Chương 1660: Thân thể thành lò.

Thế Giới Hoàn Mỹ

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Dạo này mình bận quá, lâu lâu rảnh rỗi ngồi làm vài chương cho anh em đọc giết thời gian. Nhưng cố gắng sẽ dịch trọn bộ này 😀

Chúc mừng năm mới, chúc mọi người có một đêm an lành bên gia đình, người thân cùng bạn bè.

Cầu phiếu đề cử nhé :013: ====================

“Ha ha ha…”

Đối diện truyền tới tiếng cười lớn đầy chói tai khiến xương sọ người người như bị đánh nứt.

Cũng may nơi đây đều là cao thủ chứ đổi lại những cao thủ khác thì chắc chắn sẽ bị giải thể trong tiếng cười ấy, hình thể sẽ nổ tung.

Tiếng cười chói tay đầy tính xuyên thấu, tựa như tiên kim tuyệt thế đang được rèn luyện phát ra tiếng leng keng, tia điện lấp lóe, lực phá hoại kinh người.

Người cười to ấy mang theo vẻ cừu hận, mang theo địch ý từng bước tiến tới.

Trên người hắn mặc giáp trụ đỏ đậm, vóc người khôi ngô đầy oai hùng, một luồng khí tức ác liệt và chấn nhiếp lan tràn, đặc biệt là gương mặt đầy đẹp trai của hắn ngập tràn vẻ dữ tợn.

Lúc hắn tới thì dây xích pháp tắc xung quanh lấp lánh, từng sợ rủ từ người hắn xuống tựa như là linh vũ phượng hoàng, hoa lệ và rực rỡ.

Hoàn toàn chính xác, hắn mạnh mẽ phi thường, đạp hư không tiến tới, những nơi đi qua đều trở nên mơ hồ rồi sụp đổ, bầu trời đang run rẩy theo!

Hắn tựa như là một con Chân Hoàng tắm rửa trong hào quang vạn trượng, khoác lên linh vũ và được xích thần pháp tắc vờn quanh, rực rỡ tới khiếp người!

Hắn chính là Xích Mông Hoằng, thân là dòng chính Đế tộc, là hậu nhân của Xích vương, thực lực mạnh mẽ tới dị thường, đánh đâu thắng đó.

Hắn khắc cốt ghi tâm mối hận với Hoang, bởi vì trước đây hai bên từng chiến đấu qua khi tranh giành lá Ngộ đạo tiên trà.

Một ngày ấy, Hoang ở ngay trước mặt mọi người chém bay một chân của hắn, đồng thời nướng chín xem như là đồ ăn!

Hắn là ai? Đời sau của Xích vương, có huyết thống của chí cường giả, tổ tiên là Đế tộc được mệnh danh vô đối thủ trên khắp trời đất, kết quả hắn lại thảm như thế.

Lần đó, hắn gần như bị phế bỏ thế nhưng thân là đời sau Đế tộc, trong tộc tất nhiên có bảo tài nghịch thiên có thể giúp hắn phục hồi lại như cũ.

Đồng thời, dưới sự giúp đỡ của một vị đại năng trong tộc thì hắn đã hoàn thành việc lột xác kinh người, lần này qua Thiên uyên mục đích chính là tìm Hoang rửa hận.

“Hoang, giờ khắc nào ta cũng đang suy nghĩ, lúc ta và ngươi gặp lại nhau thì sẽ như thế nào?” Trong con ngươi của Xích Mông Hoằng tỏa ra khí lành, thân thể xán lạn như tiên thai.

Mái tóc xõa dài óng ánh, gương mặt điển trai đầy xuất chúng, cả người dường như một vị Chiến thần được xích thần trật tự vờn quanh, phong thái hơn người.

“Ngươi sẽ trở thành nguyên liệu nấu ăn!” Đây là lời đáp trả của Thạch Hạo, rất thẳng thắn và cũng đầy bá đạo.

Tới hiện giờ hắn đã không cần ẩn nhẫn nữa, lòng muốn giết dòng chính Đế tộc, thẳng thắn không che giấu tâm ý!

Xích Mông Hoằng nở nụ cười lạnh lẽo và khiếp người, giáp trụ đỏ thẫm leng keng tựa như vảy rồng đỏ thẫm đang lắc lư tản ra ánh đỏ cuồn cuộn.

“Hoang, ngươi chết chắc rồi đó, hôm nay chính là ngày ta rửa nhục, quất thần hồn của ngươi, rút gân cốt của ngươi, báo thù ngày đó!” Xích Mông Hoằng băng hàn nói.

Thân là Đế tộc nhưng lại nhận lấy sỉ nhục như vậy, mỗi giờ mỗi khắc hắn không ngừng suy nghĩ báo thù, muốn Hoang phải trả giá bằng máu.

“Ngoài ra, ngươi cũng nên cầu khẩn thì hơn, Đế quan chắc chắn sẽ bị công phá, nếu không, đích thân ta sẽ giết thẳng vào Thạch tộc, tàn sát hết thảy dư nghiệt phía sau của ngươi!” Ánh mắt của Xích Mông Hoằng trở nên lạnh lẽo.

Bùm, trên người Thạch Hạo tản ra sát khí, một luồng sát cơ đầy manh mẽ bắt đầu từ hắn ngập tràn ra xung quanh đồng thời thân thể tựa như là bếp lửa đốt cháy ra ánh sáng hừng hực ngút trời.

Hắn đã bị chọc giận, không một ai có thể uy hiếp hắn như vậy, Thạch thôn, những người thân phía sau kia chính là nghịch lân của hắn!

“Đương nhiên, người trừ tộc nhân của ngươi ra thì còn có cả đám nghiệp chướng kia nữa!” Xích Mông Hoằng tiếp tục lên tiếng nhìn về phía trên tường thành Đế quan, nơi ấy có một đám nhóc tới từ Đế thành nguyên thủy.

“Ta chắc chắn nguyện vọng của ngươi sẽ thất bại, lần này ngươi không tài nào chạy thoát được, nơi đây không còn là dị vực nữa, sẽ không ai ra mặt cho ngươi, ta sẽ giết ngươi, xem ngươi như là thức ăn mang về thôn cho mọi người!” Thạch Hạo lên tiếng.

“Giết!”

Một lát sau, hai người gần như hét lên cùng lúc, tựa như hai vầng thái dương đang thiêu đốt chiếu sáng cả bầu trời, tất cả đều xuất ra một đòn to lớn với dị tượng kinh người.

Bọn họ đều liều ạng, đều vận dụng bí pháp chí cường!

“Ầm!”

Một giây sau hai bên liền tách xa nhau, ánh sáng vô lượng lan tràn, quyền ấn va chạm với chưởng ấn thế như bẻ cành khô khiến cho sóng cát mênh mông khắp sa mạc vô ngần, nhấn chìm cả đất trời.

Loại cảnh tượng này vô cùng khủng khiếp, trên chiến trường vô ngần là cát bay đá chạy, mấy trăm ngàn dặm đều rung lên bần bật.

Toàn bộ hư không đều rạn nứt, khe lớn của màu đen đan xen lan tràn vô tận, thiên địa phá nát, dưới cuộc quyết đấu của hai người mạnh nhất đã tạo nên tổn hại như thế

Cảnh tượng như thế này dọa khiếp người xem, tựa như muốn diệt thế vậy!

Đây chính là Đế tộc ư? Trên tường thành Đế quan, tất cả mọi người đều run rẩy, dù cho là đại tu sĩ cảnh giới Độn Nhất cũng là như thế, một luồng sợ hại chạy khắp cơ thể.

Chỉ có Thạch Hạo mới dám xem Đế tộc là thức ăn, loại sinh vật này quá kinh khủng!

Ầm ầm ầm!

Quyền chương hai bên giao kích tượng như trống trời gióng lên chấn cho thương vũ sụp đổ, hư không nổ tung, hai bóng người nhanh chóng di chuyển cuốn lấy nhau, chém giết cùng đại chiến đầy kịch liệt.

Thạch Hạo thầm giật mình trong lòng, tên đối thủ này hoàn toàn hơn hẳn trước kia, đạo hạnh tăng vọt, hơn xa cả một đoạn dài nếu so sánh với lúc trước!

Hiển nhiên, tên người tên địch thủ này đã phát sinh một vài sự kiện.

Hoàn toàn giống như Thạch Hạo phán đoán, Xích Mông Hoằng đã phát sinh một lần lột xác lớn, gần như là một lần niết bàn sống lại.

Lần trước hắn thất bại cùng chạy trốn, sau khi trở lại trong tộc thì đã được Bất Hủ giả đưa vào trong huyết trì giúp hắn thoát thai hoán cốt, dường như phượng hoàng niết bàn, dục hỏa trùng sinh thêm lần nữa!

Xích Mông Hoằng hiện tại mạnh tới đáng sợ, quả thật hoàn toàn không có kẻ hở nào!

Bởi vì, ao máu kia chính là Xích vương lưu lại cho hậu nhân của mình, bên trong ẩn chứa không ít chân huyết của hắn, huyết dịch đó đã bị luyện sách sát khí và chỉ lưu lại tinh hoa, có thể ôn dưỡng ra pháp thể tuyệt thế.

“Hoang, ngươi nạp mạng đi!” Xích Mông Hoằng gào lớn, sau khi vừa đối kích một chiêu vừa rồi thì hắn tự tin mười phần, thề phải đánh giết Thạch Hạo.

Ầm ầm!

Thời khắc này, trạng thái của Xích Mông Hoằng vô cùng kỳ lạ, hắn hoàn toàn khác trước, cả người lưu chuyển ánh máu mờ mịt, tỏa ra khí tức đủ khiến Chí tôn đều thay đổi sắc mặt.

Khí thế ấy quá khiếp người, tựa như có một vị Tiên nhân muốn xuất thế.

“Đó là gì?” Có người thất thanh lên tiếng.

Xích Mông Hoằng đang biến hóa, từ hình người hóa thành một bếp lò đỏ sẫm như máu, ánh lửa đốt trời!

Sao lại có biến hóa như vầy, hình thể của hắn hoàn toàn biến đổi, to lớn kinh người, từ trên trời ép xuống tiêu diệt lấy Thạch Hạo.

Lò Xích vương!

Mấy người bừng tỉnh, nói tới dòng này thì phải nhắc tới chiến tích kinh hãi nhất thế gian không gì sánh được của Xích vương, từng tàn sát qua một vị Tiên vương rồi luyện hóa huyết thi ấy.

Bếp lò chôn Tiên vương, nuôi thành chí bảo!

Đây chỉ là lời đồn của thế gian, nhưng cũng chính vì vậy nên mới có bí pháp kỳ lạ được truyền thừa tới.

Hiện giờ, Xích Mông Hoằng đang sử dụng loại này, hoàn toàn khác biệt trước đây, không phải sự thể hiện của Pháp tướng mà là bản thân tự diễn biến thành hình thể bếp lò, việc này quá yêu tà.

Boong!

Thạch Hạo oanh kích lên thân lò, tiếng kim loại lanh lảnh vang vọng khiến người khác ngạp nhiên, đó là thân thể hay là bếp lò?

“Thân thể thành lò, ôn dưỡng thi thần!” Phương hướng dị vực chợt có người lên tiếng nói.

Dù cho tu sĩ tới từ dị vực cũng khá là giật mình, bọn họ chợt nghĩ tới một vài lời đồn, tộc này có một ít người đang luyện loại bí thuật này, ngọn nguồn đều hướng về phía cuộc chiến ngày xưa của Xích vương.

Cái được gọi là thân thể thành lò chính là một loại bí thuật từng giao hòa với lò Xích vương, có thể khiến thể phách của chính bản thân mình hóa thành lò Xích vương.

Đương nhiên, đây cũng không phải là phần quan trọng, điểm kinh người nhất chính là, có thể dựa nào loại này để đi tới một con đường đáng sợ hơn, vậy thì chính là ôn dưỡng thi thần.

Cái được gọi là ôn dưỡng thi thần cũng không phải ôn dưỡng thi thể thành thần mà là noi gương theo đại khí phách của Xích vương, trảm Tiên vương, chém thần của chính mình, lần nữa lột xác sinh ra nguyên thần càng mạnh mẽ hơn.

Sau khi cuộc chiến năm xưa kết thúc thì Xích vương không xuất hiện trong nhân gian nữa.

Nghe đâu, là bởi vì hắn đang luyện huyền công vô thượng, năm xưa sau khi chém giết Tiên vương thì hắn đã phải trả cái giá cực lớn, thế nhưng cũng là một kỳ ngộ lớn không kém.

Hắn dùng lò Xích vương chôn đi thi thể Tiên vương, bản thân cũng đắm chìm vào trong lò không hề ra nữa, dùng thi thể rèn luyện chính mình, chém giết nguyên thần của chính mình, muốn niết bàn ra thần (tinh thần) càng mạnh mẽ hơn.

“Lần trước Xích Mông Hoằng từng bị Hoang gây thương tích, sau đó về tộc tiến vào huyết trì và không ngờ lại nhìn thấy được lò Xích vương, tiếp đó giao hòa với nó rồi đạt được môn đại pháp này!”

Có người nói nhỏ khiến người xung quanh khiếp sợ.

“Rầm!”

Thân lò đỏ đậm lưu chuyển ánh kim loại với dáng vẻ bất diệt vang lên những tiếng leng keng.

Đáng sợ nhất chính là, thân lò phát sáng phun ra tinh lực và cũng từ ngay miệng lò có một người đứng thẳng ôm chầm lấy Thạch Hạo hòng kéo vào bên trong.

“Hả?” Rất nhiều người chấn động.

Bởi vì, người kia rất đáng sợ, mặc láy một bộ giáp trụ tả tơi, thân hình to lớn, khí tức khiến chúng sinh run rẩy, tựa như một vị Chân Tiên giáng thế.

“Biến địch thành thi, dùng thi dưỡng thần, thu!” Bếp lò to lớn kia phát sáng như muốn hút Thạch Hạo vào trong, còn sinh linh kia thì dò ra cánh tay đầy khủng khiếp.

Môn bí pháp này quá đáng sợ, khiến người khác kinh hãi.

Mọi người đều biết, sau khi lò Xích vương chôn lấy Tiên vương thì đã nô dịch người này, và cũng đang mượn thi thể để bản thân tu luyện.

Xích Mông Hoằng cũng chỉ giao hòa ngắn ngủi với chiếc lò kia thì đã có thể xuất hiện cạnh tượng kỳ dị như vầy đồng thời thu được bí pháp quỷ dị, có thể thấy được lò cổ chân chính cùng xích vương sẽ quái lạ và đáng sợ tới cỡ nào.

Ầm!

Thạch Hạo chấn bay ánh sáng, xé tan bầu trời, hắn đang chống cự thế nhưng đôi tay từ bên trong chiếc lò kia lao ra lại quá khủng khiếp, tựa như ẩn chứa khí thế Tiên đạo.

Vù!

Bếp lò đỏ đậm run lắc nhất quyết thu Thạch Hạo vào trong.

Ai cũng không nghĩ tới, trận chiến của hai người này lại tới phần phân thắng bại, quyết sinh tử và đầy kịch liệt như thế.

“Đây chính là khí tức của Xích vương đã ngưng tụ ở trên người của hắn, việc này làm sao… chống lại?”

Mọi người thay đổi sắc mặt, mang theo khí tức của chí cường giả để đối phó địch thủ cùng thế hệ, vậy thì chiếm ưu thế cực lớn rồi.

Xích Mông Hoằng từng giao hòa với chiếc lò cổ kia và đạt được chỗ tốt không thể nào tưởng tượng được.

“Boong!’

Thạch Hạo vung tay, trên đầu ngón tay của hắn là kiếm khí tung hoành khuấy động!

Ở nơi đó lại có một chìm ánh đỏ bay ra khiến người người kinh hãi.

“Phụt!’

Một lát sau, ánh máu lao vút lên, lúc Thạch Hạo giơ tay lại đâm xuyên thân lò đỏ đậm ấy, kiếm khí xé tan thân lò, cảnh tượng khủng khiếp cực điểm.

Đó là gì? Tất cả mọi người đều khiếp sợ, lúc Hoang vung tay thì làm sao có thể xé rách bếp lò đỏ sậm kia, vừa nãy ngay cả quả đấm của hắn cũng không thể đánh nổi mà!

“A…”

Xích Mông Hoằng hét thảm, hiển nhiên đã bị thương nặng.

“Phụt!’

Một lát sau, Thạch Hạo vung tay, ở ngay đầu ngón tay có một thanh kiếm thần lưu chuyển màu đỏ thẫm được tạo thành từ ánh đỏ xuất hiện, hắn cầm chặt quét ngang tới.

Nơi miệng lò có một bóng người đứng thẳng, vù, đầu lâu bị chém lìa.

“Không thể, đây là kiếm gì vậy, đó là pháp môn gì thế?” Rất nhiều người của dị vực kinh ngạc thốt lên.