Q.8 - Chương 540: Người đề cử Bí thư và Chủ tịch thành phố Quy Ninh

Quan Thanh

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Chuyện chính?

An Tại Đào cười ha ha:

– Tiểu tử cậu điều đi cao hơn, đây đương nhiên là chính sự, ngoài đó ra, còn có chính sự cái rắm gì? Có quan hệ gì với tôi?

Lý Nam nghiêm trang cúi đầu nói:

– Cậu đừng giả bộ. Tôi đi rồi, vị trí Bí thư Thành ủy Quy Ninh sẽ trống ra, ai tới ngồi lên, chẳng lẽ cậu không có tâm tư? Không liên quan tới cậu? Tôi thấy Cổ Trường Lăng quan hệ không tồi với cậu, xem như người thuộc phe chính của cậu, nếu cậu có thể dìu ông ta lên vị… tương lai cũng khiến cậu dễ dàng triển khai công tác!

– Hơn nữa, Cổ Trường Lăng tiếp nhận Bí thư Thành ủy, ghế Chủ tịch thành phố sẽ trống ra. Tôi thấy, vài Phó Chủ tịch thành phố ở đây đều không ra sao, năng lực không có, trình độ không có, một đám lòng tham không đáy… Rõ ràng trực tiếp để Mã Hiểu Yến lên thôi. Bản thân cô ta chính là ủy viên thường vụ, lại là Chủ nhiệm Ban quản lý khu kinh tế mới Tư Hà, coi như là một cương vị rất quan trọng, thành tích cô ấy lầy được ở khu kinh tế mới hai năm này cũng rõ như ban ngày, trực tiếp lên làm Chủ tịch thành phố, cũng có thể chấp nhận.

– Cậu thao tác giúp bọn họ, hẳn là khó khăn không lớn đi.

Lý Nam cười cổ quái:

– Cậu đừng nói với tôi, một chút ý tưởng cậu cũng không có! Quan hệ giữa chúng ta, cũng đừng nói với tôi lời vô nghĩa đó!

An Tại Đào cười cười:

– Tôi có thể có ý tưởng gì? Đề bạt cán bộ là chuyện của lão đạo chủ chốt Thành ủy, một Phó Chủ tịch thành phố vừa mới nhậm chức như tôi có thể nói được cái gì? Tôi nói đề bạt ai thì đề bạt người đó sao? Cậu cũng đừng nói bừa, nếu để Bí thư Tống biết, chẳng phải đắc tội rồi? Không nên làm khó dễ tôi chứ?

– Đừng xé ra nữa, cậu không chỉ là Phó Chủ tịch thường trực thành phố, còn là Phó Bí thư Thành ủy, Thành ủy lựa chọn cán bộ, Phó Bí thư cậu cũng có quyền đề cử, Tống Nghênh Xuân cũng không thể không để cho cậu vài phần mặt mũi chứ?

Lý Nam cười ha ha:

– Đoán chừng chuyện tôi dời đi, thành phố còn chưa biết, cậu xuống tay thao tác trước một chút, hẳn là vấn đề không lớn.

Lý Nam có ý tứ gì, An Tại Đào đương nhiên rõ ràng. Ý tứ của Lý Nam là nói, có Chủ tịch tỉnh Trần Cận Nam, một Tống Nghênh Xuân tính là cái gì?

Bởi vì duyên cớ xuất thân, cho nên Lý Nam đối đãi với cán bộ cấp dưới luôn có cái nhìn vô hình từ trên cao xuống; điều này giống như Tống Nghênh Xuân cao cao tại thượng nhìn xuống An Tại Đào. Tống Nghênh Xuân tính cái gì trong tiềm thức Lý Nam cùng với An Tại Đào có ngáp phải ruồi trong bản năng của Tống Nghênh Xuân thật sự có hiệu quả giống nhau.

– Tốt lắm, tôi cũng không kéo dài với câu, tôi lập tức còn phải tổ chức một cuộc họp. Được rồi, cậu tốt nhất nắm chặt xuống tay, khi nào quyết định, gọi điện thoại tới cho tôi, chờ cậu làm không sai biệt lắm, tôi sẽ chuẩn bị rời khỏi Quy Ninh.

Lý Nam nói xong liền vội vàng cúp điện thoại.

An Tại Đào chậm rãi thu điện thoại, đột nhiên khoát tay áo với Hoàng Thao:

– Hoàng Thao, lái xe chậm một chút.

Hoàng Thao gật đầu, vội vàng thả chậm tốc độ xe. Gã hiểu được, An Tại Đào lại muốn suy xét vấn đề. Nhiều năm như vậy, An Tại Đào vẫn có thói quen này, chỉ cần hắn tự hỏi vấn đề ở trên xe sẽ dặn Hoàng Thao thả chậm tốc độ xe, chạy chậm rãi, nhưng cũng không thể dừng. Xe dừng lại, suy nghĩ của hắn cũng sẽ chặt đứt.

Lý Nam chuyển đi —- Cổ Trường Lăng tiếp nhận chức vụ —- Mã Hiểu Yến lên vị.

Đề nghị Lý Nam đề xuất này, đi tới đi lui trong đầu An Tại Đào, suy nghĩ từ đầu đến cuối một chút then chốt trong đó, chậm rãi, hắn cảm thấy chuyện này khả thi.

Cổ Trương Lăng là Chủ tịch thành phố Quy Ninh đương nhiệm, lúc trước trải qua Phó Chủ tịch huyện, Phó Chủ tịch thường trực huyện Quy Ninh, tác phong công tác vững chắc, tài năng trưởng thành trễ chiến tích rất nặng, bất luận từ tư lịch hay từ lý lịch công tác tới xem, ông ta tiếp nhận chức vụ Bí thư Thành ủy Quy Ninh cũng không phải không thể.

Mà Mã Hiểu Yến tuy rằng tư lịch cạn, nhưng cô cũng đi từng bước vững chắc lên cán bộ. Từ Phó Chủ tịch thị trấn, Bí thư Đoàn ủy khu kinh tế mới, Chủ nhiệm Văn phòng huyện, Chánh Văn phòng Huyện ủy, lại tới Phó Trưởng Ban thường trực tổ chức Huyện ủy, ủy viên thường vụ Huyện ủy, Chủ nhiệm Ban quản lý khu kinh tế mới Tư Hà, làm từng bước, năng lực công tác xuất chúng, thành tích công tác cũng nổi bật.

Cô là ủy viên thường vụ Thành ủy Quy Ninh đương nhiệm, lấy địa vị quan trọng của khu kinh tế mới Tư Hà ở thành phố Quy Ninh và toàn bộ thành phố phòng Sơn, cô lấy thân phận ủy viên thường vụ kiêm Chủ nhiệm khu kinh tế mới tiến vào chính quyền thành phố Quy Ninh trở thành Chủ tịch thành phố Quy Ninh, thật ra cũng không tính là đề bạt đặc biệt gì, lên chức bình thường mà thôi.

Nghĩ tới đây, An Tại Đào hung hăng vỗ đùi, bỗng nhiên trầm giọng nói:

– Hoàng Thao, đẩy nhanh tốc độ, quay về Văn phòng chính quyền thành phố.

Trở lại văn phòng UBND thành phố, còn không tới 9h. Bành Quân thấy An Tại Đào trở về gấp, đang muốn vào cửa nói với hắn lịch trình làm việc hôm nay và vài ngày gần nhất, liền thấy An Tại Đào đóng cửa phòng làm việc rất mạnh, biết An Tại Đào chắc chắn có chuyện, cũng không dám quấy rầy hắn nữa.

An Tại Đào gọi điện qua cho Mã Hiểu Yến, chuẩn bị thương lượng với cô chuyện này. Nhưng không ngờ Mã Hiểu Yến lại từ chối trong điện thoại, nói năng lực của cô có hạn không muốn làm Chủ tịch thành phố cái gì, thầm muốn yên lặng mà công tác vân vân.

Thái độ của Mã Hiểu Yến rất kiên quyết, khiến An Tại Đào cảm thấy rất bất ngờ, thậm chí cảm thấy rất lạ. Nhưng buông điện thoại không bao lâu, hắn liền bừng tỉnh, nghĩ thông suốt mấu chốt trong đó, cũng biết tâm tính tinh tế của Mã Hiểu Yến giờ phút này.

Đêm qua hai người vừa mới đi cùng nhau, buổi sáng hôm nay hắn liền vội vàng đề xuất chuyện này, chẳng phải là… Mã Hiểu Yến tất nhiên không muốn gieo ấn tượng “không tốt” này trong lòng An Tại Đào, hoặc là tránh sinh ra loại chuyện “giao dịch giới tính”, cho nên liền từ chối, thái độ cực kỳ kiên quyết.

Cô thà rằng buông tha vị trí một Chủ tịch thành phố, cũng không muốn lưu lại xem thường nào đó trong lòng An Tại Đào.

Châm một điếu thuốc, An Tại Đào dàn chải rõ ràng suy nghĩ của mình, liền gọi điện cho Mã Hiểu Yến, trực tiếp hỏi:

– Hiểu Yến, hiện giờ cô nói chuyện có tiện hay không?

– Vâng, ngài nói đi, tôi đang ở văn phòng.

An Tại Đào liên tục gọi điện tới, Mã Hiểu Yến âm thầm vui mừng trong lòng.

– Cô không cần suy nghĩ. Vừa rồi tôi nói với cô chuyện này, tôi cũng hiểu được rất đột ngột, sáng hôm nay Lý Nam vừa mới thông báo cho tôi… Tôi suy xét hơn nửa ngày, cảm thấy cô tốt nhất vẫn nên nắm bắt cơ hội này, nếu không mà nói, lại muốn đề bạt, liền phải chờ qua vài năm.

An Tại Đào thấp giọng nói:

– Gần đây đây cô dồn tinh lực và thời gian nhiều hơn vào thành phố, cơ quan, tạm thời buông chuyện khu kinh tế mới… bước đầu tiên…

– Còn có một việc, cô ám chỉ Cổ Trường Lăng một chút, để ông ta đến thành phố tìm tôi một chút.

An Tại Đào không cho Mã Hiểu Yến thời gian “cự tuyệt”, liền vội vàng cắt đứt điện thoại.

Lấy lại bình tĩnh, hắn đi nhanh tới cửa, mở cửa ra, cao giọng hô:

– Bành Quân, anh tới đây một chút.

– Tới rồi.

Bành Quân nắm một phần tài liệu trong tay chạy tới:

– Ông chủ, đây là sắp xếp công việc hôm nay và vài ngày gần nhất của ngài, ngài xem trước, có chỗ nào không thích hợp, ngài sửa lại tôi sẽ điều chỉnh.