Chương 1803: Chủ Cấm Khu cấp tiến

Thế Giới Hoàn Mỹ

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Thân thể của hắn trở nên dị thường, hơi nặng nề, ô quang nhấp nháy, đây là dấu hiệu hắc ám hóa sao?

Thạch Hạo trong lòng nghiêm nghị, hắn cũng không có tiếp xúc với máu đen, cứ như vậy vô thanh vô tức trúng chiêu sao?

“Giọt máu kia sao?!” Hắn đã cực tốc trốn đi rất xa, rời khỏi phiến khu vực đó, trong lòng có suy đoán, phải chăng cùng giọt máu của hạt giống hắc ám kia có quan hệ.

Có lẽ, đó chính là vật chất bất tường duy nhất có thể ảnh hưởng tới hắn.

Thạch Hạo rời khỏi chiến trường, nhanh chóng bay ngang bầu trời cứ thế không thấy bóng dáng.

Hai ngày sau, trong một tòa sơn cốc, ô quang nhấp nháy, phát ra từng tiếng gầm khẽ. Thạch Hạo đang bế quan, đang vận chuyển huyền công, muốn thử ma diệt vật chất hắc ám.

“Có lẽ nguyên nhân là giọt máu đó.”

Không lâu sau, hắn xuất quan, thân thể khôi phục lại bình thường.

Điều này rất huyền diệu, cũng rất nguy hiểm, chỉ kém một chút nữa thôi, hắn đã bị hắc ám ăn mòn rồi.

Thạch Hạo đứng dậy do dự một hồi. Cuối cùng đào lại pháp khí không gian dưới sơn cốc ra, bên trong đang chứa giọt máu kia, lần nữa mang lên trên người. Hắn có chút hoài nghi, khi ngăn cách bởi không gian pháp khí cũng có thể bị ăn mòn sao?

Tuy nhiên, hắn không thể không mang đi, thứ này rất quỷ dị, cũng rất là trân quý. Hắn muốn mang về, giao cho Chủ Cấm Khu quan sát một chút.

Trên đường đi, hắn rất là cẩn thận, cũng rất dè dặt, thời khắc nào cũng chú ý biến hóa của bản thân, sợ lần nữa bị ăn mòn.

Cũng may, không có biến cố gì, Thạch Hạo suy đoán, hắn sở dĩ suýt tí nữa bị hắc ám hóa, có lẽ là do lúc giọt máu đó dính vào vạt áo hắn ảnh hưởng đến hắn.

Thập Tự Âm Dương Địa, nơi này hư không đã nứt vơ, theo tuần tự xuất hiện hai con sông, Thái Âm và Thái Dương chi lực vận chuyển…

Thạch Hạo vẫn đi theo con đường cũ, người khác thừa nhận không nổi uy năng của tràng vực phía sau đạo môn đó. Tuy nhiên, hắn vẫn có thể kiên trì được, đối với hắn mà nói đây là một con đường an toàn.

Cuối cùng, hắn về tới hạ giới, tiến vào khu vực đã từng là Sinh Mệnh Cấm Khu.

“Ngươi còn có thể mang về loại vật này, đây không phải là hắc ám chi huyết bình thường, là do sinh linh cấp hạt giống uẫn dưỡng ra, là Hắc Ám Chân Huyết!”

Chủ Cấm Khu rất kinh ngạc, đối với sinh linh hắc ám mà nói đây là thần thánh chi huyết!

Nó có ý nghĩa phi phàm, có được loại huyết mạch này, nghĩa là có thể tiến hóa vô hạn, cuối cùng sẽ trở thành cự đầu trong đám sinh linh hắc ám.

Đây là do sinh linh hắc ám trải qua tế tự phứt tạp, gian nan đản sinh ra hạt giống hắc ám dưỡng dục ra chân huyết hi thế, rất là trân quý, có thể ngộ không thể cầu.

“Không phải do tế tự đản sinh ra hạt giống hắc ám, mà do một cái rương tạo thành.” Thạch Hạo nói.

Chủ Cấm Khu nghe được, trong lòng chấn động nói: “Thế thì càng không đơn giản, đó là hạt giống thiên tiên, chân huyết vô giá!”

Thạch Hạo đã biết giọt máu này không tầm thường, hắn thỉnh giáo nó có tác dụng gì, cần phải xử lý như thế nào.

“Ngươi nên tránh xa nó, nếu như mang theo trên người thời gian dài, sẽ ăn mòn cả bản thân ngươi, khiến ngươi đọa lạc trong hắc ám.” Chủ Cấm Khu khuyên bảo.

“Không có chỗ hữu dụng sao? Thế con trực tiếp hủy đi vậy.” Thạch Hạo nói.

“Rất khó hủy diệt, nó sinh sôi không ngừng, trừ phi ngươi bước vào cấp bậc Tiên đạo, không ngừng dùng Tiên huyết và Tiên khí đi tẩy luyện.” Chủ Cấm Khu nói.

Thạch Hạo lắc đầu nói: “Vốn còn muốn lợi dụng nó, xem có gì giá trị không, hiện tại xem ra, vật này thật sự không nên mang về.”

Thạch Hạo có chút hối hận, lỡ như ô nhiễm cả hạ giới thì sao. Một khi hắc ám vật chất bị khuếch tán, hắn sẽ trở thành tội nhân của cả Bát Vực.

“Có ta ở đây, ngươi cũng không cần lo lắng nó sẽ bị khuếch tán ra đâu. Ta đang suy nghĩ, nó có lẽ có tác dụng lớn.” Chủ Cấm Khu nói

“Nó có tác dụng gì?” Thạch Hạo nhịn không được hỏi.

“Ngươi có thể tiếp xúc với nó để nó triệt để ăn mòn ngươi.” Chủ Cấm Khu nói.

“Cái gì?!”

Thạch Hạo lui lại, vô cùng cảnh giác, bất cứ giá nào, hắn cũng không thể buông bỏ nguyên thần hiện tại. Làm như vậy, có nghĩa là nhục thân của hắn bất diệt, nhưng nguyên thân đã thay đổi.

Trên thực tế, hắn đối với Chủ Cấm Khu cũng không phải trăm phần trăm toàn bộ tin tưởng. Bởi vì, mỗi người đều có bí mật của bản thân, càng huống chi là loại đại nhân vật như vậy.

“Đừng nóng vội, nghe ta nói, vật chất hắc ám rất là đáng sợ, nhưng một mực vẫn bị phong tỏa. Như vậy cũng không phải là biện pháp, sớm muộn gì cũng sẽ phải tiếp xúc, nếu như có thể miễn dịch với nó, thậm chí có thể lợi dụng lực lượng của nó, vậy thật sự là không cần phải lo lắng gì nữa.” Chủ Cấm Khu nói.

Đồng thời Chủ Cấm Khu cảm thấy lần này Tiên Vực quá nửa là sẽ thua, cho dù có thể thắng, cũng sẽ là đại nguy cơ.

“Sau này, thế gian chú định còn phải có một tràng đại bạo động đáng sợ nhất từ trước đến nay, vượt qua tất cả niên đại, tất cả kỷ nguyên, đây sẽ là lần đại thanh tẩy kinh khủng nhất!”

“Vật chất hắc ám có thể là đại họa, nhưng ngày nào đó có thể sẽ tẩm bổ lại nhục thân, chuyển tử thành sinh, chính là xem xem có thể sử dụng được nó hay không thôi.”

Chủ Cấm Khu nói một tràng những lời này, khiến trong lòng Thạch Hạo có rất nhiều nghi hoặc.

“Người để con thích ứng với vật chất hắc ám này?” Thạch Hạo hỏi.

Vật này một khi bị nhiễm phải, thì sẽ không còn đường quay lại, rơi vào trong hắc ám, lãng quên bản thân, còn nói cái gì tương lai, kiếp này coi như hủy đi rồi.

Nếu không, Tiên Vực vì sao phong tỏa nghiêm ngặt như vậy, ngay cả người của mình sau khi đi chinh phạt hắc ám, cũng không thể quay về cố hương, vĩnh viễn bị vứt bỏ, bị trục xuất.

“Dám nghĩ chuyện người khác không dám nghĩ, dám làm chuyện người khác không dám làm, đây có lẽ là cơ hội.” Chủ Cấm Khu nói.

“Việc này quá mạo hiểm.” Thạch Hạo lắc đầu.

“Ngươi ngay cả Diệt Tiên Chú cũng đã trúng mà vẫn còn có thể sống sót, không hề bị phế đi. Nếu như ngươi có thể chịu được vật chất hắc ám này, vậy thật sự có khả năng sống sót trong cuộc đại thanh tẩy này!” Chủ Cấm Khu trịnh trọng nói.

Thạch Hạo nghe thế, lộ ra thần sắc nghiêm túc, không nói lời nào, cẩn thận suy nghĩ.

“Ngươi có lẽ cảm thấy bản thân đã đủ kinh diễm rồi. Nhưng ta phải nói với ngươi, khi đại thanh tẩy chân chính bắt đầu, khi đó bất kỳ một sinh linh nào nhảy ra cũng đều có thể khuấy cho trời long đất lở, có thể diệt sát vạn tộc, ngươi có tin hay không? Bởi vì, đám nhân vật đó đều từng xưng bá trong niên đại của họ, quan sát kỷ nguyên chìm nổi.”

Chủ Cấm Khu nói rất rõ ràng, muốn chân chính đột phá vòng vây, quật khởi trong niên đại kinh khủng này, tiếp tục sinh tồn, thì phải có năng lực vượt xa sự tưởng tượng của thế nhân, phá vỡ các loại ghi chép cấm kỵ.

Thạch Hạo hiểu rõ lời này có đạo lý, nhưng hắn vẫn cảm thấy. Chủ Cấm Khu quá điên cuồng, căn bản không coi tính mạng hắn vào đâu.

“Thành công, ngươi có thể cao cao tại thượng, còn kiên cố hơn cả trời đất, trường tồn vĩnh hằng, vạn cổ bất diệt. Nhưng nếu như thất bại, cũng chỉ bất quá là chết sớm một chút mà thôi, hoặc cũng có thể chết ở thời kỳ đầu của cuộc thanh tẩy lần này, không thể nào là sinh linh cười tới cuối cùng.” Chủ Cấm Khu nói rất trực tiếp.

“Ngươi là một kẻ điên!” Thạch Hạo nói, nhưng cuối cùng hắn cũng đồng ý. Hắn mới đầu trên miệng phản đối, nhưng trong lòng vẫn một mực đang cân nhắc, vì để trở nên mạnh hơn, hắn không tiếc mạo hiểm, dù là cửu tử nhất sinh.

“Rất tốt, vẻn vẹn một giọt hắc ám chân huyết chỉ đủ dùng một lần mà thôi, ngày sau ngươi cần phải rót toàn bộ hắc ám chân huyết này vào cơ thể.” Chủ Cấm Khu nói.

Điều này khiến Thạch Hạo sắc mặt đại biến, nam tử trung niên bạch y như tuyết này, nhìn vẻ ngoài rất tuấn lãng, nhưng hành sự lại quá kinh khủng.

“Ta sẽ nghĩ biện pháp bồi dưỡng ra càng nhiều hắc ám chân huyết, từ lúc này bắt đầu, ngươi chuẩn bị hắc ám hóa đi.” Y nói.

Thạch Hạo suy nghĩ rồi nói: “Không được, ta không thể đánh cược, phải làm từng bước từng bước.”

Hắn quyết định, dùng huyết nhục của hắn tạo ra một bộ thể phách, dù sao tới cảnh giới của hắn, có thể trùng sinh lại cơ thể bị chặt đứt, muốn trùng tổ lại một bộ nhục thân cũng không là vấn đề.

“Cũng tốt, trùng tổ một cái thân thể hắc ám, dùng nó chém giết với ngươi, chiến đấu với bản thân, chỗ tốt càng nhiều.” Chủ Cấm Khu gật đầu.

Cuối cùng, Thạch Hạo rời khỏi, giao những phiền phức đó lại cho Chủ Cấm Khu.

Hắn không kịp để trở về Thạch thôn, hắn phải tiến vào Hư Thần Giới để gặp Điểu Gia và Tinh Bích Đại Gia.

“Hai vị lão gia tử, hai người nhớ ra được chưa, cái rương gỗ mục đó rốt cuộc là cái gì, có lai lịch như thế nào?” Thạch Hạo hỏi.

Bởi vì, lần này, hắn ở thượng giới thấy được một cái rương giống như cổ khí khởi nguyên chôn bên trong khu táng địa, đối với rương gỗ mục mà bản thân hắn đang nắm giữ, càng thêm cảm giác thần bí.

Hắn không dám hỏi Chủ Cấm Khu. Bởi vì hắn có chút kiêng kỵ, đang thận trọng phòng bị.

Nên biết, rương gỗ mục là đồ vật mà Du Đà và An Lan cũng muốn đạt được. Vì nó mà họ đã từng đại động can qua, không tiếc trả giá để xuất thủ.

Chủ Cấm Khu, khi còn sống có lẽ là tồn tại đẳng cấp đó. Hiện tại tuy rằng y nói bản thân là lạc ấn tàn phá, không thể nào phục sinh, nhưng Thạch Hạo vẫn không dám khinh thường.

Nếu như rương gỗ mục này có điều cổ quái, hắn lo lắng Chủ Cấm Khu sẽ có phản ứng khác lạ.

Đồng thời, hắn cũng muốn thỉnh giáo Điểu Gia và Tinh Bích Đại Gia phân tích. Chủ Cấm Khu có phải triệt để chân chính vô hại, nếu như hai lão đầu tử có thể nhớ lại càng nhiều việc, có thể cho hắn một cái đáp án yên lòng thì càng tốt.

“Rương gỗ mục, tuyệt đối không bình thường, nơi sâu trong lòng chúng ta có một cổ xao động, nhưng chính là nghĩ mãi cũng không ra.”

“Chủ Cấm Khu, tạm thời phòng bị y, trước tiên không cần nói với y về rương gỗ mục này!”

Đây là lời của hai lão gia hỏa này, thần sắc trịnh trọng.