Q.5 - Chương 243: Đường làm quan rộng mở vó ngựa phi (2)

Quan Thanh

Đăng vào: 2 năm trước

.

Sau khi kết thúc cuộc họp ngắn của toàn nhóm, các thành viên trong bộ máy lãnh đạo Khu kinh tế mới Tư Hà đều tự phân công nhau làm việc, kể cả Tạ Vinh và Trần Đại Khánh.

Đây là điểm khiến An Tại Đào hài lòng nhất. Các thành viên trong bộ máy lãnh đạo tuy rằng đặc điểm không giống nhau, năng lực người giỏi người kém, mọi người đều có toan tính cho riêng mình, nhưng có một điểm chung, đó là tinh thần trách nhiệm đều rất cao, tác phong làm việc cũng khá vững chắc.

Ba người Tôn Hiểu Linh, Lương Mậu Tài và lão Lộ là cán bộ xuất thân từ cơ sở, tác phong làm việc luôn luôn là như thế, hơn nữa, hơn nửa năm nay đi theo An Tại Đào, chịu ảnh hưởng rất lớn bởi tác phong nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán của An Tại Đào. Mà Trần Đại Khánh và Tạ Vinh vừa mới đến nhậm chức ở khu kinh tế mới, tự nhiên về mặt công việc cũng không chịu thua kém người khác.

Đương nhiên, cũng có liên quan đến “hàm ý” mơ mơ hồ hồ của An Tại Đào trong cuộc họp. Nhất là hai người Trần Đại Khánh và Tạ Vinh, trong lòng đều rất rõ ràng, đến Khu kinh tế mới Tư Hà nhậm chức, trước mắt là cơ hội và rủi ro cùng tồn tại. Khu kinh tế mới Tư Hà chính là công trình hạng nhất do Bí thư thành ủy Trương chủ quản, nếu làm ra được thành tích, tiền đồ tương lai của bọn họ tất nhiên sẽ được đảm bảo. Nhưng nếu không làm ra thành tích gì thì cũng đừng mơ ngoi lên, sẽ chỉ dừng lại ở cánh cửa cấp trưởng phòng này thôi.

Khu kinh tế mới Tư Hà có thể phát triển hay không, liên quan rất lớn đến tiền đồ chính trị của bản thân, sao lại có thể không chú tâm?

Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của An Tại Đào, sau khi phương án được quyết định, tuy rằng các phương tiện truyền thông của Tỉnh cũng như trên Internet đồng thời tiến hành tuyên truyền mạnh mẽ, nhưng hiệu quả lại cực kỳ thấp. Ngẫu nhiên có một doanh nghiệp cảm thấy hứng thú, đến thực địa xem xét cũng liền đánh trống lui quân.

Trước ngày 1 tháng 5, công trình của công ty Dương Quang cuối cùng cũng đưa vào hoạt động. Tuy rằng Khu kinh tế mới đã tiến hành nghi lễ đưa vào hoạt động long trọng, mời rất nhiều lãnh đạo huyện thị đến tham dự, cũng mời rất nhiều phóng viên báo chí đến, nhưng cũng chỉ là náo nhiệt được hai ngày, sau đó liền trở lại tĩnh lặng. Giống như một cái hồ nước sâu, ném mấy hòn đá nhỏ xuống, tạm thời chỉ làm gợn sóng lăn tăn, sau khi sóng tan thì cũng khôi phục lại trạng thái tĩnh lặng ban đầu.

Điều duy nhất khiến Khu kinh tế mới cao thấp đều thấy hứng thú chính là công ty Dương Quang sau khi đưa vào hoạt động liền lập tức đầu tư tiếp một dây chuyền gia công tinh cây cát cánh, thông qua thực lực hùng mạnh và các kênh buôn bán của taapj đoàn Dân Thái, tranh thủ mang về một ít đơn đặt hàng, thậm chí còn bước đầu cùng mấy doanh nghiệp nước ngoài đàm phán xuất khẩu ra các nước Đông Nam Á.

Cứ như vậy, đã khích lệ được các hộ nông dân ở thị trấn Tư Hà gieo trồng cây cát cánh trên diện rộng, thậm chí nhiều hộ nông dân ở xã Lăng Nam và xã Điếm Tử có tiền bạc cũng đều tính toán trồng cây cát cánh. Quy mô gieo trồng cây cát cánh ở Khu kinh tế mới dưới sự điều phối thống nhất của công ty Dương Quang đã từng bước được mở rộng, dự tính đến sáu tháng cuối năm là có thể thấy được hiệu quả lợi ích.

Tôn Hiểu Linh vốn dĩ ở Thị trấn Tư Hà đã được phân công quản lý việc gieo trông cây cát cánh, trên phương diện này đã rất thông thuộc. Dưới sự phối hợp của cô, Phòng kỹ thuật nông nghiệp của Khu kinh tế mới cùng với công ty Dương Quang liên kết thành lập một trung tâm dịch vụ kỹ thuật cây cát cánh, chỉ đạo kỹ thuật hệ thống hóa toàn diện đối với các hộ gieo trồng cây cát cánh.

Cùng lúc đó, Tập đoàn Dân Thái tại chân núi thị trấn Tư Hà trước kia bắt đầu tiến hành động thổ xây dựng một trung tâm ẩm thực du lịch sinh thái cỡ vừa. Hạng mục này đã ở trong quy hoạch chỉnh thể của An Tại Đào, tương lai sản phẩm mà trung tâm này kinh doanh toàn bộ đều là của Khu kinh tế mới Tư Hà sản xuất.

Nếu muốn mở rộng du lịch sinh thái mà không có phục vụ ẩm thực thì sao được.

Dưới sự nỗ lực của Trần Đại Khánh và Tạ Vinh đã tranh thủ được từ thành phố một ít tài chính cho kiến thiết giao thông và xây dựng cơ sở hạ tầng. Việc xây dựng một vài con đường xuyên qua toàn bộ khu kinh tế mới và mấy tuyến quốc lộ phân làn đều đang từng bước được nhét vào quy hoạch thống nhất. Dưới sự hỗ trợ của Cục Giao thông thành phố và Phòng giao thông huyện, công trình đường bộ và cơ sở hạ tầng bắt đầu được khởi công.

Nhưng thu hút đầu tư không được, cái gọi là bố cục quy hoạch nhiều tầng nông nghiệp sinh thái cũng chỉ là một lời nói suông. Nói cách khác, phát triển khu kinh tế nông nghiệp sinh thái Tư Hà cũng chính là một lời nói suông. Khu kinh tế nông nghiệp sinh thái lớn như vậy, bao gồm hơn phân nửa lưu vực Tư Hà lúc ra quân thì ồ ạt, kết quả là từ đầu đến cuối chỉ có một công ty Dương Quang đến đầu tư.

Là Trợ lý Chủ nhiệm khu kinh tế mới kiêm Trưởng phòng xúc tiến đầu tư, Lương Mậu Tài trong thời gian này áp lực rất lớn. Để thay đổi cục diện, y ngày đêm ngồi trong phòng làm việc, phát động tất cả các cấp dưới, vận dụng hết thảy mối quan hệ có thể vận dụng, nghĩ mọi biện pháp đi liên hệ với thương nhân trong Tỉnh, thành phố cũng như bên ngoài, nhưng trên cơ bản đều là đá chìm đáy biển không hề động tĩnh.

Phòng Xúc tiến đầu tư đã lần lượt tổ chức hai hoạt động thu hút đầu tư ở thành phố và ở Tỉnh, lúc ấy tạo nên tiếng vang khá lớn, nhưng xí nghiệp thực sự có thể ngồi xuống bàn bạc với khu kinh tế mới Tư Hà về ý đồ đầu tư thì không có một ai. Rất nhiều xí nghiệp tới để trưng cầu ý kiến, lấy tài liệu và kỉ niệm chương, hoàn toàn không giải quyết được gì.

Lương Mậu Tài trong lòng dần dần trở nên lo sợ, đứng ngồi không yên. Là thân tín của An Tại Đào, y tự nhiên hiểu được, thu hút đầu tư đối với khu kinh tế mới, đối với An Tại Đào, đối với chính mình quan trọng như thế nào. Thành công thì là sự vui mừng lớn, không thành công thì tất cả sẽ bị hủy hoại, thậm chí trở thành tội nhân.

Nhưng Lương Mậu Tài thì đang vô cùng lo lắng, ngược lại An Tại Đào lại hết sức bình tĩnh.

Hai ngày nay, hắn không biết vội vã là gì, đúng giờ đi làm, hết giờ tan ca, ngoại trừ trốn trong phòng làm việc xem tài liệu, viết cái này cái nọ ra thì không có bất cứ một động tĩnh nào.

Thu hút đầu tư không có tiến triển, không chỉ có khu kinh tế trên dưới đều cảm thấy lo âu mà ngay cả ở Huyện, thậm chí cả ở thành phố, lời đồn đại cũng bắt đầu nổi lên bốn phía. Có người vụng trộm nói, xóa bỏ ba xã, thị trấn để xây dựng cái gì khu kinh tế mới nông nghiệp sinh thái là một quyết định ngu muội. Cũng có người nói, ở thành phố sẽ rất nhanh triệt tiêu khu kinh tế mới, một lần nữa khôi phục biên chế ba xã, thị trấn ban đầu.

Lời đồn đại nổi lên bốn phía, không phải trường hợp cá biệt. Đương nhiên những lời đồn đại này chỉ là lén lút sau lưng, không dám công khai. Dù sao, khu kinh tế mới Tư Hà là công trình do Bí thư Trương chủ quản, ai dám mạo phạm đến tôn nghiêm của lãnh đạo.

Những lời đồn đại như vậy khiến cho cán bộ công nhân viên chức của Khu kinh tế mới cảm thấy vô cùng áp lực, bao gồm cả các lãnh đạo trung tầng như lão Lương, lão Lộ. Phải biết rằng, nếu khu kinh tế mới đứt gánh giữa đường, một lần nữa khôi phục biên chế ba xã, thị trấn, bọn họ trong khoảng thời gian này làm phí công không nói, tương lai chức vụ cũng sẽ có vấn đề.

Tôn Hiểu Linh gõ cửa đi vàovăn phòng An Tại Đào, thấy hắn đang ngồi trước bàn máy tính, cửa sổ chat mở ra, dường như đang thông qua internet nói chuyện phiếm với ai đó.

Tôn Hiểu Linh cúi đầu nói:

– Bí thư An.

-Ồ, lão Tôn, đến đây ngồi.

An Tại Đào cười cười, thuận tay tắt cửa sổ chat đi. Từ lúc trang bị máy tính và Internet, hắn mới tìm lại được một chút cảm giác của kiếp sống trước. Gần đây, mỗi ngày hắn đều thông qua Internet nói chuyện với Hiểu Tuyết, Mạnh Cúc, cho dù là hàng ngày đều gặp mặt Lưu Ngạn nhưng ban ngày đi làm nếu có thời gian rảnh thì cũng đều ngồi tán gẫu say sưa.

Không có internet cuộc sống quả thực chính là một hồi bi kịch. An Tại Đào ngày thường đều cảm thán như vậy.

– Bí thư An, gần đây ở Huyện có một số lời đồn…

Tôn Hiểu Linh nhìn thấy gạt tàn trên bàn làm việc của An Tại Đào chứa đầy mẩu thuốc lá thì không khỏi nhíu nhíu mày:

– Bí thư An, đừng hút thuốc nhiều như vậy, không tốt cho sức khỏe.

– Có phải nói là Khu kinh tế mới của chúng ta thể nào cũng bị xóa sổ? Ha ha, lão Tôn, cô cũng tin vào mấy lời đồn này sao?

An Tại Đào lơ đễnh mà cười cười, thuận tay cầm lấy bao thuốc lá, đã thấy Tôn Hiểu Linh cầm gạt tàn thuốc lá đi đổ, liền ha hả cười, rút tay lại.

– Bí thư An, tôi đương nhiên không tin. Xóa sổ? Không thể như thế được.

Tôn Hiểu Linh khẽ thở dài, đặt gạt tàn thuốc lá về vị trí cũ:

– Nhưng Bí thư An, công tác thu hút đầu tư của chúng ta chậm chạp, không có một chút tiến triển, nếu cứ như vậy, tôi thật sự lo lắng…

-Lo lắng cái gì?

– Tôi lo lắng lãnh đạo thành phố sẽ nản lòng thối chí. Một khi lãnh đạo thành phố tâm ý nguội lạnh, tương lai của khu kinh tế mới khẳng định không tốt.

An Tại Đào thản nhiên cười:

– Ha ha, không như vậy đâu. Lão Tôn, cô yên tâm, bí thư Trương là người như thế nào, tôi biết rất rõ. Khu kinh tế mới thu hút đầu tư tạm thời gặp khó khăn, cái này không làm gì, làm việc là phải từng bước triển khai, không ai có thể một ngụm mà ăn cả được. Mới có vài ngày thôi, lão Tôn, cô phải vững vàng lên. Cơm ngon không sợ muộn, khó khăn càng lớn, thành tích công tác trong tương lai của chúng ta càng lớn.

Ở đây không có người ngoài, tôi không ngại nói thật với cô. Cho dù là chúng ta không thu hút được ai đến đầu tư, tôi đoán chừng, cuối cùng lãnh đạo thành phố cũng sẽ phối hợp với mấy xí nghiệp quốc hữu lớn tiến vào đầu tư. Cô hiểu lời tôi nói không? Cho nên, không cần lo lắng!

Trương Bằng Viễn đã tìm An Tại Đào nói chuyện một lần, tìm hiểu một chút về tình hình thu hút đầu tư của Khu kinh tế mới Tư Hà. Ông ta tuy rằng không nói rõ, cũng yêu cầu An Tại Đào tiếp tục cố gắng, nhưng An Tại Đào trong lòng lại biết rõ ràng, khu kinh tế mới Tư Hà là công trình trọng điểm đầu tiên từ sau khi Trương Bằng Viễn đến nhậm chức, chỉ cho phép thành công không được thất bại. Nếu đến cuối cùng thật sự không có cách nào, ông ta sẽ sử dụng quyền lực trong tay, “an bài” mấy doanh nghiệp đến chiếm giữ Khu kinh tế mới Tư Hà.

Ở trong nước, trời đất bao la cũng không lớn bằng mặt mũi lãnh đạo. Đã sống qua hai kiếp, là một người tái sinh, An Tại Đào hiểu rất rõ ràng điều này.

Đương nhiên, hắn cũng có kế sách phía sau. Chỉ có điều tạm thời vẫn chưa đến lúc đó. Hắn đang chờ đợi thời cơ, một thời cơ tốt nhất.

Khóe miệng tươi cười của An Tại Đào hiện lên trong ánh mắt của Tôn Hiểu Linh, cô đột nhiên đứng đậy, đến trước bàn làm việc của An Tại Đào, cúi người vui vẻ nói:

– Bí thư An, ý của anh là…

Thời gian đã đầu mùa hạ, trên người Tôn Hiểu Linh chỉ mặc một chiếc áo phông bó sát người, cô đang lúc vui vẻ, cứ như vậy mà cúi người xuống. Cặp nhũ hoa trắng nõn trước ngực không hề che dấu mà cứ phập phồng, một cái khe sâu hun hút khiến An Tại Đào nhìn không sót một cái gì.

An Tại Đào trong lúc vô tình thoáng nhìn thấy một bầu tuyết trắng trước mắt kia, xấu hổ mà vội vàng thu ánh mắt về, quay đầu đi hướng khác, cười cười để che giấu sự ngại ngùng.

Tôn Hiểu Linh nháy mắt bừng tỉnh, sắc mặt lập tức đỏ bừng, trong lòng vô cùng căng thẳng, vội vàng đứng thẳng dậy, không dám nhìn An Tại Đào.

Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên, xua tan đi bầu không khí ngại ngùng trong phòng làm việc của An Tại Đào.

– Vâng, tôi là An Tại Đào.

– Bí thư An, tôi là Đồng Hồng Cương. Bí thư An, vừa nhận được thông báo của Ban tổ chức cán bộ Thành ủy, buổi chiều Ban Tổ chức cán bộ muốn đưa một lãnh đạo lại đây…

– Lãnh đạo?

An Tại Đào lập tức liền phản ứng lại:

– Có phải Tân nhiệm Phó bí thư Huyện ủy đến nhận chức?

– Vâng, Bí thư An, nghe nói là như vậy. Đúng hai giờ chiều họp, Bí thư An có tới hay không?

Đồng Hồng Cương thật cẩn thận hỏi.

Gần đây An Tại Đào bận nhiều việc của Khu kinh tế mới, trên cơ bản không thế nào tới tham gia Hội nghị huyện ủy. Tuy rằng gần đây ở Huyện đã có những lời đồn đại, nhưng Đồng Hồng Cương cũng sẽ không ngây thơ như vậy. Đối với năng lực của An Tại Đào, y đã được lĩnh giáo nhiều rồi. Y thực sự không thể tin, việc thu hút đầu tư của Khu kinh tế mới Tư Hà có thể hại chết được An Tại Đào.

– Đến, sao lại có thể không đến chứ. Chủ nhiệm Đồng, tôi sẽ đến đúng giờ. Tân lãnh đạo huyện ủy đến, tôi sao có thể không nể mặt?

An Tại Đào cười ha hả cười, lại cùng Đồng Hồng Cương nói chuyện tào lao vài câu rồi ngắt điện thoại.

Khi An Tại Đào đến Huyện ủy đã là 2h10. Đứng ở ngoài cửa phòng họp, nghe động tĩnh bên trong, hắn lấy lại bình tĩnh, đẩy cửa mà vào.

Trong phòng hội nghị, vài vị ủy viên thường vụ và phi thường vụ đều đã trình diện, đều ngồi ở chỗ mình nên ngồi. Đương nhiên, vị trí của An Tại Đào vẫn để trống. Cho dù là người khác không đến họp thì vị trí vốn dĩ thuộc về anh cũng sẽ không có ai ngồi.

Trên đài chủ tịch, Trương Kính Phú, Tôn Cốc, Hạ Canh và một cô gái khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần nhưng vô cùng lạnh lùng đang ngồi. Cô gái thần sắc thản nhiên, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, trên mặt không biểu hiện bất kỳ một trạng thái nào.

Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của An tại Đào, chính là cô gái lạnh lùng có tên Lãnh Mai. Trước là Phó bí thư Khu ủy Bình Dương, hiện giờ điều nhiệm đến Quy Ninh làm Phó bí thư huyện ủy. Từ lúc đến chúc tết Trương Bằng Viễn, ở Trương gia gặp được cô nàng Lãnh Mai này, hắn đã mơ hồ đoán ra, cô gái này cùng với Trương gia quan hệ không tồi, dường như muốn đến Quy Ninh.

Hơn nữa từ bị trí Phó bí thư Khu ủy điều chuyển ngang tới Huyện Quy Ninh làm Phó bí thư Huyện ủy, trong đó rốt cuộc có ý nghĩa gì, có thể hiểu được mà không nói ra được. Kỳ thật không chỉ có An Tại Đào nghĩ như vậy, rất nhiều lãnh đạo Huyện cũng ý thức được điểm này. Cho nên, ánh mắt nhanh nhạy của An Tại Đào phát hiện ra sắc mặt của Tôn Cốc thật khó coi, cho dù là Hạ Canh trên mặt cũng hơi lộ vẻ âm trầm.

Không thể không nói, việc điều nhiệm của Lãnh Mai đối với nhóm lãnh đạo Huyện Quy Ninh mà nói, rất bất ngờ, vượt ngoài ý liệu.

An Tại Đào khóe miệng hơi giật giật, lặng lẽ đi đến vị trí của mình, sau đó ngẩng đầu hướng lên vị trí đài chủ tịch. Lúc này, Trương Kính Phú đang giới thiệu sơ lược lý lịch cũng như quá trình công tác của Lãnh Mai. Kỳ thật, đều là người trong quan trường, lại ở một vùng làm quan, rất nhiều lãnh đạo huyện đều biết chút ít về Lãnh Mai, chỉ có điều không rõ lắm mà thôi.

Ánh mắt An Tại Đào nhìn chăm chú lên đài chủ tịch, Lãnh Mai cũng đã nhìn thấy hắn. Cũng không biết vì sao, sắc mặt cô lập tức cứng đơ, khóe miệng khẽ giật giật, bàn tay cầm chiếc bút máy siết chặt.

– Các đồng chí, đồng chí Lãnh Mai ở Khu Bình Dương được phân công quản lý công tác Đảng và quần chúng, có kinh nghiệm hết sức phong phú. Cho nên, Thành ủy sau khi đã nghiên cứu nghiêm túc, quyết định làm phong phú bộ máy Huyện ủy Quy Ninh, bổ nhiệm đồng chí Lãnh Mai làm Ủy viên thường vụ huyện ủy Quy Ninh, Phó bí thư Huyện ủy Quy Ninh. Xin mọi người cho một tràng pháo tay!

Trương Kính Phú khoát tay, kết thúc màn tuyên bố và giới thiệu của mình.

Tiếng vỗ tay thưa thớt vang lên, rất không nhiệt liệt làm Trương Kính Phú nhíu mày, nhưng Lãnh Mai lại thản nhiên cười, chậm rãi đứng dậy hướng mọi người dưới đài cúi đầu hành lễ.

Tôn Cốc cầm lấy micro. Tuy rằng tâm tình rất bất an, nhưng thân là Bí thư Huyện ủy, cũng phải để ý đến mặt mũi. Y lấy lại bình tĩnh, ánh mắt đảo qua gương mặt lạnh lùng xinh đẹp của Lãnh Mai, cất cao giọng nói:

– Đầu tiên, tôi đại diện cho Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện, hoan nghênh đồng chí Lãnh Mai đến Quy Ninh làm việc. Sau đây, xin mời đồng chí Lãnh Mai có đôi lời phát biểu với mọi người.

Tiếng vỗ tay lại thưa thớt vang lên. Trong tiếng vỗ tay thưa thớt, Lãnh Mai đứng dậy cúi đầu, sau đó cầm lấy micro nói vài câu, đơn giản là biểu lộ thái độ, cảm ơn lãnh đạo Thành ủy, cảm ơn lãnh đạo Huyện ủy linh tinh.

Giọng nói của cô gái này rất êm tai, rất trong trẻo dễ nghe, ngoại trừ có một chút lãnh đạm. Tốc độ nói rất nhanh, rất dồn dập, bởi vậy tính cách của cô có chút hấp tấp nôn nóng. An Tại Đào ngồi ở chỗ kia khẽ mỉm cười, cũng không để ở trong lòng.

Lãnh Mai đến Huyện ủy nhậm chức, căn bản không liên quan gì đến hắn. Tinh lực của hắn hiện tại đều đặt ở khu kinh tế mới Tư Hà, về phần vận mệnh quyền lực ở Huyện có thay đổi, không ảnh hưởng quá lớn đến hắn.

Dù sao bất kể ai làm Bí thư huyện ủy đều không tới phiên hắn, hắn không quan tâm chuyện này.

Chỉ có điều Lãnh Mai đến như vậy, hắn thật ra rất tò mò đối với việc điều chỉnh cán bộ tiếp theo của Trương Bằng Viễn.

Phía sau lưng Tôn Cốc khẳng định có hậu thuẫn, điểm này An Tại Đào đã cơ bản xác định. Cho dù hắn có thể tra ra, Trương Bằng Viễn không thể không rõ ràng. Nguyên tưởng rằng Trương Bằng Viễn tạm thời sẽ thả cho Tôn Cốc một con đường, nhưng xem tình hình hiện tại, có vẻ sẽ không như thế.

Lãnh Mai đến nhậm chức, bất kể là nhắm đến vị trí Chủ tịch Huyện hay là chuẩn bị thế chân Tôn Cốc lên làm Bí thư Huyện ủy, đối với Tôn Cốc mà nói đều không phải chuyện tốt. Nếu Thành ủy an bài Lãnh Mai chuẩn bị đảm nhiệm Chủ tịch Huyện, tiếp nhận vị trí của Hạ Canh, Tôn Cốc y sẽ bị đá bay, đương nhiên, hạ Canh cũng có khả năng rời Quy Ninh. Tuy nhiên, khả năng này rất nhỏ.

Nếu mục tiêu của Lãnh Mai là vị trí Chủ tịch huyện, như vậy, dựa theo lệ thường, Thành ủy sẽ điều Hạ Canh đi trước, sau đó sắp xếp Lãnh Mai trực tiếp đến nhận chức, không cần phải chuyên ngang cô đến Huyện ủy Quy Ninh làm Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng.

Rất có khả năng, không lâu nữa, Lãnh Mai sẽ trực tiếp đá Tôn Cốc, tiếp nhận chức Bí thư Huyện ủy.

An Tại Đào ngồi ở dưới đài, khóe miệng tươi cười. Hắn cảm thấy càng ngày càng chơi hay. Lãnh Mai vừa đến, có thể nói là rút dây động rừng, lập tức khiến vận mệnh quyền lực huyện Quy Ninh xảy ra sự thay đổi tinh tế.

“Tôi nghĩ, không chỉ có Tôn Cốc bài xích cô mà Hạ Canh cũng sẽ không thích cô. Cô có thể đoạt mất chức Bí thư Huyện ủy mà Hạ Canh mơ ước bấy lâu. Ha ha”. An Tại Đào trong lòng cười, nhưng trên mặt không có bất cứ phản ứng nào.