Chương 1721: Chiến Chí Tôn

Thế Giới Hoàn Mỹ

Đăng vào: 12 tháng trước

.

“Tự tìm đường chết!” Chí Tôn Tiên Điện chỉ nói bốn chữ này, ánh mắt trong sương trắng liền loé lên mang quang, vươn một bàn tay ra chộp về phía trước.

Ầm!

Một tiếng kịch chấn, đại trận Tần tộc có phản ứng, phát ra ánh sáng chói mắt ngăn cản bàn tay to lớn đó.

“Sinh linh Tiên đạo đang kéo dài hơi tàn mà thôi, bản thân nó sao không đến, có phải là đi không nổi, xem ra thât sự sắp bị diệt vong rồi.” Thạch Hạo cười lạnh nói.

Hắn đã biết bên chỗ Tiên điện có một cái Tiên Tuyền, có thể ôn dưỡng nguyên thần và nhục thân, chứ nếu không, tên Tàn Tiên đó sớm đã chết rồi.

Mà lần này, Tàn Tiên bất ngờ bị nạn, càng không thể ly khai nơi đó.

“Lần lượt sỉ nhục Chân Tiên, tội không thể tha thứ!” Chí Tôn Tiên Điện lạnh giọng nói, bàn tay to chấn động, đột phá quang mạc phòng ngự của pháp trận Tần tộc.

“Đạo hữu, người quá lắm rồi đó!” Tần Trường Sinh mở miệng.

Lúc này, sâu bên trong Tần tộc, ngũ sắc thần quang lộ diện, xông tới nơi đây mang theo khí tức bàng bạc.

“Không giải phong ấn, khó có thể ngăn cản bộ pháp của Tiên Điện ta!” Chí Tôn Tiên Điện lạnh lùng nói.

Tuy rằng nói như vậy, nhưng lão hắn cũng lui về một chút, sợ Ngũ Hành Sơn đột nhiên mở ra phong ấn giết chết hắn.

“Giả điên làm quái gì vậy.” Thạch Hạo mắng, ngôn ngữ bất kính.

“Hừ, cho dù hôm nay Ngũ Hành Sơn có giải khai phong ấn, cũng không cải biến được gì!”

Xoẹt xoẹt !

Hư không nứt ra, âm thanh phừng phực vang lên, một cây cờ lớn từ Cửu thiên hạ xuống xuất hiện trong tay Thạch Hạo.

Điều này khiến cho hắn sửng sổt, không khỏi ngẩng đầu lên, trong lòng nổi lên sóng gió chập chùng.

Đây chính là tấm vải quấn Tiên Vương, là tiên cổ chiến kỳ, đã từng ở lập công lớn ở đại chiến Biên Hoang.

Đây là chí bảo ở trên Cửu thiên, thuộc về trường sinh gia tộc. Hiện tại lại giáng xuống đây xuất hiện trong tay hắn. Dĩ nhiên có người đang quan sát nơi đây, nên đưa xuống cho hắn sử dụng.

Nghĩ kỹ lại, đây quá nửa là hai vị lão giả của Tiên Viện hoặc Thánh Viện ra tay. Thạch Hạo đã nghe được, Phong tộc lão tổ muốn hạ giới giết hắn, cũng chính do hai vị lão nhân này cản lại!

Bây giờ họ lại giúp đỡ!

Hắn có thể lý giải, bởi vì Mạnh Thiên Chính có quan hệ tốt với bọn họ. Hiện tại bọn giúp đỡ Thạch Hạo hoàn toàn cũng chỉ vì nể mặt Mạnh Thiên Chính.

Thạch Hạo than thở, nghĩ tới Đại trưởng lão, lòng hắn liền đau nhói, trời đố kị nhân tài!

“Ai?” Chí Tôn Tiên Điện dừng lại rồi lạnh lùng nhìn về phía hư không.

“Ầm!”

Chính lúc này, Thạch Hạo thi triển đại kỳ trực tiếp giết ra ngoài. Đây là tấm vải quấn Tiên Vương có thể so với pháp khí Tiên Đạo hoàn chỉnh, uy lực cường đại vô song.

Lúc trước ở Biên Hoang, vật này có thể ngăn cản được Bất Hủ!

Nó hiện tại đã có cán cờ, do Chí Tôn gắn lên. Nhưng cái cán này khẳng định không phải binh khí Tiên Đạo.

Nhưng mà chỉ cần lá cờ là đủ rồi!

Ầm ầm, Thạch Hạo vung mạnh đại kỳ trực tiếp xé toạch hư không, quét mạnh về phía Chí Tôn Tiên Điện, uy lực cương mãnh vô cùng, chấn động tâm hồn.

Tất cả mọi người đều choáng váng, Hoang quả nhiên lợi hại, không ngờ lại có gia tộc trên Cửu thiên tương trợ!

Mà thời khắc này, toàn bộ mọi người đều đờ ra. Bởi vì tấm đại kỳ đó, uy lực quá cường đại. Nó chấn vỡ thương khung, đánh cho Chí Tôn Tiên Điện ngã nhào.

Không sai, vị siêu cấp đại nhân vật kia quá bất cẩn, tưởng rằng chỉ cần phất tay một cái liền có thể bắt lấy Thạch Hạo.

Kết quả, khi tấm vải quấn Tiên Vương kia phất lên liền phát ra tiên uy vô thượng. Tuy rằng không có kích trúng lão ta, nhưng vẫn khiến cho lão bay ngược về sau.

Trên mặt đất mọi người chấn động, Ngũ Hành Sơn phát sáng, thủ hộ Tần tộc. Chứ nếu không, loại ba động đó có thể huỷ diệt nơi đây, khí sát phạt của lá cờ này quá mãnh liệt và đáng sợ.

“Tiểu bối, ngươi dám sỉ nhục ta!” Chí Tôn Tiên Điện rít lên, lần nữa xuất thủ.

Nhân đạo đỉnh phong, giơ tay có thể hái nhật nguyệt, nhưng mà lão cũng rất kiêng kỵ cây đại kỳ này. Tự dưng bó tay bó chân, không dám chân chính va chạm.

Ầm ầm!

Thạch Hạo lại phát ra một kích, cầm đại kỳ chém ngang, giống như thiên đao đánh phá vũ trụ, cắt đứt giới bích, khiến cho Chí Tôn Tiên Điện lần nữa bay ngang ra ngoài vực ngoại.

Sắc mặt lão vô cùng khó coi, phá khí Tiên Đạo khiến cho lão tức giận, không dám chân chính giao phong.

“Lão già kia chạy đi đâu!” Thạch Hạo bay lên trời đuổi theo.

Tất cả mọi người đều phát ngốc, Hoang truy sát Chí Tôn Tiên Điện? Đây giống như nằm mộng giữa ban ngày.

Mọi người đều biết, Hoang rất lợi hại. Nhưng mà hắn vẫn chưa bước vào lãnh vực đó, làm sao có thể truy sát tồn tại nhân đạo đỉnh phong được?

“Ngươi khiến ta thật sự tức giận rồi đó!” Chí Tôn Tiên Điện âm hàn nói. Một khắc sau, lão liền biến mất tại chỗ đột nhiên không thấy đâu nữa.

Thạch Hạo hừ một tiếng, tập trung cao độ. Hắn dùng đại kỳ quấn lấy bản thân, bảo vệ toàn thân trên dưới.

Quả nhiên, một cái quyền đầu màu đen đánh tới phía sau gáy, muốn kích sát hắn.

Ầm ầm ầm!

Tựa như tiếng sấm rền vang, Thạch Hạo cực tốc quay lại, đại kỳ lần nữa triển khai, chấn vỡ thiên địa, khiến cho Chí Tôn Tiên Địa kiêng kỵ. Lão lần nữa lui lại rồi biến mất.

Cây đại kỳ này nhiễm qua máu huyết Tiên Vương, không giống với bình thường. Cho dù là Chí Tôn Tiên Điện cũng phải kiêng kỵ, dũng khí va chạm một cái cũng không có.

“Tiểu bối, ngươi tưởng rằng nắm giữ tiên khí, ta liền không giết được ngươi sao? Cường đại là do bản thân, ngoại vật chỉ là hư mà thôi!” Chí Tôn Tiên Điện lạnh giọng nói.

Hắn lại tiêu biến, hoà vào trong đại thiên địa, vô cùng kinh khủng, phảng phất như biến thành đại vũ trụ.

Bùm!

Thạch Hạo đánh ra một kích mãnh liệt chấn vỡ bầu trời vực ngoại.

Bùm!

Đột nhiên, thân hình Chí Tôn Tiên Điện hiện ra rơi xuống, giống như bất ngờ gặp phải một kích.

“Ai?“ Hắn rất tức giận, có người trong bóng tối xuất thủ với hắn.

Thạch Hạo hiểu ra, chính là người cho hắn mượn đại kỳ, là một vị Chí Tôn trong bóng tối xuất thủ.

Hắn cầm đại kỳ quét về phía trước, xuất thủ toàn lực muốn giết chết Chí Tôn của Tiên Điện.

Bùm!

Lần này, thân thể Chí Tôn Tiên Điện lại lần nữa bị khoá lại. Bởi vì trong bóng tối có hai tràng vực cực tốc lao tới cầm cố lão lại, muốn cố định giữa hư không.

Kết quả khi đại kỳ quét tới, lão lùi lại chậm một chút. Một lần nữa bị Cương Phong Tiên Đạo quét bay.

Trong bóng tối có người xuất thủ, là nhằm vào hắn là Chí Tôn đang phá rối!

Thế nhưng người ngoài nhìn không ra, đều cho rằng do Thạch Hạo làm, từng người đều kinh ngạc há hốc mồm. Hoang lại kinh khủng đến vậy?

Bọn họ xem ra, cho dù Thạch Hạo tay cầm Tiên khí quyết chiến với Chí Tôn thì cũng chỉ bại mà thôi. Điều đó giống như trẻ em tay cầm lợi khí cũng quá nửa không thể làm cho người lớn bị thương.

Nhưng hiện giờ hoàn toàn không phải như vậy, Chí Tôn Tiên Điện bị ăn quả đắng rồi.

Bùm!

Khi gợn sóng trong hư không nổi lên dữ dội, Lúc đại kỳ quét tới. Chí Tôn Tiên Điện lần nữa bị trói buộc, suýt nữa khiến lão ta bị quét trúng. Lần này lão xấu hổ lui ra ngoài.

Vào thời khắc quan trọng, lão triệu hồi pháp chỉ tới dây, ngăn cản lại một kích của đại kỳ.

Ca sát!

Kim sắc pháp chỉ tan vỡ, hoá thành từng điểm thần quang nở rộ nơi đây, vô cùng chói mắt.

“Ngươi dám huỷ pháp chỉ Chân Tiên!”

“Một tờ giấy lộn mà thôi, chỉ có ngươi xem đó là bảo bối, với ta chẳng là gì cả!”

Giờ đây, Chí Tôn Tiên Điện cảm giác một trận nộ hoả, có chút uất ức. Trong bóng tối có Chí Tôn lại nhằm vào lão ta, khiến lão vô cùng bị động.

Thậm chí, lão cảm giác được. Nếu hai người đó không phải kiêng kỵ tàn tiên có thể đã hạ độc thủ rồi.

Lão thật sự rất xấu hổ và tức giận. Lão mấy lần bị đại kỳ quét trúng khiến cho uy nghiêm Chí Tôn của bản thân mất hết. Chí Tôn Tiên Điện miệng liền tụng chân kinh, lão muốn triệu hồi cái gì đó.

Âm thanh cổ lão của chú ngữ vang lên cộng hưởng với một vật ở cuối chân trời.

Ầm!

Ở một chỗ xa xôi nơi căn cơ của Tiên Điện, một toà thanh đồng Tiên Điện vạch đất bay lên, phá vỡ hư không cực tốc bay tới nơi đây.

“Bất hảo, thanh đồng Tiên Điện chân chính tới rồi, đó là Tiên khí!” Có người run giọng nói.

Tất cả mọi người đều ngây dại, đây chính là muốn tiến hành Tiên đạo đại đối kháng sao?

Lúc này, Chí Tôn Tiên Điện đầu tóc rối bời, y phục rách nát, sắc mặt tái xanh. Nếu không phải tổn thương tới tôn nghiêm, lão cũng sẽ không triệu hoán thanh đồng Tiên Điện nhanh như vậy.

Dựa vào thân phận của lão, hôm nay tới giết Hoang, không ngờ lại phải vận dụng vật thần thánh như vậy, cũng không phải vinh quang gì.

“Hiếp người quá đáng rồi đó!” Lúc này, Tần Trường Sinh mở miệng nói, sắc mặt lạnh lẽo đầy tức giận.

Lão từng nói qua, Tần tộc không sợ phiền phức, cho dù có Tàn tiên tồn tại thì đã sao. Bởi vì lão biết đa phần Tàn tiên đều không thể ra khỏi chỗ ẩn cư của mình, đều đang tu dưỡng kéo dài hơi tàn.

“Mở!”

Lão rống lớn, thi triển bí pháp, giống như xé mở ra loại phong ấn nào đó. Nơi sâu trong Tần tộc lập tức quang mang đại thịnh, khí tức thần thánh tràn ngập thiên địa.

Thạch Hạo thất kinh, Tần Trường Sinh thật sự có thể khai mở phong ấn của Ngũ Hành Sơn?

“Ầm!”

Trên mặt đất, ngũ sắc hào quang ngút trời, tiên khí cuồn cuộn, vô cùng khiếp người, khiến cho nhật nguyệt tinh thần cũng run rẩy theo, mặt trời cũng muốn sụp đổ, vũ trụ trở nên bất ổn!

Tiếp theo, ngũ sắc tiên quang loé lên, trực tiếp quét về phía thanh đồng Tiên Điện, muốn huỷ diệt nó.

Nhìn thấy một màn như vậy. Thạch Hạo tự nhiên không phát ngốc đứng nhìn, điên cuồng huy động thiết huyết đại kỳ quét thẳng về phía Chí Tôn Tiên Điện.

Thời khắc này, vực ngoại chấn động, nhật nguyệt trầm luân, tinh tú lu mờ, một số ngôi sao lớn lập tức bị nổ tung, rất nhiều mảnh vỡ ngôi sao rơi rụng.

Ầm Ầm!

Lần này, lại có hai cổ lực lượng xông về phía Chí Tôn Tiên Điện lần nữa cầm cố lão ta.

Bùm một tiếng, Thạch Hạo quét trúng Chí Tôn Tiên Điện. dù cho có đồng điện che chở, lão cũng bị đánh bay ngang qua rồi phun ra một ngụm máu.

Mọi chuyện đều xảy ra quá nhanh, ai cũng không nghĩ tới Chí Tôn Tiên Điện lại bị đánh bay, đầu tóc rối bời, khoé miệng chảy máu thụ thương như vậy.