Q.8 - Chương 692: Phong ba điều chỉnh phân công phó Chủ tịch thành phố (1)

Quan Thanh

Đăng vào: 2 năm trước

.

Hầu Dương Minh thần thái rụt rè mà nói, trong phòng hội nghị cực kỳ nặng nề tĩnh mịch, thần sắc mọi người dao động, vẻ mặt không giống nhau. Có người nghiêng tai làm như thật sự lắng nghe, có người rõ ràng cúi người vẽ vẽ trong notebook, mà có người rõ ràng quay đầu qua một bên, cùng lãnh đạo trao đổi ánh mắt cổ quái.

Nói tóm lại, ủy viên thường vụ Thành ủy kiêm Phó Chủ tịch thành phố kiêu ngạo mới tới Hầu Dương Minh này, từng bước mang đến cho quan trường Phòng Sơn một không khí khác —- có người cảm thấy không thoải mái, có người cảm thấy rất kinh ngạc, cũng có người vui sướng khi người gặp họa ý đồ đạt được cái gì.

Người sống trong quan trường, sao có thể có cái giá lớn, kiêu ngạo và không hợp đàn giống như Hầu Dương Minh vậy? Đủ loại dấu hiệu trái lại lẽ thường cho thấy, người này hiển nhiên không phải ngu ngốc, chỉ có thể nói rõ một vấn đề, người này xuất thân không tầm thường, lai lịch rất lớn, nếu không gã chắc chắn sẽ không phát tán ra khí chất tài trí hơn người từ trong xương.

Kỳ thật An Tại Đào cũng có thể cảm giác ra, gã kiêu ngạo cũng không phải cố ý, mà là thái độ bình thường lộ ra từ trong xương. Có lẽ, ngày thường Hầu Dương Minh đã có bộ dáng thế này, rất chân thật.

Nhưng vậy thì sao? Lai lịch lớn xuất thân tốt, cũng không phải giấy thông hành vạn năng. Nhất là tại cuộc tranh đấu quyền lực ở Đảng ủy chính quyền địa phương, có bối cảnh có lẽ có thể mang tới vài thứ, nhưng cũng không phải tuyệt đối —- có thể chơi được hay không, còn phải xem năng lực và thủ đoạn, càng phải xem anh thích ứng hoàn cảnh hay không.

Tại thành phố Phòng Sơn bền chắc như thép, quan trường bị Bí thư Thành ủy An Tại Đào khống chế chặt chẽ, trước mặt nhân vật số một An Tại Đào cũng có bối cảnh mạnh mẽ, Hầu Minh Đường kiêu ngạo này không lấy được gì tốt. Gần như không ai xem trọng kết cục của Hầu Minh Đường, mà có một số người hiểu chuyện thậm chí đã mơ hồ chờ mong hai người An Hầu va chạm nhau.

Trừ khi, con người Hầu Minh Đường tuy kiêu ngạo, nhưng còn có thể bày ra vị trí của mình, biết nên làm gì, không nên làm gì —- nếu không mà nói, gã tất tranh đấu với An Tại Đào. Bởi vì liên quan đến ‘bối cảnh’, cuộc tranh đấu này sẽ rất thảm thiết.

Thật ra, ngay cả bản thân Hầu Minh Đường, cũng cảm thấy mình cùng Bí thư Thành ủy An Tại Đào sẽ có một cuộc tranh đấu. Lúc gã đến Phòng Sơn này nhậm chức, chính là cơ hội gã tranh thủ được, gã một lời nhiệt huyết hả lòng hả dạ, chuẩn bị thi triển chân tay tại địa phương. Sở dĩ chọn Phòng Sơn, cũng là nhìn trúng thực lực và tiền lực phát triển của Phòng Sơn.

Mà từ ý đồ Tỉnh ủy an bài cán bộ cùng với quan hệ sau lưng gã ‘khai thông’ cho thấy, gã đến Phòng Sơn làm Phó Chủ tịch thành phố chẳng qua là một quá độ, sớm hay muộn cũng trở thành lãnh đạo chủ chốt của Phòng Sơn. Thay thế Chủ tịch thành phố Dương Hoa, thậm chí thay thế Bí thư Thành ủy An Tại Đào, cũng không phải chuyện xa lắm.

Hầu Dương Minh xuất thân quả thật không tầm thường. Chẳng qua, gã cũng không phải loại con cháu quyền quý rất bình thường này. Từ nhỏ thành tích của gã nổi trội xuất sắc, tài hoa xuất chúng, hơn nữa ảnh hưởng xuất thân, dẫn dần dưỡng thành phẩm tính tự cho mình siêu phàm, tự tin và kiêu ngạo quá độ, thậm chí còn hơi bảo thủ. Gã cự tuyệt trong nhà an bài, một lòng kiên trì muốn xuống cơ sở rèn luyện, làm từ đầu, chuẩn bị dùng năng lực của mình từng bước đi từ cơ sở lên, tương lai thân ngồi địa vị cao.

Gã tin tưởng năng lực của mình, mà thiên phú và học nghiệp ưu tú từ nhỏ đến lớn dường như cũng chứng minh gã là một thiên tài. Gã cũng không muốn trông cậy vào gia đình, một lòng muốn dựa vào bản lĩnh của mình mà đứng lên —- nhưng không biết, nếu gã không có bối cảnh, ngay cả gã là thạc sĩ cao học Harvard nước Mĩ, ngay cả lý luận kinh tế học của gã có sâu, ngay cả gã thông hiểu ba loại ngoại ngữ quen thuộc quy tắc mậu dịch quốc tế, gã cũng chắn chắn sẽ không trở thành cán bộ cấp Phó Giám đốc Sở lại đạt được cương vị thực quyền trong vài năm ngắn ngủn.

Đối với một loạt cải cách An Tại Đào muốn làm tại Phòng Sơn vài năm nay, nhất là đẩy mạnh chữa bệnh miễn phí toàn dân trước mắt, gã lại cười nhạt, cho rằng là làm càn rỡ, hoàn toàn là ý tưởng hão huyền.

An Tại Đào có tiếng tuổi trẻ tài cao ở tỉnh, bất kể quan trường hay dân gian, đều rất nổi tiếng, nhưng trong mắt Hầu Dương Minh, An Tại Đào chẳng qua là một tiểu nhân vật rất may mắn, thích leo lên quyền quý, am hiểu thể hiện chính trị mà thôi. Đừng nhìn An Tại Đào chiến tích, uy vọng cao, tên tuổi hiển hách, nhưng thực còn chưa được Hầu Dương Minh để vào mắt.

Nhưng An Tại Đào lại không biết Hầu Dương Minh này sẽ mang đến cho hắn cái gì —- càng không cảm thấy gã có tư cách và thực lực gì tranh chấp với mình. An Tại Đào đã ở Phòng Sơn nhiều năm, hơn nữa từ khi hắn bước vào quan trường thì vẫn ở tại Phòng Sơn, đi từng bước từ cơ sở lên, căn cơ vững chắc… Nếu dưới tình huống như vậy, còn khiến một người mới như Hầu Dương Minh ‘cướp’ đi cái gì, vậy chỉ có thể nói rõ An Tại Đào quá thất bại rồi.

Về phương diện khác, đại cục thành phố Phòng Sơn hoặc là chiếc hàng không mẫu hạm kinh tế xã hội phát triển Phòng Sơn này đã bị hắn thúc đẩy lên, bánh xe lịch sử chậm rãi lăn về phía trước, ai cũng không thể ngăn cản. Hễ là có người chắn đường, đều đã bị nghiền thành bột mịn.

An Tại Đào suy nghĩ, liếc Hầu Dương Minh đang chậm rãi nói một cái, đột nhiên di động hắn đặt trên bàn phát ra tiếng động rất nhỏ, cúi đầu vừa thấy, là Hạ Hiểu Tuyết vợ hắn gọi tới.

An Tại Đào im lặng đứng dậy, bước về văn phòng nhận điện thoại. Phòng họp nhỏ ủy viên thường vụ sử dụng cùng một tầng với văn phòng của hắn, ở giữa cách một hành lang hơn 10m, cũng không tính xa.

Vào văn phòng, An Tại Đào cúp điện thoại, lúc này mới dùng điện thoại văn phòng gọi về co Hạ Hiểu Tuyết. Đầu dây bên kia nhận điện, truyền đến giọng nói nhẹ nhàng của Hạ Hiểu Tuyết:

– Ông xã, ăn cơm chưa? Bọn em đang chuẩn bị ăm cơm. Chị Cúc cũng ở đây, chị ấy mới về từ nước Mĩ, đưa mẹ đi Mĩ… Ai nha, hai đứa bé làm loạn muốn chết, đầu em ong ong liên tục!

Tuy rằng Hạ Hiểu Tuyết một lời ‘phàn nàn’, nhưng hương vị hạnh phúc và vui mừng trong giọng nói là không thể che lấp được. Từ lúc có con, Hạ Hiểu Tuyết vốn bởi vì kinh doanh một xí nghiệp lớn và lăn lộn trong thương trường nhiều năm mà trở nên mạnh mẽ, cứng rắn, lại dần khôi phục tới bộ dáng trước kia. Cô gái dịu dàng như nước kia đã trở lại, đây là chuyện An Tại Đào cực kỳ cao hứng và vui mừng.

Hắn không hy vọng Hạ Hiểu Tuyết trở nên quá mạnh mẽ, chỉ sợ đây là một loại ‘bệnh chung’ của đại đa số đàn ông đối với phụ nữ.

Từ lúc sinh con, hắn cũng chưa quan tâm thế nào… An Tại Đào hơi hổ thẹn xấu hổ, khẽ mỉm cười nói:

– Hiểu Tuyết, vất vả các em… Anh còn chưa ăn cơm, anh đang chủ trì mời họp hội nghị thường vụ Thành ủy, hôm nay Tỉnh ủy lại điều chỉn hbộ máy chúng ta, đồng chí mới đến.

Tuy rằng Hạ Hiểu Tuyết cũng không quan tâm chuyện trong quan trường, như dù sao An Tại Đào ở chính đàn Phòng Sơn, ít nhiều cô cũng chú ý tới cục diện chính trị thay đổi của Phòng Sơn và tỉnh Đông Sơn. Cô cau mày:

– Ông xã, điều chỉnh thế nào? Không phải vừa mới điều chỉnh sao? Em cảm thấy các anh làm quan, cả ngày giày vò, thực không thú vị!

– Ha ha, điều chỉnh cán bộ là thái độ bình thường, điều này em cũng không hiểu. Chẳng qua, gần đây thành phố chúng ta công tác bận rộn, bên trên gia tăng lực lượng mới cho chúng ta, cũng là coi trọng đối với công tác của chúng ta —- tỉnh muốn hủy bốn trường học, chuẩn bị xây dựng Đại học Lý Công Đông Sơn mới, muốn đặt ở Phòng Sơn chúng ta, trước mắt chúng ta đang tập trung tinh lực làm chuyện này.

– Đại học Lý Công Đông Sơn? Đại học khoa học kỹ thuật tổng hợp? Cũng không tệ lắm, ông xã, lúc này cuối cùng anh nắm được cơ hội…

– Đúng rồi, Hiểu Tuyết, em lập tức điều tra cho anh một chút, có một ủy viên thường vụ tên là Hầu Dương Minh đến chỗ anh, ước chừng khoảng 30, anh cảm thấy dường như hắn… Em tra giúp anh, xem hắn có lai lịch gì.

An Tại Đào thấp giọng nói:

– Xong rồi, nhắn tin lại cho anh.

Bằng trực giác, An Tại Đào cảm giác được bối cảnh Hầu Dương Minh không đơn giản. Hạ Hiểu Tuyết làm Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn Long Đằng, nữ thủ phú người Hoa nổi tiếng, xí nghiệp lớn dùng rất được ở xã hội thượng lưu Yên Kinh. Nếu lai lịch Hầu Dương Minh quả thật không tầm thường, Hạ Hiểu Tuyết chắc chắn có thể tra được. Đương nhiên, nếu tra không được, chỉ có thể nói ‘cấp bậc xuất thân’ của Hầu Dương Minh còn thiếu chút nữa. Nếu như vậy, An Tại Đào cũng không cần kiêng kị cái gì.

Hạ Hiểu Tuyết ngẩn ra, chợt hiểu được, không kìm nổi hơi lo lắng nói:

– Ông xã, có phải là…

– Hiểu Tuyết, em không cần nghĩ nhiều, không có việc gì, anh chỉ hơi tò mò mà thôi, không có gì khác. Tốt lắm, anh cúp điện thoại, em điều tra cho anh, anh còn phải đi họp.

Nói xong, An Tại Đào liền cúp điện thoại, đẩy cửa đi tới phòng họp.

Hầu Dương Minh ‘tự giới thiệu’ đã chấm dứt, nhưng An Tại Đào làm Bí thư Thành ủy không có mặt, không khí trong hội trường liền lạnh tanh. An Tại Đào đi vào cười ha ha:

– Tất cả mọi người không nên làm bí ẩn, đồng chí khác cũng nói chuyện đi, hoan nghênh đồng chí mới một chút.

Nhưng mọi người đều trầm mặc không nói, chỉ có Dương Hoa mặt mang nụ cười.

An Tại Đào chợt cười:

– Tốt lắm, vậy tôi liền gọi tên, giới thiệu một chút các đồng chí lãnh đạo đang ngồi cho đồng chí Dương Minh.

– Vị này chính là Phó Bí thư Thành ủy, Chủ tịch thành phố đồng chí Dương Hoa; vị này chính là Phó Bí thư Thành ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật đồng chí Trịnh Phương; vị này chính là Phó Bí thư Thành ủy đồng chí Mã Đức Thắng. Bí thư trịnh và Bí thư Mã đều là đồng chí lão thành và tiền bối ở thành phố, kinh nghiệm công tác cực kỳ phong phú, về sau đồng chí Dương Minh cũng nên học tập hai vị đồng chí này nhiều hơn, nhanh chóng hòa nhập vào bộ máy Thành ủy Phòng Sơn chúng ta.

Dương Hoa khẽ mỉm cười, Trịnh Phương và Mã Đức Thắng rụt rè cười, gật đầu, mà Hầu Dương Minh chỉ khẽ gật đầu ý thăm hỏi ba người.

Khóe miệng Trịnh Phương bĩu ra, trong lòng không chỉ cảm thấy mất hứng còn cực kỳ quái dị, thầm nghĩ: ở đâu ra một thằng nhóc không biết trời cao đất rộng như vậy? Ngay cả cấp bậc lễ nghĩa thấp nhất cũng không có!

Mã Đức Thắng thì có vẻ hơi không để ý, nhưng trong lòng gã cũng không quá vui vẻ. Gã ở thành phố lâu năm, tư lịch rất sâu, ở vị trí ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng Ban Thư ký cũng đã 5 năm, hiện giờ lại là Bí thư Đảng – quần chúng, ngay cả An Tại Đào đối với gã cũng cho vài phần mặt mũi, đừng nói đến một người mới như vậy!

An Tại Đào thản nhiên cười, lại tiếp tục giới thiệu:

– Vị này chính là ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó Chủ tịch thường trực thành phố đồng chí Mã Hiểu Yến. Lúc trước đồng chí Hiểu yến là Bí thư Thành ủy Quy Ninh, là một cán bộ bước từng bước từ cơ sở ra, năng lực mạnh tác phong cứng rắn, là nữ cường nhân nổi tiếng ở tỉnh ta.

Mã Hiểu Yến cũng khẽ mỉm cười, chủ động gật đầu với Hầu Dương Minh. Nhưng trên mặt Hầu Dương Minh lại lộ ra nụ cười cổ quái, thứ gì đó chợt lóe rồi biến mất trong mắt. Loại cảm xúc mờ mịt biến mất này rơi vào trong mắt An Tại Đào, hắn âm thầm nhíu mày, ác cảm trong lòng đối với người này lại tăng thêm vài phần.

– Vị này chính là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trâu Đồng, Bí thư Trâu cũng là lãnh đạo lâu năm ở thành phố, chủ trì công tác Ủy ban Kỷ luật nhiều năm, kinh nghiệm công tác cực kỳ phong phú…

– Vị này chính là Chính ủy quân khu Phòng Sơn Phùng Cường, vị này chính là Trưởng Ban Tổ chức cán bộ đồng chí Chu Tế Nam, vị này chính là Trưởng Ban Tuyên giáo đồng chí Tôn Quảng Sinh, vị này chính là Trưởng Ban Thư ký đồng chí Lưu Đức Khuê.

An Tại Đào vội vàng giới thiệu tất cả ủy viên thường vụ, ủy viên thường vụ được gọi tên gật đầu thăm hỏi theo lễ phép về phía Hầu Dương Minh.

Dựa theo lệ thường, ủy viên thường vụ mới vào chỗ, bộ máy ủy viên thườngv ụ phải ăn một bữa cơm cùng nhau. Nhưng Dương Hoa vừa muốn nói tới điều này, đã thấy An Tại Đào vội vàng đứng dậy khoát tay cười nói:

– Tất cả mọi người bận rộn nhiều việc, cũng không chậm trễ thời gian mọi người về nhà ăn cơm nữa, đi thôi đi thôi, chúng ta tan họp!

Dứt lời, An Tại Đào dẫn đầu đi ra ngoài. Dương Hoa do dự một chút, cũng đành đi theo ra phía sau hắn.

Ngày hôm sau, trang đầu ‘Nhật báo Đông Sơn’ đưa tin độ dài đoàn người Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân và Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Hạ Hầu Minh Húc khảo sát điều tra nghiên cứu tại Phòng Sơn, trong bài viết còn có một tấm ảnh chụp ba người Hám Tân Dân, Hạ Hầu Minh Húc và An Tại Đào đứng trên quảng trường Phòng Sơn ‘chỉ điểm giang sơn’. Cùng lúc đó, các truyền thông lớn trong tình cùng với các truyền thông Phòng Sơn, cũng đều đưa tin cùng loại, chỉ là trọng điểm và góc độ đưa tin của các báo hơi khác nhau mà thôi.

– Ngày 17 tháng 3, Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân; ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Hạ Hầu Minh Húc dẫn tổ công tác cơ quan tỉnh khảo sát điều tra nghiên cứu xây dựng thành phố và công trình bảo đảm dân sinh tại Phòng Sơn. Cùng ngày, Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân và Trưởng Ban Hạ Hầu Minh Húc tham dự đại hội động viên chuẩn bị xây dựng Đại học Lý Công Đông Sơn cũng nói chuyện quan trọng, sau đó, lãnh đạo tỉnh lại tới quảng trường thành phố xanh lớn nhất tỉnh Đông Sơn —- thị sát chỉ đạo công tác hạng mục quảng trường công viên Phòng Sơn…

– Vì thực hiện công trình ‘xanh hóa bầu trời’, Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn quy định ngày chuyển dời cải tạo 339 xí nghiệp ô nhiễm, thực hiện giải phóng đạt tiêu chuẩn, cắt giảm 10%, 21% và 41% khí thải, SO2, bụi mù và bụi công nghiệp…

– Vì thực hiện công trình ‘xanh hóa bầu trời’, Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn ưu tiên phát triển xe bus ở vị trí nổi bật, định ra ý kiến thực hiện ưu tiên phát triển xe bus, ưu hóa tuyến đường, mở rộng quy mô mạng lưới, đề cao tỉ lệ bao trùm của trạm xe bus, gia tăng số lượng xe bus, khoảng cách vận hành ngắn lại, đề cao chất lượng phục vụ. Năm trước, nội thành mới gia tăng đổi mới vận hành 243 chiếc xe, tăng mới kéo dài 16 tuyến đường xe bus, thay đổi 8 tuyến đường không có người. Thuận tiện rất lớn cho quần chúng, khiến không ít người xuất hành dựa vào xe máy, xe đạp chọn đi xe bus…

– Vì thực hiện công trình ‘xanh hóa bầu trời’, từ thành thị đến nông thôn, từ khu ngắm cảnh khu nhà mới, từ đơn vị tới cá nhân, tạo lên hành động màu xanh lớn chưa từng có từ trước tới nay —- bộ phận cây xanh thành phố mạnh mẽ triển khai hoạt động ‘đem rừng rậm tiến vào thành phố, đem công viên tiến vào khu xã, đem hoa cỏ tiến vào gia đình’, hoàn thành quảng trưởng, công viên thể dục Phòng Sơn, công viên Tư Hà, vườn Song Tinh, vườn cây Hữu Nghịđồng thời xây dựng các công trình xanh hóa trọng điểm, hơn 2000 cây lớn tiến vào nội thành, hoàn thành công trình cải tạo xanh hóa ức chừng 18.000m2, xây thành bảy con đường cây xanh, thực hàn hquản lý theo dõi từng cây xanh. Hiện giờ, sáng sớm và hoàng hôn mỗi ngay, mọi người ở tại Tào Trương, Thấm Viên, THanh Dương và Tân Thôn đều đi tới công viên Kênh Đào, khiêu vũ, tản bộ, hít thở, thản nhiên tự đắc, vui vẻ thoải mái…

– Công trình xanh hóa bầu trời là một công trình đương đại, công trình tạo phúc có lợi lâu dài, cũng là một hệ thống công trình liên quan tới nhiều mặt của xã hội, nhất định phải làm tốt —- trong khảo sát điều tra nghiên cứu, Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân khẳng định cao độ đối với công trình tổng hợp xanh hóa thành phố Phòng Sơn, ông hy vọng sự nghiệp xanh hóa của thành phố phòng Sơn có thể tiếp tục duy trì xây dựng phẩm chất cao, vận hành tiêu chuẩn cao, xây dựng Phòng Sơn trở thành thành phố xanh ưu tú gương mẫu và điển hình toàn tỉnh thậm chí cả nước… Người phụ trách Sở Giáo dục, Phòng Văn hóa, Văn phòng UBND tỉnh và các bộ môn qua quan tỉnh Đông Sơn, Bí thư Thành ủy Phòng Sơn An Tại Đào, Chủ tịch thành phố Dương Hoa cùng đi điều tra nghiên cứu.

An Tại Đào vội vàng xem xong bài viết của ‘Nhật báo Đông Sơn’, khẽ mỉm cười, liền tùy ý ném tờ báo qua một bên. Trong mắt hắn, so sánh với chữa bệnh miễn phí, cải cách xe, xây dựng phòng đảm bảo xã hội, điều chỉnh kết cấu sản xuất phát triển kinh tế, chuẩn bị xây dựng Đại học Lý Công Đông Sơn những chuyện lớn này, công trình xanh hóa bầu trời thành phố mà hắn đẩy mạnh nhiều lắm là một nhạc đệm nhỏ. Chẳng qua, hắn thật không ngờ, đây lại trở thành điểm sáng chiến tích mà Chủ tịch tỉnh đại nhân chú ý trọng điểm và cảm thấy hứng thú, coi như là vô tâm cắm liễu, liễu thành rừng.

Tiếng chuông điện thoại chợt vang lên.

An Tại Đào nhấc điện thoại lên thản nhiên nói:

– Tôi là An Tại Đào.

– Bí thư An, tôi là lão Dương.

Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói ôn hòa của Dương Hoa:

– Bí thư An, chúng tôi chuẩn bị mời dự họp hội nghị Chru tịch thành phố buổi chiều, thảo luận vẫn đề phân công bộ máy thành viên UBND thành phố, sau đó xác định xuống. Trên cơ bản chính là dựa theo suy nghĩ chúng ta thương lượng… ngài xem?

An Tại Đào cười cười:

– Lão Dương, tôi đã sớm nói với cô, công tác của UBND thành phố tôi không tham dự, chỉ đề nghị. Vẫn câu nói kia của tôi, phân công không phân biệt ai cả, hết thảy phối hợp vì công tác, khiến cho người giỏi có việc làm, khiến cán bộ thích hợp làm chuyện thích hợp, đây là một nguyên tắc công tác cơ bản của chúng ta.

Dương Hoa cười ha ha:

– Được, tôi hiểu được, Bí thư An. Hội nghị mở xong, chúng tôi lập tức sẽ báo cáo Thành ủy kỷ yếu hội nghị và xác định phân công bộ máy thành viên UBND thành phố.

– Đúng rồi, Bí thư An, đồng chí Triệu Kiến Quốc trở về. Dựa theo chỉ thị của ngài, ngày hôm trước tôi liền gọi điện cho Triệu Kiến Quốc, ông ta cũng không nói gì, lập tức trở về công tác. Vừa rồi ông ta gọi điện cho tôi nói, rõ ràng muốn tham gia hội nghị Chủ tịch thành phố buổi chiều.

Dương Hoa thấp giọng, nhẹ nhàng nói.

An Tại Đào ung dung cười:

– Trở về là tốt rồi.

An Tại Đào biết mục đích ‘dưỡng bệnh’ của Triệu Kiến Quốc là sợ bị hắn chèn ép và trả thù, nhưng tuy rằng An Tại Đào rất chán ghét người này, hiện giờ cũng không có nhiều tinh lực và thời gian đi ‘chèn ép’ gã —- chuyện chính còn làm không xong, làm gì có thời gian phản ứng một tiểu nhân như vậy.

Chỉ là, bất kể Triệu Kiến Quốc dưỡng bệnh hay công tác, gã đều trở thành một con cờ bỏ trong lòng An Tại Đào. Bao gồm Chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế Thương mại Mông Đào chịu Triệu Kiến Quốc sai khiến mà động tay động chân sau lưng. Chờ qua đoạn thời gian này, Mông Đào phải điều chỉnh xuống, An Tại Đào tuyệt đối không dễ dàng tha thứ cho phía dưới tồn tại loại phần tử ‘nguy hiểm’ này.