Chương 679: Thanh Long Diễn Thiên

Hoàng Tộc Đại Chu

Đăng vào: 11 tháng trước

.

“Con rồng gia này cuối cùng cũng lộ ra thân phận của mình rồi. Thật không ngờ hắn còn có thể mượn dùng Minh Long chi lực. Nhưng kẻ đáng sợ nhất lại là Quan Quân hầu của Đại Chu này. Ta vốn muốn bắt hắn về, hỏi ra bí mật giúp hắn đột phá nhất bách (100) thiên long chi lực, kiến lập đại công hiển hách cho môn phái, không ngờ hắn còn có tuyệt học hóa rồng này. Chuyện này đã không còn thực hiện được nữa rồi” Phá Nhật Khung ánh mắt lấp lánh, ý định ban đầu sớm đã lung lay. Chiến đấu giữa hai con chân lông giống như là ác đấu giữa cường giả Mệnh Tinh cảnh vậy, chỉ thấy cương phong cuồn cuồn, ngay cả hắn, nếu không cẩn thận bị cắt trúng cũng sẽ bị thương.

“Cứ xem thêm lát nữa, nói không chừng ta còn có cơ hội!”

Phá Nhật Khung sau mấy lần đấu tranh tư tưởng cuối cùng cũng vẫn không cam tâm rời đi.

Canh giới võ đạo, nhất bách thiên long chi lực, không biết đã vây khốn bao nhiêu thiên tài, ngay cả bản thân Phá Nhật Khung tuy hiệu xưng là Bán bộ Mệnh Tinh, nhưng bản thân hắn cũng biết rõ, nửa bước còn lại rốt cuộc là có bao xa.

Tứ Cực ma tông nếu có được tên tiểu tử này, e rằng không biết sẽ có thêm bao nhiêu cường giả tuyệt đỉnh, càn quét chư giáo vạn phái Trung Nguyên cũng không phải là không có khả năng.

Bí mật trên người Phương Vân, thực sự là có sức dụ hoặc quá lớn đối với hắn. Có điều Phá Nhật Khung không dám tiếp cận quá gần, thân hình liên tiếp lắc lư, rời khỏi trung tâm kích chiến.

“Đi thôi!”

Khác với sự đấu tranh tư tưởng của Phá Nhật Khung, quyết định của Vệ Ngạo Thương đơn giản hơn nhiều. Hắn hiện giờ đã bị trọng thương không có tư cách để lưu lại. Nếu Phương Vân đắc thắng, e rằng chính là từ kỳ của hắn, còn nếu Phương Vân chết, cũng vừa hay báo cừu được cho môn nhân của Bắc Cực các.

Thật sự là không có lý do để ở lại.

Bóng trắng nhoáng lên, Vệ Ngạo Thương giống như thiểm điện bay ra, lao vào trong hành lang, nhanh chóng biến mất trong bóng tối.

“…Ngươi thật sự cho rằng hóa thành long hình là ta không làm gì được người ư? Ta muốn cắn xé ngươi triệt để, sau đó thì nhai nuốt toàn bộ!”

Diệp Khai Long gào thét, hai con mắt của hắn đã hoàn toàn biến thành màu đen, trông hắc ám và quỷ dị vô cùng. Dưới chân bật mạnh lên, lao về phía Phương Vân.

Hắn cũng không sử dụng chiêu thức gì, thân thể của hồng chính là chiêu thức võ học cường đại nhất. Diệp Khải Long một trảo vồ tới, lập tức dấy lên vô số âm lối, ám lôi, không gian dưới địa cung hoàn toàn rạn nứt. Cỗ khí tức đó giống như là muốn làm trời đất phải sụp đổ.

“Hừ! Ngươi hóa thành Minh Long thì sao chứ? Ta cũng vẫn đánh người như đánh chó thôi!”

Phương Vân gào lên một tiếng, không né tránh mà trực tiếp lao tới.

“Rầm!”

Hai con chân lông giống như là hung thủ thời tiền sử nặng nề va chạm với nhau trên không trung. Trong địa cung, lập tức cuồng phong gào thét, điện xẹt sấm rền.

Phá Nhật Khung tranh ở tít xa mà vẫn cảm thấy cỗ long lực hủy diệt cường liệt và hỗn độn ấy quét tới. Hắn biến sắc, lập tức lại rút lui.

Rầm! Rầm! Rầm!

Sấm sét, mây đen và cuồng phong hoàn toàn bao trùm cả địa cung. Hai con chân lóc lắc đầu ngoáy đuôi, hung mãnh đánh giết nhau. Lực lượng cuồng bạo ở trên hư không rạch ra mấy vết rách khủng bố. Những vết rách này vừa hợp lại thì lập tức lại rách to hơn.

Phương Vân cũng không dùng thủ đoạn đặc biệt gì, trực tiếp một trải nối tiếp một trảo, vỗ mạnh tới. Lực lượng của hắn sớm đã đột phá nhất bách thiên long chi lực. Cho dù là Diệp Khải Long kích phát Minh Long huyết mạch trong cơ thể thì cũng vẫn còn kém hẳn mấy thiên long chi lực. Trên lực lượng Phương Vân chiếm ưu thế tuyệt đối.

“Hải tộc long thần? Hừ! Bằng vào người mà cũng đòi làm thần ư?”

Phương Vân cười lạnh một tiếng rồi về tới, chỉ nghe thấy rầm một tiếng kinh thiên động địa, Diệp Khải Long lập tức bị đánh bay ra mấy trượng.

“Ta chính là long chủng thiên sinh, là loại tồn tại được sàng lọc còn sót lại trong thiên địa. Ta không làm thân thì ai có thể làm chứ? Những văn minh giáo hóa của hải tặc toàn bộ là ta truyền thụ. Ngay ca hoàng tộc hải tộc cũng là con cháu của ta. Ta không phải là thần thì là gì?”

Diệp Khải Long thở hổn hển, lại lập tức lao tới.

“Hừ! Văn minh giáo hóa cái gì chứ? Chẳng phải là ăn cắp của Trung Thổ . Người chỉ là một con nghiệt long, linh thức ngu dốt mà cũng dám nhắc tới văn minh giáo hóa à? Ngươi chỉ xứng làm thần của dã thú thôi.”

Phương Vân lại về tới, Diệp Khải Long vừa xông lên, lập tức bị vỗ cho lộn nhào.

“Đáng chết, đáng chết, đáng chết! Ta muốn cắn xé ngươi!”

Diệp Khai Long cơ hồ sắp điên rồi, hắn không ngừng lao tới, dấy lên sóng lớn sấm đen, nước lũ cuồn cuộn màu đen chảy trong hư không chỗ nào cũng tràn ngập tử vong hắc ám, hỗn độn và thê lương.

“Hừ! Bằng vào người mà cũng xứng ư? Ta sẽ triệt để đánh bại ngươi.”

Phương Vân cười lạnh, đột nhiên run lên, lui ra sau, tiếp theo ngũ trảo hướng lên trời, thi triển ra tuyệt học mà trước giờ chưa từng thi triển: “Đệ lục thức, Thanh Long Diễn Thiên!”

“Rầm rầm!”

Trong không trung vạn long rống giận, Thương Long do Phương Văn hóa thân thành khí tức tăng vọt. Một cỗ uy áp đáng sợ từ trong cơ thể hắn lan rộng ra. Tiếng rồng ngâm không dứt, trong nháy mắt chị thấy bên con thanh long không lô từ trong cơ thể Phương Vân dãy dụa phi ra, gào thét lao về phía Diệp Khải Long.

“Sao có thể như vậy được!”

Diệp Khải Long hoảng sợ thất thanh, khí tức của Phương Vân lúc này tăng vọt tới mức không thể tưởng tượng được. Ngay cả hắn cũng cảm thấy sợ hãi vô cùng.

“Chạy!”

Trong đầu Diệp Khai Long cơ hồ là theo bản năng xuất hiện ý nghĩ này. Tuy hắn biết lúc này chạy cũng muộn rồi.

“Rầm!”

Một tiếng vang kinh thiên, Diệp Khai Long hét thăm một tiếng, máu tươi bắn ra, bay ngược ra sau như diều đứt dây. Bản thể của hắn chính là một bộ khải giáp viễn cổ, lại được Minh Long tinh huyết tưới tắm, cơ hồ là rất khó thu thương.

Phương Vân và hắn đánh lâu như vậy mà không làm bị thương được hắn. Nhưng hiện tại, hắn thực sự bị trọng thương rồi.

Đế Vũ tuyệt học, bá đạo vô cùng!

Trong truyền thuyết, lúc Đại Đế Vũ thống trị, tới chinh phạt mãng hoang, khi hắn xuất thủ, lập tức tám con thanh long tung hoành ngang dọc, điển hóa thế gian.

Phương Vân không lợi hại được như vậy, không triệu ra được tám con chân long. Ngay cả bốn con thanh long đó cũng có ba con là gia. Nhưng để đối phó với Diệp Khải Long thì đã thừa sức rồi.

Diệp Khải Long tuy mạnh, nhưng làm sao có thể là đối thủ của thượng cổ Đại Đế! Cho dù là chân long chân chính cũng còn lâu mới là đối thủ của ngũ đế.

Phương Vân xoay tròn trên không trung, nhẹ nhàng hạ xuống đất, lặng lẽ nhìn Diệp Khải Long. Con Lục chỉ nghiệt long này dưới người máu chảy như suối, khí tức cũng từ chân long trở về trình độ chân thực.

Có điều, Phương Vân sau khi sử ra thanh long tuyệt học đệ lục thức, chân khí tiêu hao kịch liệt, khí tức suy yếu đi không ít, hắn cảm giác được, không thể duy trì được hình thái hóa công này lâu nữa rồi.

“Ta đã được chú định là chân long thứ mười, làm sao người có thể đánh bại được ta? Tài ngươi có bao lớn chứ!”

Diệp Khải Long nằm trên mặt đất thở thoi thóp, đầy vẻ không dám tin. Thức thứ sáu Thanh Long diễn thiên, so với uy lực của năm thức trước cộng lại còn cường đại hơn. Diệp Khải Long đã bị trọng thương thần hồn, cách cái chết không còn xa.

“Ta không đánh bại được người, nhưng…”

Phương Vân hạ giọng, dùng truyền âm nhập mật nói: “Hậu duệ của Đế Vũ lại có thể đánh bại ngươi!”

“Ngươi!”

Diệp Khải Long ban đầu còn nghi hoặc không hiểu, sau đó lập tức hiểu ra gì đó, hai mắt trợn trừng lên, đây vẻ chần kinh và bất khả tư nghị. Điều này khiến hắn cảm thấy người có khí tức Thương Long mệnh cách này không ngờ lại là hậu duệ của Đế Vũ.

“Chẳng trách…, chẳng trách…”

Diệp Khải Long lầm bầm, giọng nói càng lúc càng nhỏ, ánh mắt dần dần tán loạn, một lát sau nằm im trên đất bất động. Trong địa cung trở nên tĩnh mịch, chỉ còn lại tiếng gió hỗn loạn.

“Phá Nhật Khung, người còn muốn nghe lén tiếp à?”

Phương Vân đột nhiên quay người lại, đôi mắt nhìn chằm chằm lên người Phá Nhật Khung đang ẩn mình trong bóng tối, nấp sau cột hành lang. Trong mắt, hàn quang tỏa ra bốn phía.

“Phù!”

Phá Nhật Khung đang bình tức liễm thần, không ngờ Phương Vân lại nhìn chằm chằm vào mình, cả người lập tức run bắn lên. Sắc mặt của hắn trắng bệch, hai mắt trợn tròn, cổ họng ọc ọc phát ra tiếng động cực kỳ sợ hãi.

“Vu!”

Tiếng gió vang lên, Phá Nhật Khung tung người nhảy ra ngoài mấy trăm trượng lại thêm một cái tung người nữa lao vào trong bóng tối, tới cái tung người thứ ba thì đã chạy ra ngoài địa cung rồi.

Phương Vân há miệng trợn mắt, tốt xấu gì cũng là cường giá Bán bộ Mệnh Tinh, vậy mà không nói câu nào đã cắm đầu bỏ chạy rồi. Ít nhiều gì cũng phải nói vài ba câu rồi hẵng đi chú.

“Hiện tại mới muốn đi ư, đi làm sao được?”

Phương Vân phản ứng lại, lập tức cười lạnh, tên gia hỏa Phá Nhật Khung này lén lút trốn ở đó, dụng tâm của hắn không nói cũng biết. Đối với loại lòng dạ khó đoán này, Phương Vân trước giờ cực kỳ thống hận, há có thể để hắn thống khoái bỏ đi.

“Chết đi!”

Phương Vân thân thể nhoáng lên, không gian biến ảo, đột nhiên biến mất vô tung. Trong địa cung, quy tắc không gian điên cuồng dao động. Chính là do Phương Vân đã sử ra Ức Vạn Không Gian Độn Hình Đại Pháp.

Không gian ở dưới đất tuy chịu sự áp chế của thần lực viễn cỗ, sản sinh ra ảnh hưởng đối với Ức vạn không gian độn hình, khó có thể phát huy ra toàn bộ uy lực. Nhưng đối với việc truy sát Phá Nhật Khung thì vẫn dư sức.

Trong nháy mắt, Phương Vân lập tức hiện ra ở trước mặt Phá Nhật Khung.

“Phì!” Phá Nhật Khung hít một hơi lạnh, vội vàng nói: “Đợi một chút!”

“Hầy!”

Phương Vân căn bản không thèm để ý, hóa thân Thương Long của hắn đã kiên trì không được bao lâu nữa rồi. Nếu còn kéo dài nữa, một lát nữa chân khí tiêu hao sạch, kẻ chết sẽ chính là hắn.

“Chết đi!”

Phương Vân giơ tráo, trực tiếp sử ra Thanh Long bát thức: “Thanh Long Liệt Không!”

“Thanh Long Trảo Địa!”

“Thanh Long Bàn Tinh!” Phá Nhật Khung vốn bị thương, một bộ Thanh Long tuyệt học của Phương Vân liên hoàn thi triển ra. Rầm một tiếng, Phá Nhật Khung ngay cả tiếng hộ thảm cũng không kịp phát ra, đã bị Thương Long chi lực không thể địch nồi đánh cho nội tạng toàn thân vỡ thành trăm mảnh. “A”một tiếng, nặng nề ngã xuống đất.

Phương Vân nằm lực độ rất tốt, Phá Nhật Khung tuy rằng bụng dạ phản trắc, nhưng giết như vậy thì quá đáng tiếc. Tử Cực ma công của Tử Cực ma tông Phương Vân trước giờ vẫn luôn thèm thuồng làm sao có thể bỏ qua cơ hội này được.

“Rầm!”

Một triệu đánh trọng thương Phá Nhật Khung, Phương Vân toàn thân run lên, hóa thân long hình cuối cùng cũng không thể duy trì được nữa. Rầm một tiếng trực tiếp biến về hình người, rơi xuống đất.

“Thời gian không sớm không muộn, vừa chuẩn!”

Phương Vân sắc mặt bình tĩnh, thực lực hiện tại của hắn trực tiếp rút xuống còn thấp thiên long chi dực, ngay cả một cường giả lục phẩm đỉnh phong hắn cũng không đánh lại.

Có điều, chiến sự đã kết thúc. Diệp Khải Long đã chết, Phá Nhật Khung cũng trọng thương hôn mê, không còn uy hiếp được hắn nữa rồi.

Bước lên mấy bước, Phương Vân định phong ấn Phá Nhật Khung. Đột nhiên, cầm một tiếng trời run đất rẫy, một cỗ cảm giác nguy cơ đáng sợ dâng lên trong lòng.

“Vu!”

Thân hình của Phương Vân nhoáng lên, cơ hồ là không thèm nghĩ ngợi. Nhấc Phá Nhật Khung lên và đồng thời thi triển Ức Vạn Không Gian Độn Hình Đại Pháp nhanh như thiên điện né sáng bên trái, bay đi.

Giống như là mắt thấy một cảnh quay chậm bất khả tư nghị nào đó, Phương Vân nhìn thấy rõ, trong mảng hư không ở trước mặt mình, tốc độ của thời gian biến thành chậm rãi vô cùng, tiếp theo đó là một cô ngoại lực từ trên trời hạ xuống đập cho mảng không gian đó thành phần vụn, thần lực cấm chế của không gian dưới đất bị triệt để phá hủy. Một cỗ khí tức lớn, mà ngay cả cường giả Mệnh Tinh cảnh cũng chỉ coi như con kiến hội bắn ra. Giống như một con cự thú thời tiền sử, cuộn tròn trên không trung phong tỏa cả Viễn cổ tiều thế giới.

“Vạn Ma Điện!”

Phương Vân thâm thần chấn động hắn rất quen thuộc với cỗ khí tức này. Nhóm Đế Ma thái từ cuối cùng cũng xuất thủ rồi!