Chương 1808: Xung kích Chí Tôn

Thế Giới Hoàn Mỹ

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Cái đỉnh này, toả ra ánh sáng nhu hòa, nó rất là tinh xảo, không ngờ lại xuất hiện một cách kỳ quặc như vậy.

Nó bây giờ đã thu nhỏ nhỏ, chỉ còn cao cỡ một tấc, rất nhỏ, nếu như không chú ý, có thể sẽ bị xem nhẹ, óng ánh trắng như tuyết, tựa như do tiên cốt điêu khắc tạo thành.

Tuyệt đối là cái đỉnh kia!

Mặc dù thể tích thu nhỏ, nhưng Thạch Hạo sẽ không nhận lầm, hẳn là chiếc đỉnh kia, năm đó đã thất lạc, hôm nay bị một con chim ngậm trở về.

“Chạy đi đâu!” Hoàng kim sư tử là kẻ đầu tiên nhảy dựng lên, lập tức đã bay lên bầu trời, mở ra cái miệng lớn, phong quyển tàn vân, hút tất cả đám mây trên trời vào trong miệng.

Nó muốn một hơi nuốt lấy con Ngũ Sắc Tước lớn chừng bàn tay đó, thực sự nó đã bị chọc tức tới phát điên, dám lưu lại phân chim ở trên mũi nó, là tao ngộ sỉ nhục lớn nhất đời này của nó.

Thế nhưng, cũng đã chậm, con ngũ sắc tước nhỏ quang hoa lấp lánh đó tốc độ quá nhanh. Lúc nó vừa bay lên không, liền đã không còn hình bóng.

Tàn ảnh liên miên, nó biến mất ở cuối chân trời mênh mông, cứ như vậy rời đi.

“Ngươi trở lại cho ta!” Hoàng kim sư tử kêu to, một thân kim sắc lông thú đều dựng đứng, phát ra ánh sáng hoàng kim, như là bị điện giật, quang mang lượn lờ.

Thế nhưng nó chính là đuổi không kịp, đã bị mất dấu.

Nhưng bây giờ không ai chú ý đến nó, mọi người đều đang nhìn chằm chằm tiểu đỉnh trên mặt đất kia.

Dù là Ngũ Sắc Tước cũng chỉ hấp dẫn ánh mắt của mọi người lúc đầu, sau khi nó rời đi, mọi người đều dời sự chú ý, con mắt không nháy, nhìn chăm chú tiểu đỉnh trên mặt đất.

Ai cũng biết, thứ này không tầm thường, chỉ nhìn xem thôi, đã cảm thấy rất kỳ dị, thâm bất khả trắc.

Không sai, mặc dù tiểu đỉnh nhìn như là trắng noãn. Hiện ra thánh khiết quang hoa, nhưng vẫn như cũ làm cho người ta cảm thấy cảm giác thần bí, nhất là ở trong miệng đỉnh, không ngờ lại rất “thâm thúy” như vậy.

Nó rất nhỏ. Nhưng hiện tại ở trong miệng đỉnh, lại có một loại cảm giác mông lung, giống như là có hỗn độn lấp đầy trong đó, không thể nhìn thấy đáy.

Cái này phi thường quỷ dị. Nó bất quá chỉ cao một tấc, làm sao lại khiến cho người ta nhìn không thấy đáy đâu?

Thạch Hạo di động, bước lên phía trước, là người thứ nhất có hành động, hắn cúi người, ngón tay như nhặt hoa. Cẩn thận nhặt tiểu đỉnh lên thận trọng quan sát.

“Ồ! ?” Thạch Hạo giật mình, thần sắc chấn động, bởi vì, sau khi hắn mở ra thiên nhãn, cũng phải rất gian nan mới nhìn thấy cảnh tượng mơ hồ dưới đáy.

Giống như có một ít hoa văn, rất mơ hồ.

Đỉnh cao một tấc. Chính là mở ra thiên nhãn để quan sát, cũng không thể hoàn toàn nhìn thấu, loại cảm giác này rất kỳ diệu, giống như là cách xa không phải chỉ một tấc, mà là một mảnh tinh không, một vùng vũ trụ cổ.

“Trên vách đỉnh có vết hằn, không phải rất bằng phẳng, mà giống như là thiếu mất mấy khối nhỏ!”

Sau khi Thạch Hạo cẩn thận quan sát liền kinh dị phát hiện, những cái vệt kia, đều rất là quy tắc, vuông vức, giống như là bị người ta đào đi, hình thành vết lõm.

Đương nhiên, rất là nông, nếu không nắp đỉnh liền hoàn toàn đậy khớp.

Đỉnh kia vốn giống như đã vậy, nhưng bị người khác cố ý đục khắc ra mấy khối, hay là có người vì che giấu, lấp đi cái gì đó?

Thạch Hạo nhíu mày, bởi vì những cái dấu vết kia mờ mờ rất là đối xứng, cũng không phải đục khắc lộn xộn.

Đây là lễ vật do Ngũ Sắc Tước đưa tới sao?

“Chất liệu rất giống với Vạn Linh Đồ!”

Thạch Hạo ngẩng đầu, nhìn về phía chân trời, hôm nay thật ra ngoài ý liệu của hắn, con chim nhỏ kỳ quái này xuất hiện, thật đúng là cho hắn một kinh hỉ.

Hiện tại, không cần đi tìm chứng cứ gì cả, Thạch thôn trên dưới ai cũng biết, con chim này quá bất phàm.

Hơn mười năm đi qua, nó vẫn tồn tại như cũ, chưa hề có cái gì cải biến, không cách nào nhìn thấu, quan trọng nhất là, ai cũng bắt không được nó!

“Cái con chim này có thể đi lại trong hư không, cùng thiên địa hòa làm một thể, bằng không, ta đã sớm bắt được nó!” Hoàng kim sư tử tức giận bất bình.

Hôn lễ tiếp tục, đây chỉ là một bước nhạc đệm, sau phút giây ồn ào ngắn ngủi, mọi người lần nữa chìm vào bên trong bầu không khí sung sướng vui mừng của ngày lễ thành hôn này.

“Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, phu thê giao bái!”

Ở bên trong tiếng cười, la hét ầm ĩ, hết thảy đều hoàn thành đâu vào đấy, tân nhân giao bái.

Mặc dù là tu sĩ, nhưng hôn lễ cử hành lại không kém phàm nhân là bao, bởi vì, Thạch thôn chính là từ một cái thôn nhỏ từng bước lớn mạnh, bảo lưu lại tập tục thuần khiết nhất.

Vân Hi trong lòng khẽ run, thế là đã đi cùng Hoang rồi, đã kết thành đạo lữ?

Nàng phảng phất giống như nằm mộng, mặc dù từng có chuẩn bị tâm lý, nhưng cuối cùng, vẫn cảm thấy có chút đột ngột, đã từng đối lập, đã từng sinh tử bầu bạn. . .

Cuối cùng, lại có một kết quả như vậy, để chính nàng đều cảm thấy nhân sinh như mộng.

Năm đó, Thạch Hạo thủ hộ nàng quay về Thiên Nhân Tộc, kết quả suýt nữa bị hại chết, sau đó cùng Thiên Nhân Tộc trở thành tử địch. Lúc đó, trong nội tâm nàng khó chịu, nàng biết, bọn họ khả năng mãi mãi cũng sẽ không đi chung một con đường, càng đi càng xa nhau.

“A a a, đi phá động phòng thôi!” Một đám hài tử nhốn nháo.

Các hài tử năm đó đều đã lớn, sớm đã là người trưởng thành, đây cũng là một nhóm mới, nhân khẩu Thạch thôn đang nhanh chóng tăng trưởng, sinh sôi không ngừng.

Một đám hài tử ầm ĩ, khiến một đám thiếu niên choai choai cũng gia nhập vào.

“Các ngươi làm phản hả, lũ ranh con, còn dám ồn ào, từng đứa đều bắt lại, đi lấp Bắc Hải nhãn* cho ta!” Đại tráng quát.

*Bắc Hải nhãn: không phải là Bắc Hải mà là hồ sâu nhất thế giới, theo nghiên cứu thì đó chính là hồ Baikal ở Nga, hồ Baikal được gọi là Bắc Hải ở Trung Quốc cổ đại và là khu vực hoạt động chính của các bộ lạc phía bắc Trung Quốc. Nói là thông với lòng đất Bắc Hải, nhưng thực ra Bắc Hải Mắt là một hồ nước ngọt, đồng thời là hồ có trữ lượng nước ngọt lớn nhất thế giới.

“Ha ha ha. . .”

Nơi xa, Tần Di Ninh cùng Thạch Tử Lăng đều đang cười, thật cao hứng, như trút được gánh nặng, trưởng tử thành thân, chấm dứt một cọc tâm nguyện của bọn họ.

“Tốt, tốt, tốt!” Lão tộc trưởng Thạch Vân Phong cũng liên tục gật đầu, tràn đầy tiếu dung, mặc dù tuổi tác càng lúc càng lớn, nhưng tinh thần càng quắc thước, ngày càng cường kiện.

Huyết khí của lão cũng không khô cạn, tương phản, thể cốt càng ngày càng cứng rắn, có liên quan đến việc tu luyện cũng như hoàn cảnh thay đổi lớn của Thạch thôn.

Thần dược nơi này được trồng thật không hề ít, cái gì Hư Thiên Thần Đằng, Thiên Thần Thụ. . . Tinh khí mờ mịt, tràn ngập thần lực, đang bồi bổ cho toàn thôn nam nữ già trẻ.

Thạch thôn đại tân sinh, thiên phú càng ngày càng mạnh, cùng những thứ này có quan hệ rất lớn.

Bởi vì, lúc bọn chúng ở bên trong bụng mẹ cả ngày đều được tinh hoa của thần dược bồi bổ, lúc ra đời, căn cốt sao có thể không cường đại kinh người chứ?

Nơi động phòng là một tiểu viện, được pháp trận ngăn cách, ngoại nhân không cách nào tiến vào, nơi này như thế ngoại đào nguyên, kỳ hoa dị thảo, giả sơn chồng chất, giai mộc xanh um.

Một đôi đạo lữ đã từng có quan hệ phức tạp, ngồi đối diện nhau, lúc này rất yên tĩnh, hai người đều không nói gì.

Vân Hi, làn da nếu như mỹ ngọc, trong mắt có linh khí, nàng đang nhìn Thạch Hạo, không còn vẻ nữ nhi nhăn nhó hờn dỗi, tối thiểu nhất trên mặt lúc này cũng coi như bình tĩnh.

Chỉ là trong lòng lại không phải như vậy, trên thực tế tim của nàng đang đập rất nhanh.

Thạch Hạo nhìn nàng, đang hồi tưởng tới rất nhiều chuyện xưa, đều nổi lên trong lòng. Cuối cùng người ở bên cạnh hắn chỉ có Vân Hi, hắn cảm thán, có buồn vô cớ, có vui vẻ, cũng có thất lạc. . . Tâm tình của hắn hết sức phức tạp.

Trong lòng hắn ngoài ra còn có thân ảnh, muốn hiển hiện lên, muốn chân thực hiển hóa, điều này khiến hắn rung động.

Đã từng đánh tan chấp niệm, bọn chúng lại ngo ngoe muốn động sao?

Nhân lực có lúc cạn kiệt, làm sao có thể tuyệt tình diệt tính, chém hết tình cảm và nỗi lòng của mình.

Thanh Y, Bổ Thiên Giáo không phải nói muốn đưa nàng hạ giới, đoàn tụ cùng hắn, vì sao còn không tới.

Hỏa Linh Nhi đâu, cũng lần nữa từ trong ý niệm bị chém tan hiện lên như mới vừa hôm qua.

Oanh!

Thạch Hạo bỗng dưng chấn động, thần lực khuấy động, quát: “Một trảm cuối cùng, bất chấp tất cả!”

Vân Hi ngạc nhiên, đêm tân hôn, đạo lữ của nàng lại đang đốn ngộ sao? Lại có thể ngồi xếp bằng ở đối diện nàng, nhắm chặt hai mắt, giống như đang bế quan.

Sau một khắc, nàng nhìn thấy các loại chấp niệm của Thạch Hạo, từ thể nội bay ra, hóa thành các loại hình bóng mơ hồ, lạc ấn trong hư không, sau đó còn chuyển động xung quanh hắn.

Có cây liễu cháy đen chết ở nơi đó, có cây Hỏa Tang cắm rễ khắp nơi trên mặt đất, có Thanh Y cùng Nguyệt Thiền dung hợp thành một thể, có Biên Hoang thảm liệt đại chiến dị vực, có bi tráng kết thúc của đại trưởng lão, có cuồng triều của sinh linh hắc ám, có đại thanh trừ đáng sợ nhất trong lịch sử…

Chấp niệm quá nhiều!

Cuối cùng, Thạch Hạo từ thể nội bức ra, để bọn chúng hoà nhập vào bên trong trời cao.

Thạch Hạo bế quan ngay trong đêm tân hôn, hắn không chút nhúc nhích, giống như hóa thạch, trăm ngàn năm giống như là một ngày đang lắng nghe tiếng tụng kinh trong thiên địa.

“Oanh!”

Một tháng sau, toàn bộ tiểu viện trở thành cấm địa, không có ai được phép đặt chân. Mọi người nhìn thấy, nơi đó có chí cường đại đạo quy tắc lượn lờ, bao vây Thạch Hạo ở trung tâm.

Hắn như là Phượng Hoàng Niết Bàn, đại đạo quy tắc trên người hắn giống như Chân Hoàng Vũ đang tân sinh, ban cho hắn lực lượng, khiến hắn cường thịnh đến đỉnh phong.

“Khí tức của Chí Tôn!”

Không ngờ lại muốn trở thành Chí Tôn, tất cả mọi người giật mình, hắn thật sự đã làm được?

“Quá nguy hiểm, nếu không phải hắn sớm bày ra pháp trận, ngăn cách toàn bộ tiểu viện với ngoại giới, thì Thạch thôn đã gặp nguy hiểm rồi!” Có người sợ hãi nói.

“Hắn đang khắc chế, không có bộc phát, bằng không, chúng ta đã sớm nguy rồi!”

“Tất cả mọi người rút khỏi thôn, để nơi này lưu lại cho hắn!” Lão tộc trưởng Thạch Vân Phong phân phó.

Bọn họ quyết định, lấy Thạch thôn làm nơi giảm xóc, bởi vì toàn bộ thôn đã hóa thành một cái đại trận, có thể kích hoạt, là Liễu Thần năm xưa đã bày ra.

“A, quy tắc đó, tựa như trật tự thần liên của Chân Hoàng lông vũ đang co vào, chui vào trong cơ thể hắn, như là đang kết kén!”

Mọi người nhìn thấy, Thạch Hạo bị một tầng lông vũ bao lấy, hóa thành một cái kén, như là lần nữa Niết Bàn, như đang ấp nở, muốn bắt đầu tân sinh.

“Khí tức của Chí Tôn, hắn thật sự muốn bước vào con đường kia!” Hoàng kim sư tử kinh hãi.

Thạch Hạo khí tức đang nội liễm, nếu như bộc phát, nếu như tràn ra khỏi đại trận, thiên địa đều sẽ bị lật tung!

Cái này quá nguy hiểm, đối với Thạch thôn, đối với toàn bộ Đại Hoang, thậm chí đối với Hoang Vực mà nói, đây là một chuyện rất kinh khủng.

Cũng may là không có tiết ra ngoài, toàn bộ tinh khí đều đang nội liễm!

Thạch Hạo đang bước vào Chí Tôn lộ, nếu như thành công, sẽ đánh vỡ thần thoại vạn cổ, trở thành nhân đạo Chí Tôn cường đại và trẻ tuổi nhất trong lịch sử!

Cùng một ngày, cùng một thời khắc, thượng giới cũng đang phát sinh biến đổi lớn, liên lụy tới Cửu Thiên Thập Địa!

Các tòa cổ đại lục đang di động, đi lên chậm rãi, bọn chúng đã từng là một chỉnh thể. Ở thời kì Tiên Cổ, bởi vì đại chiến, hoàn chỉnh đại cổ giới bị đánh tan, chia cắt thành Cửu Thiên Thập Địa.

Hiện tại, có lực lượng vô danh nào đó hiển hiện, đang dẫn dắt bọn chúng, có khả năng sẽ nối lại với nhau.

Trừ cái đó ra, còn có dị biến càng kinh người đang phát sinh ở thượng giới.

“Thời đại mạt pháp muốn tới rồi, trời ạ, thiên địa phản phệ!” Có người kinh hô, y tới từ Tiên Vực, là nhân vật cao tầng!

Thiên địa có kịch biến, có đại sự chấn kinh cổ kim và tương lai đang phát sinh.

Đây là cố ý, hay vẫn là thiên tai?

Đây là một loại báo hiệu sao? Rất nhiều trong lòng người đang rung động, thần hồn đều đang run rẩy!