Chương 1670: Thê thảm.

Thế Giới Hoàn Mỹ

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Đế tộc lại chết thêm người nữa, dẫn tới thế hệ trẻ tuổi của dị tộc lại càng giết đỏ mắt hơn, phản công đầy điên cuồng!

Bên trên sa mạc vô ngần là hình ảnh đầy thê thảm, pháp khí ngút trời, thi thoảng sẽ có binh khí ngãy vỡ, nơi đây, máu tươi tung tóe, thi thể không đầu ngã xuống không ngớt, vô cùng tàn khốc.

“Đi mau!”

Bên phía Đế quan có người hét lớn, cuộc chiến này không cách nào tiếp tục được nữa, tổng thể theo thực lực mà nói, bên này chênh lệch một đoạn nào so với dị vực.

“Cầm bảo thụ à, ngươi nhận lấy cái chết đi, nạp mạng đi!”

Có tiếng vang ầm ầm, trời long đất lở, đại tu sĩ thuộc cảnh giới Độn Nhất con mắt đỏ kè đánh tới, thề sống thề chết giết cho bằng được Thập Quan vương!

Đây là một vị cường giả sắp sửa bước mà lĩnh vực Chí tôn, hắn điều động pháp khí, sát khí ngập trời.

Hắn nhìn chằm chằm Thập Quan vương cùng Trích tiên, Thạch Nghị, mái tóc đầy đầu dựng thẳng, con ngươi màu máu mang theo sát ý lạnh lùng nghiêm nghị tựa như tu la sát thần.

Tới một bước này rồi, đừng nói là bọn họ mà ngay cả Chí tôn cũng đều muốn ra tay, cuộc chiến đấu phía bên này khốc liệt là thế khiến bọn họ không tài nào nhẫn nhịn được nữa.

Ầm ầm!

Thời khắc này, Thập Quan vương cùng với Trích tiên đứng chung một chỗ đồng thời khống chế thần lực, vung mạnh binh khí trong tay, bùm thẳng hướng thiên không!

Trong nháy mắt, hư không nổ tung, vòm trời nổ vang, quy tắc đại đạo hạ xuống.

Đó chính là uy lực của cây non Thế Giới thụ, dù cho chỉ mới cao chừng một thước, trong giai đoạn mọc rễ nảy lá thế nhưng uy năng cũng khó mà lường được, có thể dẫn dắt đại đạo để áp chế.

Xoẹt!

Cũng trong lúc đó, một luồng ánh sáng hừng hực vọt lên, chiếc sừng cổ điển trong tay Trích tiên xé tan thương vũ, tựa như có một luồng chớp đáng sợ nhất lướt ngang bầu trời.

Đó chính là sừng của Thiên Giác nghĩ, đại biểu cho cực hạn của sức lực, có phù văn khủng khiếp áp chế vạn vật, nhất lực phá vạn pháp!

Đây chính là sừng của Chân tiên cho nên nắm giữ sức lực không tài nào tưởng tượng ra được!

Vị cường giả đỉnh cao cảnh giới Độn Nhất đang lao xuống giữa trời cao kia vừa kinh hoảng vừa sợ hãi, tuy rằng ngập tràn sát khí thế nhưng không thể không lùi lại, đánh đi đòn đánh này.

Mạnh như hắn mà cũng không dám càn rỡ đón đỡ cây non Thế Giới thụ cùng với chiếc sừng cổ kia.

Tác Minh bởi lẽ chết trận cũng là bị Thế Giới thụ này quét trúng, bị chiếc sừng kia ré tan thân thể và bị thương nặng dẫn tới suy yếu.

“A…”

Xa xa, Thác Cổ Ngự Long hét thảm một tiếng, hắn bị một thanh chiến mâu màu bạc ghim chặt vào thân thể rồi kéo lê hắn ra xa mấy trăm trượng, bùm, đóng chặt trên mặt đất.

Phụt!

Tiếp đó, nửa người của hắn nổ tung đầy thê thảm, thiếu chút nữa hình thần đều diệt.

“Ngự Long!”

Có một cô gái thốt lên rồi hướng thẳng về nơi đó.

Là một trong Vệ gia tứ hoàng, kết quả từ nơi xa lại có thêm một mũi thần tiễn mang theo phù văn ngập trời, tạo ra tiếng nổ đại đạo vang rền lao tới.

Thiên địa như biến sắc theo nó, đáng sợ vô cùng.

Ba người khác thuộc Vệ gia tứ hoàng cũng hét toáng lên đầy nóng ruột, muốn lao tới cứu viện thế nhưng khoảng cách quá xa.

Mũi tên này quá khủng khiếp, thiên địa bị bắn tan vỡ rồi hiện ra một thông đạo màu đen, trời cao đã vỡ vì thế.

Tuy rằng xung quanh cô gái thuộc Vệ gia tứ hoàng kia hình thành nên những ngọn lửa đỏ hóa thành hỏa hoàng bảo vệ bản thân, thế nhưng vẫn đã chậm, phòng ngự không được.

Vút, mũi tên này cắm thẳng vào gips trụ của nàng, phá tan phù văn hộ thể của nàng rồi xuyên thủng qua lồng ngực, đồng thời trong chớp mắt ấy khiến toàn bộ thân thể nổ tung.

Máu tươi bắn lên rất cao, nhuộm đỏ cả sa mạc vô ngần.

Cô gái thuộc Vệ gia tứ hoàng này đã hương tiêu ngọc vẫn, chết thảm tại chỗ.

“A…”

Thác Cổ Ngự Long gầm như dã thú rồi giãy giũa từ mặt đất bò lên, nửa người dưới đã biến mất, hắn gầm thét như muốn rách cả mí mắt.

Đó chính là vị hôn thê chỉ vừa mới đính hôn gần đây của hắn, trong cuộc đại chiến nổ ra và cứ thế từ biệt.

“Giết…”

Thác Cổ Ngự Long điên cuồng nâng lên thân thể tàn phế rồi đánh giết về trước.

Ba người khác thuộc Vệ gia tứ hoàng cũng chém giết đến đỏ

cả mắt, tuy rằng chỉ là phận nữ nhi thế nhưng lại điên cuồng cực kỳ, đồng loạt xông về trước.

“Trở về mau!”

Thạch Nghị ngăn lại, Trùng đồng phát sáng hình thành nên tràng vực ngăn cản các nàng. Giai đoạn hiện tại này thì người của Đế quan hoàn toàn nằm ở phía hạ phong, bị áp chế, nếu tiếp tục chiến nữa thì chỉ có chết.

“A, em gái, a…” Ba cô gái trong Vệ gia tứ hoàng hét lớn, ai nấy đều chảy lệ cả, các nàng biết, hành động của Trùng Đồng giả này là ý tốt, là đang cứu các nàng.

“Lùi!”

Nhưng vào lúc này, chính như Thập Quan vương, Trích Tiên cũng quát khẽ, bọn họ bọc hậu và cũng bắt đầu lùi về.

“Tên nắm bảo thụ kia, còn tên nắm thiên giác nữa, các ngươi đứng lại cho ta!” Đại tu sĩ thuộc cảnh giới Độn Nhất không chỉ tới có một người, ai nấy cũng đều điên cuồng vây giết hai đại cao thủ này.

“Người của Đế quan, ta cho các ngươi một cơ hội, để lại bảo thụ cùng sừng cổ và chúng ta đơn độc tỷ thí một trận, ta sẽ giết toàn bộ các ngươi cho coi!” Có người quát.

Những sinh linh kia rất không phục, cho rằng Thập Quan vương có thể giết được Đế tộc Tác Minh là nhờ nắm giữ chí bảo, nếu không sẽ không phải là đối thủ.

“Nhiều người như vậy à, ta phải tới giết từng cái một hay là tự mình lại đây nạp mạng?” Thập Quan vương quát lạnh, ầm, lần nữa vung lên bảo thụ quét về trước.

“Ngươi nhận lấy cái chết đi thì hơn!”

Nhưng vào lúc này chợt có một tiếng quát lớn truyền tới, xa xa là khí thế khủng khiếp ngập tràn, có một vị đại tu sĩ tay cầm Tam Xoa kích, mang theo gợn sóng đè ép sa mạc vô ngần này lao tới.

“Pháp khí Chí tôn?” Lòng người bên Đế quan chợt nguội lạnh.

Thanh Tam Xoa kích này kinh khủng tuyệt đối, mặc dù không phải là binh khí Chí tôn chân chính thế nhưng cũng gần gần như vậy, bởi vì lượng lớn sát ý mà nó kéo lấy đã làm lay động nhật nguyệt tinh thần giữa trời cao kia.

Nên biết, tất cả những thứ này đều là do khí tức của nó tản ra mà thành!

“Ầm ầm!”

Thập Quan vương, Trích tiên đồng loạt động thủ, khống chế cây non Thế Giới thụ cùng với sừng cổ đón đánh trời cao, không hề sợ hãi, đánh thẳng về thanh binh khí kia.

Trong thiên địa liền vang lên sấm sét đại đạo, khí tức Chí tôn ngập tràn.

Là do thanh pháp khí kia đang ép xuống tạo thành, thiên địa sụp đổ!

Cũng trong lúc đó, phương hướng ấy cũng có mũi tên phá không lao tới, lần nữa truyền tới tiếng vang đầy đáng sợ, nó xuyên thấu màn ánh sáng và bắn thẳng tới phụ cần.

Vù, Dịch Nghĩ của Thánh viện trúng lên, phù, vị thiên tài mạnh mẽ này nổ tung, đã bỏ mạng.

Xoẹt!

Dây cung lại chấn động khiến hư không run rẩy, lại thêm mũi tên lao tới.

“A…”

Lam Tiên kêu thảm thiết, cô gái khuynh quốc đã tu ra ba luồng tiên khí với vẻ đẹp động lòng người cũng trúng tên, hình thể tan rã, sức mạnh gặp phải quá mạnh mẽ nên không tài nào ngăn cản được.

Một hạt giống xuất hiện và nhanh chóng xoay tròn bao bọc lấy nguyên thần cùng một phần huyết nhục của Lam Tiên rồi nhanh chóng trở lại.

ĐÓ là cổ chủng hoàn mỹ!

Hạt giống này đã bảo vệ nàng một mạng.

Uy hiếp từ người bắn tên nơi phương xa kia quá lớn, liên tiếp bắn giết thiên tài bên này của Đế quan, không thể nào chống lại được.

Tất cả mọi người nhanh chóng lùi lại.

Chiến dịch này rất khốc liệt, phía dị vực có cao thủ bao gồm cả Đế tộc chết thảm, mà cửu Thiên bên này cũng có một vài anh kiệt trọng yếu chết đi.

Phụt!

Đao khí ngang dọc và nơi phương xa có bóng người truy kích tới, muốn hỗn chiến với người bên Đế quan, muốn giao thủ lần nữa.

Phù, đầu người lăn xuống, lại một cô gái trong Vệ gia tứ hoàng bỏ mạng, nàng bị đánh bay đầu lâu với gương mặt đầy xinh đẹp, con mắt trợn tròn, nàng không muốn chết thế nhưng nguyên thần đã bị đao khí xoắn nát.

Một ít cường giả trẻ tuổi của dị vực quá hung mãnh, mạnh mẽ tới dọa người.

Thạch Nghị quay đầu giết về sau, vốn

hắn vẫn ngăn cản ba cô gái còn lại của Vệ gia thế nhưng vẫn có người chết trận.

“Giết!”

Phía dị vực, một đám người truy sát tựa như hồng thủy mãnh thú mang theo sát khí khủng khiếp.

Ầm ầm!

Giữa bầu trời là tiếng trầm vang đầy đáng sợ.

Thập Quan vương cùng với Trích tiên liên thủ phá tan lẫn đánh nứt pháp khí mà cường giả cảnh giới Độn Nhất lấy ra.

Phụt!

Hai người này rất hung, nhìn thấy người bên mình không ngừng chết thảm nên chém giết càng điên cuồng hơn, phù, hai chí bảo đan dệt tạo ra ánh sáng thần thánh đập tan tu sĩ đỉnh cao Độn Nhất kia.

“Đi mau!”

Bọn họ hét toáng lên, một bên ngăn chặn người phía sau một bên không ngừng lùi lại.

Ầm ầm!

Một lát sau, nơi xa xa tràn ngập khí tức của Chí tôn thật sự, có Chí tôn chân chính ban xuống bí bảo để hậu nhân cầm binh khí giết thẳng vào chiến trường.

Ngoài ra, còn có Chí tôn lạnh lùng uy nghiêm quan sát.

“Ầm ầm ầm!”

Một hướng khác, nơi phía Thạch Hạo thiên kiếp như biển không ngừng trút xuống và nhấn chìm, hắn một bên độ kiếp một bên thảo phạt Hạo Phong.

Hai người không ngừng chém giết kịch liệt.

Không thể không nói, thiên kiếp này đã tạo thành quấy nhiễu cho Thạch Hạo.

Bởi vì, thiên kiếp quá mạnh mẽ đã nhấn chìm lấy hắn, cuồn cuộn không dứt, như là cả vùng biển mênh mông đổ ập xuống.

Hạo Phong tránh bén ra ngoài và chỉ công kích từ ngoài vào mà thôi, không muốn chân chính đặt chân vào bên trong.

“Giết!”

Thạch Hạo mang theo thiên kiếp phóng thẳng về phía tu sĩ dị vực nơi ấy, phải mở rộng sát kiếp ra hơn nữa thế nhưng mỗi một lần như vậy thì Hạo Phong sẽ vì đó truy sát về phía người bên Đế quan.

Đây là một loại uy hiếp, chỉ cần Thạch Hạo dám đi huyết sát sinh linh dị vực thì hắn cũng sẽ dùng thủ đoạn tương tự đi truy sát đám thiên tài kia.

“Ngăn cản hắn lại giúp ta!”

Thạch Hạo gầm nhẹ truyền âm về phía Thập Quan vương cùng Trích tiên, hai người kia có bí bảo nên chắc chắn không có vấn đề gì cả.

Ầm ầm!

Thập Quan vương, Trích tiên quả quyết vô cùng, giết thẳng hướng Hạo Phong.

Mà sát sau đó, Thạch Hạo mang theo thiên kiếp, mang theo ánh chớp vô tận, mang theo sát ý điên cuồng lao thẳng về phía tu sĩ trẻ tuổi của dị vực.