Chương 1778: Nướng giáo chủ

Thế Giới Hoàn Mỹ

Đăng vào: 12 tháng trước

.

“Đạo hữu, ngươi qua đây!” Nhân vật số hai của Tiên Điện lạnh lùng mở miệng, khí thế trầm ổn, không kinh hoảng chút nào, nhìn kỹ Thạch Hạo.

“Ha ha, một cái lao tù nho nhỏ nơi hạ giới, lại có loại hung linh này, bất quá chỉ là một mảnh man hoang chi địa, thật sự là không ngờ tới.” Người Vương gia đến từ trên Cửu Thiên cười lạnh nói.

Một đám người cũng không phải là rất e ngại, trong đó có gia tộc đến từ Cửu Thiên, như đám Kim gia, Vương gia, cũng có một số cao thủ bên trong đạo thống ở Ba Ngàn Châu.

Thạch Hạo kinh ngạc, bọn họ không sợ?

“Người trẻ tuổi, chớ có cho là thiên hạ này không có người thu thập ngươi. Hoang thì như thế nào? Không biết trời cao đất rộng, còn không phải bị giáo ta phế bỏ. Ngươi rất mạnh, nhưng cũng nên khiêm tốn một chút, phải biết được tôn sư trọng đạo.” Nhân vật số hai của Tiên Điện bình thản nói, dáng vẻ phong phạm cao thủ.

Thạch Hạo hận nhất chính là người của Tiên Điện, bây giờ thế mà còn lấy hắn ra làm ví dụ, hơn nữa còn ở chỗ này giáo huấn hắn, thật là có chút buồn cười.

Hắn trực tiếp nắm tay lại, hướng về phía trước đánh tới.

“Ân?”

Nhưng mà, hắn lại nhanh chóng lui lại, bởi vì vào lúc này, nhân vật số hai của Tiên Điện tế ra một tòa đồng điện, đè về phía hắn.

Thanh Đồng Tiên Điện, đây chính là một kiện Tiên Khí!

Thạch Hạo đương nhiên sẽ không va chạm trực tiếp với nó, hắn đang cân nhắc có nên sử dụng Đại La kiếm thai, chỉ là nếu như vậy, thân phận nhất định sẽ bị bại lộ.

Đông!

Đồng điện rơi trên mặt đất, âm thanh vang lên ngọt ngạt.

Thạch Hạo ngẩn người, nhân vật số hai của Tiên Điện càng ngẩn người hơn, thế mà lại không có chút tác dụng nào, còn không thể đi trấn sát sinh linh đại hung hạ giới đó.

“Các vị đạo hữu nhanh giúp ta, cùng nhau thôi động Tiên khí này!” Nhân vật số hai của Tiên Điện quát.

Một đám người nhanh chóng lao tới, tất cả đều mang hết khả năng ra vỗ lên trên Thanh Đồng Tiên Điện, khiến cho nó phát sáng.

Hiển nhiên đám người này đều biết cường giả của Tiên Điện có mang theo Tiên Khí, cho nên trước đó mới không sợ hãi, đây chính là có điều ỷ lại, nhưng hiện tại lại có chút hoảng loạn.

Nhân vật số hai của Tiên Điện, quay người đi vào trong Điện Đồng, những người khác nhìn thấy cũng nhanh chóng lao vào theo, cho dù không thể giết địch, cũng có thể tự bảo vệ mình.

“Các vị, nếu còn sót lại pháp lực thì đừng có keo kiệt, xin cùng nhau thôi động!” Nhân vật số hai của Tiên Điện quát.

Không thể không nói, nếu như là đem hết khả năng, còn có một số người có thể phóng xuất ra một chút pháp lực, khiến cho Đồng Điện phát sáng, xông tới trấn áp Thạch Hạo.

Chỉ là, Thạch Hạo nhanh chóng tránh né.

Hắn rất hứng thú nhìn một màn này, sau khi lại ngăn ở cửa ra vào Điện Đồng, đứng ở đó cười hắc hắc.

“Tự mua dây buộc mình à!” Hắn cười lớn, đám người này thật là đen đủi, ở nơi này, muốn thôi động Tiên Khí, cần phải có tinh nguyên khổng lồ như thế nào.

Bọn họ làm không được, chỉ có thể miễn cưỡng khống chế.

“Xem ra các ngươi đến trốn chạy cũng rất tốn sức, hiện tại lại tụ lại với nhau một chỗ, điều này khiến ta yên tâm rồi.” Thạch Hạo tương đối thả lỏng.

“Tiểu bối, ngươi tưởng mình là ai, đây là Tiên Khí, cho dù là ở chỗ này cũng có thể bảo hộ chúng ta rời khỏi!” Nhân vật số hai của Tiên Điện lạnh lùng nói.

Quả nhiên, Đồng Điện phát sáng. Hắn vẫn có một số thủ đoạn phi phàm, Đồng Điện chấn động, muốn mang theo bọn họ rời khỏi.

Đây chính là điều bọn họ ỷ lại khiến cho bọn họ dám tới Hư Thần Giới điều tra rõ ngọn ngành.

Thạch Hạo khẽ giật mình, nìn thấy tình hình bên trong Điện Đồng, nơi đó có một tấm phù giấy, hơi ố vàng, khi đốt lên dâng trào tinh khí, sau đó pháp lực tràn ra, thôi động Tiên Khí này.

Điện Đồng vì vậy mà chuyển động, xoẹt một tiếng, đằng không bay lên.

“Thân phận Ngươi cho rằng các ngươi đi sao, trước kia ta là sợ các ngươi tách ra đào tẩu, không muốn bại lộ thân phận, các ngươi lại tự mình chui vào rọ, vừa khéo ta một hơi bắt hết toàn bộ các ngươi, còn sợ cái gì nữa, dùng chân thân hầu hạ các ngươi thôi.” Thạch Hạo ha ha cười lớn.

Hắn vọt lên vào không trung, rút ra một kiện binh khí, bổ về phía Đồng Điện.

Đang!

Đồng Điện kịch chấn, bay nghiêng qua.

Người bên trong hai tai vang lên ong ong, không biết hắn vận dụng binh khí đẳng cấp gì, toàn bộ đều chấn kinh.

“Ta thật không tin, đây chính là Tiên Khí, chúng ta nhiều người thôi động như vậy, còn không thể trấn sát hắn sao?” Bên trong Đồng Điện, một vị giáo chủ nổi giận nói.

Nếu là ở nơi khác, đám người này cùng nhau thôi động pháp lực không chế Tiên Khí này, có thể nói là thần cản giết thần, phật cản giết phận, ai cũng không ngăn được, pháp lực hùng hồn không thể lường được.

Nhưng ở nơi này hạn chế khả năng tất cả mọi người, một số người ngay cả một tia pháp lực cũng không sử dụng được.

“Dù là không thể trấn sát hắn, tự vệ hẳn cũng được chứ. Chư vị, tranh thủ thời gian xuất thủ thôi, không nên che giấu thủ đoạn làm chi nữa.” Phó giáo chủ của Thiên Quốc nói, nửa người lão đã bị phế bỏ.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Mấy đạo thần quang chiếu rọi, đều là cổ phù, là dị bảo. Lại có thể ở chỗ này đốt lên, thôi động Đồng Điện, nện về phía Thạch Hạo.

Đáng tiếc, nó vẫn bị Thạch Hạo trấn áp như cũ. Khu vực này quá đặc biệt, đám đạo phù đặc biệt đó cũng không thể phát huy hết toàn bộ lực lượng vốn có.

Đang!

Sau khi Thạch Hạo tránh né, lại lần nữa truy kích, lại bổ ra một kiếm, chém lên trên Đồng Điện, chấn cho nó rơi ầm vào bùn lầy, huyết bùn văng tung tóe khắp nơi.

Cho tới lúc này, hắn mới đi về phía trước, cầm theo Đại La Kiếm Thai, đứng ở cửa ra vào Đồng Điện.

“Bắt đầu nướng giáo chủ, một cái nồi thật lớn a, cũng do các ngươi tự mình nhảy vào trong đó, đây chính là bắt trọn một ổ, hắc hắc!” Thạch Hạo thôi động pháp lực, lòng bản tay phun ra một ngọn lửa, thiêu đốt toàn Đồng Điện này.

“Ngươi là… ” Có người kêu lên sợ hãi, bởi vì thời khắc này rốt cuộc bọn họ cũng nhìn rõ binh khí trong tay hắn. Vừa nhìn đã nhận ra đó là Đại La Kiếm Thai thuộc về Hoang.

“Binh khí của Hoang vì sao lại rơi vào tay ngươi, chẳng lẽ nói ngươi chính là Hoang… không có bị phế bỏ!” Người của Vương Gia kinh hãi.

“Không thể nào, thủ đoạn của Chân Tiên ai có thể hóa giải. Hoang cho dù lợi hại hơn đi nữa cũng sẽ bị phế, ngươi đạt được nó trong tay Hoang?” Lão bộ của Tiên Điện dù chỉ còn lại một cái đầu lâu, cũng vẫn không cam lòng kêu lên.

Nhân vật số hai của Tiên Điện nét mặt có chút lạnh, lúc này thần sắc biển đổi liên tục, nhìn chằm chằm Thạch Hạo nói: “Ngươi đến tột cùng ai?”

Lúc này, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Đại La Kiếm Thai trong tay Thạch Hạo, một đám người giống như thấy quỷ, cũng không dám tin tưởng, thật là người kia sao?

“Hoang hẳn là đã vẫn lạc, Kiếm Thai của hắn bị cừu địch ngày xưa đoạt được, người này là đại hung hạ giới… ” Có người nói nhỏ.

“Để các ngươi thất vọng rồi.” Thạch Hạo miệng rộng đầy răng nanh đang biến hình trở lại, thân hình cũng thay đổi, lộ ra thân ảnh thanh tú, ánh mắt rất sáng, cùng nụ cười xán lạn, nhìn về phía bọn họ.

Thế nhưng là, xem ở trong mắt của những người này, cái này tựa như là ác ma đang mỉm cười, quá khiếp người!

Ông một tiếng, một đám người lúc này ngây dại, có chút choáng váng, thật sự là Hoang, hắn vì sao không bị phế bỏ? Điều này để người ta khó có thể tin được!

Ngay cả Tàn Tiên tự mình xuất thủ cũng không thể phế bỏ hắn?

Ai cũng biết, Tiên Nhân trúng phải Diệt Tiên Chú cuối cùng cũng phải nuốt hận, kết cục sẽ bị phế bỏ, Hoang dựa vào cái gì, hắn làm sao làm được?

Một đám người dự cảm đại sự không ổn, đều rất kinh hãi!

Tất cả mọi người đều nổi da gà, nhất là người của Tiên điện sắc mặt càng trắng bệch, tất cả đều cứng đờ tại chỗ, giống như bị sét đánh, đây là lần đầu tiên lòng tin của họ bị dao động!

“Ngươi cứ như vậy lộ ra chân dung, dự định xử lý tất cả bọn chúng sao?” Tào Vũ Sinh thò đầu ra, tiếp theo là đám người Thanh Y, Xích Long cùng nhau theo tới.

“Điều này còn phải nói, các ngươi khó có thể hạ giới, ta dù sao cũng phải thịnh tình chiêu đãi một phen, thịt giáo chủ nướng, hương vị có lẽ không tồi đâu!” Thạch Hạo tùy tiện nói.

“Nghiệt chướng, ngươi dám!” Nhân vật số hai của Tiên Điện vừa kinh vừa sợ.

Những người khác cũng đều biến sắc, vô cùng phẫn nộ, Hoang quá phách lối, lại muốn đối phó với bọn họ như vậy, một người muốn chém giết toàn bộ sinh linh bên trong Đồng Điện.

“Ta có cái gì không dám, ngay cả Đế tộc Dị vực ta cũng giết qua, đừng nói chi các ngươi!” Thạch Hạo cười lạnh.

Lòng bàn tay của hắn đang phát sáng, đốt cháy Đồng Điện, coi đám người này như là thịt để nướng.

“Đi!”

Bên trong Đồng Điện có người quát, cùng nhau phát lực, muốn thôi động cổ điện, cứ như vậy đào tẩu.

Đáng tiếc, Thạch Hạo bổ ra Kiếm Thai, trực tiếp liền đập Đồng Điện rơi xuống, tiếng vang vô cùng to lớn.

“Chúng ta cũng giúp một chút đi.” Tào Vũ Sinh nói.

Đám người bọn họ tại địa phương này tuyệt đối chiếm hết ưu thế, bên trong Hư Thần Giới quan trọng nhất chính là tiềm năng, Xích Long, Thiên Giác Nghĩ, Nguyệt Thiền…, người nào mà không mạnh?

Thần quang tế ra, bọn họ cùng nhau thiêu đốt Đồng Điện.

“Mở cho ta a!” Nhân vật số hai của Tiên Điện rống to.

Đáng tiếc, gã vô lực vãn hồi, Đồng Điện bị Thạch Hạo cầm trong tay Kiếm Thai mạnh mẽ trấn áp.

“Mau mời Khí Linh khôi phục!” Có người kêu lên, bởi vì đây là Tiên Khí, bọn chúng không tin Thanh Đồng Tiên Điện sau khi khôi phục, Hoang còn có thể ngăn cản.

Thạch Hạo nghiêm túc sẵn sàng đón địch, trong tay hắn cầm chặt Đại La Kiếm Thai, cũng không mấy lo lắng, bởi vì kiện binh khí này gặp mạnh càng mạnh, không sợ Tiên Khí.

Một kích cuối cùng kinh thiên động địa không đến như trong dự liệu, nhân vật số hai của Tiên Điện sắc mặt tái xanh, nói: “Đây là phỏng chế phẩm, bên trong ẩn chứa quy tắc Tiên Đạo, có thể sử dụng hai lần, nhưng nó không có Khí Linh, ở cái địa phương này sẽ không khôi phục.”

Tất cả mọi người được nghe đều choáng váng, lòng lạnh lẽo.

Đây là pháp khí có tính tiêu hao do Tàn Tiên chế tác, mặc dù bên trong có hoa văn Tiên Đạo, nhưng sau khi sử dụng, pháp khí này sẽ bị phế bỏ.

Tại nơi khác còn dễ nói, nó có thể phát ra Tiên uy, nhưng ở nơi này căn bản không được.

“Ha ha. . .” Thạch Hạo cười to, toàn lực thôi động đạo hỏa, còn gọi Xích Long tới gần, bảo nó phun lửa.

“Tại sao là ta?”

“Ngươi không phải Chân Long sao, Chân Long không phải đều biết phun lửa sao?”

Xích Long: “@#%y%^. . .”

“A. . .” Cuối cùng, bên trong Đồng Điện truyền đến tiếng kêu thảm thiết.

Có hỏa quang trực tiếp dọc theo cửa ra vào tiến vào bên trong, để bọn chúng phẫn nộ đồng thời lại vô cùng hoảng sợ.

Sau đó không lâu, nơi này truyền đến hương thơm của thịt nướng..