Chương 554: Ngũ Đế tinh tú quyền

Hoàng Tộc Đại Chu

Đăng vào: 12 tháng trước

.

“Chinh chiến sát phạt thì không cần, Tông Nhân phi thám thính thiên hạ, là cơ cấu tin tức đứng đầu thiên hạ, chỉ cần tùy thời giám thị động tĩnh Thiên Tà Tông Tứ Cực Ma tông kịp thời thông báo cho ta hướng đi nước bước cao thủ hai phái là được, cho dù hai phái này

xuất động cường giả, không nhọc Tông Lệnh đại nhân hao tâm tổn trí ta sẽ đích thân giải quyết bọn chúng!”, Phương Vân trong lòng sớm có tính toán. Một khi gia nhập mười vạn đại quân chinh tiểu, có thể mượn thể của mười vạn đại quân chinh tiếu, đối ứng cường giả hai phái này.

“Ha ha, giám thị động tĩnh hai phái này, Tông Nhân phủ đến lúc đó có thể làm được. Nhưng mà, Phương Vân, bỗn lệnh giúp người như vậy, người chuẩn bị đáp tạ Tông Nhân phủ ra sao?” Bạch y Tông Lệnh khẽ cười nói.

“Tông Lệnh đại nhân, muốn ta đáp tạ ra sao?”, Phương Vân hỏi ngược lại. Tông Nhân phủ không phải là chỗ làm việc thiện, bạch y Tông Lệnh càng không phải là nhân vật đơn giản gì. Phương Vân cũng không nghĩ tới, sẽ có thể đề cho Tông Nhân phủ làm không công cho mình.

Bạch y Tông Lệnh nguyên vẻ mặt mỉm cười, chờ khi Phương Vân nói ra những lời này, thần sắc lập tức trầm tĩnh xuống hơi suy nghĩ, duỗi ra ba ngón tay, không thể nghi ngờ nói: “Ba việc! Giám thị động tĩnh cường giả Thiên Trùng hai phái cần vận dụng đến những quân cờ mà Tông Nhân phủ chôn dấu đã lâu. Cho nên, nếu như người muốn lấy được trợ giúp của Tông Nhân phi, thì cần đáp ứng ta ba chuyện! Đây không phải ta muốn lấn người, mà là cái giá phải bỏ ra xác thực rất lớn. Người có thể suy nghĩ cự tuyệt. Ta sẽ không miễn cưỡng ngươi!”, bạch y Tông Lệnh rốt cuộc đã hiển lộ mục đích chân chính của mình. Tông Nhân phủ muôn theo dõi động tĩnh hai phái, phải trả một cái giá lớn là tất nhiên. Nhưng mà, nói tới thuần túy là đền bù tồn thất, không có tư tâm khác, vậy ai cũng không tin, nhưng mà, Phương Vân tất nhiên sẽ không vạch trần hắn.

Một lần trợ giúp, đôi ba lời hứa hẹn!

Tông Nhân phù trợ giúp, không phải dễ dàng như vậy. Phương Vân trầm ngâm không nói, hắn vô ý thức liếc qua bạch y kiêu hùng đối diện. Vị này tu vi so với hắn cao minh hơn nhiều, nhưng mà còn cần ba lời hứa hẹn của hắn, hiển nhiên cũng không phải chỉ là coi trọng thực lực của hắn trước mắt.

Ba lần hứa hẹn, nói thì đơn giản, nhưng một khi lập ra thì tương đương với ký giấy bán mình, tất phải cẩn thận.

Phương Vân trầm ngâm không nói, trong lòng cẩn thận cân nhắc.

“Có thế!”

Phương Vân chém đinh chặt sắt nói, chỉ trong một lúc đã có quyết đoán. Át chủ bài của mình tại Thái thượng trưởng lão Thiên Trùng tứ phẩm Thiên Tà Tông Liễu Bá Nguyên bị phong ấn, đã bị tiết lộ. Thiên Tà Tông một khi ra tay, phái ra tất nhiên là cực kì khủng bố, nhân vật một kích giết chết!

ở trong loại chém giết này, tin tức là hết sức quan trọng. Ở phía sau đó, tin tức sẽ không chỉ là tin tức, mà là tính mạng bản thân!

Chỉ cần có thể mượn nhờ lực lượng Tông Nhân phủ, kịp thời theo dõi động tĩnh cường gia Thiên Tà Tông cùng Tứ Cực Ma tông phái ra, Phương Vân mới có thể tin tưởng đùa bỡn đối phương ở trong lòng bàn tay mình, tiến tới đập tan thể công của đối phương

Cho dù đưa ra ba lời hứa đối với Tông Nhân phi, thì chuyện này đòi lại cách nhìn, chưa hẳn không phải là chuyện tốt. Chỉ cần việc này hợp tác thành công, quan hệ hai bên sẽ tuyệt không đơn giản chỉ là hợp tác như vậy.

Tông Nhân phủ có thể lợi dụng Phương Vân, thì Phương Vân cũng có thể mượn đến Tông Nhân phi, có thể nói là nguồn tin tức sẽ liên miên bất tận. Có cơ cấu sưu tập tin tức đương kim đệ nhất thiên hạ cùng hơn mười vạn Thiên Thần trợ giúp, hơn nữa một khi nắm giữ Tiên thiên số thuật Tử vi đẩu số của Bàng Cự Nguyên, Phương Vân hầu như sẽ tựu nắm giữ một hệ thống tình báo cường đại nhất trong thiên hạ!

Bạch y Tông Lệnh trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, hắn cũng không có ngờ tới, Phương Vân lại có thể nhanh như vậy đã đưa ra trả lời: “Phương Vân. Người phải suy nghĩ cho kỹ. Ba lời hứa hẹn này, nhưng cũng không phải dễ dàng thực hiện” Bạch y Tông Lệnh thiện ý nhắc nhở.

“Không sao! Ý tốt của Tông Lệnh ta nhận lấy! Điềm năng lực phán đoán ấy ta vẫn còn có”, Phương Vân lạnh nhạt nói.

“Tốt!” Bạch y Tông Lệnh vỗ tay khen: “Phương Vân, từ hôm nay trở đi, ngươi có thể bất cứ lúc nào thu được tin tức của Tông Nhân phi chúng ta! Về phần lời hứa hẹn, thời cơ đến, ta sẽ thông báo cho ngươi…”

Phương Vân khẽ gật đầu, nấn ná một lát rồi đứng dậy cáo từ.

Vừa mới xốc màn che lên, lập tức nghe được sau lưng có một tiếng lẩm bẩm nhỏ: “Thật sự là đau đầu! Một đệ tử giang lưu phái lại có thể liên tục giết ta mấy thám tử của ta. Mấy lần phục giết, đều bị phụ thân hắn ngăn cản. Xem ra… muốn đối phó với đệ tử tông phái này, còn phải trấn áp được phụ thân của hắn trước!”, thanh âm càng ngày càng nhỏ, đến cuối cùng thấp đến không thể nghe thấy. Tựa như thật sa vào trong buồn phiền nào đó.

Phương Vân nghe tiếng thân hình bỗng nhiên chấn động cũng không biết nghĩ tới điều gì, sắc mặt đột nhiên một mảng trắng bệch, dưới chân cũng không ngừng lại.

“Tông Lệnh đại nhân, đa tạ!”

Phương Vân đứt lời, vội vàng rời đi.

Chờ Phương Vân vừa đi, trên giường bạch ngọc, bạch y Tông Lệnh từ từ ngẩng đầu lên, trong mắt xẹt qua một tầng tinh mang chói mắt, khẽ gật gật đầu. Hắn đường đường Tông Nhân phủ Tông Lệnh, đương nhiên không có khả năng vì một đệ tử giang lưu phái gì đó mà phí cân não. Làm như vậy, chỉ là vì chỉ điểm cho Phương Vân.

“Kẻ này có thể đào tạo được!”, bạch y Tông Lệnh trong lòng thầm nghĩ, tiếp đó vẫy vẫy tay:

“Thanh nhi, xuất hiện đi”.

“Vâng hoàng thúc!”, một tiếng như hoàng oanh trả lời, mỹ nhân cung trang màu son từ sau điện, thướt tha đi ra.

“Phương Vân, ngươi cũng đã gặp qua. Thấy thế nào?

“Ta thật thua xa hắn!”

Thanh Sưởng công chúa trong đầu nhớ lại rất nhiều hình ảnh, lẩm bẩm nói.

Hai năm thời gian, đủ để thay đổi rất nhiều. Không chỉ là cô gái đến tuổi cập kê sẽ biến hóa rất nhiều, mà thiếu niên trường thành cũng giống như vậy. Nàng còn nhớ mang máng sĩ từ học cùng hai năm trước kia, sự ngây thơ còn chưa thoát, đứng ở trước mặt mình, thiết cốt ngông nghênh, chỉ bằng một hồi nhiệt huyết, đã dám giận dữ mắng công chúa đương triều.

Nhưng mà hai năm trôi qua, sĩ tử học cung nay đã trưởng thành là Quan Quân hầu uy chấn thiên hạ, anh khí bừng bừng, ngang tàng uy vũ!

Thiếu vài phần ngây thơ, nhiều hơn vài phần trầm ổn, thiếu vài phần khí phách, nhiều hơn vài phần cơ trí cùng mưu tính, nhưng mà không thay đổi, vẫn là ngạo cốt không giảm!

“Có lẽ hắn sớm đã không nhớ rõ ta…”, Thanh Sưởng công chúa trong lòng lẩm bẩm nói. Thiếu niên vừa mới đi kia, vĩnh viễn không biết, hắn ở trong cuộc đời của mình sắm vai nhân vật như thế nào.

Hắn vĩnh viễn sẽ không biết, khí phách của hắn lúc trước, đã mài dũa ngạo khí của một công chúa thiếu niên, thành tựu hoàng thất công chúa hôm nay!

Trong tại lờ mờ truyền đến thanh âm của bạch y Tông Lệnh, thanh âm lượn lờ, giống như chân trời: “Ta cùng với mẹ của ngươi chính là đồng môn sư huynh muội, trong hoàng thất, người được ta yêu thích nhất. Tương lai, thiên địa đại kiếp nạn, cho dù hoàng thất tổng thân, lá ngọc cành vàng cũng khó có thể may mắn thoát khỏi. Ta và mẫu thân người, đều hy vọng có thể đem ngươi phó thác cho Phương Vân, hắn có lẽ có thể mang người, thoát ly khỏi trận đại kiếp nạn này…”.

Trong Quan Quân hầu phủ, Phương Vân lưng tựa thành ghế, nhắm mắt suy nghĩ, thần sắc hơi có chút ngang trọng

Câu nói cuối cùng của bạch y Tông Lệnh khiến cho trong lòng của hắn chấn động không thôi. Phụ thân Phương Dận tại hải ngoại, đã từng ra tay cứu qua hắn một lần. Thiên Tà Tông.

Liệt Thiên tông Tứ Cực Ma tông không có khả năng không chú ý đến những cái này. Bọn họ nếu quyết định ra tay đối phó chính mình, tất nhiên sẽ đem phụ thân tính toán ở trong đó luôn.

Cái này có ý nghĩa, Tứ Cực Ma tông cùng Thiên Tà Tông muốn đối phó, tuyệt không chỉ có mình!Những người này một khi ra tay, chỉ sợ ngay cả phụ thân Phương Dận, cũng bị tính toán ở trong đó.

Muốn đối phó phụ thân Phương Dận, ngoại trừ nhân vật cấp Tông chủ các phái, chỉ sợ cũng không ai có thể trấn áp được! Phương Vân không phải là không có nghĩ tới tầng quan hệ này, chị là, trong lòng, Phương Vân vẫn đối với phụ thân mình có loại gần với sùng bái cùng tự tin mù quáng. Hơn nữa Tông chủ các phải thật sự quá mức thần bí, Phương Vân căn bản không có liên tưởng tới tầng này, hoặc là nói, trong tiềm thức hẳn vẫn tránh né loại khá năng này!

Bạch y Tông Lệnh tại trước khi đi, điềm tĩnh hắn, với thân phận của hắn, nói ra những lời này, không hề nghi ngờ, Tông chủ Thiên Tà Tông chủ cùng Tứ Cực Ma có tám phần sẽ ra tay!

“Những này Tông chủ Đại tông phái này một khi ra tay, chỉ sợ lập tức sẽ biến cố lan tràn. Chiến cuộc lập tức không thể khống chế được. Nhất định phải thương nghị kỹ càng!”

Phương Vân trầm tư hồi lâu, một lát sau liên tiếp viết xuống mấy phong thư giao do Triệu Bá Ngôn đưa đi ra ngoài.

Thời gian chậm rãi trôi qua, bảy ngày sau đó, một lão thái giám tóc bạch kim, cầm trong | tay phất trần, chậm rãi tiến đến. Trên người lão thái giám này tản ra một cỗ hàn khí nồng

đậm, hắn đi thong thả, mỗi một bước không giống như là đạp trên đất bằng mà như là bước vào trăm ngàn không gian song song. Càng thêm quỷ dị là, dưới ánh mặt trời, hắn lại có thể không có bóng dáng!

Thiên Trùng lực phẩm, đứng thẳng vô ảnh!

Lão thái giám này, rõ ràng là cường giả Thiên Trùng lực phẩm!

“Quan Quân hầu Phương Vân có ở đây không?, lão thái giám thanh âm sắc nhọn, không cao lắm, lại nhẹ nhàng truyền khắp cả Quan Quân hầu phủ.

“Thì ra là Tổng quản công công…”

Một thanh âm lớn từ trong hành lang truyền ra, thanh âm vừa dứt, tại cửa lớn, Phương Vẫn ngang đứng thẳng đi ra, chắp tay: “Phương Vân hữu lễ!”

Lão thái giám trên mặt nhiều nếp nhăn, như một khối vỏ cây trăm năm, không nhìn thấy vẻ mặt: “Quan Quân hầu không cần phải khách khí. Ai gia phụng chỉ mà đến. Hầu gia, Nhân Hoàng bệ hạ triệu kiến, nhanh đi Trung ương tử khí điện!”

Phương Vân trong lòng rùng mình, tiếp đó gật nhẹ đầu: “Phương Vân lĩnh mệnh”. Sau một lát, Phường Vân xuyên qua tầng tầng cung đình, xuất hiện ở trước Trung ương tử khí điện.

“Vị thần tham kiến bệ hạ!”, Phương Vân quỳ rạp trên đất. Cách đó không xa, Trung ương tử khí điện tử khí bốc lên, mãnh liệt bành trướng. Một cỗ lực lượng không gian kỳ dị bao phủ trong này.

Ở trong cảm giác của Phương Vân, Trung ương tử khí điện phảng phất như một lối đi, đi thông ngàn vạn thế giới vô cùng!

“Đứng lên đi. Đầu xuân đã đến, ngươi có thể đi mười vạn đại quân chinh tiểu…”

Thanh âm Nhân Hoàng giống như lôi đình, ở trong hư không cuồn cuộn mà qua.

“Vị thần lĩnh chỉ, Phương Vân gật nhẹ đầu.

“Ừm, thanh âm Nhân Hoàng từ bốn phương tám hướng truyền đến: “Trẫm từ trước đến nay có công tất thường có tội tất phạt! Phương Vân, ngươi vì triều đình lập nhiều chiến công hiển hách, là có công, trẫm tự nhiên sẽ thưởng cho ngươi!”

“Phành!”, hư không bỗng nhiên dao động một trang kinh thư đồng xuyên qua tầng tầng không gian, hạ xuống trước người Phương Vân.

“Đây vốn là “Ngũ Đế Tinh Tú Quyền, giống với “Ngũ Đế Ngự Long Quyền”, đều là trẫm hỗn hợp Ngũ Đế tuyệt học sáng chế. Bản “Ngũ Đế Tinh Tú Quyền” này chính là trẫm ban cho ngươi, cầm lấy đi!”, Nhân Hoàng lạnh nhạt nói.

Thanh âm bình thản, nghe vào trong tai Phương Vân, nhưng không khỏi sinh ra sự nghiêm nghị. Từ “Hán Thế Hoàng Quyên đến “Ngũ Đế Ngự Long Quyền”, rồi đến “Ngũ

Đế Tinh Tú Quyền”, tư cách của vị Đại Chu Nhân Hoàng này, quả thực nghe rợn cả người.

Thượng cổ Ngũ Đế, người nào mà không phải tài kinh thế! Nhưng dã tâm vị này, so với Ngũ Đế còn lớn hơn. Lại có thể đem Ngũ Đế tuyệt học hỗn hợp! Sáng chế tuyệt học khác!