Chương 628: Minh Hoang Đại Tướng Quân

Hoàng Tộc Đại Chu

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Mười ngày sau, khi người của Trung Cổ Minh nhảy xuống biển săn bắn, thì đã có chuyện bất ngờ xảy ra, hơn mười chiếc thuyền nhỏ trong suốt, được chế tạo từ băng cứng mà thành, phía sau còn có nhiều sinh vật biển Bắc Minh, đang nhằm về hướng của lậu thuyền sắt thép.

Một trận chiến nhỏ đã nổ ra trên biển, kết quả cuộc chiến không cần suy nghĩ nhiều. Hơn mười chiến thuyền được làm từ bằng kia đã bị đánh nát hoàn toàn.

Xác Minh nhân bị vứt bỏ lại trên biển, và đang trôi bồng bềnh cùng với những tảng băng di động

Đây là lần đầu tiên Phương Vân nhìn thấy bọn Minh nhận ra ty, lúc bọn họ đại chiến, đã cất cao giọng gầm lên, ngôn ngữ sử dụng không giống với Trung Thổ. Lấy khối băng mài thành chiến hạm, khải giáp, lấy vậy làm cờ, đúng là không giống với Trung Thổ.

“Hàn khí thật đậm…”

Một cái xác trôi lại gần Thiên Địa vạn hóa chung Phương Vân nhìn lướt qua xác của những Minh nhân này, cũng không âm thầm kỳ quái. Bên ngoài của Minh nhân có chút tương tự như Địch nhân hay Di nhân, nhưng ngôn ngữ lại không giống.

Làm cho người ta kỳ quái chính là, những Minh nhân này, sau khi chết cũng không có chảy máu loãng ra. Hơn nữa khi bọn họ ngừng thở lại, miệng, mũi, con mắt và lỗ tại lập tức ngưng kết đầy sương lạnh, giống như là chết hơn mười ngày trong băng tuyết vậy.

Chỉ trong nửa khắc, một nhóm Minh nhân chết trận sớm, toàn thân liên kết bằng và lập tức hóa một khối băng lớn, đóng băng trong đó, trong phập phềnh trên biển.

Phương Vân đưa ý niệm ra, dò xét một vòng không khỏi âm thầm kỳ quái, nội thề bên trong Minh nhân này, toàn bộ đều là chân khí vô cùng lạnh. Cho nên sau khi bọn họ chết liền lập tức bị kết bằng cũng bởi vì do nội thế thuộc tính hàn bên trong bạo phát, gặp nước biển nên kết bằng lại, do đó tự động mình thành một tảng băng.

“Những Minh nhân này thật là lợi hại! Tại một chỗ quanh năm băng giá như Bắc Minh, mà bọn họ có thể dùng khối bằng để chế tạo thành chiến hạm, đi trên biển, vượt ngàn dặm sóng gió. Lại khắc khối băng thành khai giáp mà tác chiến. Có thể dùng bằng để sáng tạo, đạt đến trình độ phát triển văn minh như vậy, không biết về phương diện thực vật bọn họ giải quyết như thế nào”.

Trong lòng Phương Vân lấy làm kỳ quái, hắn lặng lẽ lấy một khái giáp làm bằng băng của một Minh nhân vừa chết trận.

Tính chất của băng thì cực giòn, cực kỳ dễ vỡ vụn. Theo lý thuyết thì không thích hợp để làm khải giáp, mặc dù làm ra, thì cũng chỉ mặc bên ngoài cho đẹp, chứ không có ý nghĩa bảo vệ thật sự.

Nhưng mà Phương Vân thí nghiệm một chút, phát hiện ra giáp bằng của Minh nhân cực kỳ cứng rắn, giống như là sắt thép vậy, còn kiên cố hơn là khải giáp do triều đình thiết kế ra nữa.

Phương Vân bóp nát một khối bằng phát hiện ra một ít huyền ảo bên trong.

“Phù triện?”.

Phương Vân suy nghĩ, những phù triện kỳ dị này, hiển nhiên đây chính là nguyên nhân làm cho thuyền băng có thể di chuyển trên mặt biến, giáp bằng trở nên kiên cố như sắt thép.

Ngay trong lúc Phương Vân ở dưới đáy biển thăm dò bí mật của võ giả Minh Hoang, thì trên lậu thuyền sắt thép khổng lồ ấy, bầu không khí có chút áp lực. Trận chiến vừa kết thúc,những thi thể trên mép thuyền đều được ném xuống biển hết, làm cho máu tươi nhất thời nhuộm đỏ cả mặt biển.

Trong trận chiến này, toàn quân Minh nhân đều bị tiêu diệt, bọn họ điều khiển mãnh thú Bắc Minh, xuất kích với toàn bộ người của Trung Cổ Minh. Những xác chết động vật khổng lồ trôi lơ lửng xung quanh chiếc thuyền.

Trận chiến nghiêng hẳn về một bên, nhưng mà trong phe Minh nhân cũng có vài hảo thủ, đã làm cho vài tên Trung Cổ Minh sinh cơ đoạn tuyệt, ngã xuống đất, thi thể phân ra bốn năm mảnh, rải rộng ra.

“Những người này chỉ là quân tiên phong của Minh nhân. Bọn họ nhất định là nhìn thấy chiếc thuyền của chúng ta đánh chết nhiều động vật biển cho nên mới ra tay. Sợ rằng không lâu sau, cường gia chân chính của Minh Hoàng sẽ đuổi đến đây”.

Sau trận thắng mà trên mặt của Chấp Sự Trung Cỗ Minh không hề có ý mừng nào cả, ngược lại thần sắc còn trở nên ngưng trọng không ít.

“Chấp Sự, những Minh nhân này thật sự kinh khủng thế sao?”

Thư sinh quạt lông nói, hiển nhiên là hắn cũng biết một ít tin tức.

“Ngươi nghĩ Huyền Kình Liệt Hải Đại đế không mạnh sao?” Chấp Sự lãnh đạm nói.

Tên thư sinh quạt lồng nhất thời im lặng.

“Những Minh nhân này đuổi một đường đến đây. Hiện tại không biết bọn họ có phát tín hiệu hay chưa. Nếu như không có thì còn hoàn hảo, nếu như trước khi bọn họ ra tay mà đã phát tín hiệu rồi, vậy thì sợ rằng tiếp theo chúng ta sẽ có một trận ác chiến”.

Thần sắc của Chấp Sự trở nên nghiêm túc, nói.

“Chấp Sự đại nhân, vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?” Một người khác hỏi.

Chấp Sự trầm ngâm một lát, rồi mở miệng nói:”Đồi sang tuyến đường an toàn, xuất phát về hướng Tây Bắc. Dù sao ở đây cũng là lĩnh vực của bọn họ. Hiện tại chỉ hy vọng rằng bọn họ không tìm thấy chúng ta”.

“Rầm rầm!”

Trong tiếng vang lớn ấy, lậu thuyền sắt thép chậm rãi quay đầu lại, phá vỡ một cái xác mãnh thú khổng lồ dữ tợn, đi về hướng Tây Bắc.

“Theo sau”.

Phương Vân không nói hai lời, liền theo sau lậu thuyền sắt thép ấy, tiếp tục đi về phía trước. Lần này ngẫu nhiên có cơ hội tốt để mình tìm hiểu về thực lực của Trung Cỗ Minh, Phương Vân đương nhiên là không bỏ qua rồi.

Cả đoàn người nhanh chóng biến mất ngoài khơi.

Hai canh giờ sau, một chiếc thuyền bằng khổng lồ chậm rãi xuất hiện ngay chỗ đám người Trung Cổ Minh biến mất. Toàn thân chiếc thuyền này được phủ trắng từ bên ngoài nhìn vào cả chiếc thuyền này, thì như một con cự long đang nổi giận.

Trên chiếc thuyền bóng người qua lại, là những sĩ binh mặc bằng giáp, xếp hàng nghiêm minh, không hề cử động đứng thẳng bên mép thuyền. Cái này rõ ràng là một bộ phận quân đội, hơn nữa quân kỳ còn là một lá cờ chiến màu trắng thêu một con huyền bình thật lớn, phấp phới bay trên đỉnh thuyền.

Ở vị trí mũi thuyền, có một nam tử trung niên uy nghiêm và uy vũ, mặc một bộ trường sam lóe ra hàn quang chắp tay đứng trên thuyền. Loại trường sam ấy được dùng tơ tằm có băng đặc biệt của Minh Hoang mà may thành, cực kỳ cứng chắc, lưỡi dao sắc bén cũng không thể chém đứt được. Mà ở Minh Hoàng cũng cực kỳ hiếm thấy.

Hoàng Phủ Kỳ Người nam tử nhìn lên mặt biển, có rất nhiều thi thể của Minh nhân hóa thành khối băng sắc mặt liền tái nhợt, một cỗ lửa giận liền nổi lên trong lòng.

“Kết quả thế nào? Kiểm tra có người sống không?” Trung niên nam tử xanh mặt nói.

“Hồi bẫm đại tướng quân, toàn quân bị diệt, không còn người sống”.

Lúc này, một gã binh sĩ đang dùng ngôn ngữ Minh Hoang để trả lời.

Lời này vừa nói ra, nhiệt độ xung quanh đột nhiên lạnh xuống, những rung động ầm ầm vang lên giống như tiếng long ngâm. Một cơn bão tuyết đột nhiên xuất hiện, bao phủ lấy chiến hạm, mặt biển xung quanh trăm dặm lập tức xuất hiện hiện tượng đóng băng.

Binh sĩ chung quanh đều có thần thái bất an. Một khi đại tướng quân xuất hiện tình huống này, thì sau đó sẽ có một trận đại tàn sát lớn xảy ra.

Minh Hoàng đại tướng quân nhắm mắt lại, ở trên không trung cần thận cảm giác khoảng thời gian trước, sau đó bỗng nhiên mở mắt ra, hàn quang trong mắt chợt lóe rồi biến mất.

“Mục tiêu ở hướng Tây Bắc, sau khi phát hiện ra kẻ địch, giết hết toàn bộ, một người cũng không tha!”

“Vâng!”

Mọi người đồng thanh hưởng ứng.

Mấy tên phó tướng sau lưng đại tướng quân thì vẫn im lặng, trong lúc mọi người đang nhiệt liệt hưởng ứng thì bọn họ vẫn nhìn về phương xa, trong mắt hiện lên đây sát khí.

Phương Vân là người đầu tiên phát hiện ra chiến hạm của Minh Hoàng thực lực của hắn cường đại hơn mọi người ở đây.

“Xem ra một hồi sẽ có ác chiến!”

Từ trên chiếc chiến hạm phía sau xuất ra một đạo khí xoáy giống như cơn gió lốc, mang theo vẻ quét sạch tất cả ngoài khơi, cực kỳ ác liệt, ngay cả Phương Vân cũng không khỏi cảm thấy rung động.

Quy tắc chấn động trên người đối phương cực kỳ mãnh liệt, tựa hồ như có tu vị Thiên Trùng lực phẩm.

“Trong Minh Hoang mà tự nhiên lại có nhân vật luyện võ đạo đến cảnh giới Thiên Trùng lục phầm rồi”.

Trong lòng của Phương Vân cũng âm thầm giật mình.

Sau một hồi, trên chiếc thuyền sắc tựa hồ như cũng có người phát hiện ra động tỉnh phía sau, những tiếng động lớn nháo nhào mơ hồ truyền tới:
“Mọi người chuẩn bị, chiến hạm Minh nhân đuổi đến rồi!”

Rất nhiều hải thu không ngừng xuất hiện phía trước ngăn cản không cho chiếc thuyền đi tới. Từng đạo hào quang không ngừng bay ra từ trên mép thuyền, đánh chết những con hải thú này, nhưng những thị thề khổng lồ ấy vẫn ngăn cản được tốc độ của lậu thuyền sắt thép.

“Ầm ầm ầm!”

Sóng lớn ở phía sau ập tới, rất nhiều bài thú đang thúc một chiếc chiến hạm giống như lục địa đi tới, nhanh chóng lao đến chỗ lậu thuyền sắt thép này.
“Dám ở Minh Hoàng ta quát tháo, còn muốn chạy đi đâu!”

Âm thanh ù ù, giống như sét đánh xẹt qua trên lậu thuyền sắt thép. Ngoài khơi bốn phía sôi trào kịch liệt lên. Thấy được cảnh này, tất cả người của Trung Cổ Minh đều biến sắc.

“Rầm rầm!”

Một tiếng nổ khủng khiếp từ phía sau truyền đến. Trong nháy mắt, một ánh đạo phảng phất như nước lũ từ dưới đường chân trời dựng đến, lướt nhanh đến dưới thế của vạn quân lôi đình, từ trên bầu trời ập xuống.

Trong nháy mắt, mây đen che kín cả bầu trời, hóa thành một mảnh sương trắng.

“Không tốt! Chạy mau!”

“Đạo khí thật đáng sợ!

“Bỏ thuyền! Bỏ thuyền! Bỏ thuyền!”

Trên lâu thuyền sắt thép hỗn loạn, ngay cả Chấp Sự tóc bạc kia cũng luống cuống tay chân. Trong nháy mắt, chỉ thấy vài bóng người bỏ thuyền mà đi, điên cuồng chạy trốn.

“Rầm rầm!”

Ánh đao đánh tới, sáu cỗ chân khí thật lạnh đánh tới, trong giây phút đó, nó đã chém xuyên qua cả lâu thuyền sắt thép. Chỉ nghe những tiếng rắc rắc vang lên, và lâu thuyền sắt thép khổng lồ, kể cả những võ giả của Trung Cổ Minh trên thuyền, đều đã hóa thành một tảng băng trôi thật lớn.

Nước biển vốn đang ào ạt không dứt, bỗng nhiên động lại thành bằng chỉ trong nháy mắt. Lâu thuyền sắt thép khổng lồ, kể cả mặt biển ngoài khơi hơi hai mươi trượng cũng hóa thành bằng toàn bộ.

Phương Vân ẩn mình dưới biển, lúc này chỉ cảm thấy rằng một cơn lạnh thấu xương đang xâm vào người, không khỏi thất kinh. Với năng lực của Thiên Địa vạn hóa chung cái công pháp này phải tu luyện đến đỉnh rồi thì mới có thể phát sinh tình huống như vậy.

“Công pháp băng hàn thật đáng sợ!”

Tu vị của người tựa hồ đã đạt đến Thiên Trùng lục phầm đình phong rồi, các công pháp kinh khủng như thế đã làm cho chiến lực của hắn ta tăng lên rất nhiều. Trong lòng nhất thời, Phương Vân cũng không nắm chắc là có thể đối phó người này.

“Vu!”

Gió lạnh gào thét, sóng biển phập phồng ngoài khơi, trong nháy mắt hóa thành lục địa. Bầu trời âm u ở trên đang rơi tuyết xuống. Một đạo của người này tựa nhiên có thể làm cho tạo hóa thiên địa ở đây hóa thành một quốc gia băng tuyết.

Tiếng gió thổi rung động Minh Hoàng đại tướng quân với đối mặt lạnh run của mình xuất hiện phía trước lẩu thuyền sắt thép. Bên cạnh hắn ta có vài tướng có khí tức hùng hậu, đồng thời đáp xuống thuyền.

“Giết bọn chúng!”

Đại tướng quân nhấc tay phải lên, chị về hướng mà đám người Trung Cổ Minh bỏ chạy và nói. Nhưng bản thân hắn ta thì không có vẻ muốn ra tay nữa.

“Vâng đại tướng quân!”

Vài bóng người nhoáng lên, lập tức đuổi theo hướng những người của Trung Cổ Minh đang bỏ trốn.