Chương 681: Hoàng Kim Huyết Dịch

Hoàng Tộc Đại Chu

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Sau cánh cửa hình vòm màu xanh, một mảng màu xanh lam mênh mông ập vào mặt. Phương Vân vẫn chưa nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh, lập tức cảm thấy một trận đau nhức tới tận xương.

“A! Đau quá!”

Phương Văn hộ khẽ một tiếng, cơ nhục trên mặt mặt và toàn thân đều vặn vẹo.Một cỗ áp lực như dời lùi lấp biến từ bốn phương tám hướng ép tới, tựa hồ như muốn ép Phương Vân thành cái bánh tét.

Cỗ lực lượng này liên miên bất tuyệt, giống như là lực lượng của cả thiên địa, đè lên người vậy.

“A” Phương Vân hét lên một tiếng, đan điền chấn động chân khí cường đại lập tức phá thể mà ra, thử bức mở vùng nước màu xanh ở xung quanh. Nhưng chuyện khiến người ta phải kinh hãi là không gian xung quanh giống như là bọt biển vậy, Phương Vân khuếch tán ra bao nhiêu chân khí, lập tức có bấy nhiêu chân khí bị hấp thu, biến mất không còn tăm tích.

“Hỏng bét!”

Phương Vân trong lòng cả kinh. Hắn lúc này đã bị thương cỗ áp lực này tới quá đột nhiên, thậm chí ngay cả mắt còn chưa kịp nháy lấy một cái thì đã không thể không phóng thích chân khí. Có điều, tuy tình huống phức tạp và nguy hiểm, nhưng hắn dẫu sao vẫn bảo trì được sự lãnh tĩnh. Trong thời gian mấy cái suy nghĩ, lập tức nghĩ ra đối sách.

“Ngũ ngục cốt hoàng ra đi!”

Thân thể Phương Vân chấn động gọi ra Ngũ ngục cốt hoàng khổng lồ bên trong cơ thể. Chỉ thấy xung quanh âm khí cuồn cuộn, Ngũ ngục cốt hoàng khổng lồ gào lên một tiếng, từ trong thân thể Phương Vận chui ra.

Mượn vào thị giác của Ngũ ngục cốt hoàng, Phương Vân mới nhìn rõ, nơi này không ngờ lại là một vùng đại dương mênh mông màu lam, vô bờ vô bến, nhìn không thấy giới hạn.

Tuy nhìn thì như đại dương, nhưng trong vùng dịch thể màu lam này tràn đầy áp lực quỷ dị mà cường liệt. Giống như là một thiên địa ma bàn (cối xay) khổng lồ, muốn nghiền nát ất kỳ ai tiến vào nơi này.

Loại lực lượng tới từ bốn phương tám hướng đó cuộn trào mãnh liệt, giống như là thiên địa chỉ uy, căn bản không phải là sức người có thể kháng cự được. Cho dù là cường giả Thiên Trùng thất phẩm cũng bị nghiền nát, huống chi là Phương Vân lúc này.

“Áp lực đáng sợ thật! Ngũ ngục cốt hoàng, nhân khí hợp nhất!”

Phương Vân bấm pháp quyết, đồng thời đưa tay ra vẫy một cái. Chỉ nghe thấy rầm một tiếng, mỗ cỗ lực lượng dồi dào bạo phát ra, thân hình Phương Vân căn phòng lập tức hòa làm một với Ngũ ngục cốt hoàng biến hóa thành thân hình cao mấy ngàn trượng vắt ngang trên vùng hải dương vô bờ vô bến.

“Hải dương đáng sợ thật!”

Phương Vân và Ngũ ngục cốt hoàng hợp hai thành một, lập tức áp lực giảm đi nhiều, hắn ngẩng đầu lên nhìn lên trên, tỉnh tức vô cùng vô tận từ bốn phương tám hướng ùa tới.

Khi nhìn ra thực chất của vùng đại dương ở phía trước, Phương Vân cũng không khỏi hít một hơi lạnh.

Hải dương vẫn là hải dương, nước biển vẫn là nước biển, chỉ có điều nước biển ở nơi này mỗi một giọt đều nặng vô cùng, chỉ trọng lượng của một giọt nước biển, so với một viên thiên thạch vực ngoại còn nặng hơn nhiều. Mà nguyên tố hải dương ở bên trong càng đậm đặc đến đáng sợ. Mỗi một giọt đều có thể sánh ngang với độ dày chân khí toàn thân của một cường giả Thiên Tượng cấp.

Mà Phương Vân cảm giác rằng lực lượng ép tới từ bốn phương tám hướng không phải là gì khác mà chính là trọng lực và thủy áp của nước sâu tới từ vùng đại dương này.

Phương Vân tuy cũng là cường giả đỉnh cao của võ đạo, thậm chí trước khi chân khi bị hao tổn, lực lượng còn vượt qua bách thiên long chi dực, nhưng đối diện với nước biển có thể hấp nạp chân khí, đồng thời nặng vô cùng này cũng chật vật không thôi.

Trên một trình độ nào đó, điều này có nghĩa là cường độ nhục thề đơn thuần có thể chống lại cường giả Thiên Trùng thất phẩm, vô thời vô khắc, toàn lực công kích không gián đoạn.

Võ giả của trung thổ thần châu và các hoang ai ai cũng đều có cường độ chân khí hơn hắn cường độ nhục thể, cho dù là cường giả Bán bộ Mệnh Tinh, lực lượng nhục thể đơn thuần có khoa trương đến thế nào thì cũng không vượt được ngũ thập thiên long chi lực.

Cường giả có dạng thân thể này, bay trên vùng hải dương có trọng lực như thế này cơ hồ là không có khả năng. Ngã xuống chỉ là vấn đề thời gian, là sớm hay muộn mà thôi.

“Rắc rắc!”

Từng tiếng răng rắc vang lên, phát ra từ bên trong xương của Ngũ ngục cốt hoàng. Hai chân Phương Vân sải bước, bồng bềnh trong nước biển trầm trọng vô bờ vô bến này, thân hình không ngừng run rẩy và phát ra tiếng răng rắc. Hắn cảm giác thấy mình không chống đỡ được lâu nữa.

“Thiên tượng chi biến!”

Trong mắt Phương Vân lóe lên một tia sáng đột nhiên quát to một tiếng. Tế động Côn bằng tinh huyết trong cơ thể. Nghe thấy thấy một tiếng hót dài, trong nháy mắt, Phương Vân hóa thành một con Côn Bằng lướt ngang trên mặt nước biển.

Côn bằng chi thề và Ngũ ngục cốt hoàng hai tướng kết hợp, cường độ thân thể của Phương Vân lập tức tăng mạnh. Áp lực nước biển ở xung quanh cũng giảm bớt đi nhiều.

“Không được, không gian này quá đặc biệt. Ngũ ngục cốt hoàng và Côn bằng chi thể kết hợp tối đa cũng chỉ duy trì được nửa tiếng đồng hồ. Sau nửa tiếng vẫn sẽ bị đánh cho trở lại nguyên hình, bạo thế mà chết…

Trong đầu Phương Vân lóe lên quái vật cự nhân đã nhìn thấy trong hành lang không gian, và ma thần khôi lỗi đã nhìn thấy trong địa cung. Những quái vật viễn cổ này có nhục thể vô cùng cường đại. Một Hồng hoang cự nhân với bách thiên long chi lực, nhục thân của hắn cơ hồ có bách thiên long chi lực.

“Đại khái cũng chỉ có những sinh vật viễn cổ nhục thân cường đại mới chịu đựng được áp lực khủng bố không đầu không có trong vùng không gian này.

Phương Vân nghĩ thầm.

“A…”

Trong mắt Phương Vân đột nhiên lóe lên một tia sáng. Nhỡ tới những sinh vật viễn cổ này, trong lòng hắn đột nhiên rúng động nhớ tới một chuyện.

“Ma thần tinh huyết, hiện tại phải dựa vào người rồi!”

Phương Vân tâm niệm khẽ động một đạo ý niệm tiến vào trong Thiên địa vạn hóa chung. Sau đó, cả người run lên, một giọt huyết dịch màu hoàng kim hiện ra trong đan điền Phương Vân.

Giọt máu này là tinh hoa huyết dịch của Hồng hoang cử nhân thủ hộ địa cung sau khi bị Đế Nhất một kiếm trảm sát tụ lại. Mục đích mà Phương Vân lấy nó vốn chính là để tăng cường nhục thề. Lúc này, chỉ đành tế luyện giọt hoàng kim huyết dịch này sớm hơn mà thôi.

“Rầm!”

Phương Vân nới lỏng cấm chế của Hoàng kim huyết dịch, lập tức một đạo huyết khí cuồn cuộn đột nhiên nổ tung giống như là mãnh thú hồng hoang hung mãnh xông vào trong xương cốt của tử chi khắp người Phương Vân.

Lực lượng trong huyết dịch này cô lão, cuồng bạo, từng dòng rồi từng dòng giống như đao phong sắc bén nhất, cuốn qua các nơi, cơ nhục, kinh mạch trở nên đau rát.

“Phệ Ma Thần Thông!”

Phương Vân tâm nhiệm khẽ động lập tức vận Cưu Khâu võ học Phệ ma thần thông. Đối với việc hấp nạp năng lượng tinh huyết của sinh vật hồng hoang Phương Vân sớm đã quá quen rồi. Từ dòng huyết khí không ngừng dung nhập vào trong Phệ ma thần thông, Đồng thời, thông qua Phệ ma thần thông thấm vào trong xương cốt cơ nhục toàn thân Phương Vân.

Trong Hoàng kim huyết dịch, huyết năng kỳ dị của ma thần giống như là thủy ngân tiết ra vậy, không ngừng dung hợp với cơ nhục, xương cốt khắp người Phương Vân, hình thành một loại kết cấu mới, cứng rắn và cường đại hơn.

Trong bất tri bất giác, thân thể của Phương Vân dần dần diễn hóa theo phương hướng của viễn cổ ma thần, biến thành càng cường đại hơn, cũng càng dễ dàng dung nạp năng lượng cường đại hơn.

Hoàng kim huyết dịch tuy chỉ có một giọt, nhưng năng lượng ẩn chứa bên trong lại vô cùng khủng bố, nếu như thích phóng ra toàn bộ , sợ rằng Phương Vân không thể nào chịu được, chỉ có thể hấp thu từng chút một.

Phương Vân bồng bềnh trên hải dương màu lam quỷ dị, cả người không động đây, hắn đã hoàn toàn quên đi thời gian, tập chung toàn bộ tinh thần tế luyện giọt Hoàng kim huyết mạch này.

“Ào ào!”

Từng luồng huyết khí hùng dũng dâng trào mãnh liệt, không ngừng tin vào trong xương cốt tứ chi của Phương Vân. Hoàng kim huyết mạch chỉ có một giọt, mỗi lần cũng chi tiết ra được một chút năng lượng, nhưng chính một chút năng lượng này lại ẩn chứa huyết khí nông hậu, tương đương với huyết khí của một võ giả thất phẩm.

Cường độ thân thể của Phương Vân không ngừng tăng mạnh, mà Phệ ma thần thông trong loại quá trình tế luyện, hấp nạp này cũng không ngừng tự diễn hóa. Loại tinh hoa huyết dịch định cấp này tự hồ như rất kích thích Phệ ma thần thông. Phương Vân cảm giác được, mỗi một khắc, uy lực của Cửu Khâu võ học đều đang đề thăng.

Cũng không biết qua bao lâu, toàn thân Phương Vân đột nhiên chấn động cỗ áp lực không lúc nào là không đè lên người hắn đột nhiên biến mất.

“Hầy…”

Phương Vân cuối cùng cũng từ trong trạng thái không nghĩ không ngợi hồi thần lại. Trong cơ thể, giọt Hoàng kim huyết dịch đó đã biến mất vô tung một cỗ lực lượng cuộn trào mãnh liệt tràn ngập nhục thể.

“Rầm!”

Phương Vân nhẹ nhàng vung một quyền, nước biển cuồn cuộn ở xung quanh giống như gặp trọng kích, đột nhiên bị quyền phong ép cho lõm xuống. Sau đó khoách tán ra, diễn hóa thành một vùng biển gầm hung mãnh.

“Lực lượng cường đại quá!”

Phương Vân trong lòng mừng rơn, hắn cảm giác được, lực lượng chân khí lại đề thăng thêm không ít, đạt tới bách tam thập thiên long chi lực.

Không chỉ như vậy, lực lượng nhục thân cũng đề thăng lên lục thập thiên long chi lực, đạt tới mức cứu thập các thiên long chi lực. Công hiệu của Hoàng kim huyết dịch đương nhiên không chỉ như vậy, có điều trong quá trình chuyển hóa năng lượng, năng lượng bị tổn hao là điều tất nhiên. Hơn nữa, bản thân Phệ ma thần thông cũng hấp thu được một bộ phận năng lượng, dùng để đề thằng đẳng cấp công pháp.

“Nhục thân của ta hiện tại ẩn chứa sinh cơ quả thực là khủng bố vô cùng. Cho dù là võ giả thiên trùng thất phẩm đánh một kích toàn lực e rằng cũng chẳng đả thương được ta chút nào.”

Phương Vân mừng thầm trong lòng. Thế nhưng điều đáng tiếc duy nhất là lực lượng nhục thân sau khi biến cấp, thì không có cách nào đơn giản cộng lại với nhau nữa.

Cho nên, nhục thân hiện tại của Phương Vân có cửu thập (90) thiên long chi lực, độ hùng hậu của chân khí có nhất bách nhị thập (120) thiên long chi lực. Nhưng lực lượng mạnh nhất lại không phải là nhất bách nhị thập lực lượng mà là nhất bách tam thập (130) thiên long chi lực.

Lợi ích lớn nhất là khi chân khí của Phương Vân cạn kiệt, lực lượng nhục thân của hắn vẫn còn, vẫn có cửu thập thiên long chi lực. Nếu như ai vì vậy mà lơ là, Phương Vân có thể nhờ vào lực lượng mà mà xuất kỳ bất ý tấn công kích sát đối phương.

“Bên ngoài không biết thế nào rồi, Ngu Huyền, Tôn Bất Nhi, những người này nếu như không chuẩn bị tốt, e răng thật sự bị Đề Ma thái tử một mẻ lưới bắt sạch” Phương Vân trầm tư.

Năng lực của Vạn Ma Điện quá cường đại hơn nữa nó thực sự là quá cô lão, đã có thể tự mình thu nhặt, sản sinh hỗn độn ma khí. Đối diện với ma đạo thành khí cô lão này, không phải chỉ khắc khổ tu luyện đơn giản là hữu hiệu.

Phương Vân tuy hấp nạp năng lượng của Hoàng Kim huyết dịch, nhưng cũng không nắm chắc ở thề ở trước mặt kiện ma đạo thánh khí này ung dung mà đi.

Vạn Ma Điện, thực sự là quá cường đại.