Chương 1766: Khách đến từ Tiên vực

Thế Giới Hoàn Mỹ

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Đại môn của Hư Thần Giới vô cùng dày và nặng, vô cùng cao lớn, phụ cận Hỗn Độn khí bốc lên, phía sau cánh cửa có một con đường, có thể đi thông tới Linh Giới.

Con đường này bằng đá, vô cùng dài, đi theo nó có thể đi lên thượng giới.

Năm xưa, Thạch Hạo từng một bước một đi lên, tiến vào trong Linh Giới. Và không lâu trước, thần hồn của hắn cũng từng mượn con đường này từ Linh Giới trở về Hư Thần Giới.

Hôm nay, rất không bình tĩnh, cánh cửa to lớn của Linh Giới mở ra, từ trên đó đi xuống một đám người, có nam có nữ, có già có trẻ, tu vi cũng không yếu.

Đây không phải là lần đầu tiên bọn họ tới nơi này, thực tế thì, mấy ngày gần đây bọn họ đều tới đây, bọn họ muốn tiến vào Hư Thần Giới.

Tuy nhiên, mỗi khi dọc theo con đường đá này đi tới tận cùng, chỉ có thể tay không quay về. Nơi đó có một cánh cửa lớn ngăn cản bước chân của bọn họ, mặc cho bọn họ đánh phá như thế nào cũng không nào mở cửa ra được.

Hiển nhiên, bọn họ cũng không hề bỏ cuộc, mỗi ngày đều cầm thần binh lợi khí tới nơi này công kích, đánh tới đất trời cũng bạo động, cửa lớn cũng run lên không ngừng, gần như biến dạng, nhưng vẫn không bị phá, vẫn đứng hiên ngang ở nơi đó, không thể mở ra được.

“Đại nhân, thật là cần thiết phải đi vào sao?” Một vị lão bộc cau mày hỏi.

Cái gọi là đại nhân, chỉ là một người trẻ tuổi, tuổi tác chỉ chừng hai mươi mấy, hai tay khoanh trước ngực, lưng mặc vạn thú bào, tiên khí khủng bồ lượn lờ quanh thân.

“Ngươi không hiểu, nơi này có đại tạo hóa.” Vị nam tử trẻ tuổi đó lắc đầu.

“Không sai, nơi này rất không đơn giản.” Một vị thiếu nử khác thân mặc hỏa hồng trường bào cũng gật đầu, tướng mạo đẹp đẽ, khí chất xuất chúng, vừa nhìn đã biết là đám người trẻ tuổi rất kiêu ngạo.

Một đám người như lấy hai người dẫn đầu, bởi vì bọn họ đều đến từ Tiên vực.

Còn về phần người khác, không phải là người Cửu Thiên thì cũng là đến từ Ba Ngàn Châu, đi cùng bọn họ tới nơi này.

“Bát vực sẽ có tạo hóa sao? Nơi này vô cùng hoang vu, đáng lẽ chỉ là lao tù thôi.” Vị lão bộc đó nói. Lão không phải là sinh linh của Tiên vực, nhưng hiện tại lại đầu nhập dưới trướng thanh niên trẻ tuổi đó.

“Đúng vậy, Bát vực hạ giới bị xưng là lao tù.” Có người phụ họa.

“Chính bởi vì nó là lao tù, cho nên giá trị mới lớn đến vô biên!” Vị thiếu nữ thân mặc hỏa hồng trường bào trong mặt hỏa quang rực rỡ, vô cùng nóng bỏng.

“Tiếp tục oanh kích.” Nam tử trẻ tuổi mặc vạn thú bào nói.

Bát vực lao tù, là chỉ Hư Thần Giới? Có người lộ ra dị sắc, vô cùng ngạc nhiên.

Gần đây, Tiên vực truyền ra tin tức, muốn từ Cửu Thiên Thập Địa lựa chọn hạt giống vô địch, khiến tất cả đều sửng sốt.

Đặc biệt là cuối cùng lại có sứ giả Tiên vực xuất hiện, càng khiến người khác phấn chấn.

Hiện tại, trong tinh thần thế giới của Cửu Thiên Thập Địa, đã bố trí rất nhiều lôi đài, đang chiến đấu tranh giành trên đó, một khi có người chiến thắng, liền trở thành người nổi bậc, có thể tiến vào Tiên vực, trở thành đệ tử của một số đạo thống cổ lão nào đó.

Hai người trẻ tuổi này đi cùng với sứ giả. Nhưng cuối cùng lại im lặng rời khỏi, đi vào Ba Ngàn Châu, rồi lại đi tới thế giới tinh thần này, đi tới nơi đây.

“Hạ giới, có sinh linh đặt biệt nào?” Nam tử trẻ tuổi mặc vạn thú bào hỏi, y tên là Húc Huy, đến từ Vạn Thú Cung của Tiên vực, đạo thống sau lưng cũng rất khủng bố.

“Có một tên gọi là Hoang, rất mạnh, đã từng xưng hùng một đời trong lớp thanh niên trẻ tuổi, bất quá đã bị đại nhân của Tiên vực phế bỏ rồi.” Có người đáp.

“Xưng hùng một đời trong thanh niên trẻ tuổi? Haha.” Vị thiếu nữ mặc hỏa hồng trường bào cười cợt chế nhạo, nàng tên là Y Lạc.

“Đương nhiên, Hoang sao có thể so được với đại nhân của Tiên vực, hắn chỉ có thể xưng hùng ở hạ giới mà thôi.” Một người trẻ tuổi khác lộ ra vẻ mỉa mai nói: “Càng huống chi, hắn hiện tại đã là một phế nhân.”

Gã đến từ một đại giáo nào đó của Ba Ngàn Châu đang cười trên nỗi đau của người khác, hiển nhiên giáo này từng có ân oán với Thạch Hạo.

Thực tế thì, những kẻ dẫn đường này đều thuộc về những đại giáo từng có xung đột với Thạch Hạo, sở dĩ đi theo vào Hư Thần Giới, cũng chính là muốn nghe chút tin tức liên quan đến Hoang.

“Đáng tiếc a, tính toán thời gian một chút, hắn đã bị phế đi rồi. Chứ nếu không, nói không chừng có thể đụng mặt với Hoang trong Hư Thần Giới này.”

“Như thế cũng không tồi, nếu như lần nữa gặp lại, không biết Hoang còn có thể kiêu ngạo nữa không, thật là mong đợi cơ hội gặp lại hắn a.”

Một số nam nữ trẻ tuổi cười nói, ánh mắt sáng rực.

“Đông đông đông… “

Húc Huy và Y Lạc tự thân xuất thủ, công kích cánh cửa đá to lớn đó.

“Mở ra giới môn, sứ giả Tiên vực tới bái phỏng.” Có người hét lớn, giúp đỡ hai người cùng công kích cánh cửa đó.

Phía bên kia cánh cửa, đám người Thạch Hạo đã tới, nghe được những tiếng hét đó.

Điểu Gia và Tinh Bích Đại Gia cau mày đứng ở đó.

“Sinh linh đến từ Tiên vực, quả thật không đơn giản a, không dễ đối phó, người bình thường không thể hàng phục được.” Điểu Gia nói.

Bên cạnh Xích Long Cát Cô cũng nóng lòng muốn thử, rất là không phục.

“Mở cửa đi, xem xem bọn chúng cuối cùng muốn làm gì.” Thạch Hạo nói.

“Được thôi, ngươi khẳng định Diệt Tiên Chú tạm thời sẽ không phát tác, cẩn thận dẫn đến tai họa.” Tinh Bích Đại Gia nói.

“Không sao, gần đây sẽ không có gì việc gì đâu.” Thạch Hạo đáp, hắn muốn xem thử đám người này muốn tìm cái gì.

Ầm ầm!

Cánh cửa to lớn từ từ mở ra, vân vụ cuồn cuộn, Hỗn Độn dâng trào, âm thanh vô cùng nặng nề vang lên.

Một đám người từ Linh GIới tới cũng ngây ngốc, không ngờ thật sự lại mở ra!

“Đại nhân thần võ, chấn mở giới môn, quả thật kinh thế hãi tục!” Có người nịnh nọt.

Nam tử trẻ tuổi Húc Huy đến từ Vạn Thú Cung phất phất tay, lập tức nhìn xuyên qua lớp sương mù Hỗn Độn thấy được mấy người, liền biết rõ chính họ là người mở cửa.

“Ồ, có người tới nghênh tiếp chúng ta sao.” Nữ tử mặc hỏa hồng trường bào Y Lạc cười nhẹ nói.

Sương mù tan đi, những người khác cũng nhìn thấy mấy người phía sau đại môn.

Đám người này vẻ mặt ngẩn ngơ đến không thể ngẩn ngơ hơn, khoảng khắc nhìn thấy Thạch Hạo, giống như là gặp phải quỷ vậy, há miệng cứng đờ, miệng mở ra lớn đến nổi nhét cả bàn tay vào cũng vừa.

Bọn họ dù thế nào cũng không nghĩ tới, sau khi mở ra cánh cửa này, lại nhìn thấy Hoang đầu tiên, từng người đều trợn trừng mắt đờ ra!

Ngay lúc nãy, bọn họ còn đang nói về Hoang, kết quả chớp mắt liền nhìn thấy rồi, bọn họ cảm thấy hoàn toàn bất khả tư nghị.

“Gặp quỷ rồi!” Có người nhịn không được lẩm bẩm.

“Hoang, thật sự là ngươi?”

Bọn họ có chút không dám tin tưởng, tính toán một chút thời gian, Diệt Tiên Chú đáng ra phát tác rồi? Hoang làm sao còn có thể tiến vào Hư Thần Giới?

“Theo thời gian tính toán, chỉ trong hai ngày này, hắn liền trở thành phế nhân thôi.” Có người khẽ nói.

“Đúng rồi, ta hiểu rồi, hắn đang lợi dụng thời gian còn xót lại tiến vào Hư Thần Giới, về sau sẽ không còn cơ hội nữa.” Có người giải thích như vậy.

Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, có hưng phấn, cũng có kích động. Trước đây còn đang thảo luận, nếu như có thể gặp được Hoang thì tốt rồi, muốn xem xem tình cảnh hiện tại của hắn.

Kết quả, nguyện vọng đã thành thật rồi, chí cường giả trẻ tuổi một đời năm xưa, hiện tại sắp trở thành phàm nhân, lần nữa gặp lại, khiến bọn họ vô cùng phấn chấn.

“Hoang, sau khi chia tay ngươi vẫn khỏe chứ?” Có người cố ý nói, ai mà không biết Hoang trúng phải Diệt Tiên Chú, sao lại có thể vô sự chứ.

“A, Hoang, ta giới thiệu cho ngươi, hai vị này là đại nhân đến từ Tiên vực, còn không qua đây bái kiến.” Còn có người nói, có tí cáo mượn oai hùm nói.

Thạch Hạo lãnh đạm liếc mắt nhìn y, không hề nói gì cả, trực tiếp bỏ qua, hắn đang đánh giá Húc Huy và Y Lạc.

“Hoang, ngươi vẫn còn tự phụ như vậy, nhìn thấy đại nhân của Tiên vực còn muốn bá đạo và vô lễ như vậy sao? Đáng tiếc, ngươi đã không còn là ngươi của trước kia!” Có người mở miệng, thậm chí bất mãn, ở nơi đó khiêu khích.

“Ồn ào!”

Thạch Hạo cuối cùng mở miệng, nhìn về phía người trẻ tuổi đó, sau đó không hề khách khí, giơ tay điểm ra, phụt một tiếng, thần quang khuấy động, cực tốc bay ra, khiến người đó không nào tránh được.

Miệng y bắn ra một mảng hoa máu, hàm răng rớt ra máu tươi lay láng.

“A… ” Người đó hét thảm, vội che miệng lại, lộ ra thần sắc kinh hãi, nhanh chóng lui lại, không nghĩ tới Hoang nói xuất thủ là xuất thủ.

“Đến trưởng bối của ngươi còn không dám càn rỡ trước mặt ta, ngươi tính là gì? Mà ở đó ồn ào!” Thạch Hạo cười lạnh nói.

“Ngươi chính là Hoang?” Y Lạc mở miệng, mặt mang theo vẻ dị sắc, hai mắt sáng rực, đi qua bên đó, đi vòng quanh Thạch Hạo đánh giá một chút.

“Xem ra lời đồn có chút sai lầm rồi, họ đều nói ngươi trúng phải Diệt Tiên Chú, nhưng ngươi vẫn còn rất khỏe a.” Húc Huy mở miệng, một mực quan sát Thạch Hạo.

Những lời này vừa ra, người bên cạnh y, vô luận là nam nữ trẻ tuổi, còn có mấy tên lão giả, từng người thân thể đều run rẩy, sắc mặt lập tức thay đổi.

Đặc biệt là mấy người vừa mở miệng nói lúc nãy, sắc mặt tái nhợt, Hoang không phải trúng Diệt Tiên Chú sao, quả thật dọa cho bọn họ chết khiếp.

Đây rốt cuộc là chuyện gì? Thượng giới ai cũng rõ, con đường tu hành của Hoang đã bị đứt đoạn, không hề có hy vọng rồi. Mấy người toàn thân đều ớn lạnh, nếu như Hoang không bị phế đi, đừng nói là bọn họ, cho dù là trưởng bối, giáo chủ của bọn họ, cũng sẽ sợ hãi, ai dám càn rỡ chứ?