Q.6 - Chương 391: Thủ đoạn lôi đình

Quan Thanh

Đăng vào: 2 năm trước

.

Y kỳ thật trong lòng cũng biết, tại huyện Quy Ninh này, nếu An Tại Đào một lòng một dạ một làm việc thì không có người nào có thể chống đỡ được, bao gồm y là người mới đến. Hơn nữa, An Tại Đào còn áp dụng công lý, đúng lý hợp tình. Được thôi, muốn gây sức ép thì gây sức ép. Trương Hân nhún vai, nghênh ngang bỏ đi.

Trần Tân và Mã Hiểu Yến sóng vai nhau đi đến, nhìn theo bóng dáng của Trương Hân, rồi trao đổi ánh mắt cho nhau. Mỗi người đều mang một tâm trạng, nhưng không ai nói ai điều gì.

Mã Hiểu Yến lo lắng, một khi Ban tổ chức cán bộ dựa theo ý kiến của An Tại Đào đem tất cả mười ba chủ quản bộ môn và ba cán bộ quản lý huyện không hợp tiêu chuẩn công bố ra ngoài, thì khẳng định sẽ gây nên sóng to gió lớn ở huyện. Mà trong lúc này, nếu Trương Hân ở giữa đổ thêm dầu vào lửa, thì rất dễ dàng tạo ra nhiều thị phi. Mà như vậy, sẽ mang đến nhiều phiền phức cho An Tại Đào. Một khi sự việc này lên đến tai cấp trên, An Tại Đào khẳng định sẽ bị ở trên gây áp lực. Nhưng Trần Tân thì lại vì thủ đoạn lôi đình của An Tại Đào mà cảm thấy kinh hãi.

Đối với ông ta, khi điều chỉnh cán bộ hoàn toàn có thể áp dụng phương thức ôn hòa, không cần phải làm cho long trời lở đất như vậy. Theo như lời Trương Hân thì đây giống như là đem một cây gậy quơ đánh thật nhiều cán bộ và dường như động tác này có chút quá khích. Nhưng ông ta dù sao cũng không phải là Bí thư Huyện ủy, ông ta không thể nghiền ngẫm xem An Tại Đào đang suy nghĩ điều gì.

Trần Tân thở dài:

– Tiểu Mã à, hãy làm theo chỉ thị của Bí thư An. Nhưng Ban tổ chức cán bộ của chúng ta cũng phải chuẩn bị thật tốt những tài liệu có liên quan và những tài liệu trước kia, để phòng ngừa chuyện chẳng may xảy ra. Tận lực khống chế trong phạm trù có thể, không cần dính dáng đến mâu thuẫn từ lãnh đạo Huyện ủy.

Mã Hiểu Yến yên lặng gật đầu.

Sáng sớm hôm sau, Ban tổ chức cán bộ ở hội trường Huyện ủy cùng với các đơn vị xã, thị trấn công bố kết quả khảo hạch, đồng thời chính thức phát công văn xuống.

Trong khoảng thời gian ngắn, ở huyện cao thấp đều lập tức trở nên hỗn loạn. Nếu đơn vị và bộ môn nào đủ tư cách thì thôi, còn đơn vị và bộ môn nào không đủ tư cách thì đầu tiên không cho là đúng, nhưng khi nhìn thấy thái độ của Huyện ủy rất kiên quyết và nghiêm túc thì lúc này mới hoảng loạn cả lên. Những cán bộ lãnh đạo nào nằm trong bảng danh sách không đủ tư cách thì đều vận dụng hậu trường của mình để tìm đường lui. Nhưng điều khiến cho bọn họ tuyệt vọng chính là, những lãnh đạo huyện mà ngày trước đều hứa hẹn đủ điều thì nay dường như đều thay đổi, không hẹn mà cùng bày ra một gương mặt giải quyết việc chung, hoặc là đóng cửa không thấy.

Ngày thứ ba, Huyện ủy lại mời dự họp toàn bộ cán bộ huyện tổng kết lại quá trình khảo hạch cán bộ. Trong cuộc họp, tất cả Ủy viên thường vụ đều tham dự. Phó bí thư Huyện ủy Khổng Lâm chủ trì hội nghị, tổng kết lại công tác khảo sát cán bộ. Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Tổ trưởng tổ khảo hạch Trần Tân thông báo kết quả cuối cùng với mười ba bộ máy quản lý huyện và ba cán bộ huyện không hợp quy cách.

Trần Tân trong lòng âm thầm cười khổ. Tuy rằng biết đây là một củ khoai lang nóng phỏng tay, nhưng lại không thể không cầm:

– Các đồng chí, trước mắt toàn bộ công tác khảo sát cán bộ toàn bộ huyện đã hoàn toàn chấm dứt. Theo kết quả khảo sát thì trong đội ngũ cán bộ huyện vẫn tồn tại rất nhiều vấn đề, khiến cho chúng ta phải cảnh giác cao độ.

– Theo kết quả khảo sát, thì những đơn vị không đủ tư cách bao gồm Phòng Giao thông huyện, phòng Tài chính huyện và Ủy ban kinh tế thương mại huyện cùng với mười ba bộ máy quản lý huyện. Ban tổ chức cán bộ đã ra thông báo phê bình, các thành viên bộ máy nêu trên phải tiếp nhận sâu sắc lời phê bình này và làm kiểm điểm.

– Trong kết quả khảo sát này, Chủ nhiệm ủy ban kinh tế thương mại Triệu Minh Ba cùng với ba cán bộ huyện khác được đánh giá là không đủ tiêu chuẩn. Để làm trong sạch bộ máy chính trị và nguyên tắc quản lý hiệu quả, hội nghị thường vụ Huyện ủy trải qua thận trọng nghiên cứu đã đưa ra quyết định: miễn đi chức Bí thư Đảng ủy của Hồ Khải, Hoàng Bằng. Đệ trình Hội đồng nhân dân miễn đi chức vụ Chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế thương mại huyện của đồng chí Triệu Minh Ba; miễn đi chức Trưởng phòng Tài chính huyện đồng chí Phùng Đức Mạnh; miễn đi chức vụ Trưởng ban quản lý khu ngoại ô đồng chí Chương Khâu Thanh; miễn đi chức Phó trưởng ban khu kinh tế mới Tư Hà đồng chí Trần Quốc Khánh….

Các lãnh đạo Ủy viên thường vụ trên đài chủ tịch gương mặt lạnh lùng, không có bất luận một biểu hiện cảm xúc nào. Chỉ có Trương Hân là hiện lên một nụ cười cổ quái, ngẫu nhiên liếc mắt nhìn An Tại Đào trầm tĩnh không nói gì.

Tiếng khe khẽ bàn luận dưới đài trở nên ồn ào hơn. Trần Tân ho khan một tiếng, cất cao giọng nói tiếp:

– Những đồng chí bị miễn chức, Huyện ủy năm sau sẽ có bổ nhiệm khác. Tôi hy vọng những đồng chí bị xử phạt phải cảnh tĩnh suy nghĩ lại.

– Mọi người hãy quay đầu nhìn lại xem công tác của mình đã có rất nhiều sai sót hay không? Tác phong kỷ luật của mình có phải có nhiều khiếm khuyết? Đồng thời cũng hãy suy nghĩ kỹ lại xem vì sao uy tín của mình trong quần chúng lại xuống thấp như vậy? Vì sao trong cuộc khảo sát này lại không đủ tư cách, không đủ tiêu chuẩn?

Trần Tân ngẩng đầu nhìn lướt qua những đám đông dưới đài, muốn nói gì thì chợt nghe An Tại Đào trầm giọng trách mắng:

– Ầm ĩ cái gì mà ầm ĩ? Hiện tại đang trong giờ họp chứ không phải là cái chợ. Còn có chút tác phong kỷ luật hay không? Tôi hiện tại tuyên bố sau này trong hội trường của huyện ủy, không cho bất cứ người nào châu đầu ghé tai bàn luận.

Các cán bộ huyện rùng mình, khẩn trương ngồi ngay ngắn, không dám nói tiếp điều gì. Còn có những người không phục, nhất là những đương sự bị miễn chức thì nhìn chằm chằm vào An Tại Đào, không che giấu được sự phẫn nộ trong ánh mắt. Điều này hoàn toàn không lọt khỏi tầm nhìn của Trương Hân. Trương Hân trong lòng đột nhiên cảm thấy rất sung sướng.

Tuy nhiên, y cũng cảm thấy có chút hơi buồn bực, cảm giác chính mình đã xem thường quyền uy của An Tại Đào ở huyện như vậy. Đả kích lớn như thế, nhưng không ngờ là không ai dám đứng ra bắn ngược trở lại. Điều này khiến y cảm thấy rất không hài lòng. Y trong lòng âm thầm cười lạnh: “Đến lúc thì nên thêm dầu vào lửa thôi”.

Trần Tân tiếp tục tuyên bố bổ nhiệm cán bộ mới nhất của Huyện ủy:

– Thông qua cuộc khảo sát của Ban tổ chức cán bộ, hội nghị thường vụ huyện ủy nghiên cứu quyết định, Trưởng phòng Công an huyện, Bí thư Đảng ủy đồng chí Vi Chi Kiến vì lý do tuổi tác nên xin về hưu trước thời hạn. Bổ nhệm Phó trưởng phòng công an huyện đồng chí Lý Thao làm Bí thư Đảng ủy phòng công an huyện, đề danh chọn người cho chức vụ Trưởng phòng công an huyện. Bổ nhiệm Phó bí thư Đảng ủy thị trấn ngoại ô đồng chí Lâm Lương làm Bí thư Đảng ủy thị trấn ngoại ô. Bổ nhiệm Phó trưởng phòng Lâm nghiệp huyện đồng chí Tôn Lan làm Bí thư Đảng ủy thị trấn Tam Đạo. Đệ trình Hội đồng nhân dân huyện bổ nhiệm Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân huyện đồng chí Cúc Lượng làm Phó chủ nhiệm thường trực Ủy ban Kinh tế Thương mại; bổ nhiệm Phó trưởng phòng công an huyện đồng chí Hạ Hầu làm Phó trưởng ban khu kinh tế mới Tư Hà.

Có miễn chức, có giáng chức, có điều chỉnh, có đề bạt, miễn đi bảy nhân vật số một cấp Trưởng phòng. Trong lịch sử huyện Quy Ninh thì đây là lần đầu tiên có sự kiện như vậy.

Trần Tân tuyên bố quyết định bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ. Trong hội trường toàn bộ đều im lặng, thậm chí có thể nói là một mảnh không khí trầm lặng.

Những người được đề bạt trong lòng rất cao hứng nhưng không dám biểu lộ ra ngoài. Còn những người bị miễn chức, giáng chức trong lòng tất nhiên cũng rất mất hứng nhưng đồng thời không dám nói điều gì.

Phải biết rằng, tuy đây là miễn chức nhưng dù sao thì cũng còn có sự bổ nhiệm trở lại. Dựa theo lệ thường trong quan trường, cán bộ chân chính bị miễn chức không có. Ở nhà chừng vài tháng thì có thể tìm lại được một chức vụ cấp bậc tương đương. Nếu ai cố tình chọc giận vào An Tại Đào thì người đó thật sự trở thành một cái bánh nhân đậu xui xẻo.

Trần Tân trong lòng thở dài, nhìn lướt qua Phó bí thư huyện ủy chủ trì hội nghị Khổng Lâm.

Khổng Lâm mặt không chút thay đổi, tiếp nhận micro, cất cao giọng nói:

– Để cho việc điều động cán bộ này mang tính tích cực, Huyện ủy mong rằng sau này các đồng chí sẽ kiên trì với chức trách và mục tiêu quản lý của mình. Có thưởng có phạt thì mới có khả năng xây dựng được một nền chính trị tốt đẹp hơn. Lúc này đây, Huyện ủy sẽ tiến hành cải cách lại thể chế quản lý và biện pháp khảo hạch, bước đầu hình thành một hệ thống quản lý tương đối đầy đủ.

– Một điểm quan trọng nhất chính là coi trọng sự đánh giá của quần chúng. Lần này thì công tác khảo sát cán bộ đã có được hiệu quả rõ ràng. Mặc dù thông qua việc khảo sát mà xuất hiện ra nhiều vấn đề, nhưng cũng vì thế mà chúng ta có thể bước đầu xây dựng cơ chế khảo hạch cán bô sau này.

– Dựa theo cơ chế khảo hạch để thưởng phạt, có thể giải quyết thiết thực những cán bộ làm loạn, khích lệ những cán bộ tiên tiến, trừng trị những cán bộ không làm tròn trách nhiệm. Đồng thời, tiến cử những cán bộ có năng lực, có tố chất và có nhiệt tình vào đội ngũ cán bộ tiên tiến, vì sự phát triển một đội ngũ cán bộ khỏe mạnh.

Dưới đài vang lên những tiếng vỗ tay thưa thớt. Nghe tiếng vỗ tay này, Trương Hân nụ cười gian xảo càng thêm rõ ràng.

An Tại Đào sắc mặt không thay đổi. Ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng quét mắt đảo qua toàn bô hội trường trầm giọng nói:

– Tôi biết, có rất nhiều đồng chí sinh ra sự bất mãn đối với tôi, thậm chí là ghi hận trong lòng. Bởi vì Huyện ủy hôm nay không chỉ miễn đi chức vụ của mọi người mà còn làm mất thể diện của họ.

– Trong cuộc họp ngày hôm nay, tôi không muốn nói những lời vô nghĩa. Trước khi làm công tác khảo hạch, có những đồng chí lãnh đạo khuyên tôi không cần tích cực như vậy, nên dành cho những đồng chí chịu xử lý này một cơ hội. Nhưng những vấn đề phát sinh trong quá trình khảo sát khiến chúng ta không thể phớt lờ. Một số cán bộ đã thiếu ý thức tôn chỉ, ý thức đại cục, ý thức trách nhiệm, quản lý lơi lỏng. Công tác không vững chắc, thậm chí ngoảnh mặt làm ngơ với sinh mạng của quần chúng. Nếu mọi người không đem hết sinh mạng của mình ra để làm tốt công việc thì rất xin lỗi, mời mọi người từ chức. Ở huyện chỉ cần những nhân tài, cán sự có quyết tâm phát triển kinh tế, gầy dựng sự nghiệp. Tôi sắp xếp người nào ở huyện Quy Ninh công tác, cho dù là ở khu kinh tế mới Tư Hà hay là Ủy ban nhân dân huyện, Huyện ủy đều hết thảy căn cứ vào nguyên tắc công tác. Tôi chưa từng lấy của mọi người một điếu thuốc, hay nhận quà đút lót.

An Tại Đào cắn chặt răng, cất cao giọng nói:

– Trong đợt khảo sát cán bộ vừa rồi, hành động của Huyện ủy khả năng khiến cho một số người thất vọng, trong lòng không phục. Tôi ở đây có thể nói, nếu đồng chí nào không phục, cho rằng mình xứng đáng với chức vụ đó thì có thể xem qua những tài liệu liên quan đến việc khảo hạch. Nếu như có sai sót thì Bí thư huyện ủy tôi sẽ đi đầu trong việc xin lỗi mọi người, đồng thời khôi phục lại chức vụ của người đó.

– Nói thật, nếu nói sự đánh giá của quần chúng là không chính xác. Vậy thì sự đánh giá bên trong đơn vị cũng không có giá trị sao? Chuyện này mọi người so với tôi còn rõ ràng hơn.

An Tại Đào quơ tay, giọng nói cũng dần dần to hơn:

– Không phải An Tại Đào tôi làm khó dễ mọi người. Mà chính bản thân mọi người làm khó dễ mọi người đấy. Nói như lúc trước, nếu ai không phục với cách xử lý của Huyện ủy, cho rằng nó bất hợp lý thì có thể đến tìm tôi hoặc tìm Ban tổ chức cán bộ.

– Các đồng chí, ở đây tôi xin nhấn mạnh một chút. Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện lần này thực thi chính sách không phải là tâm huyết dâng trào nhất thời, cũng không phải như một trận gió thoảng qua, mà là muốn tăng cường quản lý giám sát cán bộ, đẩy mạnh tác phong Đảng, làm trong sạch bộ máy chính trị và đề cao thể chế xây dựng hiệu suất làm việc của cơ quan, thúc đẩy các hạng mục công tác quan trọng của Quy Ninh đến giai đoạn hoàn thiện. Tôi hy vọng toàn bộ đồng chí trong huyện nhất định phải có nhận thức nguyên vẹn, vững chắc, từng bước cải tiến công tác.

An Tại Đào giọng nói dần dần có chút dịu lại:

– Từ nay về sau, chúng ta cứ dựa theo ý kiến thực thi kế hoạch khảo sát cán bộ, quán triệt chấp hành. Hễ những cán bộ không đủ tư cách thì chúng ta tuyệt đối không nuông chiều. Đương nhiên, đối với cán bộ huyện cũng như đối với tôi, cũng nên tiến hành giám sát các lãnh đạo của bộ máy Huyện ủy và Ủy ban nhân dân. Nếu chúng tôi cũng không đủ tư cách thì hoan nghênh quý vị hướng Thành ủy, Ủy ban Kỷ luật thành phố tố cáo chúng tôi.

– Hiện nay, huyện đã tiến nhập vào thời kỳ phát triển kinh tế. Do đó, cần chúng ta một lòng cố gắng công tác. Tôi nghĩ, lãnh đạo huyện phải là người đi đầu trong thực hiện công tác này. Một khi yêu cầu cán bộ phía dưới làm điều gì thì lãnh đạo huyện phải là người đầu tiên làm được.

An Tại Đào khoát tay:

– Được rồi, hôm nay xem như kết thúc tại đây. Sau cuộc họp này, các đơn vị, các xã, thị trấn nên chỉnh đốn thì phải chỉnh đốn, nên nghĩ lại thì phải nghĩ lại. Tôi không hy vọng trong cuộc khảo hạch sang năm, vẫn còn có những đồng chí bị đặt dấu chấm hỏi.

Sau cuộc khảo hạch điều chỉnh cán bộ toàn bộ huyện, hiệu suất làm việc của các cơ quan trong toàn huyện đều nằm ngoài dự đoán của các lãnh đạo huyện. Quan trường Quy Ninh như được thổi thêm một làn gió mới. Những cán bộ bị xử lý biểu hiện và phản ứng dường như cũng có chút im lìm. Nhưng trong mắt Trương Hân và Khổng Lâm thì đều cảm thấy có chút gì đó không bình thường. Tại sao không ai dám đứng lên phản kháng chứ?

Trương Hân ngồi làm việc chau mày, ánh mắt chằm chằm nhìn vào cuốn lịch trên bàn làm việc của mình. Đột nhiên, y cầm điện thoại bấm một dãy số.

Những ngày cuối tháng 12, thời tiết huyện Quy Ninh vẫn âm u. Thời điểm này phải có tuyết rơi, nhưng rốt cuộc vẫn không thấy tuyết. Những cơn gió thổi từ phía bắc tràn qua thị trấn. Trong không khí lạnh lẽo như vậy, người dân Quy NInh đi mua sắm cũng giảm bớt khiến cho đường phố cũng vắng lặng hơn nhiều.

Buổi chiều, An Tại Đào vừa bước vào văn phòng thì Hạ Hiểu Tuyết gọi điện thoại đến:

– Ông xã, chị Cúc đã về nước rồi. Tụi em chuẩn bị ngày mai xuống huyện của anh, anh nhất định phải đón tiếp đấy.

Hạ Hiểu Tuyết cười hì hì, cũng không đùa với An Tại Đào nữa:

– Ông xã, em chuẩn bị về nghỉ ngơi một tuần. Khi trở về sẽ cố gắng bù đắp cho anh. À, ở huyện có lạnh không? Hệ thống lò sưởi có hoạt động chứ? Nếu không thì anh khẩn trương mua máy điều hòa đi.

An Tại Đào cười:

– Sống bên nhà cạnh nhà máy, nhiệt độ lúc nào cũng nóng nên cũng không lạnh lắm. Ừ, ngày mai để anh đến thành phố đón mọi người.

– Không cần đâu, hai đứa em lái xe về là được rồi. Dù sao hai người thay phiên nhau lái xe thì cũng nhanh mà.

Ở trong điện thoại trò chuyện với Hạ Hiểu Tuyết một hồi An Tại Đào mới cúp điện thoại, đột nhiên Đồng Hồng Cương vội vàng gõ cửa:

– Bí thư An, vừa rồi nhận được thông báo của văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, nói là sáng mai Chủ tịch thành phố Đông Phương, Trưởng ban thư ký Lãnh sẽ đến huyện chúng ta khảo sát nghiên cứu.

An Tại Đào ngẩn ra:

– Sắp đến tết nguyên đán, Chủ tịch thành phố Đông Phương lại muốn đến sao? Khảo sát cái gì thì Ủy ban nhân dân thành phố không nói rõ sao?

– Cụ thể thì chưa biết, chỉ thông báo cho Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện chúng ta an bài tiếp đãi mà thôi.

An Tại Đào ồ lên một tiếng:

– Ừ, cứ như vậy đi. Anh thông báo cho các Ủy viên thường ủy khác, ngày mai chúng ta tập hợp sớm, chuẩn bị nghênh đón Chủ tịch thành phố Đông Phương.