Quyển 4 - Chương 148: Bái tế

Kiêu Phong

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thoáng một cái, Lục Thất đã ở lại Ngô huyện 5 ngày rồi. Hắn khó mà buông lỏng thể xác và tinh thần, cùng với con cái, cùng với những người phụ nữ đoàn tụ sum vầy, cũng bớt chút thời gian cùng Ngọc Trúc và Tiểu Vân chỉnh lý lại công văn quân chính. Ngoài ra, hắn cũng tới Tô Châu có chuyện quan trọng phải làm, chính là bái phần mộ nhà họ Lục nhận tổ tiên.

Chuyện nhận Lục Tốn làm tổ, trước đây Lục Thất đã cho Tân Cầm Nhi đi làm rồi. Nhưng, kết quả Tân Cầm Nhi làm lại rất không lý tưởng. Trưởng chi Lục Thị Tô Châu hiện nay đã lưu lạc vì gia tộc thường rồi, chủ yếu là từ chiến loạn cuối thời Đường bị đả kích nghiêm trọng, sau đó Việt quốc thành lập, cũng là có chút kiêng kỵ với tổ vọng của Lục Thị ở Tô Châu. Cho nên, cố ý bài xích người xuất thân từ Lục Thị làm quan. Một thế gia nếu không được người thống trị chào đón, tất sẽ bước vào suy vong.

Lục Thị Tô Châu lưu lạc vì gia tộc, nhưng khi thay gia chủ lại ngoan cố vô cùng. Chuyện Tân Cầm Nhi cho người tới nhận tổ, bị từ chối như đinh đóng cột. Gia chủ Lục Thị thế nào cũng không thừa nhận Lục Bính chủ Tô Châu hiện nay là chi bên của Lục Thị Tô Châu.

Mà Lục Thất thì đúng là cần danh vọng của Lục Tốn ngày xưa, có được uy danh của Lục Tốn, sẽ lấy được lòng người phía nam, có được tâm lý đương nhiên tán thành. Cái gọi là Vương Hầu đâu cứ phải con dòng cháu giống, đó là một lùm cỏ bất đắc dĩ, nhưng cuối cùng đều có thể nghĩ cách dát vàng cho mình.

Cách thường dùng nhất chính là thần tích, cái gì mà kiếm chặt bạch xà? Bụng cá giấu thiên mệnh? Bia cổ hiển thánh? Còn phương pháp hiện giờ chính là nhận tổ tiên. Họ Lưu là hậu duệ của Hán đế, cho nên quốc hiệu là Hán. Hoàng đế Tùy triều chết mà vẫn muốn nhận Hoàng Nông Dương Thị là tổ tiên. Nhận tổ có thể đạt được di sản tôn quý vô hình, nâng cao được sự vinh quang của bản thân, cũng có thể khiến cho ngàn vạn thần dân bị thống trị giảm bớt thù hận về mặt tâm lý.

Lục Thất muốn mượn danh tiếng người xưa để đóng đô nước Tấn. Nhưng, sự cự tuyệt của gia chủ Lục Thị Tô Châu lại khiến cho kế hoạch của hắn bị cản trở. Nhận tổ không được miễn cưỡng, nếu không sẽ bị người đời lên án. Nhưng nếu Lục Thất đã trở về Tô Châu, vậy thì phải bái tế “lão tổ” Lục Tốn chút.

Đương nhiên, bái tế là bái tế, quy tông là quy tông. Lục Thất lấy danh nghĩa đời sau chi bên Lục Thị để bái tế phần mộ của Lục Tốn, cũng thấu tình đạt lý. Bởi vì, Lục Thất biết, phần mộ của Lục Tốn cũng coi như nổi danh, từ xưa tới nay đều được rất nhiều người ngưỡng mộ tới bái tế.

Lục Thất chọn ngày tốt bái tế và sắp xếp một chút, sau đó viết thư gửi cho người thân ở xa, viết thư cho người thân Giang Ninh, chỉ có thể gửi tới xung quanh Hấp Châu. Lục Thất viết thư hỏi thăm mẫu thân, cũng nói tới con cái khỏe mạnh đáng yêu. Lục Thất viết cho Tiểu Phức đứng đầu những người yêu thương ở Giang Ninh, mỗi người đều nhận được thư thăm hỏi.

Ngoài Giang Ninh ra, Lục Thất còn lần lượt gửi cho Tân Cầm Nhi, Chu Nhạn Nhi và Thương Nhi. Trước khi hắn tới Tô Châu đã biết Chu Nhạn Nhi và Thương Nhi chăm sóc Tân Cầm Nhi ở Phúc Châu. Bên phía Phúc Châu còn có Vinh Khánh Nhi chờ sinh. Lục Thất cũng viết thư quan tâm, hỏi thăm Vinh Khánh Nhi, nhưng không nói mình đang ở Tô Châu.

Thanh Văn ở Giang Lăng Kinh Châu, khi Lục Thất rời khỏi Hấp Châu đã viết thư thăm hỏi, mà sau khi tới Tô Châu lại không gặp được Tiêu Hương Lan và Ngư Tú Hoa. Tiêu Hương Lan thì được mời trở về nhà mẹ đẻ ở Thường Châu tham dự hôn lễ của em trai. Còn Ngư Tú Hoa lại đi gặp phụ thân ở huyện Nghi Hưng Thường Châu. Hai người phụ nữ này không biết Lục Thất tới Tô Châu, nếu không sẽ không rời khỏi Tô Châu. Lục Thất đối xử bình đẳng với họ, cũng viết thư thăm hỏi.

Chỉ là viết thư cũng mất nửa ngày trời của Lục Thất. Hắn lại rất vui vẻ với chuyện này, đối với Lục Thất mà nói, phải điều tiết áp lực trong lòng, sự tồn tại của nước Tấn đã khiến cho tâm thần hắn luôn trong trạng thái tính toán và lo lắng. Một nước cờ sai sẽ thua hết tất cả. Đối mặt với sự sinh tồn của nước Tấn, muốn buông xuôi cũng rất khó.

Ngày thứ 10 ở Tô Châu, Lục Thất xuất hành rời khỏi thị trấn Ngô huyện bái tế mộ Lục Tốn. Người bái tế không nhiều, chỉ có Lục Thất, Tiểu Thanh, Ninh Nhi và con trai Lục Thất, ngoài ra cộng thêm hơn trăm hộ vệ và hai tri huyện.

Mộ Lục Tốn nằm ở phía bắc thị trấn Ngô huyện, mặt trời soi xuống hồ trong vắt, Lục Thị Tô Châu là một dòng họ lớn, hàng triệu năm qua đã chia ra thành mấy chục chi. Thực tế Lục Tốn không phải là thủy tố Lục Thị Tô Châu. Lục Thị Tô Châu có trước Lục Tốn, đã là một đại tộc quan lại. Lục Tốn chỉ là một danh thần nước Ngô cuối đời Hán.

Nhưng vì danh tiếng của Lục Tốn, cho nên Lục Thị Tô Châu luôn có chi chính thay nhau tương truyền. Nhưng gia chủ chi chính đời sau Lục Tốn, căn bản không thể đại diện cho tất cả Lục Thị Tô Châu, thậm chí đôi khi Lục Thị chi bên còn có địa vị hơn cả đời sau của Lục Tốn. Bởi vì nắm quyền địa vị căn bản là quan thế và sự giàu có.

Khi đoàn người Lục Thất tới mộ Lục Tốn, mộ Lục Tốn đã có mấy trăm người đang chờ, đều xuất thân Lục Thị Tô Châu, lòng người khó đủ. Trước khi Lục Thất xuất phát đã đưa tin, Lục Bính thân là đời sau chi bên của Lục Thị Tô Châu, không bái tế tổ tiên quả thực là đại nghịch bất đạo, cho nên có thể sẽ đi bái tế tổ tiên Lục Thị, lại chưa chắc là bái tế mộ Lục Tốn. Nhưng mộ tổ của Lục Thị Tô Châu phần lớn nằm ở bên phía mộ của Lục Tốn.

Lục Thất mặc áo bào bình thường, thắt lưng còn đeo một quả hồ lô, cách ăn mặc có chút chẳng ra gì, giống một người nghèo túng, cũng giống như đạo sỹ tha phương, chính là Ninh Nhi và Tiểu Thanh cũng váy áo bình thường, nhưng chăn của con cái thì lại thể hiện rõ lụa thêu rồng. Lục Thất đưa con trai lớn tới bái tế mộ tổ Lục Thị Tô Châu là có ý nghĩa rất sâu sắc.

Thấy có mấy trăm người tới, Lục Thất phản ứng bình thường. Trước đó hắn đã nhận được tin báo, mấy trăm người ở mộ của Lục Tốn trên thực tế không phải đều tới nịnh bợ hắn, mà là có gia chủ chi chính đời sau của vị Lục Tốn đó, đích thân đưa người tới “hộ mộ” này, ước chừng lên tới trăm người.

Lục Thất vừa mới xuống xe, một trăm hộ vệ liền chỉnh đốn lại. Một trăm hộ vệ này là Hổ khâu vệ, ai nấy đều mặng áo Minh Quang giáp, đều là áo giáp thu được trước đây của Hổ Bí huân vệ Việt quốc. Chỗ đứng lớn này lại bao vây mấy trăm người đó vào bên trong.

Hai tri huyện liền dặn dò 6 tên nha binh đem vật hiến tế tới, có một tế án đàn mộc, một đỉnh đồng bốn chân, đặt trước mặt mấy trăm người đó, bày biện xung quanh phần mộ tổ Lục Thị Tô Châu. Lục Thất căn bản không bái tế từ đường Lục Thị, mà là bái tế trước mộ.

Tế phẩm của Lục Thất bày biện xong trên bàn gỗ, hắn mới bước tới, cũng tiếp cận mấy trăm người, thản nhiên nhìn quanh một lượt, mấy trăm người im lặng không nói, vẻ mặt phần lớn đều khiếp sợ nhìn hắn. Lục Thất thành lập quân Quy Đức có thể là khiến người ta khiếp sợ tới tận xương tủy. Có rất nhiều người họ Lục Thị, hiện giờ vẫn còn đang chịu vất vả trong cái gọi là quân Quy Đức, nhưng lúc đó trong lòng Lục Thất vẫn không có ý niệm dựa vào danh tiếng của Lục Tốn.

Lục Thất cũng thấy được hai thái độ trong một số người, một là phẫn nộ, một là cung kính. Mười mấy người phẫn nộ, người đứng đầu là một người trung niên mặt như quan ngọc. Còn những người cung kính lại hơn mấy chục người, có 3 người đứng đầu, người ở giữa mặc áo gấm, mặt tròn, ngũ quan đoan chính, khoảng 30 – 40 tuổi, đang cung kính nhìn Lục Thất. Lục Thất mỉm cười gật đầu với người bạn tốt. Người đó liền cúi đầu hành lễ một bái. Người đó vái một vái, những người phía sau hắn lần lượt cúi đầu lễ bái, khiến cho Lục Thất sửng sốt.

Lục Thất mỉm cười, quay người về phía đỉnh đồng tế an. Tri huyện cung kính dâng hương đã đốt, Lục Thất vẻ mặt nghiêm túc nhận lấy. Sau đó, trước phần mộ Lục Thị Tô Châu, cung kính khom người vái 3 vái, bước lên phía trước cắm vào đỉnh đồng, sau đó lui về vị trí cũ, cùng Tiểu Thanh và Ninh Nhi ôm con quỳ xuống.

– Hậu nhân Lục Bính, trước tổ tiên và bách niên Lục Thị Tô Châu đồng căn nhất nguyên. Thời chiến loạn, vì kế sinh nhau mà lưu lạc tha hương, nay Lục Bính trở về Tô Châu, không dám đại nghịch thất kinh tới tổ tiên Lục Thị, cho nên tới bái tế, an ủi vong linh liệt tổ liệt tông.
Lục Thất cung kính nói.

Bỗng người đàn ông áo gấm đó bước hướng về phía Lục Thất bái lễ, rất nhiều người phía sau cũng bước tới, phân theo cấp bậc quỳ xuống phía sau Lục Thất. Lục Thất giật mình cũng im lặng chờ người phía sau đều vào chỗ rồi, hắn mới bắt đầu khấu bái. Người phía sau có hơn hai trăm người, cũng cùng khấu bái.

9 cái dập đầu, Lục Thất đứng dậy, quay người bình thản nói:
– Các vị thân tộc xin đứng dậy.

Người phía sau lần lượt đứng dậy, cung kính nhìn Lục Thất, bỗng có người lạnh lùng nói:
– Lục Thính Nho, hôm nay ngươi làm là muốn hại Lục Thị Tô Châu, tiểu nhân ham lợi vô sỉ ngươi.

Lục Thất nhíu mày nhìn, đó là một người trung niên mặt như quan ngọc đó đang phẫn nộ chỉ vào người áo gấm. Người áo gấm nhướn mày nói:
– Lục Tri Hải, con cháu Lục Thị lưu lạc trở về Tô Châu bái lễ tổ tiến, có gì không thỏa? Ngươi có tư cách gì ngông cuồng chỉ tội?

– Ngươi ….
Người trung niên mặt như quan ngọc tái mặt tức nghẹn lời, vung mạnh tay xuống áo, tái mặt bước lên.