Chương 682: Nhất Chưởng Kinh

Hoàng Tộc Đại Chu

Đăng vào: 12 tháng trước

.

“Không biết Lạc Tinh Thần và Đệ Nhất thế nào rồi. Bọn họ nếu chết ở đây thì thật là đáng tiếc!”

Phương Vân nghĩ thầm.

Hởi lắc lắc đầu, Phương Vân định thần lại. Việc cần kíp bây giờ là mau chóng để thăng thực lực của mình.

“Rầm!”

Thân hình nhoáng lên, Phương Vân khôi phục lại nhân hình, ngồi khoanh chân vận huyền công.

Nước biển màu lam, so với vàng bạc còn nặng hơn. Đồng thời còn có tác dụng hấp thụ chân khí Có điều đồng thời ẩn chưa năng lượng phong phú. Chỉ cần là năng lượng. Phương Vân đều có thể hút nào vào trong thân thể, chuyển hóa thành chân khí.

“Rầm!”

Vào thời khắc ngồi khoanh chân, ba mươi vạn ba ngàn tiều tuần hoàn trong cơ thể đồng thời chấn động. Một cỗ hấp lực cường đại từ trong thân thể Phương Vân tán phát ra. Xung quanh là một mảng tĩnh mịch, sau khoảng thời gian tĩnh mịch ngắn ngủi liên vang lên tiếng động kinh thiên động địa. Năng lượng cuồn cuộn từ bốn phương tám hướng của hải dương màu lam cuốn tới, toàn bộ ùa vào trong cơ thể Phương Vân.

Năng lượng trong hải dương màu lam vô cùng thuần tịnh, cơ hồ là hoàn toàn khế hợp với nước biển, võ giả bình thường căn bản không thể hấp thụ được. Nhưng lại không làm khó được Phương Vân.

“Rầm rầm rầm!”

Trong hải dương màu lam, lấy Phương Vân làm trung tâm, từng trận trời long đất lở. Không gian văn đã tĩnh mịch không biết bao nhiêu vận năm triệt để mất đi sự bình tĩnh.

Thời gian chầm chậm trôi đi, không biết qua bao lâu. Phương Vân cuối cùng cũng cảm thấy chân khí trong cơ thể được bổ sung kha khá.

“Được rồi.”

Phương Vân đứng dậy, trong mắt lóe sáng. Thân hình thoáng cái đã lập tức nhảy vào trong Thiên địa vạn hóa chung.

Một vùng núi sông mênh mông nhấp nhô trong thiên địa, trên một toàn núi chọc trời, một khối chuẩn bằng không lỗ đứng sừng sững trên đỉnh núi. Mà ở sâu trong huyền bằng không ngờ lại đóng bằng một nam tử trung niên mắt ưng mũi cao giống như kiêu hùng.

Hai mắt hắn nhắm chặt, không động đậy, giống như vĩnh viễn ngủ say, chính là Tử Cực ma tông Bán bộ Mệnh Tinh cường giả Phá Nhật Khung.

“Bán bộ Mệnh Tinh…”

Phương Vân đi tới trước Phá Nhật Khung trong mắt lóe sáng.

Võ đạo khối lỗi mà hắn phong ấn tuy nhiều, nhưng kẻ có thực lực mạnh nhất tất nhiên là Phá Nhật Khung của Tổ cực ma tông này. Nếu không phải là hóa thân thành Thương Long. ngay cả Phương Vân cũng không nắm chắc có thể chiến thắng được Phá Nhật Khung này.

“Sau khi phong ấn người này, thực lực của ta lập tức tăng vọt…”

Phương Vân mắt híp lại, không chút do dự vỗ ra một chưởng.

Trên đỉnh núi ánh sáng đan xen, Phá Nhật Khung lập tức biến mất, chân khí cuộn trào mãnh liệt giống như là sóng dữ, điên cuồng tràn vào trong thân thể Phá Nhật Khung.

Vị trưởng lão của Tử Cực ma tông này đã bị thương cực nặng, có nghĩa là Phương Vân phải tiêu hao rất nhiều chân khi đề liệu thương cho hắn. Cường giả Bán bộ Mệnh Tinh cảnh không phải là dễ Phong An.

Chân khí nhất bách tam thập (130) thiên long chi lực của Phương Vân cơ hồ toàn bộ đều tiêu hao hết, Phá Nhật Khung mới đình chỉ hấp nạp không có chừng mực.

“Ông!” Chân khí của Phương Vân trống rỗng Thiên địa vạn hóa chung điên cuồng chấn động tòa núi trong không gian rung động mãnh liệt. Không có chân khí chống đỡ, Thiên địa vạn hóa chung lập tức bị nước biển ở xung quanh trùng kích không ngừng.

“Đi ra.”

Phương Vân giậm chân, rời khỏi Thiên địa vạn hóa chung. Đồng thời, dùng một chút chân khí còn sót lại trong thân thể triệu hồi Thiên địa vạn hóa chung trở lại đan điền.

Áp lực trong nước phi thường lớn, cho dù là một khối sắt cũng bị ép thành bụi phấn. Võ gia bình thường căn bản không thể sinh tồn ở đây, nhưng Phương Vân là ngoại lệ.

Lúc này chân khí của hắn đã cạn kiệt, nhưng lực lượng nhục thân thì vẫn còn. Áp lực của nước biển xung quanh đối với hắn mà nói, chẳng khác nào không có. Ung dung ngồi khoanh chân, Phương Vân bổ sung lại chân khí rồi mới quay lại Thiên địa vạn hóa chung.

“Tham kiến chủ nhân.”

Một đợn sóng gợn hiện ra, địch hoàng cường giả Phá Nhật Khung thân hình thon dài mặc áo bào trắng xuất hiện trước mặt Phương Vân. Hán cúi người, thần thái vô cùng cung kính, chỉ là đôi mắt từng cực kỳ sắc bén đã ảm đạm đi không ít.

Phương Vân nhìn Phá Nhật Khung cười cười một lúc, sau đó gật đầu. Khí sắc của Phá Nhật Khung vẫn có chút ảm đạm, nhưng thân thể thì không có việc gì, điều dưỡng một đoạn thời gian lập tức sẽ khôi phục năng lực. Mà Thiên địa vạn hóa chung có thể giúp hắn đạt thành mục tiêu.

Không thể không thừa nhận, được một cường giả Bán bộ mệnh tinh gọi là chủ nhân, cảm giác rất khoái.

“Ong!”

Phương Vân phất tay, thu hồi Phá Nhật Khung. Thoáng chốc, ký ức thuộc về Phá Nhật Khung liên tiếp không ngừng truyền vào trong não Phương Vân.

Thân phận của Phá Nhật Khung ở trong Tứ Cực ma tông khá đặc thù. Phụ thân của hắn là Địch Hoang lão hộ pháp, người Địch chính gốc. Mẫu thân lại là nữ tử Trung Nguyên bình thường. Điều này khiến những võ giả Địch Hoang thường chỉ chi trả trỏ sau lưng hắn. Có điều, không có ai dám nói gì ở trước mặt hắn.

Nguyên nhân rất đơn giản, Phá Nhật Khung có thiên phú võ học siêu việt. Điểm này từ tu vi Bán bộ Mệnh Tinh của hắn là có thể nhìn ra.

Cường giả thất phẩm đều có thể thôi diễn thiên cơ. Phá Nhật Khung cũng vậy, không lâu trước đây, hắn cảm ứng được mình có duyên với phương bắc, cho nên mới rời khỏi Tứ Cực ma tông tiến vào Bắc Minh. Chỉ đáng tiếc, bởi vì Phương Vân nửa đường nhúng tay vào, “có duyên” lại biến thành tai ương ngập đầu.

Phương Vân trong lòng hiểu rằng chắc là bởi vì Thiên địa vạn hóa chung che đậy thiên cơ của mình, trong tương lai mà Phá Nhật Khung thôi diễn căn bản không có mình, cho nên mới dẫn tới nỗi xui xẻo này.

“Đáng tiếc…”

Xem xong hoàn toàn ký tức của Phá Nhật Khung Phương Vân không khỏi thở dài. Hắn vốn muốn thông qua ký ức của Phá Nhật Khung để dò xét một chút tin tức liên quan tới Tứ Cực Khung Võ Đại Đế. Nhưng Tứ Cực Khung Võ Đại Đế thực sự là quá thần bí, với thân phận của Phá Nhật Khung không ngờ cũng không có duyên nhìn thấy Tứ Cực Khung Võ Đại Đế.

Cảm giác của Phá Nhật Khung đối với Tứ Cực Khung Võ Đại Đế là loại sùng bái mù quáng giống như trẻ con đối với anh hùng vậy. Ngoài ra không có chút tin tức nào liên quan tới Tử Cực Khung Võ Đại Đế. Nếu nói thẳng ra thì chỉ có mấy chỉ: Mạnh… rất mạnh… mạnh phi thường…!

Đây là toàn bộ hiểu biết của Phá Nhật Khung đối với thực lực của Tứ Khung Võ Đại Đế.

Còn tiến thiên số thuật trên người Phá Nhật Khung mà Phương Vân luôn thèm muốn, Phương Vân cũng không khỏi cảm thấy thất vọng. Tâm tư của Phá Nhật Khung phần lớn là đặc ở việc tính tiên trên võ đạo chứ không phải là tiên thiên số thuật.

Đối với tiên thiên số thuật, hắn chỉ nắm được một số cơ sở, đủ để nhìn thấy mệnh vận của mình, và thôi diễn một cách đơn giản mệnh vận của người khác, sâu hơn một chút thì không được.

“Có, vẫn còn hơn là không có!”

Phương Vân thầm nghĩ trong lòng, ghi nhớ mấy tin tức liên quan tới tiên thiên số thuật ở trong đầu Phá Nhật Khung. Môn tiên thiên số thuật này được gọi là Nhất Chưởng Kinh.

Bộ Nhất Chưởng Kinh này hiệu xưng là nắm rõ thiên hạ chi trong nháy mắt lập tức biết được tinh túy vận chuyển của thiên đạo. Chỉ có điều, tâm tư của Phá Nhật Khung không đặt ở đây, cho nên trình độ nắm vững không được sâu.

Điều duy nhất đáng để thấy may mắn là Phá Nhật Khung dẫu sao cũng là cường giả Bán bộ Mệnh Tinh, ở trong Tử Cực ma tông có địa vị cực cao. Tao nghệ Nhất Chưởng Kinh của hắn không cao, nhưng cả khẩu quyết của tuyệt học mệnh lý hắn lại quen thuộc toàn bộ.

Trước giờ muốn tiên thiên số thuật được tinh thần, cần không ngừng thề sát thiên tâm dân tâm, sự vận chuyển của thế giới, là một một học vấn thiện cơ cần phải không ngừng học tập, tinh tiến. Nhưng không giống như võ học, chỉ cần dưới điều kiện chân khí đủ hùng hậu, chỉ cần đủ thời gian là có thể tu luyện thành công.

“Suy chuyện quá khứ tương lai, văn diễn thiên kinh địa vĩ…”

Phương Vân lầm bầm niệm khẩu quyết, lộ ra nụ. Người suy thôi diễn, môn học vấn này hào xưng là suy diễn chuyện quá khứ tương lai. Còn văn cũng là chỗ đặc sắc của Nhất Chưởng Kinh. Văn, chính là năm văn, tuyệt học luyện thành, tiên biết được thiên kinh địa vĩ, tứ hải bát hoang.

“Khẩu khí cũng lớn thật, chỉ đáng tiếc, ta không có nhiều thời gian để tiêu phí trên loại tiên thiên số thuật này, cũng chỉ có thể để lại sau này xem tiếp thôi.

Phương Vân hít sâu một hơi, bình phục lại tâm cảnh. Tạm thời đặt chuyện này sang một bên.

Nhất Chưởng Kinh tối nghĩa huyền ảo, ý của kinh văn cực kỳ khó hiểu. Nếu không có người chỉ điểm, trên cơ bản có được kinh văn cũng vô dụng chẳng khác nào Vô tự thiên thư. Có điều may mà Phá Nhật Khung biết được một số khái niệm số thuật cơ bản nhất. Nếu không, Phương Vân cũng không bột đố gột nên hồ.

Một lát sau, tâm tình bình tĩnh lại. Phương Vân nhắm hờ mắt, đột nhiên hít khí quát to, một cô hấp lực cường đại phát ra. Lập tức Tứ Cực ma khí cuồn cuộn không ngừng tiến vào trong cơ thể Phương Vân. Ma khí còn thừa thậm chí còn từ trong cơ thể Phương Vân tán phát ra, khiến cho không gian bên trong Thiên địa vạn hóa chung ma khí ào ào, giống như A Ti địa ngục.

Tử Cực ma công, tuyệt học trấn phái của Tứ Cực ma tông ghi lại trên Tử Cực ma điển. Lúc sử dụng công pháp này, hiện ra bốn tòa cực tụ, ở giữa nối liền một vùng Tử Cực đại lục. Tùy tiện quét một cái là có thể quét võ giả vào trong biến thành khối lỗi. Tăng thêm uy lực cho Tử Cực ma tông.

Tứ Cực ma công cũng khôi lỗi thuật có chút khác biệt. Đối tượng mà Tứ Cực ma công phong ấn sẽ bất động ở bên trong cũng không thể nào rời khỏi Tứ Cực đại lục đã được triệu hoán ra.

Người mà Tứ Cực đại lục phong ấn càng nhiều thì uy lực càng lớn! Đây là chỗ đặc sắc nhất của nó!

“A” Phương Vân đột nhiên phát kinh, Tứ Cực ma công cường đại trong cơ thể Phá Nhật Khung bị hút hết vào trong cơ thể Phương Vân. Bên trong ma khí cuồn cuộn, bốn cực thụ chia ra dựng ở bốn phương vị, lộ ra vẻ quỷ dị, cổ quái.

Két két két.

Vào sát na vạn hoa chân khí thôn phệ Tử Cực ma công, trong người Phương Vân lại một lần nữa có biến hóa. Từng vòng tuần hoàn sản sinh biến động. Trong hai cái hai cái, bông dừng lại một lần nữa đản sinh ra chân khí tuần hòa nho nhỏ.

Trong thời gian ngắn ngủi, đợi khi tất cả biến hóa dừng lại. Con số tuần hoàn trong cơ thế Phương Vân đã tăng thành mươi ba vạn sáu ngàn trăm vòng tăng thêm ba ngàn năm trăm vòng.

“Lại tăng rồi.”

Phương Vân nhìn lại tình huống trong cơ thể Phá Nhật Khung. Từ Ngũ Lục môn công pháp ra, những công pháp khác đều quá bình thường cho dù là hấp thu cũng chẳng tăng thêm được bao nhiêu vòng tuần hoàn.

Sau khi một thân công pháp trong người Phá Nhật Khung bị Phương Vân thôn phệ hết, con số tuần hoàn trong cơ thể Phương Vân đã tăng lên bốn mươi bốn vạn hai ngàn tuần hoàn nhỏ.

“Có thể rồi.”

Phương Vân mở mắt ra, bước sâu vào trong không gian. Trong cảm ứng của hắn, một con Lục chi cự long toàn thân mặc khai giáp cổ xưa, đang lặng lẽ nằm trên đất không động đậy, khí tức hoàn toàn không có…