Chương 683: Hải Thần Chiến Giáp

Hoàng Tộc Đại Chu

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Lục chỉ cự long nằm trên đất, máu chảy như suối, yên lặng không động đậy. Từng điểm sáng không ngừng phát ra từ trên người hắn. Trong thời gian ngắn sau khi chết, Lục chỉ cự long nhanh chóng quay về hình thái nguyên bản của hắn.

Một cỗ ánh sáng màu đồng xanh của nước đặc từ trong thiết giáp trên người hắn tỏa ra. Bị huyết nhục của Diệp Khải Long che lấp, khí tức Hồng Hoang cổ lão dần dần tán phát ra.

“Đáng tiếc, long tộc thuần chính cuối cùng của thời đại cận cô lại biến mất như vậy…”

Phương Vân thương tiếc nói, đối với long tộc, hắn cũng có chút hào cảm.

Đáng tiếc con Lục chỉ cự long này lại không biết tốt xấu, có chủ ý với hắn.

“Rầm!”

Tay vỗ một cái, Phương Vân phát ra một cỗ chân khí thẩm thấu vào toàn thân Diệp Khải Long. Chân lực vừa luyện vừa thu, thân hình khổng lồ của Lục chi cự long nhanh chóng phân giải, biến mất, chỉ để lại một giọt huyết dịch màu hoàng kim, được bao bọc trong chân khí của Phương Vân.

Giọt hoàng kim huyết dịch này, tỏa ra ánh sáng chói mắt. Bên trong hoàng kim huyết dịch, một con chân lông màu đen nằm co quắp, giãy dụa gào thét. Mỗi một lần gào thét liền khiến cho chân khí của Phương Vân đang bọc lấy nó bị chấn động.

Một cỗ long uy to lớn gào thét mà tới, cuộn trào mãnh liệt, giống như là trời đất bao phủ, muốn chấn văng chân khí của Phương Vân đang bọc lây nó.

Rồng trời sinh cao ngạo, không nguyện ý thần phục con người. Giọt tinh huyết của Minh Long này rõ ràng cũng truyền thừa loại ý chí này.

“Quả nhiên là chân long huyết dịch!”

Phương Vân búng ngón tay, không gian xung quanh co lại, trong nháy mắt, giọt huyết dịch của long tộc này bị phong ấn thành giống như khối băng rơi xuống lòng bàn tay của Phương Vân.

Đây là giọt tinh huyết của chân long đầu tiên trong thiên địa, chân quý vô cùng!

Lúc trước, Đế Ma thái tử phái người tranh đoạt giọt Minh Long tinh huyết này, không hắn là nghĩ cho Minh Vương thái tử. Minh Vương là đại biểu cho tử vong, rõ ràng là cực kỳ phù hợp với Minh Long. Loại chuyện này vốn nên là Minh Vương thái tử tự mình đi làm.

Có điều đáng tiếc là Đế Ma thái tử tựa hồ như lo rằng Minh Vương thái tử thực lực không đủ, không thể trấn áp được Phương Vân. Cho nên phái Thất Phẩm trưởng lão đắc lực nhất bên cạnh mình để đối phó Phương Vân.

Chỉ là người tính không bằng trời tính, Đế Ma thái tử rõ ràng không ngờ rằng Phương Vẫn còn luyện được loại tuyệt học như Ức vạn không gian độn hình. Sau cùng bị hắn thuận lợi chạy vào trong thế giới ở sau cánh cửa hình vòm, ngay cả thi thể của Lục chi cự long cũng mang theo luôn.

“Sau khi về kinh thành, giọt Minh Long tinh huyết có thể giao cho đại ca rồi.”

Phương Vân nghĩ thầm. Đã có quyết đoán về mục đích sử dụng giọt Minh Long tinh huyết này.

Đối với đại ca Phương Lâm, Phương Vân thủy chung có một phần lo lắng. Thiên phận của đại ca vốn không tồi, chỉ đáng tiếc trong loạn cục này, dạng tiến triển đó thực sự là vẫn quá chậm.

Phương gia là trọng thần của Đại Chu, sớm đã bị quấn vào trong loạn cục “quần hồ phệ long”, với thực lực của đại ca Phương Lâm, e rằng rất khó tự bảo vệ được mình. Ngay cả đại tầu Phúc Khang công chúa e rằng cũng sẽ bị liên lụy.

Phương Vân rất lo lắng về việc này, hắn đã tận hết khả năng để giúp đỡ đại ca rồi. Có phối phương của Thái thương thần định và Thái thương thần đan, lại thêm giọt Minh Long tinh huyết này, phối hợp với thời gian gia tốc của Thiên địa vạn xích giảng. Chắc rằng trong đoạn thời gian ngắn, sẽ giúp đại ca thoát thai thoát cốt, tấn cấp lên hàng võ giả đỉnh cao cũng không phải là chuyện khó.

Ý chí võ đạo của đại ca cực kỳ kiên định, lúc trước sau vụ án “Võ hầu hết tội”, hắn mai danh ẩn tính, tiến vào trong quân. Nhiều năm rèn đúc trong quân ngũ đã ổn trọng và kiến luyện hơn. Khiếm khuyết duy nhất chính là cái gọi là kỳ ngộ của những thiên tài khác. Nhưng hiện tại, tất cả đều không còn là vấn đề nữa rồi.

“Sau khi đại ca luyện hóa Minh Long tinh huyết, Phương gia tạ chân chính được ổn định rồi. Có vốn để tiếp tục sinh tồn trong loạn cục này!”

Phương Vân thâm nói trong lòng.

Luyện hóa Minh Long tinh huyết, lập tức lại có thể hóa thân thành chân long, có thân hình máu thịt cường đại đáng sợ, nói không chừng còn có thể đối kháng với cường giả Mệnh Tinh cảnh.

Thứ như thế này, cơ hồ là chỉ bảo của tông phái, có thể khiến bất kỳ tông phái và võ giả dưới Mệnh Tinh cảnh nào cũng phải động lòng. Án chiến theo lệ cũ, Phương Vân có thể tự mình luyện hóa, có điều, thực lực hiện tại của hắn càng lúc càng mạnh. Sau khi luyện hóa Hoàng kim huyết dịch của Hồng hoang cự nhân, thực lực của hắn đã tăng thêm nửa bước, đạt tới hiệu quả như Bán bộ Mệnh Tinh.

Hiện tại cường giả dưới Mệnh Tinh cảnh cơ hồ không phải là đối thủ của hắn. Còn trên Mệnh Tinh Cảnh, hóa thành chân long thì hắn cũng chẳng sợ. Huống chi, Phương Vân sớm đã có sức hóa rồng rồi.

So sánh mà nói, giúp đại ca Phương Lâm đề thăng thực lực rõ ràng là quan trọng hơn nhiều.

Thu thập Minh Long tinh huyết vào trong cơ thể, Phương Vân lúc này mới cúi đầu nhìn bộ khái giáp mà sau khi Diệp Khải Long chết đã lưu lại. Bộ khải giáp này lúc trước vì nguyên nhân có huyết khí quản thông có màu đỏ rực rỡ, nhưng lúc này đã hoàn toàn biến thành màu đồng xanh. Bên ngoài, vết tích loang lổ, có loại khí thức sau khi trải qua chiến hóa.

“Hầy.”

Mắt Phương Vân lóe sáng như đang suy nghĩ gì đó. Lòng bàn tay thò ra, bộ tí giáp bằng đồng xanh đoạt được lúc trước lập tức hiện ra trong lòng bàn tay. Đối chiếu hai cái với nhau, Phương Vân dần dần nhìn ra mấu chốt. Bộ tí giáp trong tay nhìn thì uy lực không lớn, nhưng trên thực tế, bộ tí giáp nho nhỏ này phẩm chất còn trên bộ khải giáp của Diệp Khải Long.

Có điều, bộ khải giáp của Diệp Khải Long tuy kém hơn nhưng lại cũng không kém quá xa. Khải giáp viễn cổ, chất liệu kiểu gì cũng na ná nhau.

Hơn nữa, quan trọng nhất là đây là bộ chiến giáp viễn cổ hoàn chỉnh đầu tiên mà Phương Vẫn thu thập được. Tí giáp tuy rằng phẩm chất cực cao, nhưng chỉ có một kiện, u lực rất có hạn. Tác dụng duy nhất chính là có thể thổi luyện chân khí. Nếu so sánh ra thì cũng còn lâu mới bàng chiến giáp long hình này.

“Trước tiên thu lại đã rồi tính.”

Phương Vân tâm niệm khẽ động lập tức cuốn lấy bộ chiến giáp long hình này. Chân khí thẩm thấu vào trong đó, nhanh chóng bài trừ huyết dịch và tạp chất ở bên trong ra.

“Luyện!”

Lông mày Phương Vân nhướn lên rồi bấm huyệt. Khải giáp long hình khổng lồ lập tức nhanh chóng thu nhỏ lại. Toong nháy mắt hóa thành nhỏ cỡ con tôm con cá, bay vào trong lòng bàn tay của Trương Dương.

Khải giáp đỉnh cấp đều có thể hóa lớn hóa nhỏ, phối hợp với thần thông to nhỏ như ý của võ giả. Chiến giáp long hình, rõ ràng không thích hợp để cho võ giả mặc. Có điều đây không phải là hình thái duy nhất của bộ khải giáp này.

“Hô!”

Miệng Phương Vân đột nhiên há ra, một bụm máu bay ra, tay chi: “Mở!”

“Rắc!”

Ánh sáng xanh từ trong lòng bàn tay của Phương Vân tỏa ra, một cỗ khí tức kỳ dị nhanh chóng bao bọc lấy hắn. Trong nháy mắt bộ chiến giáp bá khí, uy võ đó trùm lên người Phương Vân.

Đây là một bộ giáp liền người. Mũ, kính hộ tâm, giáp tay, giáp ngực, giáp quần, giáp chân tất cả đều đủ. Phương Vân mặc lên người, lập tức hiển hiện ra một cỗ khí tức vượt trên vạn vật, bá đạo, cường hoành giống như thần linh giáng trần. “Chiến giáp cường đại thật!”

Sau khi hắn luyện hóa Hoàng kim huyết dịch, chân khí vốn chỉ ngưng luyện một nửa, nhưng sau khi mặc bộ áo giáp này lên, tất cả chân khí lập tức dung hợp toàn bộ, kết thành một cỗ.

“Dẫu sao Diệp Khải Long, tiền thân của ngươi cũng là hai thần của hải tộc, vậy thì gọi ngươi là Hải Thần Chiến Giáp đi.”

Phương Vân vừa nói vừa đánh ra một quyền: “Hầy!”

“Rầm!”

Một con Thương Long khổng lồ phá quyền mà ra, ở phía trước nó, trong phạm vi ngàn dặm, núi đồ biến gầm, nồi lên kinh thiên kịch biến. Cả hải dương cơ hồ đều rung chuyển.

Đây chính là sự khác biệt của chân khi kết thành một cố và không kết thành một cỗ. Lúc trước, Phương Vân cũng vượt quá nhất bách (100) thiên long chi lực, nhưng chân khí chỉ cần phát ra, lập tức sẽ bị nước biển hấp thu. Nhưng hiện tại thì khác, vẫn là vùng hải dương màu lam này, vẫn là chân khí đó.

Nhưng hiện tại, chân khí Phương Vân đánh ra lại không bị nước biển hấp thu. Đây chính là sự ảo diệu của chân long chi dực. Năng lực thôn phệ của nước biển có mạnh đến thế nào đi chăng nữa cũng không thể nào hấp thu cỗ chân khí đã kết thành một cỗ này!

“Ha ha ha… Chân lực dung hợp, hiện tại ta có thể tùy thời ra vào cánh cửa đó rồi.”

Phương Vân cười to, trong lòng vui mừng vô cùng, tiếng cười chấn cho nước biển xung quanh sôi sục, thanh thế cực kỳ kinh người. Độ phòng ngự của bộ khải giáp này cực kỳ kinh người, điều khiến hắn bất ngờ nhất là sau khi luyện hóa bộ khải giáp này, Phương Vân dung hợp với thủy nhũ của bộ khải giáp, lực lượng tinh thần tăng lên rất nhiều. Hắn có thể dễ dàng cảm giác được kết cấu không gian của vùng không gian này, hơn nữa còn tìm thấy cánh cửa lúc vào.

Trong nước biển, căn bản không nhìn thấy cánh cửa đó, nhưng lại có thể cảm giác được rằng cứ xuyên qua là có thể quay về Viễn cổ tiểu thế giới. Có điều Phương Vân hiện tại lại không định quay về Viễn cổ tiểu thế giới.

“Trước tiên cứ để chúng đấu một lúc nữa đã, hai bên đều chẳng có kẻ nào tốt, chết bao nhiêu thì thiên hạ bớt đi họa hại bấy nhiêu.”

Trong Viễn cổ tiểu thế giới, người bị Đế Ma thái tử phục kích cũng không phải là lương dân, thiện dân gì. Đừng nhìn bọn chúng hiện tại bị Đế Ma thái tử phục kích, nhưng quay người lại cũng đều là dạng giết người không chớp mắt.

Phương Vân đương nhiên sẽ không cho rằng mình cứu thế chủ gì cả mà vào lúc này, công lực đại tiến, lập tức muốn quay về, cứu vớt những người trong tông phái ấy. Hắn cũng chưa ngu xuân đến mức đó, hơn nữa, loại ma đạo thánh khí như Vạn Ma Điện cũng không phải là dễ đối phó.

“Qua một đoạn thời gian nữa rồi lại đi một chuyến xem thử xem có cơ hội để đối phó với Đế Ma thái tử không. Nếu như có thể loại bỏ tay phải tay trái của hắn thì cũng không phải là một chuyện không tốt.”

Phương Vân nghĩ thầm trong lòng, tuy hắn đều không có hảo cảm với hai bên, chuyện Đế Ma thái tử giết bao nhiêu người cũng chẳng liên quan gì tới hắn. Nhưng Đế Ma thái tử không ngờ lại phải người kích sát hắn. Nếu cơ hội cho phép, Phương Vân cũng không ngại cho Đế Ma thái tử một vố xấu mặt!

Đế Ma thái tử tuy là truyền nhân của Thượng Cổ Đế Ma tông nhưng hiện tại thực lực không bằng Phương Vân. Nếu như không phải cố kỵ ma đạo thánh khí Vạn Ma điện đó. Phương Vân sớm đã kích sát gã rồi. Với thực lực hiện tại của hắn, muốn kích sát Đế Ma thái tử cũng không cần phải tốn nhiều sức!

“Róc rách!”

Phương Vân thân hình thoáng động, một vùng nước biển lập tức tách ra: “Trước tiên đi dò xét vùng không gian này xem xem có bí mật gì!”

Hắn có thể cảm thấy, mở được vùng không gian này là một loại tồn tại cường đại tới bất khả tư nghị. Phương Vân có được bộ chiến giáp viễn cổ, thực lực tăng mạnh, nhưng vẫn không có biện pháp có thể chấn phá không gian thần lực, phá không mà đi.

“Róc rách!”

Chỗ mà Phương Vân đi qua, đáy biển sóng biển cuồn cuộn. Sóng biển của vùng không gian này rất đặc thù, nặng hơn cả sắt thép, đối với người luyện công pháp võ đạo thuộc tính thủy mà nói là một nơi rèn luyện cực tốt. Do đó, Phương Vân thả chậm bước, đồng thời trong quá trình tìm kiếm, rèn luyện cả Đế Thuấn Hãn Hải Quyền.

Mỗi một quyền mà Phương Vân đánh ra, đều ở trong biến kích ra vùng chân không gần ngàn dặm. Đế Thuấn Hãn Hải Quyền ở trong loại rèn luyện này, đề thăng cực nhanh.

Hạch tâm, võ học tinh túy của Ngũ đế đều chỉ có hoàng thất các hoang và Phương gia mới có. Những thứ mà triều Đại Chu lưu truyền cùng với thứ mà Nhân Hoàng ban xuống đều chỉ là võ học thứ đẳng.

Nếu như có thể tìm được võ học tinh túy nhất của Ngũ đế, hơn nữa dung hợp làm một. Vậy thì uy lực của Ngũ để tinh túc quyền e rằng còn hơn võ học của bất kỳ một vị Đại Đế nào.

Cho dù là Thanh Long Bát Thức cũng hoàn toàn không thể sánh bằng. Bởi vì Ngũ đế tinh túc quyền chính là dung hợp tuyệt học của Ngũ đế. Chi tưởng tượng thôi cũng đã thấy sợ rồi, siêu việt hơn bất kỳ tuyệt học nào của Ngũ đế.

Chỉ là tuyệt học của Ngũ Đế không dễ sưu tầm như vậy. Muốn hoàng thất tự các hoàng nguyện đưa ra tuyệt học hạch tâm của Ngũ đế của mình, cơ hồ là còn khó hơn giết họ!

Phương Vân hiện tại chính là có chủ ý này, hi vọng thông qua quá trình luyện tập không ngừng, lĩnh ngộ được tinh nghĩa của Đế Thuấn Hãn Hải Quyền, hơn nữa từ đó ngộ thông được tinh túy trong tuyệt học của Đế Thuấn.