Chương 636: Ngũ Ngục Cốt Hoàng

Hoàng Tộc Đại Chu

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Mỗi một chưởng mà Phương Vân đánh ra, thì Vu Đình đang lơ lửng trên không trung liền chấn động mãnh liệt, phát ra những tiếng chuông cổ.

Khi đến bước cuối cùng, Phương Vân đem Vạn Hóa phù triện cường đại nhất, một chưởng vỗ vào trong Vu Định. Cái pháp khí bị một chương của Phương Vân, phát ra một tiếng tru kinh khủng giống như dã thú bị thương vậy.

Vạn Hóa phù triệu cường đại quá mức, làm cho khí linh của Vu Đinh cũng không chịu đựng nồi.

Thân hình to lớn bị xóc nảy kịch liệt, tựa hồ như muốn nổ ra.

“Ngũ hành tạo hóa, huyền diệu chi môn, hóa trận vị ấn, trợ ta thành công!”

Phương Vân niệm bí quyết trận pháp, làm ổn định trận pháp định lô, phách nhập vào trong Vụ Đinh. Sau đó, Vạn Hóa chân khí cuồn cuộn không ngừng, giống như Trường Giang dũng mãnh tiên vào trong Vu Đinh. Vu Đinh vốn đang lao động lập tức an tĩnh lại trong giây phút đó.

Phía trên Vụ Đinh, khói lửa phụt lên, sau khi Vạn Hóa phù triện phách nhập vào, liên biến thành một đạo tinh mang thanh sắc, hướng thẳng tận trời. Bên trong khói đặc và hòa diễm, một cỗ khí tức sinh mệnh cuồng đại đang nổi lên, khí tức già cỗi mà cổ xưa càng ngày càng mãnh liệt.

Nếu không có Thiên Địa vạn hóa chung che lấp, thì dao động khí tức cường liệt như vậy, sẽ lập tức thu hút sự chú ý của toàn bộ cường giả tại Bắc Minh.

“Bây giờ, chỉ có thể đợi” Phương Vân ngồi xếp bằng trên hư không một bên vừa đem Vạn Hóa chân khí vào trong Vu Đỉnh, giúp đỡ tế luyện, một bên yên lặng suy nghĩ. Pháp khí càng cường đại, thì càng tiêu hao nhiều thời gian.

Trong Thiên Địa vạn hóa chung dần dần yên tĩnh lại, chỉ còn lại tiếng rít gào của dã thú từ thời hồng hoang thỉnh thoảng truyền trong Vu Đinh ra mà thôi.

Thời gian một ngày một đêm trôi qua, khí tức tản ra từ trong Vu Đỉnh càng ngày càng cường đại. khói đặc trên đỉnh toát ra bay thẳng lên tận trời, trên bầu trời hư vô của Thiên Địa vạn hóa chung bây giờ đã nhuộm đẫm một làn mây khói dày đặc.

“Rống!”.

Đột nhiên, trong lúc đó, khí tức sinh mệnh cường liệt trong Thiên Địa vạn hóa chung đột nhiên co rút lại, im ắng vô cùng, không một tiếng động. Trong lòng Phương Vân cũng căng thẳng biết thời khắc cuối cùng đang ở trước mắt. Từ trong hai mắt của hắn bắn ra những tia tinh quang hết sức chăm chú nhìn chằm chằm vào trong Vu Định.

“Ầm!

Sau một khắc, khói đặc, liệt hòa trộn lẫn với cột khói thô to bay lên, khí tức sinh mệnh trong Vu Đinh bỗng nhiên tăng trưởng theo bội số. Chỉ trong giây phút mà đã tăng lên một mức đáng sợ!

“Rầm!”

Trong khói đặc và liệt hỏa, một cái xương đầu đen kịt thật lớn thoáng hiện, đột nhiên nhô ra khỏi Vu Đinh. Trong hai tròng mắt đen kịt ấy toát ra hai luồng hắc sắc liệt viêm, mơ hồ mang theo một chút ánh sáng xanh. Một cỗ khí tức mênh mông cổ xưa không thể nào dùng lời diễn tả được đang phát ra từ khung xương đầu khổng lồ kia.

“Răng rắc!”

Một tiếng vặn xương vang dội như sấm rền vang lên, không ngừng truyền ra từ trong Vu Định. Đây là dấu hiệu Ngũ Ngục Cốt Hoàng gần tế luyện thành công, đang trong quá trình ngưng kết các bộ phận khác của thân thể.

“Bây giờ còn chưa ra!”

Lông mày của Phương Vân nhíu lại. Bất luận là pháp khí cường đại nào, đều phải có khí linh cường đại. Nếu như Ngũ Ngục Cốt Hoàng mà đi ra như thế, thì nó cũng chỉ là một khung xương không hơn không kém, cũng không thể phát huy được uy lực thật sự của nó.

Mặc dù Ngũ Ngục Cốt Hoàng có Viêm ma quân vương chi tâm luyện thành, nhưng tuổi thọ của Thượng Cổ Viêm Ma Quân Vương chân chính đã hết rồi, trước khi Phương Vân đắc thủ cũng đã chết. Mà khi đoạt lấy Ma Thần chi cốt trong tay của Dạ Vô Ưu thì gần như chỉ là tự tôn bản năng của Ma Thần, chứ không phải là khí linh.

Nếu như bây giờ mà đề Ngũ Ngục Cốt Hoàng đi ra như vậy, sợ rằng Phương Vân phải tiến nhập lôi bào, hơn nữa còn tiến nhập vào Ngũ Ngục Phong sự nguy hiểm của chồ này quả thật không cần nói cũng biết. Hơn nữa, nếu thành công thu được một tia khí linh nguyên thủy, vậy Phương Vân phải tiêu tốn mấy trăm hoặc mấy ngàn năm thời gian thì mới có thể bồi dưỡng ra một kiện pháp khí Ngũ Ngục Cốt Hoàng viên mãn, giống như những thái thượng trưởng lão của Thánh Vu giáo đã làm!

Ngũ Ngục Cốt Hoàng rất khó tế luyện, những vị thái thượng trưởng lão của Thánh Vu giáo, mỗi một vị đều bỏ ra một khoảng thời gian rất lớn để tế luyện những pháp khí này, khó càng thêm khó, nhưng nếu một ngày nào đó tế luyện thành công thì sẽ vô cùng cường đại. Đều có tu vi của Thiên Trùng thất phẩm. Trừ khi gặp phải hậu duệ Ngũ Đế tứ phương hầu Phương Dận, Đế Vũ Chiến Giáp ra, thì nó có thể ngạnh kháng với võ giả Mệnh Tinh cảnh. Còn những cao thủ đồng cảnh giới thì khó mà uy hiếp đến bộ xương này!

Thánh Vu giáo muốn có bộ xương này, cho dù kéo dài, cũng có thể chờ. Nhưng Phương Vẫn bây giờ thì không muốn như vậy, bởi vì hắn có chuyện phải làm.

Tay trái ra chiêu, Phương Vân đem Ngũ Ngục Phong tế luyện trọn vẹn ra, để lên đỉnh đầu. Ngón tay bắn ra, cái pháp khí này liền nỗ mạnh một tiếng, biến thành một ngọn núi, lôi quang xuất hiện, lơ lửng trên không trung.

Phương Vân ngước nhìn Ngũ Ngục Phong đang lơ lửng trên không trung chợt quát: “Ngũ Ngục Phong số mệnh của người đã tới, nhanh chóng tiến vào Vu Đinh, trợ giúp ta một tay, cùng Ngũ Ngục Cốt Hoàng hợp thành một, luyện thành thiên nguyên thánh khí!”.

Bản thân Ngũ Ngục Cốt Hoàng đã có đầy đủ năm nguyên tố ngũ hành là địa, hòa, thủy, phong lôi. Mà Ngũ Ngục Phong càng là một pháp khí tuyệt phẩm điên phong luận uy lực có thể ngang như pháp khí Thiên Nguyên sơ phẩm. Thuộc tính của hai thứ này cũng tương hợp với nhau.

Lúc đầu Phương Vân chọn Ngũ Ngục Phong và Ngũ Ngục Cốt Hoàng tế luyện làm pháp khí, đồng thời từ đầu đến cuối cũng không bỏ qua cái nào, cũng bởi vì đã quyết định chủ ý,

Hội tụ đam mê Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ chính là muốn kết hợp Ngũ Ngục Phong và Ngũ Ngục Cốt Hoàng hợp thành một kiện thánh khí ngũ hành cường đại chưa từng có!

“Ấm!”.

Ngũ Ngục Phong run lên, quang hoa ngũ sắc lóe lên bất định quanh thân, tựa hồ như nhận ra số phận của mình. Đối với pháp khí sở hữu khí linh mà nói, cường đại chính là bản năng. Nó vô pháp chống cự lại loại bản năng này, hơn nữa, Phương Vân là chủ nhân của nó.

“Ngũ Ngục tương hợp, hợp hai làm một! Ngũ Ngục Phong đi thôi!” Phương Vân bấm hộ pháp quyền, quát lớn một tiếng, đồng thời còn đưa một ngón tay ra. Chỉ thấy Ngũ Ngục Phong nổ vang một tiếng, thấy thể lôi đình vạn quân, hướng về phía Vu Định. Trong cùng lúc đó, Ngũ Ngục Cốt Hoàng hình như cũng có cảm ứng trong viền mắt rực lên ánh lửa, và một bàn tay xương thật lớn xuất ra từ trong Vu Đinh, chụp lây Ngũ Ngục Phong trên không trung.

” Ầm ầm!” Quang mang từ cái đầu vừa hình thành của Ngũ Ngục Cốt Hoàng và Ngũ Ngục Phong đồng thời lóe lên, “nguyên tố ngũ hành” của cả hai đồng thời cộng hưởng. Sau một khắc, cả hai cùng phát nổ, một mảnh hào quang ngũ hành giống như trường giang đại hải từ trong Vu Đinh phụt ra.

“Gào!”

Chỉ nghe trong Vu Đinh phát ra một tiếng tru kinh thiên động địa đáng sợ, ngay sau đó, khí tức sinh mệnh trong Vu Đinh lập tức trở nên dày đặc gấp trăm lầm. Quang hoa ngũ hành từ trong Vu Đinh bắn ra, bắn thẳng lên trên bầu trời của Thiên Địa vạn hóa chung Trời đất vốn âm u lập tức hóa thành một mảnh năm màu, ánh sáng rực rỡ làm cho con người không thể mở mắt.

Trong lòng Phương Vân biết lúc này không thể chậm trễ dưới chân liền đạp gió, bước quanh Vu Đinh bốn vòng vừa niệm pháp quyết: “Càn Khôn tạo hóa, âm dương long xa, thiên địa đài đức, trợ thanh khí ta!”

Đến bước thứ tư, Phương Vân bỗng nhiên quát lớn: “Viêm Ma Quân Vương chi tâm, hài cốt Minh Thú, Ma Thần chi cốt, Ngũ Ngục khí linh! Còn không mau cấp tốc dung hợp!” Chỉ một khí linh của Ngũ Ngục Phong vẫn chưa đủ để gánh vác vị trí của Ngũ Ngục Cốt Hoàng còn phải dung hợp một chút ý thức của Viêm Ma Quân Vương chi tâm, năng lực linh hồn Minh Thú trong hài cốt Minh Thú cùng với bản năng của Ma Thần chi cốt, thì mới thành một thứ cường đại nhất!

Đây là lúc then chốt, Phương Vân đánh ra một đạo pháp quyết. Loại pháp quyết này Phương Vân tìm thấy trong các đời thừa kế của Côn Bằng tinh huyết, là bí pháp dung hợp khí linh Thượng Cổ, được xưng là Tạo Hóa Luyện Khí Quyết! Lúc này dùng ra là điều kiện tốt nhất.

“Rầm!”

Khi Phương Vân đem Vạn Hóa chân khí cửu thập (90) thiên long chi lực toàn bộ nhập vào trong Vu Đỉnh, trợ giúp tế luyện Ngũ Ngục Cốt Hoàng thì cái Vu Định đã phát nổ mãnh liệt. Khói bụi bốc lên cuồn cuộn quang mang ngũ hành mộng ảo dâng trào mãnh liệt, tạo thành một biến khói có phạm vi lớn trên hư không. Ngay cả Phương Vân cũng không dò xét được tình huống bên trong.

“Rầm!”

Sau một khắc, một cái xương đùi đen thùi loang lồ dài ngàn trượng lấy thế vạn quân lôi đình, từ biến khói trên không lộ ra, đạp mạnh xuống đất. Không gian bên trong Thiên Địa vạn hóa chung bị rung động mạnh.

“Rầm!”

Lại một bàn chân thật lớn khác đậm xuống, trong giây phút ấy, một cỗ uy áp khổng lồ từ không trung phát ra. Đặc bơm khí tức sinh mệnh, mênh mông cổ xưa, khí phách và hỗn độn.

Phương Vân nhìn lên không trung chỉ thấy hai cái chân đang đứng vững trên mặt đất, thân thể của Ngũ Ngục Cốt Hoàng vẫn còn đang ở trong biển khói. Một cảm giác vui sướng nảy ra trong tim.

Cái pháp khí này, chỉ mới hiện ra hai chân thôi, mà khí tức toát ra đã bằng cường giả Thiên Trùng ngũ phẩm rồi, hơn nữa khí tức còn đang tăng lên kịch liệt.

“Tốt! Tốt! Tốt! Không uống phí tinh lực lớn như vậy, thiếu Tụ Bảo Các một nhân tình, còn phải hy sinh Ngũ Ngục Phong từng khổ tâm tế luyện. Rốt cục đã thành công! Tất cả đều đáng giá!”

Ánh sáng trong mắt Phương Vân chớp động cái pháp khí cường đại này ngày sau sẽ trở thành thánh khí chấn động thiên hạ võ đạo!

“Răng rắc!”

Tiếng xương cốt cực lớn vang lên, hai cánh tay đầy hỏa diễm, từ bên trong biển khói dò xét ra ngoài. Đồng thời trong cùng lúc đó, cái đầu to lớn của Ngũ Ngục Cốt Hoàng dựng lên từ trong biển khói, một khí tức uy nghiêm vô tận, thần bí, nghiêm trang và xa xưa, vô biên vô tận được phát ra từ trên người Ngũ Ngục Cốt Hoàng Ngũ Ngục Cốt Hoàng mới vừa sinh ra, tuy có chút biến hóa nhưng vẫn mang theo vẻ trắng bệch loang lồ như cũ, tựa hồ như là bị chôn dưới đất mấy vạn năm rồi. Nhưng trong cái cốt cách trắng bệch đây là một tăng nguyên tố ngũ hành dày đặc, lưu chuyện không ngớt. Còn trong hốc mắt của tuy rằng vẫn toát ra hỏa diễm hừng hực, những vòng ngoài của hỏa diễm cũng đã xuất hiện ánh sáng năm màu.

Ngũ Ngục Cốt Hoàng rốt cục đã tế luyện thành công!

Phương Vân nhìn Ngũ Ngục Cốt Hoàng to lớn đang chậm rãi đứng dậy, giống như Viễn Cô Thần Ma đang đứng trên đại địa, toát ra khí tức cổ xưa nhưng cường đại. Nhưng mặt trời sáng tỏ, soi sáng vạn trượng, trấn áp thiên địa!

“Rống!”

Ngũ Ngục Cốt Hoàng bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhìn lên trên trời, phát ra một tiếng rít gào dữ tợn. Một cỗ khói đặc năm màu nhất thời dầng ra từ trong nội thể của nó, bay thẳng lên trời.

Cái khí tức cường đại như vậy, thậm chí ngay cả Thiên Địa vạn hóa chung cũng không thể che dấu toàn bộ được. Một phần khí tức lộ ra trên biển. Bầu trời vốn âm u, bỗng nhiên trong lúc đó vang lên tiếng sấm, lồi vẫn cuồn cuộn xuất hiện, hiện lên mà đến. Tiếp theo là những lối điện cuồng bạo đánh bừa bãi xuống mặt biển!