Chương 1768: Cấm địa không được đụng đến

Thế Giới Hoàn Mỹ

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Hai lão đầu tử bình thường hi hi ha ha, rất là vui vẻ, nhưng hiện tại vẻ mặt đều âm trầm, đây là chạm tới điểm mấu chốt của hai người bọn họ.

Ai dám thả sinh linh trong bình sứ đó ra chính là địch nhân của hai người.

Thả ra đám sinh vật đó, sẽ gây nên thảm kịch nhân gian, đại hoạ ngập trời.

Thạch Hạo sắc mặt tê dại, bởi vì hắn đang kiềm nén cơn giận, chưa hề bạo phát, cho nên gương mặt trở nên cứng ngắc.

Về công về tư, hắn cũng không thể đáp ứng, kẻ đả thương Tần Hạo có quan hệ thân thiết với hai người này cũng thôi đi, còn dám lợi dụng hắn, thật là không biết sống chết.

Bất quá, Thạch Hạo chưa có lập tức động thủ, biểu hiện rất bình đạm nói: “Xin lỗi, ta làm không được, lúc trước cũng từng đi vào thám thính qua, nhưng nơi này rất cổ quái, có nguy hiểm. Hiện tại ta trúng phải Diệt Tiên Chú, tu vi đã giảm, tuy rằng vẫn chưa hoàn toàn mất đi đạo hạnh, nhưng khẳng định không bằng trước kia, không có cách nào động thủ ở nơi này.:

Y Lạc nghe xong trong mắt liền hiện lên vẻ kinh thường, nhưng nàng che giấu rất tốt nói: “Chỉ là muốn xin Thạch huynh tương trợ mà thôi, không cần phải làm lớn chuyện làm gì.”

Thạch Hạo trong lòng cười lạnh, đây chính là muốn xé rách da mặt sao? Đừng nói là không cách nào tương trợ, cho dù có thể giúp đỡ, nhưng nơi này có nguy hiểm ra sao, hắn còn không biết sao?

“Đạo huynh, liệu có phải đã từng chạm vào những bình sứ đó?” Húc Huy hỏi

Thạch Hạo tự nhiên sẽ không nói thật: “Không có, ta chỉ là đi vòng bên ngoài mà thôi, nhưng luôn cảm thấy rất áp bức, pho tượng bằng đá trong cổ điện màu đen đó truyền đến uy áp khiến người kinh hãi.”

“Một lát nữa, chúng ta có thể cùng nhau xuất thủ, nơi này bất quá có một số vong hồn mà thôi, nhiều năm qua đi như vậy, bọn chúng khẳng định yếu nhợt vô cùng, không có gì to tát cả.” Húc Huy khẽ cười nói.

Thạch Hạo đang suy đoán, bọn họ rốt cuộc là vì vật gì mà tới đây, còn muốn thả ra đám sinh linh khủng bố đó, nếu là vế sau. Ý đồ xấu của hai người này quá lớn rồi, cần phải lập tức giết chết!

“Các ngươi tới cùng là vì sao lại tới đây?” Thạch Hạo hỏi

“Tới hiện tại, chúng ta cũng không cần giấu ngươi nữa, đích thực là cần một thứ, vật đó có quan hệ trọng đại.” Y Lạc nói.

“Ngươi có lẽ là nghe qua, Dị vực tiến công Biên Hoang, muốn giết qua bên này, chính là muốn tìm một vật gì đó. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, nơi này có lẽ chính là một nơi nơi quan trọng, quá nửa là đang ấn giấu thứ gì đó.” Húc Huy rất nghiêm túc nói.

Sau khi nghe được những lời này, Điểu Gia và Tinh Bích Đại Gia có chút mê man, sau đó lại chấn động, ánh mắt thanh tỉnh không ít, có chút giác tỉnh nhớ lại một số thứ, thần sắc càng trở nên khó coi.

“Loại việc này, cho dù là Chân Tiên cũng không biết, ngươi sao lại biết rõ?” Tinh Bích Đại Gia hỏi. Ánh mắt lão trong veo, lời nói rất bình tĩnh, nhưng Thạch Hạo biết rõ, lão đang cật lực khắc chế bản thân. Hai lão đầu tử có thể muốn phát hỏa rồi.

Hai người trẻ tuổi tới từ Tiên vực đụng tới điểm mấu chốt của hai lão gia hoả này, khiến bọn họ nhớ lại một số việc!

“Chân Tiên không biết nơi này, nhưng Vương trẻ tuổi đó của chúng ta lại ngẫu nhiên biết được, gia tộc của Vương là một trong những đạo thống mạnh nhất Tiên vực. Tổ Tiên của Vương càng vô địch, là một trong những cấm kỵ tồn tại của Tiên vực.” Húc Huy nói.

“Cho nên nói, chúng ta rất thẳng thắn nói cho đạo huynh biết bí mật to lớn thế này.” Y Lạc khẽ cười.

Thạch Hạo thở dài, hai người này dám nói ra, ngày sau khẳng định sẽ diệt khẩu, phỏng chừng những người đi theo bọn họ xuống đây đều phải chết. Về phần hắn, dù sao cũng sắp bị phế bỏ rồi, không cần phải lo lắng.

“Điểu Gia, còn muốn hỏi gì nữa không?” Thạch Hạo hỏi hai vị lão giả.

“Còn hỏi cái rắm, thật là gan lớn bằng trời, nơi này cũng dám tiết lộ, còn muốn cởi bỏ phong ấn, chán sống rồi sao, toàn bộ đều trấn áp ở nơi này một trăm vạn năm!” Điểu Gia tức giận gào lên.

“Ta nhớ tới một số chuyện, nơi này là cấm địa, tuyệt không thể phát sinh biến cố! Ai dám thả sinh linh trong bình sứ ra, ai cũng phải chết!” Tinh Bích Đại Gia hung thần ác sát nói.

Bọn họ đã quên mất, không lâu trước đây bọn họ còn đích thân dẫn Thạch Hạo tới nơi này.

Bất quá, hai vị lão giả lúc tỉnh lúc mê, cũng không thể trách bọn họ, hiện tại nhớ lại một số việc, nơi này liên quan quá lớn, cần phải phong toả mọi bí mật.

“Các ngươi muốn quản chuyện của chúng ta?” Y Lạc cười nói, rất kiều diễm nhưng cũng rất lạnh lùng.

“Có gì mà không dám quản?” Thạch Hạo nói, hơn nữa liền xuất thủ, bùm một tiếng, bàn tay như dao cắt, trực tiếp chém xuống.

Điều này quá đột ngột, nhưng Y Lạc và Húc Huy phản ứng cũng nhanh, cũng vô cùng mạnh mẽ, nhanh chóng phản kích, vận dụng lực lượng mạnh nhất đối kháng.

Bọn họ giao thủ vô cùng kịch liệt, bóng người tung bay, Y Lạc miệng đầy máu tươi bay ngang ra ngoài, , khuôn mặt đỏ bừng sưng lên thấy rõ, xương mặt như muốn nứt vỡ.

Bùm!

Sau đó, Húc Huy cũng bị đánh bay ra ngoài, ngực y bị trúng một cước, xương ngực bị gãy hết mấy cây, khiến y phụt một tiếng miệng phun đầy máu.

Ngoài xa, đám tu sĩ tới từ Cửu Thiên Thập Địa, từng người đều tim đập chân run, Hoang cũng quá hung tàn rồi, một lời không hợp, ngay cả hai vị đại nhân trẻ tuổi của Tiên vực cũng dám động thủ?

Điều này khiến bọn họ cảm giác cực kỳ nguy hiểm!

Đám người này sợ rồi, Hoang thật sự vẫn chưa mất đi đạo hạnh, hiện tại chiến lực vẫn mạnh mẽ như xưa, khiến bọn họ thấy bất an.

“Không đúng, đạo hạnh của ngươi một chút cũng không hề suy giảm, so với trong lời đồn còn mạnh mẽ hơn!” Húc Huy nét mặt khó coi kinh sợ kêu lên.

Về phần Y Lạc che lấy nửa bên mặt, cực kỳ phẫn nộ, một tay khác của thị đưa lên, có một tấm phù sáng lạn phát ra Tiên quang.

“Ngươi dám đụng tới ta, không thể bỏ qua cho ngươi được!” Thị hét lên, ánh mắt cay nghiệt.

Thạch Hạo tim đập loaạn, đó là loại phù gì, lại phát ra Tiên quang, khiến hắn cảm thấy cực kỳ nguy hiểm, không còn cách nào khác, hắn đành lấy ra Đại La kiếm thai.

“Bối cảnh lớn thật chứ, ngay cả Phong Tiên phù cũng mang theo tới!” Điểu Gia lạnh lùng nói.

“Quả thật là hoạ hại nhân gian mà, muốn gây loạn ở nơi này, bất quá điều này giống như là chạm vào tấm vảy ngược của Chân Long vậy!” Tinh Bích Đại Gia, miệng niệm chú ngữ, khiến cho nơi này rung lên kịch liệt.

“Ngươi dám!” Y Lạc hét lên.

Ong!

Cổ điện màu đen, mảnh lao tù đó đều rung lên.

Trên một toà tế đàn nào đó, nơi đó có một cái bình sứ miệng được mở ra, bên trong trỗng rỗng. Một lực hút mạnh mẽ phát ra, chỉ trong chớp mắt, hút cả Húc Huy và Y Lạc tay cầm cổ phù vào bên trong phong ấn lại, mọi thứ diễn ra quá nhanh.

“May mắn thay, nơi này còn dư ra bình sứ phong ấn chưa xài tới.” Điểu Gia nói.

Ngoài xa, đám người tới từ Cửu Thiên và Ba Ngàn Châu đều ngây dại, vô cùng kinh hãi, hai đại cường giả sao lại bị bắt đi rồi.

“Tin tức không được lộ ra, phải bắt bọn chúng lại!” Tinh Bích Đại Gia nói

Một khắc sau, đám người đi cùng với Húc Huy và Y Lạc, không một ai chạy thoát, không thể phản kháng, đều bị bắt vào trong một bình sứ, bị phong ấn vào bên trong.

“Ân, ta sao lại biết sử dụng cái bình sứ trống rỗng đó nhỉ?”

Sau khi làm xong mọi thứ, hai vị lão giả có chút sững sờ, hiển nhiên trạng thái của bọn họ có chút bất ổn, đã quên đi quá nhiều thứ.

Xích Long Cát Cô trợn tròn mắt, Thạch Hạo cũng cạn lời.

Nửa canh giờ sau, Thạch Hạo mở ra bình sứ kia, tra khảo Húc Huy và Y Lạc.

“Nói, hai người tới nơi này rốt cuộc có chuyện gì, nói rõ ràng tất cả cho ta.”

Hai người vô cùng bàng hoàng, không ngờ lại bị phong ấn, ngay cả Phong Tiên phù cũng chưa dùng, chuẩn bị sung túc mà cũng bị thất thủ, khiến bọn họ không thể tin được.

“Đây chính là vị Vương trẻ tuổi đó ở Tiên vực bảo chúng ta tới nơi này điều tra, không liên can tới chúng ta.” Tới giờ phút này, Y Lạc thật sự sợ rồi.

Ngay cả Phong Tiên phù cũng được ban tặng cho các ngươi, sự tình lần này nhất định rất lớn, ảnh hưởng sâu xa, người đó quá rất coi trọng nơi này.

“Người đó còn nói, cái gọi là lao tù hạ giới, không phải nói Bát vực, mà là nói nơi sâu nhất trong Hư Thần Giới, ẩn tàng một toà lao tù.” Húc Huy nói ra hết, y biết rõ ràng bản thân đã gặp phiền phức lớn, nếu còn không nói, quá nửa sẽ chết không có chỗ chôn.

“Đồ vật Dị vực muốn tìm rất có khả năng ở nơi này.” Y Lạc cũng vội vàng bổ sung.

Thạch Hạo thần sắc nghiêm túc, trong lòng nổi lên sóng lớn khong ngừng.

Sự tình quả nhiên rất lớn, nếu như suy nghĩ cẩn thận thì nó lớn đến kinh khủng, khu vực này là cấm địa khủng bố, không bao giờ được đụng đến.