt học cổ kim rất có danh tiếng, tuyệt đối bá đạo và kinh diễm, dù sao cường giả có thể gây loạn cho Tiên Vực, bí pháp của họ tất nhiên tuyệt luân.

Tại quá khứ, hắn trải qua các loại sinh tử và trắc trở, cũng bất quá chỉ học được Lôi Đế, Côn Bằng, Liễu Thần mấy loại đại pháp này, thế nhưng khi trở lại hạ giới mới hơn một tháng mà thôi, liền đạt được nhiều loại đại pháp cùng cấp như vậy.

Nếu như hắn hiện tại giết trở lại thượng giới, không còn cần phải vận dụng bí thuật trước kia, bây giờ những thứ mới học được này cũng đủ dùng rồi, hoàn toàn có thể dùng một thân phận mới xuất hiện.

Trong Vũ Trụ Hồ, ánh sao lấp lánh, có khi trong vắt, có khi lại thâm thúy.

Trước ngôi nhà tranh rất là yên tĩnh, Chủ Cấm Khu đang ngồi thưởng thức trà, gió nhẹ thổi đến, nơi xa có mùi hương của Thần Dược và Trường Sinh Dược bay đến, cảnh vật vô cùng hài hòa và an bình.

“Kỳ thật Chu Yếm, Hỗn Thế Ma Viên là cùng chung thuỷ tổ, cùng Nhân tộc là họ hàng gần. Nếu như học bảo thuật của nó, tương đối mà nói cũng không phải là chuyện gì quá khó khăn.” Chủ Cấm Khu nói.

“Nhân tộc cùng bọn chúng là họ hàng gần?” Thạch Hạo ngẩn người.

Rất nhanh, hắn liền lại yên tĩnh, không hề suy nghĩ nhiều nữa.

“Ngươi muốn học cái gì trước, bảy mươi hai biến, hay là Bát Cửu Thiên công, hoặc là cái khác?” Chủ Cấm Khu hỏi.

“Bảy mươi hai biến ta có học qua một chút, Bát Cửu Thiên Công cũng học qua một loại tương tư, không biết là có giống với nhất mạch truyền thừa của Ma Viên không?” Thạch Hạo nói.

Liên quan tới thuật ba đầu sáu tay, bảy mươi hai biến các loại, hắn từng theo Chu Yếm học qua . Còn Bát Cửu Thiên Công, hắn từng được Tề Đạo Lâm dạy qua.

“Ngươi thi triển cho ta xem xem.” Chủ Cấm Khu nói.

Thạch Hạo lúc này thi triển ra từng cái những gì hắn biết, ba đầu sáu tay cùng bảy mươi hai biến… thì còn tốt, lộ tuyến vận chuyển công pháp cũng không sai, bất quá không đủ tinh chuẩn, khiếm khuyết một số điểm mấu chốt.

Còn Bát Cửu Thiên Công , dựa theo cách nói của Chủ Cấm Khu, thực sự là quá thô thiển, người sáng tạo môn công pháp này khẳng định từng chiếm được tàn quyển. Sau đó dung hợp với rất nhiều pháp môn khác nhau, biến thành một thứ không đâu vào đâu, so với thiên công chân chính còn kém quá xa.

Thạch Hạo hiểu rõ, năm đó khi Tề Đạo Lâm sáng tạo môn công pháp này, chính là vì để thay thế Lục Đạo Luân Hồi. Bởi vì truyền thừa của Cung Điện Chí Tôn đã bị thất lạc mất rồi.

Lão đầu tử đã từng tầm sư khắp thiên hạ, học pháp của các môn phái, cho nên mới tạo một bản Bát Cửu Thiên Công như vậy.

Thạch Hạo bắt đầu chăm chú học pháp, nghe Chủ Cấm Khu giảng kinh, lĩnh ngộ rất sâu, rất nhanh liền minh bạch nhất mạch truyền thừa Hỗn Thế Ma Viên vì cái gì lại mạnh như thế!

“Nghiêm chỉnh mà nói, bất kể là ba đầu sáu tay hoặc là bảy mươi hai biến này nọ, đều bao hàm ở bên trong Bát Cửu Thiên Công này.” Chủ Cấm Khu giảng giải.

Cái gọi là Bát Cửu Thiên Công, bao hàm khống chế bảo thuật kinh văn, nhưng càng nghiêng về pháp môn chiến đấu đặc biệt của Ma Viên tộc, đây là một bộ chiến đấu Cổ Kinh chuẩn bị sinh vật hình người.

Thạch Hạo càng ngày càng cảm thấy, nó vô cùng thích hợp với bản thân hắn.

Hắn chìm đắm vào trong đó, như si như say, quên lãng đi những thứ khác, diễn biến tới cuối cùng. Một sinh vật hình người xuất hiện ở sau người hắn, tóc tai bù xù đang gầm thét muốn xét rách thương thiên.

Hắn như là Ma Viên, lại giống như nhân tộc đang phát cuồng, bễ nghễ đương đại, muốn giết địch thủ trên khắp thế gian!

Hiếu chiến!

Sau khi tu hành môn công pháp này, cả người đều đấu trí sôi sục, khát vọng chiến đấu, muốn kịch chiến với cùng với toàn bộ đối thủ.

Thạch Hạo có chỗ minh ngộ, khó trách Hỗn Thế Ma Viên nhất mạch đặc biệt giỏi gây họa. Tu luyện môn công pháp này muốn sống một ngày bình tĩnh là không thể, chỉ có liên tục chém giết mới có thể trở nên mạnh mẽ không ngừng.

Môn công pháp này rất thích hợp trong thời loạn thế, càng loạn càng có thể tự ma luyện bản thân, có thể không ngừng thuế biến, càng chiến càng mạnh.

Hắn hỏi thăm Chủ Cấm Khu, đáp án đạt được quả nhiên không sai biệt lắm với phỏng đoán này, lúc Ma Viên nhất mạch quật khởi, đều trong thời loạn thế, sự cường đại của bọn chúng sẽ đạt tới đỉnh phong.

Thạch Hạo bừng tỉnh, cái gọi là một pháp thông thì vạn pháp đều thông. Hắn học qua Côn Bằng Pháp, Lôi Đế Thuật…, các loại tuyệt thế thần thông cũng đều tham ngộ qua, muốn tu luyện một loại truyền thừa đỉnh cấp khác cũng sẽ không khó.

Đương nhiên, chủ yếu là bởi vì hắn dường như sinh ra là để tu luyện, sở hữu thiên tư không ai có thể so được. Những tu sĩ khác muốn hoàn toàn hiểu rõ một truyền thừa nào cũng phải cần vô số năm tháng.

Trong quá trình này, Thạch Hạo từng thử dung hợp tất cả thần thông thành một, sử dụng Bát Cửu Thiên Công và Lục Đạo Luân Hồi để hỗ trợ lẫn nhau.

Chỉ là, hắn phát hiện việc này quá khó khăn!

Bởi vì, đây là tuyệt thế công pháp, rất khó tìm được chỗ thiếu hụt, bản thân nó chính là tuyệt học mạnh nhất trong thiên địa này rồi, muốn dung hợp quán thông hết thảy, còn khó hơn cả lên trời.

Chủ Cấm Khu thấy hắn bối rối liền nói: “Nếu muốn hai môn công pháp này hỗ trợ lẫn nhau, cũng không phải là không thể được. Tới lúc ngươi làm được, ta đoán chừng tu vi của ngươi tối thiểu nhất cũng đã là Tiên Đạo đỉnh phong.”

Thạch Hạo gật đầu, cũng không phải tất cả mọi thứ đều nhất định phải dung hợp thành một mới tốt, hắn còn chưa tới cấp bậc đó, Chân Hoàng, Côn Bằng, Lôi Đế, Ma Viên, Liễu Thần này nọ, có ai là kẻ yếu?

Muốn thay đổi bảo thuật của bọn họ, chẳng khác nào bây giờ kêu hắn với tu vi Độn Nhất Cảnh đi giết một vị Bất Hủ giả!

Mà hiện tại nếu như kêu hắn đi chỉnh sửa Toan Nghê bảo thuật, Tỳ Hưu bảo thuật…, tự nhiên là có thể làm được, cấp độ đã hoàn toàn khác biệt.

“Pháp thuật đỉnh cấp không thể nào hỗ trợ lẫn nhau, nhưng dung hợp lại thi triển cùng nhau, cũng vẫn có thể làm được.”

Ví dự như hiện tại, sau lưng Thạch Hạo xuất hiện ba đôi cánh, cánh Lôi điện, cánh Côn Bằng, cánh Chân Hoàng, hắn vừa thử động, cảnh tượng vô cùng khủng bố.

Cánh Lôi Điện nhẹ nhàng chấn động, điện mang như biển, lôi đình cuồng bạo. Ngoài ra cánh Côn Bằng vừa mở, liền lao thẳng lên cao chín vạn dặm, hư không sụp đổ. Còn cánh Chân Hoàng vừa ra, phấn toái chân không, không gì không phá, dục hỏa nổi lên, mang theo sinh cơ bừng bừng, pháp lực bị tiêu hao liên trong nháy mắt trở lại trạng thái toàn thịnh.

Nếu như cộng thêm Thảo Tự Kiếm Quyết…, thế thì càng thêm bất phàm. Ở xung quanh Thạch Hạo, từng cây lại từng cây cỏ cắm rễ trong hư không, tất cả đều có chín phiến lá hình kiếm, khi chuyển động, kiếm khí tung hoành!

Khi dung hợp với truyền thừa của Hỗn Thế Ma Viên, ba đầu sáu tay xuất hiện, toàn bộ công kích đều tăng vọt, không chỉ có số lượng cánh tay tăng lên, ngay cả đôi cánh sau lưng cũng có biến hóa tương ứng.

Thạch Hạo đang trở nên mạnh mẽ, đang đắp nặn căn cơ Chí Tôn!

Hắn đang đề thăng bản thân mình, mười mấy ngày qua đi, đã nắm giữ truyền thừa của Ma viên nhất tộc. Khi lần nữa tiến lên thượng giới, coi như đã có một thân phận và thủ đoạn mới.

Thảo Tự Kiếm Quyết, Chân Hoàng bảo thuật, Ma Viên truyền thừa, đủ để cho hắn tung hoành thiên hạ rồi!

Mười mấy ngày này, thượng giới phát sinh kịch biến.

Ban đầu, có một số thần hồng thỉnh thoảng bay ra, từng xuất hiện ở trên Cửu Thiên, cũng đi xuyên qua cả Thập Địa.

Nhưng đến cuối cùng, toàn bộ đều dung nhập vào trong Ba Ngàn Châu, cuối cùng tiến vào Linh Giới, khiến cho quốc gia tinh thần này một mảnh hỗn loạn, phát hiện kịch biến!

“A… “

Sau khi tiếng hét thảm đầu tiên truyền ra, thượng giới chấn động.

Một khối khu vực nào đó trong Linh Giới, từ thánh khiết trở nên hắc ám, từ tường hòa chuyển biến thành sát khí cuồn cuộn.

Tại khối khu vực đó, có người trực tiếp ngã xuống, thần hồn tan nát, cứ như vậy biến mất không còn.

Khi rất nhiều người còn chưa kịp phản ứng, hắc vụ cuộn trào bao phủ cả khối khu vực này, tiếng hét thảm cứ liên tiếp vang lên. Nơi này đã bị xâm chiếm.

“Hắc ám bắt đầu rồi, cuối cùng cũng không ngăn được!”

Trong mơ hồ, nơi đó truyền tới âm thanh của sư phụ Tào Vũ Sinh, mang theo hối tiếc, còn có đau khổ và bất cam.

Sự việc này dĩ nhiên gợi lên sóng gió to lớn, Ba Ngàn Châu không thể nào bình tĩnh được, các đại gia tộc trên Cửu Thiên cũng như lâm đại địch, dự cảm được đại sự không ổn.

Khối khu vực đó ở Linh Giới đã trở thành tử địa, không ai có thể tiếp cận. Sương mù tối đen và âm trầm đang khuếch tán, giống như là cánh cửa địa ngục bị mở ra.

Sau đó, sự tình càng thêm đáng sợ xảy ra.

Khối khu vực này của Linh Giới bị sụp đổ, vật chất hắc ám lan tràn ra ngoài, nhuộm đen tới thế giới chân thật. Điều này khiến cho mọi người không hiểu, chấn kinh, sợ hãi, rất nhiều người đều đang run rẩy.

“Đây là cái gì?”

“Hắc ám xâm nhập, chạm vào hẳn phải chết a!”

Một số người sợ hãi kêu lên.

Khối khu vực này nằm ngay biên giới Ba Ngàn Châu, ở bên trong khu không người.

Cũng may, nơi này sinh linh không nhiều, bằng không tổn thất càng thêm nặng nề.

Nhưng tốc độ ăn mòn của nó rất nhanh, giống như những con sóng màu đen vỗ bờ, quét thẳng về phía Ba Ngàn Châu. Chính vào ngày hôm đó, đã cắn nuốt toàn bộ khu vực ở phụ cận biên giới.

Ở chỗ này, chỉ cần bị hắc ám bao phủ, toàn bộ sinh linh đều sẽ trở nên yên tĩnh.

“Chết rồi, toàn bộ đều chết rồi, những người đó không có ai chạy ra cả!” Có một sinh linh la lớn, y là kẻ may mắn còn sống, nhưng y mặc dù trốn ra được, nhưng rất nhanh trán cũng nổi gân xanh, khuôn mặt xám ngắt, cấp tốc từ trên không trung rơi uống, cứ như thế mất mạng.

Có người đi kiểm tra, phát hiện nguy hiện nguyên thần của y đã tán loạn, giống như chưa từng tồn tại, biến mất không thấy nữa, nhưng nhục thân lại hoàn toàn vô sự, không có một vết thương nào.

Kiếp nạn còn ở phía sau, một đoàn hắc khí từ trên thân những người chết bốc lên, khiến không khí phụ cận cũng trở nên quỷ dị, sau đó hắc ám khuếch tán ra ngoài.

“A… “

Tiếng hét thảm liên tiếp vang lên, sinh linh phụ cận cứ lần lượt mất mạng.

Loại biến cố đầy ma tính này quá mức kinh khủng, như là ôn dịch đang truyền nhiễm, trở thành một tràng đại kiếp nạn chưa từng có từ trước đến nay!

“Hắc ám vừa mới bắt đầu, kỷ nguyên mới tới rồi!” Có người thở dài, âm thanh già yếu, mang theo cảm giác vô lực, vô cùng đau khổ, tràn đầy vẻ không cam và tiếc nuối.

Vẻn vẹn chỉ trong thời gian một ngày, khu vực hai châu đã không còn nữa, biến thành hắc ám, tử khí âm trầm.

Loại biến cố kinh người và tốc độ lan tràn như vậy, khiến Ba Ngàn Châu triệt để đại loạn, đây là một tràng kiếp nạn diệt thế.

Tất cả đạo thống đều đang lẩn trốn, vô cùng điên cuồng, kiếp nạn này căn bản không có cách nào chống cự.

Trên Cửu Thiên, các tộc cũng đều hoảng loạn, không hiểu rõ đó là cái gì, tại sao lại như thế!

Mặc dù còn không có lan gần đến chỗ bọn họ, nhưng các tộc trên Cửu Thiên sớm chuẩn bị kỹ càng, đều muốn tiến vào trong tiên vực tránh qua tràng kiếp nạn này.

“Tiên Vực sứ giả còn có chiến tướng rời đi sao, nhanh đi mời bọn họ, nhất định phải mang tộc ta tiến vào Tiên Vực.”

“Chỉ sợ là không thể, chỉ có gia tộc có hạt giống vô địch được tuyển trúng mới có tư cách tiến vào Tiên Vực.”

. . .

Trên Cửu Thiên vô cùng loạn, cho dù là Bổ Thiên Giáo, Từ gia, Vương gia… Trường Sinh gia tộc hoặc là Trường Sinh hoàng triều cũng không thể nào bình tĩnh được, đều đang nghĩ biện pháp, phải vào Tiên Vực, rời khỏi giới này.

“Tổ tiên chúng ta đến từ Tiên Vực, Vương gia ta có lẽ tại Tiên Vực có căn cơ không nhỏ, lần trước thông qua sứ giả đã thử liên hệ với gia chủ bên kia , chờ tin tức đi!”

“Nghe nói, tộc ta ở Tiên vực có căn cơ không nhỏ, chúng ta ở giới này chỉ là chi thứ, không cần sợ, chúng ta có thể sẽ toàn bộ tiến vào Tiên Vực!” Bên trong một gia tộc Trường Sinh khác, sinh linh cổ lão trong tộc mở miệng nói lộ ra một bí mật như vậy.

Tất cả các tộc cũng đều đang nghĩ biện pháp, đều đang nỗ lực, muốn rời đi, tránh khỏi tràng đại họa này.

Về phần đám người Nguyệt Thiền, Kim Triển, Yêu Nguyệt công chúa, Trùng Đồng, Trích Tiên đều trở thành thiên tài mà các tộc khát vọng có được. Bởi vì, nếu như có hạt giống vô địch trong tay, liền có thể dẫn theo bộ phận tộc nhân rời đi.