Chương 553: Bạch y Tông Lệnh

Hoàng Tộc Đại Chu

Đăng vào: 12 tháng trước

.

“Tông Lệnh đại nhân, thật có nhã hứng.”, Phương Vân chắp tay, trực tiếp xốc lên màn che lên đi vào, cởi giày, nhìn cũng chưa từng nhìn Thanh Sưởng công chúa, trực tiếp leo lên chiếc giường bạch ngọc

Cùng Thanh Sưởng công chúa tranh đấu, là tranh chấp thời thiếu niên, hôm nay nghĩ đến, giống như mấy đứa trẻ chơi đùa vậy, cũng không cần phải suy xét nhiều.

Khi Phương Vân leo lên giường bạch ngọc, mỹ nhân cung trang màu son bên cạnh Tông Lệnh, cũng đang đánh giá Phương Vân. Nàng thần sắc bình thản không sợ hãi, nhưng nhìn Phương Vân không chớp mắt, thấy hắn leo lên giường bạch ngọc giống như nhìn không thấy người nào khác, trong mắt không khỏi nổi lên một tia rung động, nhưng mà, cuối cùng khối phục lại bình tĩnh.

Trên giường bạch ngọc, bày một cái bàn trà ngọc thạch tinh xảo, hai bên đặt một cái bồ đoàn. Trên bàn trà, đặt vài địa điểm tâm, một cái bình sứ cổ dài trắng, hai cái chén. Bạch y Tông Lệnh đối diện, trong chén đã đầy rượu, lại xếp đặt đũa. Hiển nhiên, hắn đã sớm đợi Phương Vân.

Phương Vân leo lên giường, trực tiếp ngồi xuống đối diện bạch y Tông Lệnh. Có chút nhìn lướt qua đôi đũa trước mặt, Phương Vân trong mắt lóe lên một tia dị sắc.

Thiên địa vạn hóa chung ngăn cách hết tất cả Tiên thiên số thuật thôi diễn, bạch y Tông Lệnh không thể suy tính được hắn sẽ lúc nào tới. Duy nhất giải thích, chỉ có thể là hắn cũng sưu tập tin tức, hiểu rõ động tĩnh của tông phái giới, hơn nữa đối với mình có chỗ hiểu rõ, biết trước mình sẽ ở khoảng thời gian này tìm đến hắn.

“Tông Nhân phủ, từ Thái tổ tại vị, thì đã tồn tại. Qua nhiều năm như vậy, tông phái ý đồ thẩm thấu triều đình, triều đình cũng không phải là không có thử thẩm thấu tông phái. Qua nhiều năm như vậy, chỉ sợ trong Thái thượng trưởng lão đoàn các phái, cũng có thể chôn dấu thám tử của Tông Nhân phủ. Lần này động tĩnh của Thiên Tà Tông Tứ Cực Ma tông chỉ sợ vị Tông Lệnh này biết so với ta còn muốn kỹ càng hơn”, Phương Vân trong lòng âm thầm suy nghĩ.

Trên mặt hắn ung dung thản nhiên, nhưng trong lòng âm thầm sinh một phần cảnh giác. Từ một phần tin tức tông phái giới, suy đoán ra mình có khả năng sẽ ở khoảng thời gian này bái phỏng. Tuy cũng không cần trí mưu rất cao sâu, nhưng mà đủ để hiển lộ vị bạch y Tông Lệnh này, lòng dạ cùng tâm trí không thua bất luận bá chủ đương thời nào.

“Mãnh thú trong mãng dã, trước khi đi săn chân chính, ẩn thân bụi cỏ, rón rén không một tiếng động. Khi chân chính tấn công mới có thể triển lộ răng nanh. Vị bạch y Tông Lệnh này, chỉ sợ cũng là mãnh thú như vậy…”

Phương Vân trong khi cân nhắc, đã tiếp nhận chén rượu trước người, một hơi uống cạn.

“Ha ha ha”, Bạch y Tông Lệnh cười lớn một tiếng, lại rót cho Phương Vân một chén đầy: “Tuyết động tan rã, vạn vật khôi phục. Rất nhanh, trong kinh thành lại tràn đầy hương thơm.

Loại thời tiết này, sao có thể không có nhã hứng. Nào nào, Phương Vân lại cùng ta cạn một chén…”

“Cung kính không bằng tuân mệnh”.

Phương Vân mỉm cười, nâng chén khẽ chạm, nhấp nhẹ một ngụm. Hắn hôm nay gia phong Quan Quân hậu, vị cực nhân thân, ở trước mặt vị Tông Lệnh Tông Nhân phủ này, cũng có tư cách ngồi xuống uống rượu.

“Uống rượu, sao có thể không có mỹ nhân làm bạn!”

Bạch y Tông Lệnh đột nhiên khẽ than một tiếng, tay phải nhẹ nhàng nhất một cái, liền đem mỹ nhân bên người đấy về phía Phương Vân: “Nào! Thay Quan Quân hầu, rót đầy một chén”. Cử chỉ của bạch y Tông Lệnh, cực kỳ tùy ý, cũng không chút nào đề cập tới thân phận vị mỹ nhân cung trang đỏ này, tựa như nàng chính là một cô gái cực kỳ bình thường trong Tông Nhân phủ vậy.

Phương Vân cũng đoán không ra hắn đây là ý gì, nhưng chắc chắc Thanh Sưởng công chúa biến hóa quá lớn, mình nhận không ra, vẫn có ý đồ gì khác. Nhưng mà, bạch y Tông Lệnh không nói ra, hắn tất nhiên cũng không chút nào để cập.

“Mỹ nhân chi ân, là khó tiêu thụ nhất. Tông Lệnh đại nhân, cũng không cần phải khó xử cho ta”, Phương Vân lạnh nhạt nói. Áo bào chấn động một cỗ chân khí phá thể ra, hóa thành bức màn chân khí vô hình, ngăn ở trước người. Đem vị mỹ nhân cung trang này ngăn cản ở bên ngoài.

Bạch y Tông Lệnh thấy thế, chỉ mỉm cười, cũng không nói tới nữa, vung một tay áo: “Đều đi xuống đi”. Tất cả cung nữ, thị nữ, cả mỹ nhân áo đỏ cũng đều lui xuống.

“Quan Quân hầu lần này đột nhiên đến thăm Tông Nhân phi, không biết, đến tột cùng là có việc gì?”

Phương Vân tất nhiên dự đoán được, hắn đã biết hướng đi của tông phái giới, nên cũng không hề vòng vo, đi thẳng vào chủ đề: “Lần này đến thăm Tông Nhân phủ, vừa là tư, vừa là công. Lục bộ thương lượng. Thái thượng trưởng lão Thiên Tà Tông Liễu Bá Nguyên, đưa ra làm chứng cớ Bình Định hầu phản loạn, đã giao do Tông Lệnh đại nhân xử lý. Hôm nay đã qua ba tháng tất cả mọi chuyện hắn là đã xử lý xong. Tông Lệnh đại nhân, có nên giao lại cho ta hay chưa”, Phương Vân nương theo rót rượu nói.

“Liễu Bá Nguyên làm Thái thượng trưởng lão Thiên Tà Tông tác dụng của hắn vượt xa việc đơn giản làm chứng cứ của một Bình Định hầu. Việc này liên quan đến bí ẩn cao nhất của tông phái nước ngoài, đối với Tông Nhân phủ ta cực kỳ quan trọng. Cho nên lúc này, khó có thể trả cho Quan Quân hầu. Nhưng mà… Thanh âm vừa chuyền, bạch y Tông Lệnh điềm nhiên cười nói: “Lúc này cũng không phải là cái gì cũng không thể làm. Nếu Quan Quân hầu đã nóng vội như vậy, thì cứ hoàn lại cho Quan Quân hầu”.

“Phành…”

Tay áo phất một cái, một điểm đen từ trong tay áo bạch y Tông Lệnh bay ra, hơn nữa nhanh chóng mở rộng trong nháy mắt, hóa thành một lão gia đỗ đen thần thái uy mãnh, khí sắc hơi có âm u. Đúng là Thái thượng trưởng lão Thiên Tà Tông Liễu Bá Nguyên.

Phương Vân mỉm cười, lập tức không cần nghĩ ngợi tay vẫy một cái, chỉ thấy kim quang lóe lên, Liễu Bá Nguyên lập tức biến mất vô tung đã bị Phương Vân một lần nữa phong ấn.

Bạch y Tông Lệnh không nhìn chỗ khác, nhưng tâm thần vẫn không lộ chút dấu vết chú lý đến Phương Vân. Thấy hắn trong nháy mắt đã thu Liễu Bá Nguyên, ngay cả lạc ấn bản thân khắc ở trên người Liễu Bá Nguyên, cũng trong nháy mắt biến mất. Trong mắt, không khỏi thoáng có chút dao động

“Quan Quân hầu cũng thật không tệ, tuổi còn trẻ mà đã có pháp khí không gian. Ngay cả cường giả võ đạo Thiên Trùng tứ phẩm, cũng có thể luyện thành khôi lỗi. Quả nhiên là Trường Giang sóng sau đè sóng trước!…”

Bạch y Tông Lệnh lơ đãng tán thưởng nói.

“Tông Lệnh đại nhân quá khen rồi…”

Phương Vân lạnh nhạt lên tiếng. Không gian pháp khí so ra hiếm có, võ giả Thiên Trùng cảnh cũng tương đối ít. Nhưng tuyệt không phải không có. Hắn hôm nay quan phong Quan Quân hậu, biểu hiện một chút cũng là tất yếu, phải thể hiện năng lực xứng với thân phận.

Không gian pháp khí tuy ít, nhưng so với thân phận một Quan Quân hầu mà nói, cũng không tính là cái gì. Phải biết rằng vị Quan Quân hầu thời đại trung cổ kia, là cường giả đã ngoài Mệnh Tinh cảnh. So sánh ra, Phương Vân cũng phải thể hiện để người ra tiếp nhận.

“Ngươi tới đây là một tư một công, việc tư đã nói, vậy việc công là cái gì?” Bạch y Tông Lệnh nói thẳng.

“Thiên Tà Tông là tông phái tà đạo, lần trước quấy nhiễu chiến sự Địch hoang lần này cấu kết vương hầu triều đình, ý đồ xâm nhập triều đình. Chính là phạm vào tối kỵ của triều ta. Bực yêu ma tà đạo này nếu không giết tận, tất sẽ sinh chuyện. Dương Hưng là người thứ nhất, nhưng chỉ sợ không phải là người cuối cùng. Tông Nhân phủ chức trách giám sát thiên hạ , không biết Tông Lệnh đại nhân, đối với phái này có kế hoạch gì hay không? Phương Vân nói.

“Thiên Tà Tông chính là tà đạo đại phái, Chưởng môn Tông chủ càng là cường gia đã | ngoài Mệnh Tinh cảnh. Nếu muốn giết tận, cũng không dễ dàng…” Bạch y Tông Lệnh bình

tĩnh nói.

“Giết hay không là một chuyện, giết tận hay không lại là một chuyện khác. Không lâu trước đây, ta thu được một tin tức, Thiên Tà Tông Tứ Cực Ma tông đã mưu đồ bí mật liên hợp lại, hai phái này thời gian gần đây đã rục rịch, chỉ sợ có động tĩnh lớn” Phương Vân nói.

“Ỏ….” Bạch y Tông Lệnh nở nụ cười: “Không ngờ Quan Quân hầu lại có cơ cấu tín tức như vậy, có thể sưu tập đến tin tức Địch hoàng, Thiên Tà Tông cùng Tứ Cực Ma tông cấu kết? Loại tin tức này, ngay cả ta cũng không có thu được! Quan Quân hầu nói bọn họ có động tĩnh lớn, không biết có động tĩnh lớn gì?”

“Hai phái này đang bí mật mưu đồ ám sát một vị trọng thần triều đình…”

Phương Vân nhìn bạch y Tông Lệnh, mặt không đỏ, tim không nhảy, thần thái bình tĩnh.

“Ồ, không biết là vị trọng thần triều đình nào?” Bạch y Tông Lệnh hứng thú đánh giá Phương Vân, khóe miệng mỉm cười.

“Đương triều mới tấn Quan Quân hầu!”

“Ha ha ha…”

Bạch y Tông Lệnh bỗng nhiên cười ha hả: “Thì ra chuyện công của ngươi, nói tới nói lui, vẫn là việc tư. Quan Quân hầu ngươi không phải là muốn dùng công mưu tư, lợi dụng Tông Nhân phủ, giúp người đối phó Thiên Tà Tông cùng Tứ Cực Ma tông chứ!”

“Tông Lệnh đại nhân nói vậy là sai rồi. Thiên Tà Tông tuy là vì ta mà đến. Nhưng cuối cùng, vẫn bởi vì Phương Vân vạch trần mưu kế của bọn họ, phá hư đại kể của bọn họ. Việc này mặc dù liên quan đến đến ta, nhưng là công mà không phải tư. Hơn nữa, có câu “Cử hiền bất tự thân Tam Công các đời, thầy trò tương truyền, sớm có tiền lệ. Phương Vân cùng Thiên Tà Tông sinh oán, chính là bởi vì chuyện công mà sinh thù. Tuy là thù riêng, nhưng lại là chuyện công! Tông Lệnh nhân đại nhân sẽ không bởi vì tà đạo tông phái thể lớn mà chỉ sợ chứ!”

Phương Vân chậm rãi mà nói, khí độ thong dong.

Bạch y Tông Lệnh lắc đầu bật cười: “Phương Vân, người dùng cái này có xem như là phép khích tướng không? Tông Nhân phủ từ trước đến nay chỉ phụ trách giám sát thiên hạ, tiêu diệt tông phái, từ trước đến nay là chức trách của mười vạn đại quân chinh tiểu. Ngươi không phải đã điều đến mười vạn đại quân chinh tiểu tông phái sao? Việc này, chính người xử lý là được. Cần gì phải động đến Tông Nhân phủ. Nói đến, coi như là đối phó Thiên Tà Tông. Người chuẩn bị để cho Tông Nhân phủ đối phó ra sao? Dốc lực xuất động sao? Tông Nhân phủ chỉ là dò xét tin tức, không có khả năng chinh chiến sát phạt”.

Bạch y Tông Lệnh, trực tiếp gọi tên của Phương Vân, giọng điệu trêu chọc nói.

Mười vạn đại quân chinh tiểu tông phái, nghe thì uy phong. Nhưng mà, Phương Vân cũng không phải là loại người ý nghĩ xúc động chỉ dựa vào khí phách làm việc. Hắn tuy còn chưa có điều tới mười vạn đại quân chinh tiểu tông phái, nhưng đối với mười vạn đại quân này thật có nhận thức tỉnh táo.

Ở đâu có người, thì ở đó có giang hồ, có phe phái. Không nói đến, hắn vẫn chỉ là điều qua đó làm Phó thống lĩnh, mặt trên còn có người đè nặng chưa nói đến Thiên Tà Tông cùng Tứ Cực Ma tông.

Các tông phái này sừng sững tại thần châu đại đại cả mấy ngàn năm, chỉ nói triều đại lập quốc một ngàn sáu trăm năm, đều không có thể làm gì được họ, thì có thể thấy được thực lực của tông phái này. Ai nếu vì lực lượng các tông phái này hiển hiện tại trên mặt, cũng không phải quá cường đại, mà khinh thị họ, thì đó chính là chân chính cực độ ngu xuẩn.

Thiên Tà sơn từ trung thủ dời về phía Tứ Cực Ma tông nhìn như yếu thế, nhưng thật ra lại sáng suốt, tránh cùng triều đình tiêu hao vô vị, bảo tồn thực lực của chính mình.

Về phần Tứ Cực Ma tông… Phương Vân tiếp xúc không nhiều lắm. Nhưng mà, chỉ bằng thần thoại đầu sỏ chung kết trung cổ thời đại Tứ Cực Khung Vũ Đại đế, cái danh này cũng đủ đề kinh sợ tám phương làm bất luận kẻ nào không dám đơn giản động đến!

Đại Chu triều tọa trấn trung ương, cường giả vô số. Mười vạn đại quân chinh tiểu tông phái đã diệt vong rất nhiều đại phái hiển hách. Nhưng mà, nếu muốn diệt vong Thiên Tà Tông cùng Tứ Cực Ma tông sợ rằng cũng phải thương gần động cốt, cần nghĩ sâu tính kỹ!

Dù sao, Đại Chu triều muốn đối phó, cũng không chỉ đơn giản là một Tứ Cực Ma tông cùng Thiên Tà Tông! Nếu thực lực bị tiêu hao quá lớn, bị thế lực khác thừa dịp mà vào, chỉ sợ cũng cực kỳ không ổn!