Q.7 - Chương 530: Cường quyền

Quan Thanh

Đăng vào: 2 năm trước

.

Đông Phương Du đột nhiên quay đầu nhìn hắn, sắc mặt ửng đỏ, hơi có chút thẹn quá hóa giận. Thấy bộ dạng của cô như vậy, An Tại Đào khẩn trương chuyển đề tài, cũng không dám kích động lần nữa. Nếu người phụ nữ này phát điên thì chỉ sợ là hắn chịu không nổi.

Đông Phương Du do dự một chút rồi lại dùng giọng điệu thương lượng nói:

– Cậu xem như là lãnh đạo chủ chốt của thành phố, có thể thay đổi phong cách của mình một chút được không? Nên cho mọi người một thời gian thích ứng.

An Tại Đào biết Đông Phương Du là có ý tốt, nhưng hắn cũng có nguyên tắc làm việc và làm người của mình. Là một người tái sinh, An Tại Đào có lối suy nghĩ vô cùng linh hoạt. Không nói quá, nhưng theo một ý nghĩa nào đó, An Tại Đào là một người cứng nhắc và cố chấp. Một khi hắn đã quyết định thì không ai có thể thuyết phục được hắn.

Đương nhiên, cũng có người nói hắn nên chậm lại một chút. An Tại Đào trong lòng cũng biết rõ, nhưng con người thì phải có khuyết điểm. Nếu không có khuyết điểm thì không phải là người.

– Chủ tịch thành phố Đông Phương, tôi cho rằng phong cách làm việc của mình không có vấn đề gì. Chúng ta có nguyên tắc tổ chức, cũng có chế độ công tác. Nên làm như thế nào thì phải dựa theo nguyên tắc và chế độ của tổ chức.

An Tại Đào thong thả nói.

Đông Phương Du nhíu mày, lẳng lặng nhìn hắn, không nói gì. Chỉ có điều ánh mắt của cô hiện lên sự bất mãn và phức tạp. An Tại Đào tất nhiên là thần sắc bình tĩnh nhìn cô, thái độ cũng trầm tĩnh, trang nghiêm.

Thật lâu sau.

Đông Phương Du yên lặng thở dài, thanh âm có chút mờ ảo:

– An Tại Đào, nói tiếp thì chúng ta cũng không phải là người ngoài. Tôi biết Tỉnh ủy điều cậu đến đây làm Phó chủ tịch thường trực thành phố, còn ngoại lệ cho cậu làm Phó bí thư Thành ủy. Đây chính là muốn cho cậu đến tiếp nhận chức vụ của tôi, hoặc là không bao lâu nữa tôi sẽ bị điều khỏi Phòng Sơn.

Liếc mắt nhìn An Tại Đào, Đông Phương Du lại nói tiếp:

– Cậu phải biết rằng, hiện nay mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào cậu. Là lãnh đạo chủ chốt của một thành phố, cậu không chỉ cứng rắn, mạnh mẽ để trấn áp được cục diện mà còn cần uy tín và uy vọng. Cậu dù sao cũng còn trẻ tuổi, làm người hay làm việc đều cần sự lão luyện, thành thục. Một số Phó chủ tịch thành phố khác, trong tương lai sẽ tiến vào bộ máy với cậu. Nếu bây giờ cậu nể mặt mọi người, trong tương lai, công việc của cậu cũng dễ dàng phát triển. Cậu nói có đúng không?

Đông Phương Du kiên trì, dịu dàng nói, ý đồ thuyết phục An Tại Đào.

– Chủ tịch thành phố Đông Phương, cô nói nghiêm trọng quá rồi. Đây là dựa theo quy định một lần nữa xác định phân công công tác của lãnh đạo Ủy ban nhân dân thành phố, sao lại xé ra được chứ.

An Tại Đào thản nhiên nói, trong lòng cười thầm, thầm nghĩ, bởi vì tôi còn quá trẻ nên đôi khi phải mạnh mẽ, cứng rắn một chút. Nếu không, bọn họ sẽ bắt nạt tôi.

3h chiều, tại phòng họp lầu ba Ủy ban nhân dân thành phố, buổi làm việc của Chủ tịch thành phố sẽ diễn ra.

Phó chủ tịch thành phố Ngô Quốc Cẩm, Phó chủ tịch thành phố Vương Chí Quân, Phó chủ tịch thành phố Cổ Lam, Phó chủ tịch thành phố Triệu Kiến Quốc, Phó chủ tịch thành phố Lãnh Mai, Trưởng ban thư ký kiêm Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố sớm đã có mặt trong phòng hội nghị.

Thái độ của Lãnh Mai thì không cần phải nói. An Tại Đào lúc này đã trở về làm Phó bí thư Thành ủy kiêm Phó chủ tịch thường trực thành phố, Vương Chí Quân, Cổ Lam, Triệu Kiến Quốc còn đỡ một chút. Mặc dù có chút hâm mộ và kinh ngạc nhưng điều chỉnh tâm tính một chút là có thể tiếp nhận được.

Nhưng người mà trước đây đã từng có nhiều chuyện không thoải mái với An Tại Đào, Phó chủ tịch thành phố Ngô Quốc Cẩm thì trong lòng rất phiền muộn và khó chịu, thậm chí còn có hơi chút khủng hoảng.

Ba người Vương Chí Quân vẻ mặt chết lặng ngồi im một chỗ không nói gì. Mỗi người theo đuổi suy nghĩ của mình. Có người thì suy nghĩ làm thế nào để xử lý mối quan hệ tốt với An Tại Đào. Có người thì cân nhắc xem vận mệnh của Ủy ban nhân dân thành phố, thậm chí là toàn bộ thành phố Phòng Sơn bởi vì An Tại Đào đến mà phát sinh biến hóa như thế nào.

Ngô Quốc Cẩm nâng đồng hồ lên xem, gương mặt nhăn lại.

Đông Phương Du và An Tại Đào vẫn còn chưa đến, Ngô Quốc Cẩm có chút không kìm chế được. Ông ta nhìn Chu Quân, trầm giọng nói:

– Tiểu Chu, sao lại thế này? Bảo 3h họp, sao Chủ tịch thành phố Đông Phương vẫn còn chưa đến?

Nghe được Ngô Quốc Cẩm gọi mình là Tiểu Chu, Chu Quân trong lòng cảm thấy không thích, thầm mắng hai tiếng, thầm nghĩ “Ông chỉ là một Phó chủ tịch thành phố, Chủ tịch thành phố Đông Phương còn chưa đến thì ông kêu to cái gì? Đúng là lão già ngu xuẩn”.

Trong số những lãnh đạo của Ủy ban nhân dân thành phố, Chu Quân cảm thấy không thích Ngô Quốc Cẩm nhất. Không chỉ tật xấu ở Ngô Quốc Cẩm đặc biệt nhiều mà con người lại tham lam, mà còn vì Ngô Quốc Cẩm luôn mồm gọi y là Tiểu Chu. Thông qua cách xưng hô này mà áp chế y, “ngược đãi” tinh thần y.

Có lẽ Ngô Quốc Cẩm không ý thức được điểm này. Nhưng đối với Chu Quân mà nói, chỉ cần vừa thấy dáng người mập mạp của Ngô Quốc Cẩm, lại nghe được ông ta ra vẻ uy nghiêm gọi y là Tiểu Chu thì trong lòng y đã đầy oán khí.

Cũng khó trách, Tiểu Chu hay là Chu Quân thì gọi theo cách nào cũng khiến y phải quan tâm. Từ lúc y làm Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân huyện, vốn không có người gọi y là Tiểu Chu. Sau khi y kiêm nhiệm luôn chức Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố, y tốt xấu gì cũng là lãnh đạo của Ủy ban nhân dân. Không cần nói đến cán bộ phía dưới, cho dù là Phó chủ tịch thành phố cũng đều âm thầm nể mặt y, gọi là “Trưởng ban thư ký Chu”. Nhưng duy chỉ có Ngô Quốc Cẩm là không sửa.

Trong lòng tuy rằng mắng thầm nhưng ngoài mặt Chu Quân vẫn mỉm cười, nhẹ nhàng nói:

– Phó chủ tịch thành phố Ngô, khả năng là Chủ tịch thành phố Đông Phương và Phó chủ tịch An đang bàn công việc.

Ngô Quốc Cẩm nhíu mày, cũng không nói gì. Ngoài cửa đột nhiên truyền đến giọng nói của một nam, một nữ. Chu Quân như đạn đã lên nòng, vội vàng bước đến cửa, chủ động thay An Tại Đào và Đông Phương Du mở cửa:

– Chủ tịch thành phố Đông Phương, Phó chủ tịch An, hai vị lãnh đạo, xin mời vào.

Nhìn thấy bộ dạng nịnh nọt của Chu Quân, Ngô Quốc Cẩm trong lòng hỏa khí bốc lên, mắng thầm.

Đông Phương Du và An Tại Đào sóng vai nhau bước vào.

Vương Chí Quân là người đầu tiên đứng dậy vỗ tay, theo sau là Triệu Kiến Quốc, Cổ Lam và Lãnh Mai. Ngô Quốc Cẩm cũng không thể không đứng dậy phụ họa.

An Tại Đào thần sắc bình tĩnh, thong dong. Hắn hơi lùi về sau nửa bước, dừng lại phía sau Đông Phương Du. Trong tiếng vỗ tay của mọi người, Đông Phương Du mỉm cười, đột nhiên nhận ra động tác nhỏ của An Tại Đào, biết hắn trong những trường hợp công khai đã bảo vệ cho quyền uy của mình, nên trong lòng cũng cao hứng hẳn lên.

Cô trong lòng cao hứng, sự không vui vừa rồi khi An Tại Đào từ chối ý tốt của cô đã tan thành mây khói. Đương nhiên, trong lòng cô vốn không có ý niệm tức giận An Tại Đào.

Đông Phương Du khoát tay:

– Được, các đồng chí, chúng ta bắt đầu họp. Trước khi bắt đầu cuộc họp, chúng ta hãy cho một tràng pháo tay hoan nghênh đồng chí An Tại Đào trở về thành phố làm việc. Đồng chí Tại Đào năng lực công tác rất tốt, kinh nghiệm phong phú, trình độ lý luận chính trị cao, đã được rèn luyện qua nhiều cương vị. Tôi nghĩ, khi anh ấy gia nhập vào bộ máy lãnh đạo của Ủy ban nhân dân chúng ta, thì sẽ trợ giúp chúng ta tiến thêm một bước đề cao năng lực, phát triển kinh tế Phòng Sơn.

Mọi người lại tiếp tục vỗ tay. An Tại Đào cười, cúi thấp chào tất cả mọi người.

Đông Phương Du do dự một chút rồi kiên định nói:

– Dựa theo chỉ thị của Bí thư Thành ủy Tống, dựa theo nguyên tắc tổ chức và chế độ nghị sự của Ủy ban nhân dân thành phố, buổi họp ngày hôm nay của chúng ta chủ yếu là về vấn đề điều chỉnh một chút phân công công tác của bộ máy thành viên. Trưởng ban thư ký Chu, anh hãy bắt đầu đi.

Chu Quân dựa theo chỉ thị của Đông Phương Du, bắt đầu đọc bảng phân công nhiệm vụ mới của bộ máy lãnh đạo Ủy ban nhân dân thành phố, đơn giản là đem công tác được phân công cho Phó chủ tịch thành phố Khâu Phong, trước mắt được chia ra cho một số Phó chủ tịch thành phố khác giao lại cho An Tại Đào.

Trừ việc đó ra thì còn có hai điểm thay đổi nho nhỏ. Thứ nhất, là đem công tác phân công quản lý mảng quy hoạch và xây dựng, phục vụ công cộng, vốn là do Ngô Quốc Cẩm quản lý chuyển sang cho An Tại Đào. Thay đổi thứ hai là Phó chủ tịch thành phố Lãnh Mai hiệp trợ cho Phó chủ tịch thường trực thành phố An Tại Đào phân công quản lý quy hoạch, phát triển thành thị và phục vụ công cộng. Phó chủ tịch thành phố Lãnh Mai đồng thời hiệp trợ cho Chủ tịch thành phố Đông Phương làm công tác giám sát, kiểm toán.

Phân công cho các Phó chủ tịch khác thì không có sự biến hóa lớn, chỉ điều chỉnh cho thích hợp.

Cho nên, đám người Vương Chí Quân thần sắc cũng không có gì thay đổi, nhưng sắc mặt Ngô Quốc Cẩm thì đỏ lên, hai bàn tay có chút run rẩy. Khi ông ta đang chuẩn bị mở miệng thì lại nghe Đông Phương Du nói trước một bước.

– Các đồng chí, tôi đơn giản giải thích một chút. Có ba giải thích như sau. Thứ nhất, đồng chí Tại Đào là Phó bí thư Thành ủy kiêm Phó chủ tịch thường trực thành phố là do Tỉnh ủy bổ nhiệm, phụ trách công tác thường vụ của Ủy ban nhân dân thành phố. Đây là nguyên tắc của tổ chức và chế độ quy định. Sau khi đồng chí Khâu Phong mất đi, mảng công tác của đồng chí ấy vẫn do các vị ở đây san sẻ nhau mà làm. Hiện tại, đồng chí Tại Đào đã đến nhậm chức, cũng là giảm bớt áp lực cho mọi người ở đây rồi.

– Vấn đề thứ hai, hiện tại từ trung ương đến Tỉnh ủy đang xây dựng lại nông thôn. Ý của tôi là muốn đồng chí Ngô Quốc Cẩm quản lý mảng xây dựng nông thôn. Còn về phần xây dựng và quy hoạch thành phố, còn có ngành phục vụ công cộng tạm thời sẽ do đồng chí Tại Đào phụ trách, đồng chí Lãnh Mai hiệp trợ.

– Vấn đề thứ ba, đồng chí Lãnh Mai tuy là nữ, nhưng công tác cũng rất siêng năng. Tôi cảm thấy nên phân công cho đồng chí Lãnh Mai thêm một số công tác, yêu cầu hiệp trợ công tác cho tôi và đồng chí Tại Đào.

Đông Phương Du nói xong thì liền mỉm cười:

– Các đồng chí cứ thảo luận một chút. Nếu không cùng ý kiến thì cứ nói ra, chúng ta sẽ nghiên cứu lại.

Việc phân công công tác các lãnh đạo Ủy ban nhân dân thành phố vốn chính là kết quả phân phối của nhân vật số một Ủy ban nhân dân thành phố làm. Đông Phương Du ở đây là có quyền lực tuyệt đối, thấy việc đã đến nước này, đám người Vương Chí Quân cũng không có phản ứng gì, đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Quy hoạch và xây dựng thành phố, phục vụ công cộng vốn là công tác trọng yếu và kiếm nhiều tiền nhất cảu Ngô Quốc Cẩm. Hiện giờ, Đông Phương Du lại không thương lượng với ông ta mà tự tiện thay đổi khiến Ngô Quốc Cẩm trong lòng cảm thấy rất phẫn nộ.

Ông ta quét mắt nhìn Đông Phương Du, trong lòng tuy rằng khó chịu nhưng vẫn âm thầm chịu đựng, miễn cưỡng cười:

– Tôi cũng đồng ý. Đồng chí Tại Đào đến nhận chức, chúng ta là đồng chí lão thành ở đây, cũng nhân cơ hội này mà lười biếng một chút. Haha.

Mọi người cũng đều mỉm cười. Biết rõ Ngô Quốc Cẩm nghĩ một đằng, nói một nẻo nhưng tất cả mọi người đều giả bộ hồ đồ.

Đông Phương Du không nói không rằng nhìn Ngô Quốc Cẩm, biết ông ta trong lòng bất mãn với mình, nhưng cô cũng không thèm quan tâm.

Nếu thường lui tới, Đông Phương Du khẳng định sẽ không chuyên quyền, độc đoán như vậy. Ngay cả muốn thay đổi phân công công tác cho Ngô Quốc Cẩm thì cũng sẽ bàn bạc trước đó với ông ta, chứ không đột nhiên tập kích.

Nhưng hiện tại thì không như vậy. Đông Phương Du biết mình ngồi ở vị trí Chủ tịch thành phố Phòng Sơn này sẽ không bao lâu, cho nên một lòng một dạ muốn rải đường trước cho An Tại Đào.

Đông Phương Du cũng không lợi dụng tâm tư của An Tại Đào. Cô thật tâm muốn An Tại Đào đứng vững trên đôi chân của mình, nắm giữ cục diện. Loại tâm tư phức tạp này của cô không ai biết, nhưng lăn lộn trong quan trường nhiều năm như vậy, biểu hiện của cô sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến ấn tượng của Trần Cận Nam về cô và cũng là quyết định cương vị trong tương lai.

Có hay không thực quyền, là thực chức hay hư chức cũng không phải chỉ là một ý niệm.

Đông Phương Du cũng không có hy vọng xa vời. Cô biết trong vòng mười năm ở tỉnh đã có một nữ Phó chủ tịch tỉnh trẻ trung, khỏe mạnh. Ủy ban mặt trận Tổ quốc cũng có một nữ Phó chủ tịch. Tỉnh Đông Sơn nếu có thêm một nữ cán bộ cấp Thứ trưởng khả năng tính gần bằng không.

Trừ phi, có thể điều đến tỉnh ngoài, hoặc là trung ương thì sẽ dễ dàng. Nhưng còn ở đây thì không khác gì lên trời.

An Tại Đào thần sắc ôn hòa, lẳng lặng ngồi một chỗ. Hắn ngẩng đầu, đột nhiên bắt gặp ánh mắt âm độc của Ngô Quốc Cẩm đang nhìn hắn. Hắn cười lạnh trong lòng, quay đầu sang nói vài câu với Đông Phương Du.

Đông Phương Du cười, rồi quay lại nói chuyện với Lãnh Mai.

Ngày hôm sau, nhật báo Phòng Sơn đã đăng bài viết của Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố Chu Quân và Phó chủ tịch thành phố đích thân thẩm định.

– Chiều ngày hôm qua, Phó bí thư Thành ủy, Chủ tịch thành phố Đông Phương Du đã chủ trì cuộc họp Chủ tịch thành phố. Lần này, buổi làm việc của Chủ tịch thành phố là nghiên cứu quán triệt, chứng thực toàn bộ công tác đầu tư, gia tăng biện pháp cải cách thể chế về y tế; sắp xếp những công tác hạng mục trọng điểm, điều chỉnh phân công công việc cụ thể bộ máy lãnh đạo thành phố. Phó bí thư Thành ủy, Phó chủ nhiệm thường trực thành phố An Tại Đào, Phó chủ tịch thành phố Ngô Quốc Cẩm, Vương Chí Quân, Cổ Lam, Triệu Kiến Quốc, Lãnh Mai, Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố Chu Quân đều đến tham dự hội nghị.

– Đối với quan niệm công tác của chính quyền sau này, Chủ tịch thành phố Đông Phương đã đưa ra năm cái “quay xung quanh”. Thứ nhất là quay xung quanh việc quán triệt chức thực quyết sách trọng đại của Thành ủy. Thứ hai, là quay chung quanh việc chứng thực các hạng mục xây dựng. Thứ ba là quay chung quanh việc đẩy mạnh phân công công tác quản lý. Thứ tư là quay xung quanh việc cải thiện dân sinh, đảm bảo ổn định xã hội. Thứ năm là quay chung quanh việc xây dựng hình tượng cho chính quyền, cho bộ môn. Mọi người phải cố gắng, tiến thêm một bước nâng cao việc chấp hành quy định của chính quyền, và hình tượng công chúng.

– Trong cuộc họp của Chủ tịch thành phố ngày hôm qua, Phó bí thư Thành ủy, Phó chủ tịch thường trực thành phố mới đến nhậm chức An Tại Đào đã đưa ra yêu cầu mới. Đồng chí đã nhấn mạnh, cơ quan chính quyền cần phải mạnh hơn trong việc tạo ra quan niệm, ý thức, nhấn mạnh quan niệm chính trị, quan niệm pháp chế, quan niệm kỷ luật, tạo ra ý thức cần chính, ý thức đoàn đội, ý thức phục vụ.

An Tại Đào cẩn thận đọc qua bài viết. Đây là lần đầu tiên công khai xuất hiện trước giới truyền thông của hắn sau khi nhậm chức nên trong lòng cũng ít nhiều có sự chú ý. Ngày hôm qua, Chu Quân đã đến lấy ý kiến trưng cầu của hắn. Hắn vốn gạch bỏ đoạn cuối của bài viết nhưng Đông Phương Du vẫn quyết định giữ lại.

Lật sang trang hai của Nhật báo Phòng Sơn, tờ báo đã dùng nửa trang để đăng tải một cách tỉ mỉ phân công công tác của lãnh đạo Ủy ban nhân dân thành phố.

– Chủ tịch thành phố Đông Phương Du: Chủ trì công tác toàn diện của Ủy ban nhân dân thành phố, kiên công tác quản lý biên chế, giám sát và kiểm toán.

– Phó chủ tịch thường trực thành phố An Tại Đào: phụ trách công tác thường vụ của Ủy ban nhân dân thành phố; hiệp trợ Chủ tịch thành phố quản lý văn phòng, phát triển và cải cách, công tác thống kê, nhân sự lao động, tài chính thu thập từ thuế, dân chính, kiểm tra đánh giá, thông tin đối ngoại, hồ sơ; phân công quản lý mảng kinh tế công nghiệp, kinh tế quốc doanh, mở ra loại hình kinh tế mới, xây dựng và quy hoạch thành thị, phục vụ công cộng cho thành phố; phụ trách liên hệ công tác với Hội đồng nhân dân thành phố, Ủy ban mặt trận thành phố, Ban chỉ huy quân sự thành phố, hiệp hội công thương thành phố.

– Phó chủ tịch thành phố Ngô Quốc Cẩm: hiệp trợ Chủ tịch thành phố quản lý mảng xây dựng nông thôn, nông nghiệp, lâm nghiệp, thủy lợi, chăn nuôi thủy sản; giúp đỡ người nghèo khai thác, phát triển, xây dựng nông thôn; xây dựng máy móc nông nghiệp, giao thông, quốc lộ, đường sắt, đường sông, kế hoạch hóa gia đình và các công tác khác.

– Phó chủ tịch thành phố Vương Chí Quân: hiệp trợ Chủ tịch thành phố phân công quản lý mảng khai thác bất động sả, cải cách nhà ở, quản lý đất đai, bưu chính, điện tín, thư từ….

– Phó chủ tịch thành phố Cổ Lam: hiệp trợ Chủ tịch thành phố quản lý mảng khoa học kỹ thuật, bảo vệ môi trường, hàng hóa…

– Phó chủ tịch thành phố Triệu Kiến Quốc: hiệp trợ Chủ tịch thành phố quản lý mảng lương thực, buôn bán, dầu mỏ, tài chính, vật tư, bảo hiểm, thuốc lá, cải cách chế độ xí nghiệp…

– Phó chủ tịch thành phố Lãnh Mai: hiệp trợ Chủ tịch thành phố quản lý mảng giáo dục, y tế, y dược, văn hóa, truyền thông, du lịch, tôn giáo..Phụ trách thành đoàn, hội liên hiệp phụ nữ. Hiệp trợ Chủ tịch thành phố trong công tác biên chế, giám sát và kiểm toán. Hiệp trợ Phó chủ tịch thường trực thành phố trong công tác quản lý kinh tế công nghiệp, kinh tế dân doanh, xây dựng và quy hoạch thành thị, phục vụ công cộng.

Trong khi An Tại Đào đang xem báo, thì trong một căn phòng phía tây hành lang, Ngô Quốc Cẩm đóng cửa, phẫn nộ xé nát tờ Nhật báo Phòng Sơn ở trên bàn.