Chương 1675: Giương kích Chí Tôn.

Thế Giới Hoàn Mỹ

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Thân thể của cường giả Đế tộc đứt thành hai đoạn, máu nhuộm tinh không, thời khắc này thần hồn của hắn đang rung động nhanh chóng thối lui hòng tránh được một kiếp nạn.

Thân thể đứt thành hai nửa vụt lên như cầu vòng không chỉ muốn bỏ trốn mà còn muốn hợp lại với nhau.

Nhưng mà, Mạnh Thiên Chính chỉ lạnh lùng liếc nhìn một cái, tiên khí ngập tràn giam cầm lấy hư không, hai nửa thân thể kia tuy rằng đã vọt lên thế nhưng lại tựa như va vào một vách tường vậy.

Ầm!

Hai phần thân thể mặc dù đã gắn kết với nhau thế nhưng lại đánh thẳng vào một tràng vực vô hình rồi bậc ngược trở lại, cả người đầy vết máu, vết thương đầy rẫu.

Đế tộc, đã bao giờ chật vật như vậy chưa?

Trong mắt hắn có vẻ lạnh lẽo, trong lòng hắn có ngọn lửa vô tận, uất ức vô cùng, hắn hét dài đốt cháy tinh khí thần để triển khai tổ thuật mạnh nhất.

Cũng trong lúc đó, những Chí Tôn xung quanh chuyển động hòng giải vây.

Vù!

Trong giây lát, có vị Chí Tôn một trảo chụp lại chín ngôi sao xếp thẳng hàng, ánh lửa hừng hực, chúng bị khắc họa trở thành trận đài áp chế nơi này.

Chí Tôn liên thủ đồng thời thảo phạt Mạnh Thiên Chính và cũng muốn niêm phong hắn lại trong trận.

Bởi vì, bọn họ cảm giác được, vào lúc này Mạnh Thiên Chính hết sức đáng sợ, rất khó đối đầu và càng không thể một đấu một được, chỉ có cách dùng trận pháp để trói lại.

Ầm ầm ầm!

Những người khác đều dịch chuyển, trong nháy mắt đó từng phương hướng đều xuất hiện những tinh cầu khổng lồ, nó bị một vài bóng hình khổng lồ đẩy tới.

Chí Tôn hiện ra pháp tướng, đứng cao cùng với thiên địa và chọc thẳng nơi trời sao trong vũ trụ, lôi kéo tới vô số sao lớn lao tới phủ kín nơi này.

Đây là thần uy của Chí Tôn, bọn họ nắm pháp ấn đẩy ra nhật nguyệt ngân hà, trấn áp nơi này!

Cảnh tượng khủng khiếp, liên miên thiên thể to lớn ầm ầm lao tới, tất cả đều khắc lên những hoa văn trận pháp, tạo thành Chư Thiên Tinh Đấu đại trận phủ kín nơi này.

Nhưng mà, chuyện này cũng chẳng thể thay đuổi được gì cả.

Ánh mắt của Mạnh Thiên Chính trở nên sắc bén như cầu vòng, không có công kích ngay tên tu sĩ Đế tộc mà bóng người tức khắc biến mất tại chỗ.

Phụt!

Vị Chí Tôn vừa chụp chín ngôi sao kia đã bị Mạnh Thiên Chính bắn trúng một chưởng liền nổ tung ngay trong hư không, trở thành mưa máu tán loạn khắp nơi!

Mạnh Thiên Chính quá nhanh, bóng người vừa di chuyển thì thời gian tựa như biến thiên, không gian đều thay đổi, hắn ứng phó toàn lực, một thân pháp lực cô đọng vào một kích liền giải quyết một người.

Đã tạo nên tính uy hiếp không thể nào tưởng tượng nổi!

Quả nhiên, những người khác kiêng kỵ, thân hình đều trở nên cứng ngắt.

Xoẹt!

Mạnh Thiên Chính hóa thành một tia chớp lao tới tên Chí Tôn mang địch ý đậm đặc nhất, chủ động động thủ với hắn.

Lúc này, người kia tay cầm một thanh cốt kiếm quay hướng Mạnh Thiên Chính, ánh kiếm hừng hực tới mấy trăm ngàn dặm, sắc bén tuyệt thế, khủng khiếp vô tận.

Xoẹt!

Khi hắn nhìn thấy Mạnh Thiên Chính muốn khai đao với mình thì liền vung mạnh cốt kiếm về trước, ánh kiếm dài không biết bao nhiêu vạn dặm cắt đôi vũ trụ.

Vùng vũ trụ tối tăm nơi đây đều bị rói sáng rực!

Boong!

Trời cao tan vỡ, Mạnh Thiên Chính tay cầm cung lớn quét tới chấn nổ cốt kiếm, nó hóa thành chùm mưa ánh sáng tỏa ra hư không rồi bốc cháy.

“A…”

Vị Chí Tôn này hét lớn, hắn không nghĩ tới rằng, chỉ mới đòn đầu tiên mà binh khí đã bị hủy diệt đồng thời cánh tay tê dại đau đớn vô cùng.

Ở ngay trung tâm vụ nổ đan dệt phù văn bản nguyên nhất hòng luyện hóa cho bằng được hắn.

“Giết!”

Vị Chí Tôn dị vự này hét lớn, toàn thân toàn là ký hiệu triển khai tổ thuật chống trả lại Mạnh Thiên Chính.

Đáng tiếc, toàn bộ ánh sáng đều bị áp chế quay ngược trở lại thể nội của hắn, loại tổ thuật ấy đang tỏa ra ngay trong thân thể của hắn, ầm, hắn nổ tung ngay đương trường.

Máu đỏ tươi rói, ánh sáng xinh đẹp cuồn cuộn nơi đây.

Trong hư không chợt có một bàn tay từ từ quay trở lại, một đòn vừa nãy của Mạnh Thiên Chính là do bàn tay này toàn lực áp chế mà thành.

Trong chốc lát như thế lại có liên tiếp Chí Tôn bị đánh giết, vả lại còn cường thế là vậy, như bẻ cành khô khiến những cường giả khác sinh ra luồng khí lạnh trong lòng.

Ầm!

Cường giả Đế tộc phát điên, bên ngoài cơ thể là ngọn lửa nóng hừng hực, trong tay lại là thanh binh khí đen xì, trường mâu lạnh lẽo mang theo dại tắc, ầm, rốt cuộc thì hắn cũng đã xuyên thủng được giam cầm rồi vọt thẳng ra ngoài.

Nhưng, chờ đợi hắn chính là vẻ mặt đầy lạnh lùng của Mạnh Thiên Chính sau khi giết chết hai vị Chí Tôn đã quay trở lại.

“Giết hắn, đồng thời động thủ!”

Chí Tôn Đế tộc cảm thấy nhục nhã, xung quanh còn có một vài Chí Tôn khác sau khi nghe hắn nói thế thì muốn đồng loạt xuất thủ.

Nên biết, lúc ban đầu chính hắn từng đồng ý quyết đấu công bằng với Chí Tôn của cửu Thiên, bởi vì hắn biết chắc chắn có thể đại thắng, làm như vậy không chỉ thể hiện ra sự mạnh mẽ của bọn họ mà còn để sỉ nhục Đế quan, mang theo tâm ý khinh bỉ.

Nhưng, về sau khi giao thủ với Mạnh Thiên Chính thì hắn đã phải chịu thiệt và còn dẫn người bày trận vây nhốt đối phương.

Mà hiện tại, hắn lại muốn liên thủ với nhứng Chí Tôn khác đối kháng với Mạnh Thiên Chính đang ngập tràn sát khí này, chuyển biến giữa trước và sau quá lớn.

Vì vậy, Chí Tôn Đế tộc mới cảm thấy quá nhục nhã, hắn đang sợ chiến, không dám đối mặt sinh tử với Mạnh Thiên Chính và cần người khác tới giúp đỡ.

Vù!

Một bàn tay mò xuống trấn áp về trước.

Đó chính là bàn tay của Mạnh Thiên Chính, nó mang theo màu vàng nhạt với khí lành cuồn cuộn, hào quang khiếp người, chư thiên tinh đấu xung quanh run rẩy và cũng chẳng biết có bao nhiêu ngôi đại tinh dưới sự chấn động đầy kịch liệt ấy nổ tung, từng ngôi trở thành bột mịn thiêu đốt trng vũ trụ sao trời và hóa thành ánh nhiệt.

Cảnh tượng này khá là khủng khiếp, khi bàn tay lớn ấy hạ xuống chụp vào cường giả Đế tộc thì đại tinh xung quanh đều đã nát tan, thật sự khiến người khác phải sợ hãi.

Đế tộc chống cự, vận dụng tổ thuật mạnh nhất, triển khai áo nghĩa vô thượng thế nhưng không tài nào ngăn được!

Bàn tay lớn ấy không gì không xuyên thủng, đâm xuyên màn ánh sáng đang tỏa ra kia, đập tan thứ được gọi là tổ thuật, bàn tay của Mạnh Thiên Chính mang theo tiên quang nhàn nhạt nắm chặt lấy hắn.

“A…”

Cường giả Đế tộc thét dài, hắn dùng mọi sức lức để thoát khỏi cú nắm này.

Hắn biết mình đã tiêu đời, tu vi của Mạnh Thiên Chính quá cao, một chân đã bước vào lĩnh vực Tiên đạo, đã vô địch tuyệt thế trong lĩnh vực Nhân đạo.

Ở cảnh giới này, tu sĩ chỉ kém nửa bước nữa là có thể tiến cấp lĩnh vực Chân Tiên thì có thể vỗ ngực xưng rằng, mình là nhân vật Nhân đạo thủ lĩnh không thể địch được, mà Mạnh Thiên Chính lại là một chân đã bước vào được rồi!

Nói theo một ý nghĩa nào đó, Mành Thiên Chính vẫn còn phải lột xác, mang theo sức mạnh Chân Tiên.

Vì vậy, dù cho Đế tộc có mạnh mẽ thì trước mặt của Mạnh Thiên Chính vẫn chẳng tính là gì, không thể chống trả được gì.

“Răng rắc!”

Thời khắc này, Mạnh Thiên Chính rất quyết đoán và cũng rất vô tình, sau khi nhấc bổng hắn lên thì tay còn lại vung tới vặn gãy cổ đồng thời một ngón tay đâm xuyên mi tâm của hắn, máu tươi ròng rõ.

Tất cả mọi người đều chấn động há hốc miệng.

Dù gì cũng là một Đế tộc mà lại bị người vặn gãy cổ như thế, nếu truyền đi thì ai dám tin tưởng chứ?

Loại quyết đấu này, loại phương thức tử vong này, chỉ có thể nói thực lực của hai bên chênh lệch cực lớn, dù cho Đế tộc cũng sẽ rơi vào kết quả như vậy.

“Giết!”

Mạnh Thiên Chính gầm nhẹ rồi xuất thủ về những người xung quanh, lúc này thần quang ngút trời, khí tức đại đạo khuếch tán tạo thành những uy hiếp to lớn cho những người ấy.

Phụt!

Có người không tránh kịp nên ói ra ngụm máu, tiếp đó là bị Mạnh Thiên Chính đánh giết, máu nhuộm tinh không.

Mạnh Thiên Chính hét dài đưa mắt nhìn về phía xa xa, nơi đó có Chí Tôn của Đế quan đang chiến đấu với dị vực, hiện giờ không còn lại mấy người nữa, hầu như đều bị dị vực săn bắn và sát hại.

Ầm!

hí tức cường giả tuyệt đại bùng nổ, Mạnh Thiên Chính rống lớn: “Nạp mạng đi!”

Hắn xuyên qua tinh không giết thẳng tới đó, một quyền nện ra bao phủ lấy thân thể của một sinh linh, thần quang đè ép cả vùng tinh vực này, quyền lực kinh thế.

Bịch, sinh linh ấy bị chấn cho ngay ngược ra sau đồng thời ho đầy máu tươi, tiếp đó cả người rạn nứt khó mà giữ vững được hình thể của mình.

Rầm!

Cũng trong lúc đó, gợn sóng của Bất Diệt kinh lan tràn khiến người kia chia năm xẻ bảy, hóa thành một đám mưa máu.

“Giết, đồng thời động thủ giải quyết hắn!”

Xa xa có người hét lớn, muốn Chí Tôn của dị vực đồng thời động thủ.

Keeng, Mạnh Thiên Chính giơ cao cung lớn đã bị bẻ gãy lên cao rồi dùng tay vuốt nhẹ đầy tiếc nuối cũng như đau đớn, cuối cùng chợt ngẩng cao đầu.

Hắn dùng hết khí lực để trường cung tạm thời gắn kết với nhau, tiếp đó là những mũi tên được tạo từ pháp tắc bắn giết từng bóng người đang lao tới trong hư không.

Xoẹt!

Thần quang ngút trời xé rách cả vũ trụ, trong giây lát đó, mũi tên xuyên qua một vị Chí Tôn khiến hắn đẫm máu đương trường và nổ tung cùng với mũi tên thần, hình thần đều diệt.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Mũi tên thần lao vút giữa trời, Mạnh Thiên Chính không ngừng mở cung, dùng mũi tên được xây dựng từ pháp tắc đại đạo bắn về các nơi trợ giúp cho mấy vị Chí Tôn của Đế quan thoát vây, giúp bọn họ diệt địch.

“Phụt!”

Huyết quang bắn lên cao, liên tiếp là những Chí Tôn trúng tên, trước sau có tới ba bốn sinh linh đều bị xé rách hình thể và hóa thành sương máu.

“Bước ra một bước chính là Tiên đạo. Hắn mạnh như thế thì làm sao chống được?” Có người run rẩy nói, không nghĩ tới sẽ gặp phải một chí cường giả như Mạnh Thiên Chính này.